Em Cũng Đã Từng Yêu
Thấy ai ai cũng viết về những chiếc thuyền hoa ship cặp đôi Nguyệt Viên nên nay mình sẽ viết câu chuyện về chuyện tình của ngài Ngự và chị Viên nhà ta. Do hơi ít thông tin nên trong truyện 90%là hư cấu nha.…
Thấy ai ai cũng viết về những chiếc thuyền hoa ship cặp đôi Nguyệt Viên nên nay mình sẽ viết câu chuyện về chuyện tình của ngài Ngự và chị Viên nhà ta. Do hơi ít thông tin nên trong truyện 90%là hư cấu nha.…
Tình yêu của Shatou như cơn gió, đôi khi đến muộn màng, nhưng khi nó đến, mọi thứ đều trở nên thật sự ý nghĩa. Dù khoảng cách và thời gian có làm cho trái tim họ mệt mỏi, nhưng cuối cùng, tình yêu vẫn sẽ tìm thấy đường về. Gió dù có muộn, cũng sẽ đến, như tình yêu, dù trễ nải nhưng khi chạm đến, tất cả sẽ trở nên hoàn hảo.…
Yêu thầm,HE.…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
#Chia tay rồi vẫn phải làm đồng đội thì làm sao?#Tất nhiên là giấu đi rồi!"Để tôi chỉnh lại một chút, chúng tôi không phải là người yêu cũ, chúng tôi là vợ chồng chính thức.""Cả thế giới đều nghĩ chúng tôi chia tay rồi, nhưng thật ra chúng tôi đã đăng ký kết hôn."…
những câu chuyện nhỏ của Hứa Giai Kỳ và Khổng Tuyết Nhi…
Cậu út Huỳnh Sơn thề rằng sẽ chẳng bao giờ yêu cái người mà cậu bị phú ông ép cưới, bởi cậu đã có người trong lòng.-Thể loại: cổ đại, ngọt ngược đan xen, cưới trước yêu sau, gương vỡ lại lành, HETình trạng: TOÀN BỘ HOÀN-Truyện lấy bối cảnh cổ đại, lấy cảm hứng chủ yếu từ miền quê đồng bằng Bắc Bộ, nhưng không giới hạn trong đó. Trong truyện nam nam yêu nhau là bình thường, có đề cập nhẹ đến mpreg ở vài chương.-Đừng nhầm lẫn giữa fic và đời thật, nếu không thích vui lòng click back. Fic là để thoả mãn sự delulu của tác giả sau khi đi concert ATVNCG day 2Ngoài ra fic còn được đăng song song tại AO3…
Nguyên tác: I see all the colours booming their glow - by SeungsolsTrans: Dừa lăn lông lốcShip: Hoshi - Woozi / Kwon Soonyoung - Lee JihoonDisclaimer: Toàn bộ câu chuyện thuộc về tác giả Seungsols, mình chỉ dịch lại.Xin vui lòng không mang chuyện đi nơi khác.Tình yêu luôn luôn được bao bọc bởi một thứ hào quang rực rỡ, đặc biệt. Kể cả khi người bạn yêu, người tri kỷ của bạn đang đi giữa dòng người không dừng lại, người đó vẫn luôn nổi bật trong mắt bạn bằng màu sắc riêng, ánh sáng riêng. Vậy Soonyoung liệu có thể tìm thấy màu sắc của riêng mình không?…
6 năm sau khi chia tay, Jun và Soobin gặp lại tại ATVNCG. Họ lại tìm thấy tình yêu dành cho nhau, hoặc giả, tình yêu ấy chưa từng biến mất sau 6 năm.Thể loại: hiện thực hướng, gương vỡ lại lành.Short fic but can be long.…
"Anh không thể hiểu được trái tim em, nhưng anh sẽ mãi yêu em."…
"Rõ ràng là yêu mà không biết làm sao, để tình yêu mạnh mẽ không đứt gãyTại sao cuộc sống không cho phép người ta trưởng thành rồi mới sửa chữa quá khứTôi từng có được anh, thật khiến trái tim tôi xót xa."Lâm Dậu Gia "Tâm Xót"…
