Văn Án
⭐ Tên Truyện: Ta Là Rồng, Cho Một Chức Quan Cửu Phẩm Cũng Không Quá Đáng Chứ?
🌟 Tác giả: Vân Tiêu Quế Nguyệt
✨ Tình trạng: Đang ra
Nguyên Nhập Đàm là con rồng cuối cùng của thời Hồng Hoang, sau khi phá vỏ chào đời, biển cả nhân gian hóa thành ruộng dâu.
Để thận trọng, Nguyên Nhập Đàm cải trang thành nhân tộc, suốt hơn mười năm, từ một đứa bé dần trưởng thành thành một thiếu niên tuấn tú.
Nhưng Nguyên Nhập Đàm không thể nhẫn nhịn được nữa, cuộc sống hắn đang sống là những ngày khổ ải gì thế này?
Lý chính áp bức, tông tộc bè phái, quan sai tàn nhẫn, huyện lệnh tham ô...
Hắn phẫn nộ, sau khi phát hiện nhân gian không còn mối đe dọa nào, liền trực tiếp hiển lộ chân thân, tiến về kinh thành tìm Hoàng đế nhân tộc đòi lại công bằng!
Phục Túy lên ngôi không chính danh, các lão thần nhiều lần mắng chửi. Phục Túy vung dao chém xuống, người nào chỉ trích hắn đều bị xử lý hết lượt này đến lượt khác.
Hắn tưởng rằng chỉ cần chuyên tâm làm một vị minh quân, thì những tiếng ồn ào sẽ dần biến mất.
Thế nhưng, hắn kế vị đã bảy năm, năm nào cũng có đại họa, tai tinh trên cao, tiếng phản đối nơi dân gian ngày một nhiều.
Quần thần liên kết lại, ép hắn viết "tội kỷ chiếu".
Trong đôi mắt đen láy của Phục Túy hiện lên vẻ mỏi mệt, hắn trầm mặc đồng ý.
Đêm trước lễ tế, Phục Túy dâng hương cầu nguyện: nếu trời cao có điềm lành, những chuyện không quá đáng, hắn đều nguyện ý làm.
Lễ tế long trọng, đế vương đứng trên đàn tế.
Chớp mắt, mây đen dày đặc, sấm sét vang rền, quần thần quỳ rạp dưới đất, hô lớn: đại hung chi tượng!
Không ngờ, mây đen tan rẽ, kim quang chiếu khắp mười dặm.
Một con chân long thượng cổ giống hệt như trong tranh bay vút lên, lượn quanh đế vương.
Quần thần chấn động, dập đầu hô vang: "Chân long thiên tử!"
Trên đàn tế, Phục Túy lại nhớ đến lời cầu nguyện đêm qua, hắn không biết con chân long trước mắt có mưu đồ gì.
Lúc này, trong đầu Phục Túy vang lên giọng nói của một thiếu niên:
"Ta là chân long, cho một chức quan cửu phẩm... không quá đáng chứ?"
Phục Túy: ?
Tiểu kịch trường:
(1)
Thái giám tổng quản phát hiện chăn trên long sàng phồng lên, giận dữ quát: "To gan, ai dám nằm lên long sàng?"
Nguyên Nhập Đàm ngái ngủ thò đầu ra, mơ màng: "Long sàng? Không phải là giường của rồng sao, chẳng phải là giường của ta à?"
Thái giám tổng quản: ...
(2)
Nguyên Nhập Đàm cắn rách ngón tay của bệ hạ.
Thái giám tổng quản: "Ngươi lại dám tổn thương long thể!"
Nguyên Nhập Đàm: ?
Hắn nhìn lại bản thân: "Long khỏe mạnh, không bị thương."
Thái giám tổng quản: ...
- Kỳ lạ thật, loài người luôn tranh giành danh xưng của rồng.
(Thực ra, thái giám tổng quản cũng không dám hỗn xược như vậy.)
_____________
* Chân long thụ × Đế vương công, thụ mơ màng thiếu kiến thức × công độc đoán kiểu phụ thân.
* Bỏ qua yếu tố thời gian trứng nở, truyện theo motif niên thượng, công và thụ cách nhau 12 tuổi.
* Công và thụ không phải kiểu nhân vật hoàn mỹ, do hoàn cảnh thời đại và trải nghiệm cá nhân mà tính cách và hành vi có khiếm khuyết.
* Thiên về tình cảm, chuyện tình nhỏ ngọt ngào, có sự nghiệp nhưng không theo phong cách đại nam chủ sảng văn, thụ tính cách đơn thuần ngây thơ.
* Song khiết, công thụ cả thân lẫn tâm đều thuần khiết, công không có hậu cung.
* Văn án viết ngày 8 tháng 10 năm 2024.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro