Câu chuyện xoay quanh cậu thiếu niên tên Quân chủ nghĩa tiết kiệm năng lượng. Sau khi bị lừa vô câu lạc bộ "tự trị" cùng với cô nàng hiếu kì và những người bạn, họ cùng nhau giải quyết những vấn đề cho mọi người.…
"Được rồi, tao thừa nhận."" Từ trước đến giờ tao chưa gặp ai như mày, mày chỉ cần mỗi ngày đi học ngồi một chỗ không làm gì cả cũng khiến tao thích phát điên lên được, thích đến mức chỉ cần một cái nhíu mày cũng khiến tao đứng ngồi không yên.""Hoàng Anh Thy, mày..." Cậu ấy bất lực nhìn tôi, tức giận đến không nói nên lời."Xin lỗi. Nhưng dường như chúng ta đã bỏ lỡ nhau mất rồi..."…
Tôi là Trần Ngọc An Nhiên.Không được may mắn như các bạn khác, tôi sinh ra trong một gia đình không được hạnh phúc. Từ nhỏ tôi đã luôn phải chứng kiến những cuộc cãi vã của bố mẹ. Nó diễn ra thường xuyên đến mức tôi đã coi nó là một điều tất lẽ dĩ ngẫu trong gia đình mình. Nhiều lúc tôi oán thán ông trời, tại sao lại đối xử bất công với tôi như thế? Tại sao tất cả các bạn khác đều có một gia đình hạnh phúc của riêng mình, còn tôi thì đến một điều nhỏ nhặt như thế cũng không có được? Ha, tôi cũng tự cảm thấy chính mình thật đáng thương. Đáng lẽ tôi không nên xuất hiện trên cõi đời này mới phải.Và rồi năm tôi lớp 11, bố mẹ tôi ly hôn. Tôi theo mẹ chuyển lên Hà Nội sống cho gần nhà ông bà ngoại. Có lẽ ông trời cũng chưa tuyệt tình đến mức như vậy khi đã để cho tôi gặp cậu vào năm 17 tuổi - cái độ tuổi thơ mộng nhất của tuổi học trò. Tôi cũng không biết vì sao tôi lại thích cậu nhiều đến như thế, chỉ biết nụ cười của cậu như ánh sáng Mặt Trời chiếu soi vào những vết thương trong tâm hồn tôi, từ từ giúp tôi chữa lành nó, và cũng chính cậu đã dắt tôi bước ra khỏi vũng bùn lầy tăm tối của cuộc đời...Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện bên tôi, để những năm tháng thanh xuân ấy của tôi trở nên thật ý nghĩa! Cảm ơn cậu rất nhiều, Mặt Trời nhỏ của tôi!------------------------------Thanh Hóa, 23/8/2023Bìa: @canva…
"Zero Smash: Hành trình từ con số 0"Năm 2025, cầu lông Việt Nam bừng tỉnh giữa thời đại số nhờ những tay vợt trẻ đầy khát khao. Giải đấu Smash Circuit mở ra như một cánh cổng dẫn vào thế giới chuyên nghiệp khắc nghiệt, nơi các tài năng học sinh đua tranh từ cấp trường đến liên thành phố. Trong ngôi trường Đào Thịnh ở thành phố biển Đa Phúc, Nguyễn Trường An - chàng trai trầm lặng với cây vợt cũ kỹ mang số "0" - bước vào trận đấu loại như một kẻ vô danh. Không ai kỳ vọng, không đồng đội cổ vũ, nhưng An chiến đấu không phải để thắng người khác, mà để không thua chính mình.Từ sân gỗ trường học đến những đấu trường liên thành phố, hành trình của cậu là câu chuyện về sự kiên cường không phép màu. Mỗi đường cầu là một lời thách thức với định mệnh, mỗi giọt mồ hôi viết nên huyền thoại của kẻ bắt đầu từ con số 0."Không bao giờ bỏ cuộc" - đó là thứ duy nhất Trường An mang theo. Liệu cậu có thể vượt qua giới hạn và chạm đến đỉnh cao mà không một ai dám mơ? Zero Smash - nơi ý chí mạnh hơn cả tài năng.…
Truyện nói về một tình yêu ngây thơ tinh nghịch của tuổi mới lớn .Trải qua bao nhiu sóng gió ,vui có,buồn có,ganh đua ,ghen tỵ,...những dòng cảm xúc của những đứa trẻ trong truyện Cô gái tháng 7 và chàng trai tháng 8.Mong mn đón xem.(==…
Chỉ đơn giản một buổi chiều nào đó thôi, tôi quen cậu.Cậu sẽ là ý trung nhân của đời tôiTôi đã nghĩ vậy...(Một số tình tiết trong câu chuyện dựa trên sự thật, còn lại là theo tưởng tượng của tác giả)…
Xin chào mọi người, mình là Ahnpou, tác giả của tiểu thuyết "Ánh Quang". Giới thiệu với mọi người đây là đứa con "tinh thần" đầu tiên của mình nên mình mong mọi người có thể bỏ qua cho sự non tay của mình nhé 💖 Có gì muốn góp ý mọi người cứ cmt nhe 💝…
Trong chúng ta thì ai cũng muốn có một tình yêu thật đẹp, thật lãng mạn như một bức tranh màu hồng. Nhưng đa số chỉ còn lại những gam màu buồn. Đó là lúc chúng ta chợt nhận ra tình yêu vì chúng ta vừa mới đánh mất nó. Có lẽ tình yêu luôn là cái hấp dẫn nhất của sự sống nên nó phải thử thách con người xem có đủ sức với nó không.…
câu chuyện thành xuân vườn trường xoay quanh Chu Chân theo đuổi người mình thích ( Gia Vỹ ) cùng với sự hỗ trợ của những người. Truyện mang đến nhiều cảm xúc vui, buồn của thanh xuân, sự trưởng thành trong học tập và cả tình yêu.…
Mưa mùa hè, đến xối xả và bất chợt. Mưa ào ạt rơi, cuốn trôi những bụi bặm cuốn đi cái nóng bức, cũng vô tình... cuốn đi cả những kí ức thật đẹp...Tấm ảnh dưới mưa, nhòe nhoẹt ướt, nụ cười chẳng còn rõ ràng chỉ có đôi mắt to là híp thành một đường hạnh phúc. Còn quan trọng không khi tất cả đã chấm dứt...?…
cậu là một Alpha học trong trường dành cho Alpha còn anh là một Enigma học chung trường với cậu, chỉ vì sơ xuất va phải anh trong buổi đầu anh chuyển đến và cả gặp chung lớp với anh mà cậu đã bị anh để ý và có ý trêu chọc~~…
"Người ta bảo, có những cái tên khi đã đi vào tim rồi, thì mãi mãi không thể xóa được nữa."Sân trường chiều cuối năm, gió lùa qua hàng phượng vĩ, thổi rơi một cánh hoa đỏ rực xuống ngay trang giấy Phương đang viết. Cô ngẩng đầu nhìn lên, ánh nắng xuyên qua mái tóc, lòng hơi se lại - có lẽ vì những hồi ức mơ hồ lẩn khuất trong ánh nắng này."Phương! Viết xong chưa, sắp đến giờ bế giảng rồi kìa!"Phương khẽ gật đầu. Cô gấp cuốn sổ lại, ánh mắt vô thức dừng lại nơi hàng ghế đá dưới gốc cây xa xa. Nơi đó... từng có hai người. Một người hay ngồi đọc sách. Một người hay trộm nhìn.Người đó tên là Nguyên.Tên ấy chẳng có gì đặc biệt. Chẳng mềm mại, chẳng êm tai. Nhưng không hiểu sao, mỗi lần nghe ai đó gọi "Nguyên ơi", tim cô lại nhói lên một nhịp.Cuộc đời mà, đôi khi chỉ cần một cái tên cũng đủ thay đổi tất cả.Chuyển cảnh - Hiện tại:Nhiều năm sau.Phương ngồi trong khoang máy bay, ánh đèn đọc sách rọi xuống đôi mắt trầm lắng của cô. Trong tay là một bức ảnh cũ, góc ảnh đã nhòe, nhưng rõ ràng vẫn là nụ cười nghiêng nghiêng của một cô gái đang ngồi trên băng ghế đá ngày xưa.Tay Phương khẽ siết."Lần này trở về... nếu được gặp lại, liệu Nguyên có còn nhận ra mình không?"…
Thanh xuân chắc hẳn ai cũng có những sắc màu riêng , những câu truyện riêng để tô đẹp nhưng năm tháng thơ ngây ấy Ở cái độ tuổi đang trưởng thành họ gặp nhau theo một cách đơn thuần và tự nhiên nhất . Liệu tôi sẽ theo đuổi được cậu chứ " Thanh Xuân Nhỏ Của Tôi " . Cô bé mang cho mình ánh nắng rực rỡ và đẹp đẽ nhất ở cái tuổi mới lớn .Cùng nhau đi qua chặng đường thanh xuân của Yên Lam để chúng ta thấy được những nét màu thanh xuân của cô bé mới lớn này như thế nào nhé !!!Mọi người ủng hộ góp ý nhẹ nhàng cho Dương nhé iu mọi người nhìu nhìu ah ***** Yên Lam vừa bước ra thì chạm ngay vào khuôn mặt thanh tú của cậu bạn mới, cậu tiến lại phía 2 cô gái nhìn Yên Lam hỏi" Chào bạn cho mình hỏi lớp 8/5 ở đâu vậy" cậu nở một nụ cười nhẹ nhưng đầy mê người" A... bạn cũng học lớp 8/5 hả , tụi mình dẫn bạn đi nha" - Yên Lam trật một nhịp khẽ đáp lại Từ xa cô Mỹ Hằng nhìn về phía cậu nhóc mỉm cười rồi quay đầu xe vào bài đỗ xe .Vừa đi Nhã Uyên cứ nhìn cậu bạn mới mãi lúc sau mới dám lên tiếng " Bạn ... là con cô Mỹ Hằng hả, bạn .... tên gì zậy ?" Cậu bạn quay đầu lại nở nụ cười lịch sự " Ừm... mình tên Văn Minh Phước Thái""...." Văn Tuấn Khôi sao , tôi nhẩm lại mỉm cười khẽ Hình như cậu bạn định nói gì đó thì giọng loa phát thanh trường vang lên " MỜI BẠN TRẦN MAI YÊN LAM VỀ PHÒNG ĐOẠN ĐỘI GẤP !!!" giọng nói như hét lên của thầy Toàn vang lên trên loa"..." Cht m, gần tới giờ tổ chức khai giảng rồi! Tôi hốt hoảng phóng nhanh nhất có thể, bỏ l…
Thanh xuân... em từng là của tôi là một câu chuyện kể về những kỉ niệm thời niên thiếu của nhóm bạn học lớp 9A2, nơi đã xảy ra động chạm giữa những cặp oan gia và những cặp yêu từ cái nhìn đầu tiên. Một nhóm bạn đã từng có vui, có buồn cùng nhau, đã từng gặp rất nhiều biến cố lớn nhưng không bao giờ từ bỏ nhau...…
cô là 1 cô gái bướng bỉnh ko nghe ai , nhưng từ khi gặp anh cô đã trở nên thích hắn , vì một trò chơi của lũ bạn đã làm cho cô trở nên mất điểm với hắn cô tuyệt vọng , chính hắn lại an ủi cô rồi lại vức bỏ cô một cách vô tâm ,khi cô ra trường cô đã trở thành một nhân viên bình thường và hắn chính là giám đốc của cô ,lại hắn giúp cô và vức bỏ cô một cách đau đến tim…
