Chương 3: Lâm Tri Bạch, đâm vào đi
Edit: Trầm Lăng
Ánh mắt động tác giọng nói của Khương Viễn, không nơi nào không khiêu khích hắn.
Lâm Tri Bạch không phải là người dễ bị khích tướng, nhưng vào lúc này cảm xúc bạo ngược trong lòng hắn đã bị khơi dậy.
Cây gậy thịt được khoang thịt mềm mại quấn quít lại húc sâu vào bên trong một cách không thương tiếc, Khương Viễn đau đến co giật bắp đùi nhưng anh vẫn nghiến răng không rên lấy một tiếng.
Cơn đau này khác với những cơn đau do đánh nhau gây ra, nó giống như bị ai đó dùng dao nhỏ cứa nhiều nhát vào thịt mềm không được bảo vệ bên trong. Khương Viễn không phải loại thích bị ngược đãi, anh chỉ ghét phải cúi đầu trước đau đớn mà thôi.
Lâm Tri Bạch nghiêng đầu, nhìn thấy trên mặt thiếu niên hiện lên vẻ đau đớn thì không khỏi cử động chậm lại. Dù sao hắn cũng không phải hạng người dễ bị cảm xúc thao túng, hắn khắc chế chờ đợi trong chốc lát.
"Sao cậu lại dừng lại... thôi không động cũng được... chim cò đéo gì chọc vào đau chết đi được... thì ra nó đéo giống như tôi nghĩ, chả sướng cái mẹ gì cả?"
Khương Viễn hùng hùng hổ hổ, mẹ nó chứ phim AV lừa trai.
Ai bảo vừa cắm vào đã sướng, anh bị đau đến chuột rút luôn rồi.
Sự giáo dục lễ nghi nghiêm khắc không cho phép xuất hiện hai chữ 'chửi thề' trong cuộc sống của Lâm Tri Bạch, nhưng khi nghe thấy những lời tục tĩu của Khương Viễn, hắn lại chẳng cảm thấy gì cả.
Dường như từ lúc xuất hiện người này luôn gắn liền với hỗn loạn. Nếu tính cách Khương Viễn không phải kiểu u ám, Lâm Tri Bạch còn tưởng người này đang cố tình sa đọa, phí hoài bản thân.
Đúng vậy, trong căn phòng y tế nhỏ hẹp dơ dáy bẩn thỉu, da thịt thấm đẫm mồ hôi của thiếu niên như được ánh mặt trời ấm áp dát lên một lớp ánh sáng. Đối với Lâm Tri Bạch, khung cảnh cấm kỵ điên cuồng đặc biệt đó đã phá nát quy tắc của hắn, gõ vào lòng hắn những dùi trống rộn rã.
Bọn họ không có kinh nghiệm gì, chỉ có thể tự mò mẫm.
Lâm Tri Bạch muốn để Khương Viễn nghỉ ngơi một lát, nhưng chính hắn cũng chẳng nhịn được lâu.
Cái lồn mút lấy dương vật hắn vừa trắng vừa bót, cho dù hắn có tự kiềm chế bản thân thế nào đi chăng nữa thì bấy giờ hắn cũng chỉ là một thiếu niên mà thôi.
Lâm Tri Bạch không nói gì bắt đầu đưa đẩy, Khương Viễn vừa khôi phục đôi chút thì lại có cảm giác mình sắp bị thúc bay ra ngoài.
"Mẹ mày nữa... Chậm thôi... Địt..."
Khương Viễn phải ôm chặt Lâm Tri Bạch, chiếc tủ dưới thân cũng kẽo kẹt theo chuyển động của hai người họ.
Phần gốc dương vật sạch sẽ to dài của thiếu niên đâm rút trong huyệt thịt hồng hào khít rịt, mồ hôi trong suốt hòa vào nước dâm dính nhớp bị ép ra khỏi miệng hoa, đọng lại ở cửa huyệt.
Môi lồn vốn trắng trẻo đã chuyển sang màu đỏ tấy vì bị đút cắm không ngừng, lông mu mềm mại ướt nhẹp ngoan ngoãn bám dính lấy mép lồn, hiển hiện vẻ phục tùng trái ngược hoàn toàn với bản chất hoang dại của chủ nhân.
Khương Viễn không ngờ lớp trưởng có vẻ lạnh lùng kiêu ngạo cấm dục lại trong ngoài bất nhất như thế, anh bị địt đến nỗi không kiềm chế nổi tiếng rên rỉ của mình.
Dường như cảm giác ê ẩm đau nhức đến chết lặng đã qua đi, Khương Viễn chậm rãi nếm được một chút khoái cảm. Cơn khoái cảm ấy khác hoàn toàn với tự mình thủ dâm, từng cơn sóng dục mịt mờ ập đến làm eo hông Khương Viễn nhũn cả ra.
Nhưng không để anh kịp hưởng thụ, anh đã cảm giác có thứ gì đó phụt vào trong cơ thể mình.
Khương Viễn im lặng suy tư một lát, nhìn về phía Lâm Tri Bạch.
Trên mặt Lâm Tri Bạch lộ nét xấu hổ hiếm thấy, da mặt trắng ngần đỏ bừng, nào còn vẻ trầm ổn bình tĩnh vốn có.
Dương vật đã mềm xuống trượt ra khỏi miệng huyệt, phát ra một tiếng "phựt".
Khương Viễn bật cười ha ha, không phải vì Lâm Tri Bạch bắn nhanh, mà vì Lâm Tri Bạch lộ ra vẻ mặt đó.
"Sao lại rút ra ngoài rồi, tôi còn chưa sướng đâu."
Khương Viễn chống một tay lên tủ ngả người ra đằng sau, tay còn lại rê xuống dưới bụng.
Anh lướt qua thằng cu vẫn đang cương cứng của mình, dùng ngón tay xoa nắm hột le một cách thờ ơ rồi chạm vào cửa huyệt.
Anh chưa bao giờ làm chuyện mua bán lỗ vốn, sao có thể kết thúc một cách qua loa khi chính anh còn chưa thoải mái cho được.
Từng nếp thịt ẩn trong kẽ bướm đã sưng đỏ sau cuộc tình vừa rồi, mép lồn ướt át đẫm nước, miệng huyệt còn chưa kịp khép lại đã bị chủ nhân dùng hai ngón tay vạch ra, tinh dịch trắng đục còn chưa kịp quyện vào giữa nếp thịt nhung nhúc đã bị ép chảy ra ngoài.
Ánh nắng chiếu xuyên qua ô cửa kính trong suốt đóng kín càng khiến người ta váng vất như thiếu oxy.
"Lâm Tri Bạch, đâm vào đi."
Thiếu niên tràn đầy bồng bột và ngỗ ngược của tuổi trẻ nói như đang dụ dỗ lại như đang ra lệnh, nhưng sắc mặt anh lại hờ hững đến thế, anh như cách biệt khỏi hai dòng cảm xúc trái ngược, anh chỉ đang tự nở rộ, tự bùng cháy vì bản thân mình.
Anh như những đường nét rực rỡ sáng sủa được vẽ một cách lộn xộn, tô lên mình những mảng màu đậm tương phản, khiến người xem chói mắt, khiến họ điên đảo mất trí.
Lúc Lâm Tri Bạch bừng tỉnh, dương vật của hắn đã vùi vào cái khe thiên đường ấm nóng mà chật hẹp đó lần nữa.
Khác với sự dã man và cuồng nhiệt của chủ nhân mình, nơi đó rụt rè và yếu ớt như thể nó là điểm yếu duy nhất trên người thiếu niên cứng cỏi tưởng chừng đao thương bất nhập này.
Cơn khoái cảm mới lạ mà quen thuộc ấy làm cho Lâm Tri Bạch tê cả đầu, sự sung sướng về thể xác đủ để chấn động tâm trí hắn, nhưng dường như có thứ gì đó khác lạ xen lẫn trong nỗi niềm hân hoan đang trào dâng đó.
Con người sinh ra đã mang khát vọng chinh phục, có người vui vì đánh sưu cao thế nặng, có kẻ mừng vì thuần hóa được dã thú mạnh mẽ, nhưng tựu trung lại sự thỏa mãn vặn vẹo ấy chẳng khác nào thuốc phiện tinh thần khiến người ta ám ảnh đến nghiện ngập.
