Sau tấm rèm son
Ánh đèn dầu hắt bóng của hai người lên vách tường, hai hình bóng giống như hòa thành một. Sáng nâng mặt Hiên, trong ánh mắt anh chỉ có mình cô, có một bể tình sóng sánh. Hiên đột nhiên ngẩn người, rồi cô che miệng cười, đôi mắt hạnh long lanh phản chiếu ánh sáng của đèn dầu. Sáng khó hiểu, hỏi nhỏ: "Mình đang vui chuyện gì vậy?" Hiên lắc đầu: "Không có gì." Chẳng biết sao cô lại thấy khung cảnh này rất quen, dường như từ rất lâu về trước, trước cả khi cô đem lòng thương anh, cô đã từng mơ thấy ngày hôm nay.…