- Có một số từ ngữ nhạy cảm, cân nhắc trước khi đọc ! - Truyện do tớ tự viết, nên sẽ rất khó tránh việc văn phong lủng củng và lan man! ----------------------------------------------------------------------------- Christopher Andrew là con lai, mẹ là người Việt, bố là người Mỹ. Do bố mẹ lục đục, hắn theo chân mẹ về Việt Nam. Ngay từ khi bước chân đến trường học, hắn luôn cho rằng đây là một quyết định hết sức sai lầm và luôn có một cô bạn cùng lớp- Nguyên, tới nói muốn làm bạn với hắn. Từ đó, người xảy ra nhiều tình huống thú vị với nhau. -------------------------------------------------------------------------------Nếu mang đi nơi khác, xin hãy liên lạc với tớ !…
Giữa tháng sáu năm ấy, trời nóng như muốn thiêu, muốn đốt lòng người, hai đứa trẻ vẫn rong ruổi cùng nhau trên chiếc xe đạp qua từng cánh đồng cỏ bát ngát, mênh mông, cùng nhau nhìn về phía chân trời xa thẳm, một chân trời có tương lai của họ ở đó. Mùa hạ ấy ngập trong nắng vàng cùng hoa, mùa hạ ấy nhuốm màu bao hương sắc bên người họ thầm thích, mùa hạ ấy tưởng chừng như chẳng bao giờ trôi qua. Giữa tháng sáu năm nay, hai đứa trẻ ấy lại chia chung một mùa hạ. Mùa hạ cô thở thẩn đứng nhìn cậu vẫy tay chào tạm biệt, ánh mắt cậu lung linh khi nhìn cô, ánh mắt cậu ấm áp như mùa hạ chí, và lúc ánh mắt cậu rời đi là lúc chiếc máy bay bắt đầu cất cánh bay đi, chở bao kỉ niệm thời niên thiếu của cô bên hạ vàng đi mất.Rồi từ ngày cậu theo máy bay đi, cô cũng chẳng còn tiếc thương mùa hạ nữa. Hạ cứ trôi rồi tàn đi cùng bao nhung nhớ: "Ước gì anh ở lại, nhặt nắng hạ cùng em."Tiếng ve ầm ĩ những ngày không, nhiều mùa hạ nữa lại mon men bước đến, lòng cô lại dấy lên từng hoài niệm, về cậu, một người cô từng thương, về mùa-hạ-lạnh mang bao suy tư thuở niên thiếu, mùa hạ nơi có tiếng cậu thầm thì: "Mùa hạ lạnh, vì ánh nắng của anh đang ở bên kia bán cầu..."…
Chuyện tình của Linh An sẽ đi về đâu nếu Bảo Nguyên và Nam Sơn cứ tranh giành cô. Một cô gái sống nội tâm, dễ khóc và dễ tổn thương nhưng luôn tỏ ra mạnh mẽ , vui vẻ và không bao giờ muốn người khác thương hại mình. Cô là một cô gái Xinh đẹp, hiền và hơi quậy một chút.. Thừa hưởng làn da trắng muốt và đôi mắt xanh từ người mẹ gốc Mĩ. Sống mũi cao và đôi môi trái tim từ người cha yêu của cô. 14 tuổi và cao 1m70 ( Ngưỡng mộ chị wá)Nam Sơn : vị hơn phu nhỏ của cô. Hai người sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm cùng bệnh viện nên cha mẹ hai bên đã quyết định cho hôn ước từ đầu cho hai bé. Sau này, vì gia đình Nam Sơn phải làm ăn nên sang Mỹ định cư nên hôn ước bị rơi vào quên lãng. Bảo Nguyên : cậu bạn thân tri kỉ của Linh An. Hai người vô cùng thân thiết. Trải qua bao nhiêu vui vẻ và buồn bã bên nhau . Anh vô cùng yêu thương và bảo vệ cô. Anh là người gốc Pháp hoàn toàn sang Việt Nam sống từ nhỏ nên trở thành người Việt. Là một người Vô cùng đẹp trai, đôi mắt nâu phương Tây đặc biệt làn da không quá trắng nhưng cực kỳ đẹp. Cơ thể cao lớn rắn chắc . Tính cách lạnh lùng cổ quái nhưng vô cùng ấm áp với người thân của cậu. Những Nhân vật khác mình sẽ nói trong quá trình chuyện nhé. Chúc các bạn vui vẻ!!!😊😊😊😊😊…