Lâm Tri Bạch bế Khương Viễn lên trên giường, khi mông anh đột nhiên bị nhấc bổng lên khỏi mặt tủ, Khương Viễn còn cứng người theo phản xạ, hai chân kẹp chặt lấy hông Lâm Tri Bạch, hai tay vòng ra ôm lấy cổ Lâm Tri Bạch.
Anh càng căng thẳng thì miệng dưới càng mút chặt, lực bú mạnh mẽ như đang ép Lâm Tri Bạch phải buông súng đầu hàng. Lâm Tri Bạch nhíu nhíu mày, vô thức vỗ vỗ mông Khương Viễn ý bảo anh yên tâm thả lỏng.
Khương Viễn bị vỗ đến choáng váng, suy nghĩ "Sao nó dám vỗ mông mình" và "Cái tên này trông thì yếu như sên thế mà lại bế bổng được mình lên" cứ luẩn quẩn trong đầu anh, nhưng không để anh kịp suy nghĩ miên man, tâm trí anh đã bị dòng cảm xúc khác chiếm lấy.
"Chậm thôi... Địt... Nhanh thế... Mẹ mày nữa..."
Trong tiếng rên rỉ ngắt quãng của Khương Viễn xen lẫn vài câu chửi tục, chiếc giường sắt trong phòng y tế bị lay động vang lên tiếng cót két như thể sẽ sụp ngay chỉ trong chốc lát nữa thôi.
Miệng huyệt mút chặt siết lấy gật thịt một cách chăm chú, nước dâm chảy ra từ bên trong bị khuấy cho nổi bọt, khiến phần thân dưới nơi hai người giao hợp trở nên ướt át và lộn xộn.
Điểm nhạy cảm bị thúc vào liên tục, Khương Viễn sướng như sắp bay lên. Giọng anh hơi khàn mang theo nét đặc trưng của thiếu niên, bình thường anh nói bén như dao, thế mà lúc rên rỉ lại uyển chuyển hơn đĩ, thi thoảng pha lẫn tiếng khóc nức nở làm Lâm Tri Bạch chỉ muốn bóp gãy eo anh.
"Sướng quá... Ưm... Sâu hơn chút... Hà..."
Khương Viễn lắc eo đón ý nói hùa, từng đợt khoái cảm ập vào thần kinh giác quan của anh, cơn sướng vặn vẹo không thể khống chế ấy khiến Khương Viễn cũng muốn tự cười chửi mình lẳng lơ.
Lâm Tri Bạch kiệm lời thành thói, hắn không thích lãng phí miệng lưỡi, càng không thích nói linh tinh vô nghĩa. Ngay cả trong tình huống này, hắn cũng chỉ nhìn chòng chọc vào Khương Viễn, ghi tạc từng thần thái cử chỉ của anh vào trong đầu.
Miệng dưới của Khương Viễn đang mút dương vật của mình hết lần này đến lần khác, Lâm Tri Bạch càng thúc mạnh thì bàn tay tuốt dương vật của anh càng nhanh hơn, ngón tay miết lấy quy đầu không bao lâu chính anh đã bắn trước.
Trong cơn cao trào, anh mệt mỏi nhìn lớp bụi mịn bay trong không khí, không khỏi mỉm cười vui vẻ.
Lần thử nghiệm này quả là chính xác, đúng là sướng thật.
Về phần bị bạn học nam không tính là thân thiết phá trinh rồi đụ nát trong phòng y tế của trường, anh không thèm để tâm.
Sau khi xuất tinh Lâm Tri Bạch bỗng sinh ra cảm giác tiếc nuối khó hiểu, hắn trầm mặc nhìn Khương Viễn đứng dậy, tinh dịch rỉ ra từ miệng huyệt còn chưa kịp khép lại, chảy dọc xuống bắp đùi anh.
Cảnh tượng ấy trông vừa tình vừa đẹp, ánh nắng như lưu luyến vòng eo ngọc ngà và bờ mông săn chắc của anh.
Anh nhanh nhẹn bật nhảy xuống giường, cúi người mặc quần áo vào rồi thản nhiên lấy giấy lau lau phần giữa hai chân mình, sức lực không hề nhẹ, như thể anh chẳng thèm thương tiếc cho cái lồn sưng múp của mình.
"Nhớ phải giữ bí mật nha, lớp trưởng."
Khương Viễn vẫy tay với Lâm Tri Bạch, rời đi không chút lưu luyến.
Anh rời đi đột ngột như lúc anh tìm đến hắn, không có khúc dạo đầu hay đoạn kết thúc, anh đi thẳng vào đoạn cao trào của bản nhạc.
Lâm Tri Bạch mặc quần vào, nhìn căn phòng bừa bộn mất trật tự, lại nghĩ đến hai tiết học mình đã bỏ lỡ, hắn giật giật lông mày.
Lúc lau tủ, hắn nhìn thấy một giọt máu, Lâm Tri Bạch nao nao trong họng, xử lý tất cả dấu vết.
Khương Viễn thoải mái xong thì kéo quần rời đi, không quan tâm Lâm Tri Bạch có dọn dẹp phòng y tế không. Cho dù có người đồn thổi có kẻ làm loạn trong phòng y tế trường, anh cũng chẳng chột da, dù sao không ai có thể liên tưởng đến việc anh mới là người bị địt.
Khương Viễn vốn không định quay về lớp học, anh định trèo tường ra ngoài, chiều nay anh có hẹn đi chơi bóng với người ta, thằng cháu hôm qua bị anh đánh cho một trận dám thề thốt sẽ cho anh đẹp mặt, anh lại muốn nhìn xem thằng này làm nên trò trống gì.
Khương Viễn đi ra ngoài, vừa đi vừa cảm thấy có gì đó không ổn, cái lồn dưới vừa rát vừa xót lại còn ngứa, không quá đau nhưng nao nao như bị kim chích, cực kỳ phiền lòng. Khương Viễn bực bội chậc một tiếng, quay ngoắt về phía phòng y tế chính của trường.
Nhìn thấy căn phòng y tế mới toanh, Khương Viễn vẫn chưa kịp phản ứng lại. Kế đó anh nhớ ra vì tỉ lệ tự tử của học sinh trường trong hai năm qua có xu hướng tăng cao, lãnh đạo nhà trường đã cải tạo lại phòng y tế, mời một cố vấn tâm lý có bằng cấp cao đến trường làm nhân viên y tế.
Bình thường Khương Viễn sẽ không để ý tới những chuyện này, nhưng trong lúc anh nằm ngủ gục trên bàn, mấy nữ sinh cứ líu ríu thảo luận bên tai, anh vô tình nghe thấy, rồi nhớ kỹ trong lòng.
Trong phòng y tế có một thầy giáo trẻ tuổi đang ngồi, dáng vẻ y trắng trẻo nhã nhặn, lúc nhìn thấy Khương Viễn bước vào còn lộ ra nụ cười quan tâm.
"Chào em, em có chỗ nào khó chịu sao?"
Khương Viễn nghĩ một chốc rồi nói: "Có thuốc nào dùng để bôi chỗ bên dưới không, loại giảm sưng ấy."
Chu Mạn sững sờ, ngập ngừng hỏi lại: "Bị trĩ à?"
Chu Mạn vừa định đề nghị em học sinh này đến bệnh viện, dù sao phòng y tế trường chưa đủ điều kiện để điều trị bệnh trĩ. Song khi y còn đang do dự chưa kịp lên tiếng, đã nghe thấy thiếu niên cao lớn đứng đối diện đáp với vẻ mặt cau có: "Chỗ đó của con gái, bị làm đến sưng lên."
Chu Mạn: ? ? ?
Quan hệ tình dục với bạn gái đang dậy thì không phải hành vi nên làm nha!
◎ tác giả có lời:
Sau này, Chu Mạn: Làm với thầy thì nên nha!
Thoải mái xong thì đi chơi bóng, Viễn Viễn đúng là đồ vô tâm.
Công "vợ hiền" đã login, pick đi các chị em. Có người hỏi tui truyện này có route tình cảm không, có thể sẽ có nha, nhưng Viễn Viễn không thể động lòng với tất cả các công được, kết quả cuối cùng thế nào chính tui cũng không biết nữa, mọi người hãy theo dõi hành trình của Viễn Viến nhé!
Bỏ phiếu nào Modo Modo!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro