Chương 81. Trộm gà mất chó 2
Chẳng lẽ tất cả những chuyện này đều là do Kiều Thời Niệm cố ý dàn dựng?
Hoắc Nghiên Từ nhíu mày, nói với Chu Thiên Thành: "Quay về công ty."
Bạch Y Y vội nói: "Mình đi cùng với hai người."
"Cậu hãy dưỡng thương cho tốt đi."
Nói xong, Hoắc Nghiên Từ cùng Chu Thiên Thành rời khỏi phòng bệnh.
Bạch Y Y ôm cái đầu bị thương của mình, tức đến nỗi sắp phát điên.
Tại sao mọi chuyện lại không như cô ta tính toán?
........
Sau khi ăn cơm cùng Mạc Tu Viễn, Kiều Thời Niệm trở lại Minh Mao.
Lo lắng Đồ Nhã Lệ bận rộn mà quên bữa, Kiều Thời Niệm gói chút đồ ăn mang về văn phòng.
Đồ Nhã Lệ vừa ăn vừa vui vẻ đưa cho Kiều Thời Niệm báo cáo tăng trưởng đơn đặt hàng.
"Thời Niệm, đây đều là công lao của cô."
Đồ Nhã Lệ không thể ngờ, Kiều Thời Niệm giỏi như vậy, chỉ trong một thời gian ngắn biến chuyện bản thân bị cư dân mạng chế giễu thành một cơ hội để thúc đẩy tiêu thụ rượu.
Cũng là cho Minh Mao thoát khỏi nguy cơ tan rã chỉ trong một đêm.
Kiều Thời Niệm cười nói: "Chủ yếu vì chị Đồ phối hợp tốt."
Không nghi ngờ cũng không do dự, nên phối hợp đúng lúc, sự tình mới có thể thuận lợi như vậy.
Hai người dùng trà thay rượu, vui vẻ chúc mừng thành công lần này, Đồ Nhã Lệ nhớ ra một chuyện.
"Gần đây Tạ Lập Hùng đã tiếp quản một nhà máy rượu. Hiện tại đang chuẩn bị để ra mắt, chắc chắn ông ta muốn đấu với chúng ta."
Nghĩ đến Tạ Lập Hùng vốn là con người ti tiện, Kiều Thời Niệm nhíu mày: "Chị Đồ, chị nên đề phòng ông ta."
Bề ngoài ông ta có thể không thể hiện, nhưng chủ yếu sợ ông ta ghen tị với doanh số hiện tại của Minh Mao, có thể sẽ dùng một số thủ đoạn bẩn thỉu.
Chuyện này Đồ Nhã Lệ cũng đã nghĩ tới: "Yên tâm, là vợ chồng với ông ta nhiều năm như vậy, ông ta có thủ đoạn gì tôi rất rõ, sẽ không để cho ông ta dễ dàng ra tay."
Bàn bạc thêm một chút chuyện của Minh Mao với Đồ Nhã Lệ, lúc này, di động của Kiều Thời Niệm rung lên, là tin nhắn của Chu Dương Ưng gửi đến, báo cho cô địa chỉ.
Là ở một khu vườn gần ngoại ô.
Kiều Thời Niệm tạm biệt Đồ Nhã Lệ, lái xe tới đó.
Khi Kiều Thời Niệm đỗ xe và tiến vào vườn bách thảo thì nhóm của Chu Dương Ưng đã tới nơi rồi.
Bọn họ trải thảm trên mặt cỏ, đặt một chiếc bàn đơn giản, bên trên bày rất nhiều rượu và đồ ăn vặt.
Cách đó không xa có một bếp nướng thịt, mọi người đang chuẩn bị nhóm lửa.
Bọn họ đều rất trẻ trung và tràn đầy năng lượng, thậm chí còn rất vui vẻ khi làm những việc tẻ nhạt này, vừa cười vừa nói chuyện rất vui vẻ.
Chu Dương Ưng lúc này đang ngồi trên bãi cỏ, cầm một cây ghi- ta, đang chơi một cách điêu luyện, say sưa.
"Tiểu thư, bên này!"
Chu Dương Ưng ngẩng đầu nhìn thấy cô liền vẫy tay gọi, trên miệng nở nụ cười tươi khoe ra hàm răng trắng, một nụ cười thật tỏa nắng.
Tâm trạng của Kiều Thời Niệm bỗng trở nên nhẹ nhàng một cách khó hiểu, cô cảm thấy như mình đang trẻ lại vài tuổi.
Kiều Thời Niệm đi về phía Chu Dương Ưng.
Một số thanh niên khác cũng quay lại nhìn cô.
"Cô chính là vị tiểu thư tốt bụng mà Chu Dương Ưng thường nhắc tới phải không?"
"Tiểu thư, cô thật xinh đẹp, cô còn đẹp hơn rất nhiều người nổi tiếng mà tôi từng gặp."
"Đây không phải là tiên nữ mà Chu Dương Ưng ngày ngày nhớ tới hay sao?"
"Đừng nói bừa!" Chu Dương Ưng vội vàng ngăn cản: "Tiểu thư, bọn họ rất hay nói đùa."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro