pha mặt trăng
Rồi thiết nghĩ mọi thứ cảm xúc diễn ra trong t như là pha mặt trăng vậy
T cũng nghĩ là tại sao cảm xúc của t lại chẳng thể ở yên được. Không phải là t lăng nhăng, chóng chán đâu. Mà t lúc nào cũng yêu hết mình, rồi có thể là t chán thì t sẽ biến mất rồi sau đó t lại quay lại, lại yêu
Tình yêu của t vẫn luôn ở đó, không thay đổi
Cho nên nhiều khi t cũng nghĩ là liệu t có phải chóng chán, t có phải là quá hời hợt khi không thể xem trọn vẹn hết 1 bộ phim, nhưng rồi sau đó t vẫn quay lại xem vào 1 ngày nào đó.
Đó là lí do vì sao t chẳng dám khẳng định t master ở 1 vấn đề nào cả.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro