Xuyên không fic không chuyển ver ha🙁🥀"park Jimin kẻ phản diện đúng theo nghĩ đen lẫn nghĩa bóng, nhưng lại là hoàn hảo trong mắt vài người còn đa số điều ko hiểu, kẻ cho là Cậu tàn ác, kẻ cho là Cậu di diem... còn người sót thương cho Cậu lại coi Cậu quá nhu nhược, để rồi......... người đau là Cậu"'đồ tiện nhân nhà Cậu cút đi '-hs1'hãm hại chị Hyori của các anh thì mày đáng cút khỏi nơi này rồi đấy!!'hs2Pp' đồ lẳng lơ..'cp: allmin, đam Mỹ x ngược hay ngọt chx bt :(((…
"Màu tím của hoa bằng lăng tượng trưng cho sự chung thủy. Mình sẽ mãi mãi không bao giờ rời xa cậu!"Xuyên suốt câu chuyện của An Hạ và Anh Vũ là một màu tím đẹp nhẹ nhàng nhưng cũng buồn man mác như màu của những đóa bằng lăng treo thành từng chùm trên cành cây mỗi độ hè về..."Thật tuyệt vì đã gặp được cậu trong những năm tháng đẹp đẽ nhấtCậu thật sự rất đáng quý với mìnhĐừng quên điều đó nhéVào một ngày thật đẹp trời nào đó, Mình sẽ gọi tên cậu một lần nữaĐến lúc ấy chúng ta sẽ lại ở bên nhauMãi mãi không bao giờ xa cách..."…
Thay vì chơi đi chơi lại một màn, sao không thử đập đi xây lại?-----------------------------------------------Begin: 20/8/2025End: --/--/----Written by: Hannie------------------------------------------------…
Chuyện chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả.Link truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/399871635-rhycap-th%C3%ADch-c%E1%BA%ADu-lu%C3%B4n-l%C3%A0-l%E1%BB%B1a-ch%E1%BB%8Dn-%C4%91%C3%BAng-%C4%91%E1%BA%AFn-nh%E1%BA%A5t"An ơi, em có bao giờ hối hận khi thích một người chẳng biết nói quá nhiều lời yêu thương hay ngọt ngào như anh không?"" Minh Hiếu kì quá à. Em thích Hiếu mà nên dù anh thế nào đối với em Trần Minh Hiếu vẫn luôn là tuyệt vời nhất" Dưới ánh ban mai rực rỡ trên khoảng sân trường còn lác đác vài cánh hoa phượng đỏ, đám học trò quần âu áo trắng tinh tươm túm tụm trò chuyện, cười nói. Đứa nào đứa nấy đều mặt mày hớn hở, mang nét ngây thơ, trong trẻo như nắng sớm. Đây chính xác là thời điểm mà bất kể ai trong chúng ta đã trưởng thành đều muốn xuyên về để tận hưởng từng giây phút đẹp đẽ vô tư vô lo ấy phải không? Vì chúng ta nhớ những giờ học căng não trong căn phòng bí bách, nhớ gương mặt thầy cô lúc nghiêm lúc hiền, nhớ đám bạn thoải mái nô đùa, nhớ hàng cây xanh, nhớ góc ghế đá, nhớ...cái chạm tay vô tình lúc nhặt bút rơi, nhớ ánh mắt thoáng chạm nhau trong một khoảnh khắc, nhớ bóng hình nhau dưới ánh hoàng hôn đỏ rực sau buổi chiều tan muộn. Chào mừng bạn trở về những năm tháng ấy!…
Cô gái tôi yêu trong sáng đến bệnh hoạn. Thế giới luôn cần thêm những mối tình lớt phớt sâu đậm kéo dài một mùa hè.Truyện nhẹ nhàng.Cảm hứng từ người mình muốn tè vào âm đạo mình rồi đi tự tử.…
Khi đó hắn còn rất nghèo, thua trận đấu tâm tình không tốt. Nàng vụng trộm mua cơm cho hắn ăn, còn kém khiến cho hắn đi sân bạt thảo làm việc. Hắn ngồi xổm đầy đất cỏ dại trung, vẻ mặt bi tráng: "Xem, Tầm Sênh, đây đều là trẫm cho ngươi đánh hạ giang sơn!" Hứa Tầm Sênh: "Ngu ngốc." ... Sau này, hắn đi tới trăm ngàn nhân diện tiền, giang sơn sau lưng hắn. Hắn muốn hỏi lại chỉ có một câu: "Chúng ta có thể hay không tiếp tục yêu nhau?" Tựa như năm đó, ngươi yêu thượng hai bàn tay trắng ta.…
Ba năm trước, hắn hủy nàng một viên yêu nhập đi đến cuối cùng thật tình. Nàng xa xứ, xa phó hắn quốc.Ba năm sau, một hồi ly kỳ biến hoá kỳ lạ giết người án đem hai người vận mệnh lại liên hệ đến cùng nhau, bởi vậy bắt đầu tân một vòng yêu nhau tướng sát.Nàng dùng hết cuộc đời này tối quyết tuyệt tư thái đối hắn nói,"Ta thích ăn sườn xào chua ngọt cùng hấp canh cá trích đậu hủ tổng hội có khác nhân nguyện ý cho ta làm , mà Thẩm Ngạn Kỳ, mặc kệ là hiện tại, vẫn là tương lai, ngươi duy nhất tài cán vì ta làm , chính là không cần ngăn trở ta đường đi, trở thành ta chướng ngại vật!""Thẩm Ngạn Kỳ, xem như ta cầu xin ngươi ! Mời ngươi phóng ta rời đi, phóng ta một cái đường sống!"Hắn mâu sắc đại đau, sinh sôi nuốt xuống sở hữu chua sót, nhưng là, hắn thế nào có thể buông tay đâu?!* * * * * * * * *Nàng là Đặng Nhâm, hắn là Thẩm Ngạn Kỳ, hai cái hình trinh giới cùng phạm tội tâm lý học giới thiên tài, hội va chạm ra một hồi tràng thế nào hung hiểm biến hoá kỳ lạ hỏa hoa."Con nhện kết võng án", "Mưa đêm dâm ma án", "Thiếu nữ mất tích án", "Tầng hầm ngầm tử vong án"...... Nhất kiện kiện ly kỳ cổ quái án tử, đẩy ra tầng tầng sương mù gặp minh nguyệt, hai người cảm tình, lại là phủ có thể như này "Chân tướng chỉ có một" án kiện giống nhau, hi vọng, xuân về hoa nở?Nhãn: Kinh sợ đô thị hiềm nghi trinh thám ngôn tình…
Phần 1: Thượng bộ cao trung thiên 《 hắn lại liêu lại soái 》Phần 2: Toàn giáo đều đang xem bọn họ rải cẩu lương"Ta đã thấy ngươi -- gặp qua trên đời này đẹp nhất phong cảnh"Nghe nói, kia hai cái cử đi học sinh là một đôi tình lữNăm đó thịnh hành toàn cao trung này đối cẩu người, đến đại học tiếp tục tự thể nghiệm ngược cẩu sự nghiệp*Toàn giáo đều biết, cái kia phủ tiến cổng trường, khiếp sợ khắp nơi, soái thiên lí nan dung quốc phòng sinh, sủng hắn tiểu nữ bằng hữu sủng kỳ cục, các loại hâm mộ ghen tị hận.Sau lại Diệp Hoài Sinh các bạn học nghe được, nguyên bản hắn cũng không có như vậy hoàn mỹ vô khuyết, thẳng đến kia một năm gặp được Chung CẩnTừ một mảnh lầy lội phế tích trung tướng hắn kéo, không thể tưởng tượng, cái này nhìn qua như vậy tiểu chỉ nữ sinh.*Nàng há miệng thở dốc: "Diệp......"Hắn nheo lại đôi mắt, ngữ hàm nguy hiểm: "Gọi là gì?""...... Lão công."Đại học + đô thịVăn trung hết thảy địa danh trường học tên đều là tác giả hạt bẻ.Weibo @ anh tuấn cầm trầnĐổi mới thời gian:Ngày càng, xin nghỉ sẽ ở văn án cao nhất thượng cùng bình luận viết.Ấm áp nhắc nhở: Ngốc nghếch tiểu ngọt văn, tác giả vô dụng đầu óc viết, các ngươi cũng đừng dùng đầu óc xem, vì làm ngươi nở nụ cười ~ bêu xấu!Tag: Đô thị tình duyênYêu sâu sắcThanh mai trúc mãNgọt vănTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Chung Cẩn Diệp Hoài Sinh ┃ vai phụ: Hạ Miên, Lục Chước Dương, Tống Vũ Thần, Thái Văn Văn, Từ Duyệt, Lão Hạ, Diệp Viễn An ┃ cái khác: Đại học, đô thị, trưởng thành…
truyện này là kể về 1 sự kiển khi nar đi lm nhiệm vụ tình cờ khi lm nhiệm vụ ấy cs vài nét giống với lại kí ức mà cậu đã thầm giấu kín trong lòng bao lâu nay(này tự bịa nha:)))Đó là 1 kí ức cậu k bao giờ cs thể quên đc vì người đó...là...1 người cực kì quan trọng với cậu(cái này cũg bịa luôn:>>)Muốn bt nhiều hơn thì đc truyện ik nhé vì mk k phải người review truyện=))Đây là 1 bộ truyện 5% đam & 5% k đam:)))Nếu mn thấy k hợp với mk thì cs thể click ra(mk cảnh báo r đấy nhớ:))chớ đừng đc r thấy k hợp r ns này nọ vì từ đầu mk đã ns r:(Và nếu mn thấy dỡ thì thông cẻm cho mk nha vì đây là lần đầu mk viết truyện:'(((Và mk đăng truyện k thường xuyên lắm vì phải đi hc:'(((thông cảm dùm)Và nếu cs mấy từ sai lỗi chính tả thì(cũg thông cẻm dùm luôn:'))vì bắm nhanh quá nên dj À mà truyện này cs vài điểm khác với phim nha(vì cs mấy chỗ mk tự bịa:>>)vì mk chx coi hết:D…
Giáng Sinh năm ấy, giữa cái lạnh se se của Tứ Xuyên, Trần Thanh An - du học sinh Việt Nam - tình cờ gặp Dương Minh Hải, chàng trai giản dị nhưng ánh mắt lại khiến trái tim cô bỗng rung động. Từ những ngày đầu bỡ ngỡ, ngại ngùng trong dự án nghiên cứu, đến những khoảnh khắc dần thân thiết qua những câu chuyện phiếm, nụ cười và ánh mắt lén nhìn, An nhận ra mình đang dần động lòng.Nhưng Thanh An vẫn luôn tự nhủ: "Anh rất tốt, nhưng tôi thì không." Liệu một người tưởng như hoàn hảo có thể rung động trước những khiếm khuyết, những sai sót của người khác? Và liệu Thanh An có đủ can đảm để mở lòng, hay Minh Hải sẽ nhìn thấy những điểm yếu ấy và... rời đi?Một câu chuyện nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, kể về tình cảm đầu đời, những rung động thầm lặng và những khoảnh khắc giản dị nhưng khắc sâu trong tim.…
Tịnh Yên- một người con gái trầm lặng và hiền hòa như chính cái tên của cô...Khánh Khang- một chàng trai tính tình phóng khoáng và có phần ương ngạnh đã bị chính sự hiền hòa đó làm cho xao xuyến...Định mệnh để hai người gặp nhau, cả cậu và cô đều không ngờ được sẽ có ngày mình bị rơi vào lưới tình ngang trái.Cô bị bệnh...và cái chết sẽ là một điều không còn xa vời đối với cô..."Cậu đang thương hại tôi chỉ vì tôi sắp chết sao? Cậu nghĩ tôi cần sự giả tạo đó của cậu sao?""Nếu cậu coi rằng đó chỉ là sự thương hại thì tôi muốn lấy danh nghĩa của sự thương hại đó để được ở bên cạnh cậu..."~Tác giả: Nokuri (Chồn đại tiên)~…
Văn án: [ ngày càng, mỗi đêm chín giờ đúng giờ ]Bị bán cho Tiết gia làm thiếp tức phụ kia năm, A Lê mười lăm tuổi.Mày liễu mắt hạnh, mảnh mai ôn nhu, chỉnh khuôn mặt còn không có thiếu niên một cái bàn tay đại.Khi đó Tiết Diên không học giỏi, biệt hiệu hiển hách, mang theo nhất bang hồ bằng cẩu hữu hoành hành cho thị, đem toàn bộ trấn trên biến thành gà bay chó sủa.A Lê gầy yếu, nhưng cần cù thành khẩn, cuối cùng là chi nổi lên một cái gia.Nàng nghĩ, Tiết Diên phẩm tính cũng không phá hư, huống chi thiếu niên vợ chồng lão đến bầu bạn, con hư biết nghĩ lại quý hơn vàng, không nên phủi tay mặc kệ.Người khác mắng nàng ngốc, A Lê chỉ liếc mắt cười, theo không nói chuyện.Sau này, A Lê nhân bệnh thất thông, Tiết Diên điên rồi giống nhau ôm nàng cần y hỏi dược, nhưng tan hết gia tài mà không có kết quả. Biết lại vô chữa khỏi khả năng ngày đó, hắn nâng mặt nàng khóc một buổi tối.