Chương 54: Cuộc họp bàn chiến lược

Giọng nói trĩu nặng nhưng chan chứa sự chân thành, anh Shin vẫn cố gắng tiếp tục nói tiếp.

"Vì vậy, tôi thành tâm xin lỗi mọi người và cả những người đã khuất. Tôi tin rằng Hishiya có tố chất lãnh đạo vượt trội hơn tôi rất nhiều lần."

"Nói tóm gọn lại, tôi mong tất cả những người đang sinh sống tại đây hãy tin tưởng và tuân theo chỉ thị của Hishiya, vì mọi hành động của cậu ấy đều là vì lợi ích sống còn của chúng ta. Vì vậy nên mọi người hãy cùng nhau hợp tác nhé!"

Lời khẳng định ấy như ngọn lửa bùng cháy, thổi bùng lên niềm tin và khát khao sống trong mỗi con người. Không ai chần chừ khi tiếng hô hào vang lên.

"Tôi muốn tham gia!"

"Tôi nữa!"

"Cho tôi vào cùng với!"

"Tôi cũng sẽ gia nhập!"

"..."

Và như thế, đội hình của họ dần dần hình thành. Nếu không nhờ vào những lời động viên chân thành của anh Shin, có lẽ Hishiya đã không thể giải quyết được vấn đề thiếu thốn vật tư cũng như kế hoạch tái chiếm tầng một sắp tới.

Không chần chừ, Hishiya tiếp tục phát biểu:

"Vậy bây giờ... Các người có tài năng gì không? Dù là nấu ăn, sửa chữa hay tính toán, tất cả những ai có năng lực đều được chào đón gia nhập vào đội kỹ thuật!"

Chẳng mấy chốc, từng cá nhân bắt đầu tự hào trình bày khả năng của mình.

Chị Yumi, 26 tuổi – tài nấu nướng điêu luyện.

Chú Sadao, 38 tuổi – quản lý sổ sách chi tiêu tỉ mỉ đến từng đồng.

Ông Michio, 82 tuổi – kinh nghiệm chăn nuôi và trồng cây lương thực vô song.

Chú Genta, 36 tuổi – thợ hàn lành nghề, người sửa chữa máy móc điêu luyện.

Dì Fuyumi, 39 tuổi – chuyên gia may vá, biến tấu trang phục sáng tạo.

Nhìn vào từng tài năng hiện hữu, Hishiya cảm nhận được tia hy vọng bừng lên trong lòng mỗi người. Tuy nhiên, anh biết rằng ngoài đội kỹ thuật, còn cần thành lập một đội hậu cần, phụ trách bảo vệ, phân phát thức ăn và duy trì an ninh cho trại.

"Tiếp theo, đội hậu cần. Bất kỳ ai có ý định tham gia, thì hãy lên tiếng!"

Tiếng hô hào vang lên, từng người một đều khẳng định tham gia. Cuối cùng, đội hình được sắp xếp như sau.

Đội tiên phong gồm Hishiya, Shin, Asahi, Maki, Haru, Hayate và Hiroshi. Có nhiệm vụ ra ngoài thăm dò, tìm kiếm vật tư.

Đội kỹ thuật gồm Chị Yumi, chú Sadao, ông Michio, chú Genta và dì Fuyumi. Chịu trách nhiệm thực hiện các công việc về nghề nghiệp và các vấn đề khác trong trại.

Đội hậu cần gồm Hyuga, Maru cùng năm thành viên khác. Có nhiệm vụ đảm nhiệm canh gác, bảo vệ và phân phát lương thực cho mọi người.

Bên cạnh đó, ba người trung niên vẫn kiên quyết không gia nhập bất kỳ nhóm nào, và Hishiya đã đặc cách giao nhiệm vụ chăm sóc cho ba đứa trẻ cho Shun, đảm bảo bọn trẻ được ăn đủ ba bữa mỗi ngày.

Sau khi hoàn tất việc phân bổ nhiệm vụ, Hishiya quay sang Hyuga để bàn về việc giao trách nhiệm quản lý nhóm.

"Maru, từ bây giờ cậu sẽ làm trưởng nhóm đội hậu cần!"

"Thật sao? Cảm ơn anh rất nhiều!" Maru reo vui, ánh mắt long lanh niềm tin.

"Và cậu, Hyuga, hãy làm đội phó của nhóm hậu cần. Nhưng nhớ rằng, cả hai phải canh chừng kỹ ba người trung niên kia. Nếu có bất kỳ dấu hiệu bất thường nào, ngay lập tức báo cáo cho tôi!"

"Vâng!" Cả hai đồng thanh hô lên.

Khi đã hoàn tất việc sắp xếp đội hình, Hishiya gọi các thành viên đội tiên phong lại để bàn về kế hoạch tái chiếm tầng một sắp tới.

"Shin, Asahi, Maki, Haru, Hayate, Hiroshi... Tôi có điều quan trọng cần nói với mọi người!"

Chưa kịp nói dứt, Maki bất ngờ phá giỡn, khiến bầu không khí trở nên hài hước và náo nhiệt.

"Đội trưởng soái ca của chúng ta có chuyện gì quan trọng à? Không lẽ anh định tuyên bố với tất cả thành viên trong nhóm rằng, chúng ta giờ đã là người yêu của nhau sao?"

Ngay lập tức, mặt Hishiya bừng đỏ, xen lẫn chút ngượng ngùng và bối rối. Cậu vội vã đáp lại.

"Maki, cô đang nói gì vậy? Tôi chỉ định thảo luận về kế hoạch tái chiếm tầng một thôi mà, đừng có hiểu nhầm!"

Maki cười khúc khích, ánh mắt tinh quái như muốn đùa giỡn thêm.

"Hishiya à, anh đừng giấu giếm với mọi người nữa! Chẳng phải cho đến nay tất cả đã biết rằng anh và em có mối quan hệ bí mật sao? Em đã rất xấu hổ khi phải công khai, nhưng anh vẫn cố che đậy nó!"

Tiếng cười lan tỏa khắp không gian, và những lời trêu đùa ấy càng làm tăng thêm sự hỗn loạn của cảm xúc. Trong khoảnh khắc ấy, Hishiya cảm nhận một làn sóng băn khoăn xen lẫn lo lắng: liệu đây có phải là một mưu kế tinh vi của Maki, hay chỉ đơn giản là những lời đùa cợt của tuổi trẻ?

Dù bối rối, Hishiya vội vã phủ nhận.

"Đừng dùa nữa Maki, chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Tôi không hề..."

Chưa kịp nói dứt, anh Shin vỗ tay trấn an cậu.

"Thôi được rồi, cả hai người! Anh hiểu ý của Maki rồi. Không cần phải giấu kín nữa đâu. Maki vừa xinh đẹp, vừa dễ thương, lại rất tháo vát trong công tác tìm kiếm vật tư. Vậy nên anh nghĩ, hai người thật sự xứng đôi lắm đấy!"

Tiếng đồng thanh từ nhóm vang lên như làn gió mới, cuốn trôi mọi nghi ngại. Dù bên trong Hishiya vẫn rộn ràng cảm xúc hỗn loạn, cậu cố gắng lấy lại bình tĩnh và nói to hơn, với hy vọng xua tan mọi hiểu lầm.

"Thật là... Tôi đã nói rồi, mọi chuyện không như mọi người nghĩ đâu! Nhưng đừng vì những lời đùa cợt mà làm tổn thương nhau. Chúng ta cần phải đoàn kết, cùng nhau đối mặt với những hiểm nguy đang rình rập phía trước!"

Trong khoảnh khắc ấy, không khí trong trại bỗng dâng trào sức sống, ánh mắt mọi người đều cháy bỏng niềm tin và khát khao chiến đấu cho lẽ sống. Giữa bao gian nan, họ quyết tâm cùng nhau bước tiếp, bảo vệ khát vọng tự do và hy vọng của con người.

Thời gian dần trôi, và để tạm gác sự hiểu lầm nghiêm trọng này lại, cả nhóm tiếp tục thảo luận về các phương án khả thi để chuẩn bị tiến hành kế hoạch tái chiếm tầng một.

Khoảng một tiếng sau khi cuộc họp kết thúc, Hishiya bắt đầu lôi một tên thây ma lên để thực hiện khóa huấn luyện nhằm giúp mọi người nâng cao khả năng tự vệ và tiêu diệt zombie dễ dàng nhất.

"Áaaaa... Hi... Hishiya à... Anh mang thứ đó lên đây để làm gì vậy?" Maki hét lên khi thấy Hishiya mang tên zombie lên.

"Hả?... Đương nhiên là để luyện tập rồi!" Hishiya đáp, ánh mắt đầy quyết tâm.

"Hishiya... Chuyện này... Em có nghĩ rằng chúng ta cần phải luyện tập đến như vậy không?" Shin nói, khuôn mặt nhăn nhó trông rất gượng gạo.

"Yên tâm đi... Tôi đã đập vỡ cằm của nó rồi, nên tên thây ma này không thể cắn người được đâu."

"Vậy à... Nếu thế thì bọn anh yên tâm rồi." Shin nói, thở phào nhẹ nhõm.

Hishiya đưa cho họ những chiếc găng tay bằng giấy carton được quấn khăn tắm trông vô cùng cứng cáp. "Đây là trang bị phòng thân khi đi ra bên ngoài làm nhiệm vụ. Nhìn nó đơn sơ vậy thôi, nhưng rất hữu dụng! Những chiếc găng tay này có thể đỡ được những vết cắn từ mấy tên xác sống khát máu đấy!"

Cả nhóm tiên phong ngay lập tức nhặt lên và trang bị găng tay, chuẩn bị luyện tập. Hishiya hướng dẫn họ bài huấn luyện đầu tiên. "Lúc nào cũng phải ở tư thế chéo người. Chân trước lên trước, chân sau để phía sau. Đưa tay trái ra phía trước..."

Mọi người làm theo các động tác mà Hishiya vừa mới hướng dẫn. "Mọi người làm tốt lắm! Tư thế không cần phải chính xác quá đâu!"

Bài thứ hai, Hishiya tiếp tục. "Khi chiến đấu với lũ thây ma thì lúc nào cũng phải cúi người xuống và đặt trọng tâm ra phía trước. Giữ vững tư thế sẵn sàng chiến đấu và đừng run sợ trước những tên thây ma thèm thịt người này!"

Khi một tên thây ma đang nằm bò phía dưới bất ngờ đứng dậy và bổ nhào vào Hishiya, cậu không hề nao núng.

Hishiya giơ cánh tay ra để tên thây ma cạp lấy găng tay và đẩy hắn ta vào vách tường, rồi giơ dao lên thực hiện bài thứ ba. "Kéo nhẹ chân sau ra để tránh bị đẩy. Nếu mất thăng bằng và té ngã, chúng ta sẽ chết luôn! Điểm yếu của bọn xác sống là đầu, vì tim rất khó xác định vị trí chính xác. Nên chúng ta ghim dao vào đầu chúng!"

"Soẹt..." Tên zombie ngã xuống nền gạch sau khi bị Hishiya đâm.

"Bài thứ tư, chúng ta có thể đâm xuyên vào mắt chúng. Khi chúng ngã xuống, ta sẽ tấn công từ phía sau, kéo đầu lên và tiếp tục đâm vào đầu."

"Bốn bài huấn luyện kết thúc." Hishiya tuyên bố, rồi mang lên thêm hai tên zombie mới để mọi người thực hành.

Cả nhóm tiếp tục huấn luyện liên tục, một ngày nữa dần trôi qua. Các trang bị giáp phòng thân và vũ khí tự vệ đã hoàn chỉnh, kế hoạch tác chiến đã sẵn sàng. Khóa huấn luyện kết thúc, và nhóm tiên phong bắt đầu ngày mai lên đường chinh phục và giải phóng tầng một.

Buổi tối hôm ấy, khi Hishiya đang ngồi ngoài lan can dưới ánh trăng, Maki tiến đến và ngồi cạnh cậu.

"Hishiya, anh có bao giờ nghĩ về tương lai không?" cô hỏi.

Hishiya thở dài, ánh nhìn xa xăm. "Tương lai ư? Hiện tại tôi chỉ nghĩ đến việc làm sao để mọi người sống sót qua ngày tận thế này thôi."

Maki nhìn cậu với ánh mắt đầy cảm xúc. "Anh thật sự là một người đáng ngưỡng mộ đấy, Hishiya. và em tin chắc rằng nếu có ai đó có thể dẫn dắt chúng ta vượt qua thời kỳ đen tối này, thì đó chính là anh."

Hishiya im lặng, không biết phải đáp lại như thế nào.

• 7 giờ sáng - Ngày thứ 9 •

Trong lúc huấn luyện, Maki liên tục nhìn Hishiya với ánh mắt ngưỡng mộ. Cô không ngừng lo lắng cho anh mỗi khi anh đụng độ với zombie. "Anh Hishiya, cẩn thận nhé!" Maki gọi lớn khi thấy anh đối đầu với một tên zombie nguy hiểm.

"Đừng lo, tôi ổn mà." Hishiya đáp lại, nhưng ánh mắt anh vẫn luôn hướng về phía những người cần anh bảo vệ.

Cuộc sống bên trong trại cũng không kém phần khó khăn. Mọi người phải tự lo lắng cho cuộc sống của mình, từ việc tìm kiếm lương thực, nước uống cho đến việc đảm bảo an ninh. Trại trở thành nơi trú ẩn duy nhất của họ trước sự đe dọa từ lũ zombie.

Maki không ngừng chăm sóc Hishiya. Cô thường xuyên mang nước và thức ăn cho cậu, thậm chí còn chăm sóc vết thương nhỏ của anh sau những trận chiến. "Anh Hishiya, đây là nước và thức ăn của anh. Anh nghỉ ngơi chút đi." Maki nhẹ nhàng nói.

"Cảm ơn, Maki." Hishiya đáp, nhưng ánh mắt anh vẫn lạnh lùng, không để lộ chút tình cảm nào.

Cả nhóm tiếp tục chia nhau ra để thực hiện các nhiệm vụ. Hishiya với khả năng hồi phục và thể chất nâng cao, không ngừng nghỉ tiến hành quét sạch thây ma xung quanh căn cứ. Cậu di chuyển nhanh chóng và chính xác, không để lại bất kỳ dấu vết nào của năng lực đặc biệt của mình. Mỗi khi bị thương nhẹ, Hishiya tự chữa lành và tránh cho những người khác để ý nhìn thấy.

• Còn tiếp •

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro