Woonie | Quyền giết người
Yêu một người là chuyện của một người.…
Yêu một người là chuyện của một người.…
Không phải auto focus. Mà là manual - phải tự điều chỉnh, tự chọn lấy…
Cún con x Thằn lằn mãi keoooTruyện mình viết sẽ theo cảm tính, thường thì sẽ bám sát theo đời thực và sẽ là cuộc sống của họ sau ống kính nhé! Kiểu như là họ ở trước sân khấu thì cái gì cũng đều lộ hết cả ra rồi, hint nào hint nấy rõ ràng rành mạch được fandom bóc tách, phân tích ra hết rồi đúng không :))) thế nên cái chưa được rõ ràng cho lắm đó là cuộc sống đời thường của họ, mình sẽ chủ yếu viết theo hướng đó nhé :)))) À, mình cũng sẽ chăm thay bìa truyện nữa, tấm nào mới mà mình thấy ngol là thay hết kkkkk Giờ thì Let me cook nhé :)))))))))))))…
có những mối tình không bắt đầu bằng ánh nhìn đầu tiên cũng chẳng kết thúc bằng cái ôm lặng lẽ, cứ âm ỉ, như than hồng dưới lớp tro tàn quá khứ, chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng có thể bùng lên thành ngọn lửa thiêu đốt cả thanh xuân.jo woochan - cậu trai mười sáu tuổi ngày nào, giấu kín tình yêu vào những phím đàn mờ sương, nay đã trở thành chàng sinh viên trẻ dám bước thẳng về phía annie - người con gái từng khiến thế giới của cậu quay cuồng rồi im bặt.annie, hay chính là moon seoyoon, cô chìm sâu vào vũng lầy thuở thiếu thời, phân vân giữa chôn vùi bản thân trong quá khứ và sự lạc lõng, vô định không hiểu được cảm xúc hiện tại của chính mình trước một người từng nói yêu cô như là việc đã làm từ cả kiếp trước? một bản tình ca chưa trọn vẹn...đang chờ được viết tiếp bởi những ngón tay còn rung động vì phím đàn.__________author: roséethể loại: fanfic, shortfic, lãng mạn, OOC.…
textfic - woochan x youngseo adp.…
không phải rối lòng thì là dối lòngadp 𝗷𝗼 𝘄𝗼𝗼𝗰𝗵𝗮𝗻 × 𝗹𝗲𝗲 𝘆𝗼𝘂𝗻𝗴𝘀𝗲𝗼…
Đi trước cậu, là Tarzzan liên tục hôn gió, thả tim trên đầu với niềm hạnh phúc không thể làm giả hay bắt chước. Bailey thì ở đâu đó ngoài tầm mắt và tầm với của cậu, như thể chị đang ở một chiều không gian khác, như mọi khi. Không biết phải làm gì khác, phải bắt chước ai, Woochan chỉ cứng nhắc cúi chào, và như một thói quen khó bỏ, nhìn về phía sau, chờ đợi.…
xam lul vai buoijust 4 my delulu, dont bi toxic𓆝 𓆟 𓆞 𓆝…
"latety i feel like i'm too attached, we're stuck in the moment."k ai hỏi nm câu này giống tình trạng của t với mmc quá nên cho vô…
ω cứ tưởng sẽ không bao giờ liên quan tới nhau nữa chứ?…
JO WOOCHAN - LEE YOUNGSEO mình thích couple này quá nên viết fic. mình ship, nếu bạn không, xin đừng toxic…
cái quán cà phê hay cái đấu trường la mã đấy?…
Đừng cố tình quên anh như vậy .…
Có một Chicago đầy gió, nơi hai kẻ mỏi mệt trốn cùng nhau trong tiếng dương cầm. Người phụ nữ mang trái tim vụn vỡ, gặp một chàng trai mất phương hướng giữa đám đông.Họ không yêu nhau ngay, chỉ ngồi bên nhau trong thinh lặng, pha ly cà phê đắng bằng ánh nhìn dịu ngọt, viết nên bản tình ca không cần nói lời yêu.Rồi một ngày, nỗi đau không còn tên. Họ cùng rời khỏi thành phố đã từng là chốn trú thân. Quay về nơi mọi thứ bắt đầu.Nhưng lần này, họ đi cùng nhau…
bốn con người, bốn cá tính, bốn ước mơ nhưng cuối cùng lại đồng hành cùng với nhau suốt hành trình cuộc đời…
Moon Woochan có một ước nguyện, đó là cùng Kim Kiin bên nhau thật lâu. Anh không dám dùng từ 'cả đời', chỉ mong bên nhau lâu nhất có thể. Nói trước thì bước không qua, cuối cùng người từ bỏ trước lại là Moon Woochan.Ước nguyện dưới ánh trăng ngày ấy không thể thành hiện thực, Moon Woochan không thể tiếp tục ở bên cạnh Kim Kiin nữa.…
Tác giả: Khước Nha Lần đầu tiên Triệu Vũ Xán nhìn thấy Lý Vĩnh Thư, đó là một ngày thu của năm nhất, buổi hoàng hôn sau khi tan học.Cũng không có thấy mặt, chỉ là một cái bóng dáng nho nhỏ mà thôi.Cô gái nhỏ ngồi bên cây đàn dương cầm, áo đồng phục màu trắng, vòng eo tinh tế.Cần cổ lộ ra bên ngoài trắng như tuyết trời mùa đông.Khí chất sạch sẽ, tinh khiết, nghe nói vẫn còn là năm nhất.Liếc mắt một cái, cũng biết là không phải người cùng thế giới với anh.Có điều sau này, rất nhiều đêm cái bóng dáng ấy xuất hiện đi xuất hiện lại trong giấc mơ của anh, khiến anh cảm thấy nóng nảy bất an.Anh nhếch khóe môi cười trào phúng, con mẹ nó đúng là có bệnh mà.…
cái giá của sự trưởng thành…
想听你说,说你还在。…