Đêm đó mưa to giàn giụa, xung suy sụp bán phiến phòng lương.Mà tại đây sau, Tiết Diên dùng một đôi tay, khởi động A Lê khắp thiên.______________Nội dung nhãn: Bố y cuộc sống ông trời tác hợp cho ngọt văn cửa nhỏ nhà nghèoTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Tiết Diên, A Lê ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: 1v1, SC, Cổ Ngôn làm ruộng…
chữa lành,nhẹ nhàng , Chuyện kể về tình yêu gà bông, sẽ đi từ khi 2 nhân vật chính của chúng ta còn trẻ con cho tới khi trưởng thành, đây là tác phẩm đầu tay về tình yêu thanh xuân vườn trường của bon bon. Trương Thanh Hiếu, 1 cậu bé còn nhỏ nhưng lại mang nhiều suy tư, lớn lên trong 1 gia đình ba mẹ thường xuyên bận rộn nhưng bản thân Hiếu chưa từng cảm thấy ba mẹ vô tâm, ở trường cũng vô cùng ít nói, Hiếu cũng bị cô lập vì 1 lí do khá ngớ ngẩn , nhưng có vẻ cậu cũng không quan tâm lắm. Vai trò của Hiếu là 1 người chữa lành, và cũng là công, 1 trong 2 nhân vật chính. Lê Gia Minh , 1 chàng trai hài hước trong tim đầy vết xước, Minh không có mẹ , có 2 người ba khá là ấm áp, nhưng cả 2 lại quá bận , Minh có 1 nhóm bạn thân thiết, ở trường cũng chỉ chơi với nhóm bạn đó thôi, Mình từng bị bạo lực ngôn từ và cô lập trong vòng 3 tháng, đó là khoảng thời gian mệt mỏi và bất lực nhất của cậu bé, Sau này Tuy không còn bị cô lập nữa nhưng vẫn để lại trong tim Minh 1 vết thương sâu. Có 1 nhân vật ngoài lề nhưng lại là nút thắt giúp cho tình cảm của Minh và Hiếu , Đó là cô Hoài. 1 Cô giáo dạy toán, Cô là người giúp thúc đẩy tuyến tình cảm của nhóm nhân vật 9 ngoài ra còn có 2 cặp đôi phụ nữa, 2 cặp đôi này sẽ được nhắc đến sau…
Văn án: An tỷ nhi từ nhỏ lập chí gả cái có phòng có hán tử, tái sinh cái đứa bé mập mạp, thật tốt đem thời gian kinh doanh hồng hồng hỏa hỏaLại không nghĩ một khi hoàng đế đổi người, chính mình thành trưởng công chúa mất đi nhiều năm nữ nhi, hoàng đế lão tử là cậu ruột, Trấn quốc công là cha ruột, chính mình một bước lên trời thành hoàng gia quý nữQuý nữ không dễ làm, mẹ ruột thấy một lần chính mình leo cây liền "Tâm can của ta a" khóc, cha ruột thấy một lần chính mình xuống nước liền dựng râu trừng mắt, thân ngoại tổ mẫu đưa tới hai cái ma ma muốn đem ngoại tôn nữ tách ra thành cái khôn khéo tài giỏi tiểu thư khuê các, ai u! Quý nữ thời gian cũng không dễ chịu!Tổ mẫu bất công, đường tỷ lấy yếu bức mạnh, lúc nào cũng làm ầm ĩ, để cho người ta khó lòng phòng bị, còn không bằng nông thôn thời gian trôi qua thư thái!Lại về sau, An tỷ nhi cuối cùng thực hiện chính mình từ nhỏ chí hướng, gả cái có phòng có tuấn tú hán tử, chỉ bất quá phòng này hơi lớn, cũng nhiều chút. . .Trang Dục từ khi trở lại thúc phụ bên người, liền ngâm mình ở các loại âm mưu quỷ kế bên trong, không biết trở về từ cõi chết bao nhiêu lần, mỗi lần đi đến tuyệt lộ lúc, trong đầu liền sẽ hiện ra một cái nét mặt tươi cười như hoa khuôn mặt, kia là hắn An nhi muội muội, hắn tình chỗ hệ.Giãy dụa lấy từ trong đống người chết leo ra, chính là vì cưới An nhi muội muội, bất luận dùng loại nào thân phận, loại thủ đoạn nào, hắn đều muốn đi đến An nhi bên người muội muội.1. Bài này là ngọt văn, nam nữ chủ từ đầu đến cuối…
Tác giả:Hồ ĐồThể loại:Ngôn TìnhXuyên KhôngHệ thốngĐiền VănDịch giả : @linhvi751Văn án:Một ngày nọ Tô Thanh Hòa vừa trạch vừa lười sống lại trở thành một cô gái thôn nữ ở những năm sáu mươi.Vì để sống sót, Tô Thanh Hòa chỉ có thể không ngừng hoàn thành nhiệm vụ, trở thành một quân tẩu đủ tiêu chuẩn.[Đinh... Hoàn thành nhiệm vụ nấu cơm, nhận được một điểm kỹ năng nấu nướng, phần thưởng một cân thịt ba chỉ.][Đinh... Hoàn thành nhiệm vụ may vá, nhận được một điểm kỹ năng may vá, phần thưởng một mét vải bông.]Đinh......Phương châm sống của Tô Thanh Hòa chính là, chỉ có không nghĩ ra, chẳng có gì là không làm được.Nhắc nhở: Nữ chính vừa trạch vừa lười, nói khó nghe một xíu chính là hết ăn lại nằm.Mẹ nữ chính là bà mẹ chồng cực phẩm.Anh trai nữ chính là người cuồng giúp đỡ em gái...Chị dâu nữ chính âm thầm đấu với mẹ chồng, cứu vớt ông chồng não tàn...Một gia đình bất bình thường tụ họp.Khẩu hiệu nhà họ Tô: "Chúng ta là người một nhà phải tương thân tương ái."...Review:Tô Thanh Hòa - Một trạch nữ chính hiệu của thế kỷ 21 chuyên viết lách, ngoài ý muốn bị một hệ thống dẫn đến thập niên sáu mươi, bị cực phẩm vờn quanh, Tô Thanh Hòa phát hiện, mình chính là bảo bối trong lòng được cực phẩm che chở, là tròng mắt của bà mẹ cực phẩm, là hòn ngọc quý trên tay của ông anh cực phẩm, vì để sống sót trong năm mất mùa thiếu ăn thiếu mặc, vì để cho bà mẹ và ông anh trai cực phẩm của mình không bị làm bia đỡ đạn, Tô Thanh Hòa đành phải thay đổi thói quen lười biếng…
Nam chính là Dương Khoa là một thanh niên sống ở Việt Nam nhưng số phận không may mắn mang trong người căn bệnh hiểm nghèo khi mất ở độ tuổi còn xanh chưa thực hiện được những ước mơ của mình. Ông trời thương xót cho hắn cơ hội được sống lại tại thế giới khác. Không những thế, vận mệnh còn vì hắn mà an bài một con đường đi tới đỉnh cao nhân sinh. Liệu rằng hắn có thể từng bước đi lên chinh phục được vinh quang ấy? (Chắc chắn là có rồi.)…
An là một nhân viên văn phòng bình thường mang chức vị quản lý nho nhỏ, diện mạo bình thường, đã độc thân hơn 10 năm, mang trong mình gánh nặng nuôi cha mẹ già và món nợ tín dụng hơn 80 triệu. Trong một giấc mơ, An được cơ hội quay lại thời cấp hai để làm lại cuộc đời. Với tâm trí một người trưởng thành, An một lần nữa sống lại cuộc đời của mình, từng bước thấu hiểu những khó khăn ba mẹ đã trải qua, cũng càng hiểu hơn những sự việc chìm dưới tảng băng mà khi còn nhỏ cô không thể hiểu. Bằng sự nỗ lực và kiến thức của tương lai, An thành công tạo dựng sự nghiệp của mình, có những người bạn tốt, căn nhà, tài sản và quan trọng nhất là An đã có thể chăm lo và cho ba mẹ mình một cuộc sống tốt hơn. Cuộc sống tốt đẹp kéo dài đến một ngày, An lại nằm mơ, An chợt nhớ ra hôm nay cũng chính là ngày cô nằm mơ ở kiếp trước. Trong giấc mơ, cô nghe một giọng nói hỏi rằng nếu bây giờ cô được trở lại kiếp trước, nhưng cái giá là phải quên đi tất cả đã diễn ra trong kiếp này, cô có đồng ý không?…
Ký Hoài Xuy từ nhỏ đã không nhận được mấy tình yêu thương, vì vậy quyết định phải dùng hết tâm can cho người mình thật sự để trong lòng. Đáng thương là người trong lòng cậu như ngựa hoang trên thảo nguyên, nào biết ngoái đầu nhìn cậu dù chỉ một lần.Mang cái danh thiếu gia hào môn, thứ Thụy Vũ không thiếu đó chính là lời đường mật nịnh hót xung quanh. Hắn khinh thường thứ tình cảm rẻ mạt từ người bên ngoài, vốn dĩ hắn đâu thiếu kẻ theo đuôi nên cần gì phải trân trọng những mối quan hệ qua đường do tiền tài mang lại. Thế mà Hoài Xuy lại khác, thay vì buông lời phục tùng hắn, cậu hờ hững lộ thẳng vẻ muốn tiền từ hắn, miễn có tiền thì bắt cậu làm gì cũng được. Hắn không khỏi nghi ngờ tên du côn xếp chót lớp này có phải ngốc đến ấm đầu hay không, nhưng chẳng sao, thêm một đồ chơi mới cũng không hại gì.Từ đó, mối quan hệ đầy oan nghiệt này bắt đầu không hồi kết.…
Ô Vân Ba chân trước theo Thuận Trị phế hậu kịch tổ sát thanh, sau lưng liền hỉ nói ra 'Chắt trai' phế hậu chiếu thư.Càn Long: Kia lạp thị, trẫm xem ở ngày xưa tình phân thượng lưu ngươi phi vị, vọng ngươi tự xét lại mình thân, bế cung ăn năn.Ô Vân Ba: Hoàng Thượng nói là, sau đó vị, nô tì không xứng.Quay đầu, Ô Vân Ba lấy ra bàn tay vàng, bình tĩnh cấp chính mình đội 【 cho nhau thương tổn *3】 hào quang.Từ nay về sau --Nhàn phi thị tật chi tâm không thành, hoàng thái hậu mệnh này quỳ đối với Thọ Khang Cung trước cửa;Nhất chén trà nhỏ sau, Hoàng Thượng đột phát chân tật, tê liệt ở giường.Lệnh phi rơi xuống nước, vu oan Nhàn phi, Hoàng Thượng giận súy Nhàn phi bàn tay;Đồng trong lúc nhất thời, hoàng thái hậu sưng lên phượng mặt, hai chân nhất đặng, chết ngất đi qua.Hoàng thái hậu cảm thấy Nhàn phi tà môn, nửa đêm mệnh tiểu thái giám ẩn vào Dực Khôn Cung, lấy bạch lăng lặc chi;Ban đêm, Dưỡng Tâm Điện đại loạn, Hoàng Thượng trừng mắt thè lưỡi, suýt nữa băng hà.Càn Long cảm thấy ông trời bất công, mệnh tâm phúc đối với Nhàn phi cơm canh trung kê đơn;Ngày đó sau giờ ngọ, hoàng thái hậu ở cái bô thượng an gia.Mỗ ngày, thái hậu mẫu tử lưỡng tương đối mà ngồi."Hoàng đế, Nhàn phi...""Hoàng ngạch nương, Nhàn phi..."Mẫu tử lưỡng trăm miệng một lời: Lúc này lấy hậu vị hứa chi!…
NAM THẦN CÚT (CMN) RA, TÔI PHẢI CHẠY DEADLINEVăn án:Quốc Bảo - nam thần của trường Đại học A nọ luôn được các cô gái vây quanh, nếu không vây quanh thì cũng là nhìn không rời, trong đó có cả Như Linh. Thế nhưng một ngày nọ, Như Linh quyết định đàn ông là phù du, deadline là tất cả, thi học kỳ là chân ái. Nên là "Quốc Bảo, anh tránh cmn ra cho tôi gặp giáo sư!"Bị fan của chính mình thoát fan, lại còn chửi mình, Quốc Bảo sốc đến mức sặc súp trào lên tận mũi, lại còn là súp cay Tứ Xuyên. Không được, nhất định phải giải quyết vấn đề này, nam thần 100 năm có một của Đại học A chắc chắn không tì vết!!!!…