Tác giả: Trang SơThể loại: Nam nam, đời thường, có mùi harem.Nội dung:Cuộc đời tôi rất đỗi bình thường cho đến khi thằng em trời đánh thánh vật từ trên trời rơi xuống đè vỡ nát. Cuộc sống bị đảo lộn, lại càng thảm hại hơn khi mỗi ngày đến trường là một ngày no đòn chỉ vì vạ lây từ thằng nhãi ranh đó.Ba thằng chó điên kia, lúc thì hãm rất hãm lúc thì tốt tính đến kì lạ khiến tôi ngày nào cũng sống trong lo sợ.…
summary: khoa không dám yêu đương công khai vì nhà em khó. sơn không dám yêu đương công khai vì nhà khoa khó.―୨୧⋆ ˚ by @embesuploxanh, 2025.…
"Thức khuya anh tỉnh bằng trà, yêu em ảnh trả bằng tình được không""Chẳng cần bánh ngọt với kem, chỉ cần anh nói yêu em là đủ" Là một trong những người đầu tiên viết truyện về những couple này, không nhiều kinh nghiệm, đọc thôi, không hài lòng thì cho qua nhé? Tớ cảm ơn! Mà này, có lẽ thấy truyện này thì nó cũng là một định mệnh đó, định mệnh bảo rằng " Cậu cùng tớ tạo nên những câu chuyện về những người mà chúng ta yêu quý nhé" Có những lời thoại mang yếu tố chửi tục, nếu khó chịu thì out ạ, mong đừng toxic, tất cả là occ. Sẽ có cảnh báo nếu cáo 18+ ( cũng chưa biết là có hay không ). Kết HE.Kha khá couple, đừng bị rối nhé, tớ sẽ viết rõ rành nhất có thể!…
Tuyển tập các đoản song tính từ ngây ngô đến bị địt dâm như đĩ, có nước tiểu có rape, có thôi miên np đủ các thể loại.....Truyện viết thô tục tam quan vặn vẹo cân nhắc thật kỹ trước khi đọc…
Vài ngày sau khi gặp lần đầu, Vương Sở Khâm lại đưa Mộ Thừa tới sân bóng, kể cho Mộ Thừa về kế hoạch cầu hôn của mình.Mộ Thừa như một người lớn nhỏ, nghe xong rất nghiêm túc, nhận lời mời ăn bánh quy gấu của Vương Sở Khâm không giới hạn, và đặc biệt nghiêm túc nói với Vương Sở Khâm: "Ba đẹp trai, mặc dù mẹ rất yêu ba, ba cũng là ba ruột của Mộ Thừa, nhưng ba phải yêu mẹ như Mộ Thừa yêu mẹ, phải yêu mẹ còn hơn cả mẹ yêu Mộ Thừa, thì ba mới là ba thật sự của Mộ Thừa!"…
"Mỗi năm vào tháng 10, Sơn Thạch lại lên chuyến tàu về thành phố cũ. Nơi đó có ngôi trường tiểu học, có con phố quen thuộc, và có một người mà anh đã yêu suốt cả thanh xuân."Anh yêu Trường Sơn - một tình yêu không nói thành lời, một tình yêu đẹp như nguyệt thực: rực rỡ nhưng ngắn ngủi, để rồi chỉ còn lại bóng tối cô độc.Năm tháng trôi qua, Trường Sơn kết hôn, xây dựng gia đình, còn Sơn Thạch vẫn đứng lặng lẽ trong khoảng trời riêng của mình, nhìn từ xa, chúc phúc từ xa.Mỗi mùa nguyệt thực, anh chờ em. Chờ một ánh mắt, một nụ cười, hay chỉ là một khoảnh khắc để trái tim được sống trong hồi ức cũ.Nhưng rồi sẽ đến một ngày, người chờ đợi phải tự tìm lối đi cho chính mình. Liệu anh có thể buông tay và để lại quá khứ phía sau?"Một câu chuyện buồn man mác về tình yêu thầm lặng, về những lời chưa kịp nói, và về cách một trái tim học cách yêu, học cách buông bỏ."…
Author: Mi Dâu (Min's ChanSoo)Rating: TPairing: ChanSoo, KrisBaek, HunHan.Status: On going.Summany:Người phụ nữ mỉm cười, đưa hộp quà cho Heo nhỏ, cậu nhận lấy vui vẻ chạy lại chỗ của Yêu Tinh đưa cho anh mỉm cười huých vai Yêu Tinh khẽ nói."Bây giờ thì cậu không lo là không có quà nữa nhé! Nhưng...mình phải đi rồi, Yêu tinh à năm sau chúng ta hẹn gặp ở đây nhé! Mình hứa là không quên cậu đâu....Tạm biệt..."Nói xong Heo nhỏ liền chạy về phía mẹ của mình, nắm lấy tay bà cả hai người chuẩn bị lên xe thì Yêu tinh ngay lập tức chạy lại kéo lấy tay Heo nhỏ. Bị kéo bất ngờ cậu bạn Heo nhỏ có chút giật mình sau đó ngước đôi mắt to tròn lên nhìn yêu tinh bĩu môi. Yêu tinh không nói không rằng, trực tiếp giựt chiếc vòng cổ đang đeo trên cổ của mình xuống đặt vào bàn tay của Heo nhỏ khẽ mỉm cười."Từ nay về sau cậu phải giữ nó cẩn thận nghe chưa? Đây là viết tắt tên thật của mình. Ngốc con, mình sẽ nhớ cậu nhiều."Yêu tinh cảm giác sống mũi mình cay cay, Heo nhỏ bĩu môi từ khóe mắt một hàng lệ tuôn trào ôm trầm lấy Yêu tinh một lúc sau mới rời đi theo mẹ lên xe. Lúc xe bắt đầu di chuyển, cậu bé Yêu tinh chỉ biết đứng yên tại chỗ nhìn chiếc xe dần đi xa, còn Heo nhỏ ngồi trên xe chỉ biết quay ra đằng sau qua tấm kính vẫy tay chào người bạn của mình...Và rồi...duyện tơ duyên giữa hai bọn họ cũng từ đó mà được thắt lại....…
Cô ấy nói: "Vương Sở Khâm, em sẽ không bao giờ từ bỏ anh, em mãi mãi tin tưởng anh. Vì vậy, anh cũng hãy tin vào chính mình, tin vào chúng ta."Tôn Dĩnh Sa chính là mặt trời trong cuộc đời tôi. Mặt trời mang đến sức sống, ánh sáng của nó là hy vọng.Tôi thật sự biết ơn vì mình đã chọn bóng bàn, hoặc có thể nói bóng bàn cũng đã chọn tôi. Chính bóng bàn đã giúp tôi trở nên tốt hơn, và cũng chính nhờ nó tôi đã gặp được Tôn Dĩnh Sa.Hai thứ tình yêu tôi luôn tìm kiếm trong suốt cuộc đời này, tôi đều đã có được.Tình yêu dành cho bóng bàn, và tình yêu mãnh liệt dành cho Tôn Dĩnh Sa.…
Cô bật khóc nức nở, tiếng khóc nghẹn ngào nhai cơm trắng trong miệng. Cô cảm nhận được nỗi đau ngụ trị trong tim, nhói lên từng đợt cô nấc lên.-" Vương Sở Khâm."Anh nghe cô nói, nhưng chẳng dám nhìn cô chỉ biết gục đầu xuống.-" Ưm.."-" Anh có thể có một chút cảm thông được không?"-" Nếu anh rời đi thật sự em rất cô đơn."Tiếng thở gấp gáp hòa lẫn với tiếng mưa rơi bên ngoài cửa sổ. Cô ngước lên, đôi mắt đong đầy khát khao nhưng cũng chất chứa giằng xé.Anh vẫn im lặng, chẳng ngước lên nhìn cô. Sự im lặng đến chết chóc của anh khiến cô hoảng loạn bất an, cô yêu anh, yêu đến phát điên. Nỗi đau như dai dẳng, vô hồi vô hạn, có thể xé nát tâm can cô bất cứ lúc nào.Có những cuộc tình không chỉ chết đi vì phản bội, mà cũng chết đi vì sự phai nhạt của năm tháng. Anh yêu cô thật lòng. Cô tin như vậy. Đã từng yêu đến mức chỉ cần nhìn cô thôi cũng cười, chỉ cần nghe giọng cô cũng thấy vui. Đã từng nắm tay cô thật chặt trong đêm mưa, từng chạy xe hàng chục cây số chỉ để đưa cho cô một ly trà sữa còn nóng. Đã từng nói rằng, cả đời này anh sẽ không yêu ai khác ngoài cô.Nhưng một ngày nào đó, tình yêu không còn đủ mạnh để giữ chân một người. Tình yêu của anh đầy nồng nàn và mâu thuẫn.Cô chỉ nghe tiếng thở nhịp nhàng của anh. -" Đừng rời xa em có được không?"…