Tên truyện: Lấy hôn nhân làm mồi nhử (以婚为饵)Tác giả: Tử Thanh DuSố chương: 57 chương + 19 phiên ngoạiNguồn: jinjiangwenxuecheng(Truyện vốn chỉ thuộc về tác giả, chỉ vì thấy hay nên mới dịch để chia sẻ với mọi người, vui lòng không reup bản dịch này vì mục đích thương mại)* vì có con mà kết hôn, cưới trước yêu sau* sủng văn siêu cấp ngọt ngàoMột câu vắn tắt: Kinh nghiệm kết hôn với người mà bạn sợ nhất là gì?Đại ý: Suốt chặng đường mưa gió, may mắn còn có anh.…
Author : _bluecloudly_ hachi _purpledream_ ( phụ )Dicslaimer : Fic thuộc về tác giả , nhân vật thuộc về họ Rating : K Pairing : Park Jimin & Kang Seulgi…
QUYỂN 1: SELENA WHITELEY - Thiên Thần Sa Ngã"Landcaster đẹp, đẹp não nề trong mỗi buổi trời trở thẫm, nhuộm xám cánh rừng thưa. Nhưng chao ôi nó dằn vặt tôi trong cái sự cô đơn tột cùng và đớn đau cắt tận xương tủy, nó là quê nhà của tôi - họ nói vậy.Liam Patrick ướm vào người tôi một bầu không khí xưa cũ kỳ quặc, cổ quái đến rợn lên từng sợi tóc mai hai bên thái dương tôi. Vậy mà nó sẽ là chốn giữ cho tôi được an toàn - dì tôi nói vậy.Còn tôi? Tôi chưa từng nghĩ rằng sẽ có một ngày tôi được rời London, rời khỏi phố Sloane, và rời khỏi bà dì đáng thương của mình. Tôi cũng chưa từng nghĩ đến giờ phút này - khi mà con dao chết dẫm kia đang kề sát vào cổ mình, mà mỗi nhịp gồng lên hít vào lại là một lần xước da, tươm máu. Đến nỗi mỗi hơi thở cũng phải dành dụm, để những lằn gân nổi cộm không bị cứa đứt, thực đáng thương quá đỗi.Lũ quỷ cong vẹo và cao kều, chúng chẳng có lấy mắt mũi, nhưng cái miệng thì rộng tuếch với hàm răng như đính hàng chục con dao găm đang ở ngay trên đỉnh đầu tôi. Có thể cái đầu tôi sẽ bị chúng cắn phập và đứt mất trong chỉ chưa đến đôi ba giây nữa. Nhưng thì sao chứ, dẫu sao tôi cũng sẽ phải chết dưới tay chúng, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Và có lẽ tôi nên xem đó là một niềm vinh dự khốn cùng, chỉ để ít ra bia mộ của tôi cũng được khắc lên một lý do chính đáng và nghiêm chỉnh, thay vì tự sát.Mà thôi, dù gì đi nữa, quyết định này cũng là ước mơ mà suốt quãng thời gian qua tôi khao khát - được sống quả cảm, được khẳng định mình, được có gia đình và hy sinh ch…
Tôi có nên ví em với ngày mùa hạ?Em đáng yêu và dịu dàng hơn nhiều......những dòng nhật ký nguệch ngoạc vội vàng của một vị học giả nào đó đã nằm lại trong hộc tủ ở một căn phòng nhỏ khuất bóng nơi Điện Cây Giác Ngộ._cảm hứng lấy từ bài thơ 'sonnet 18' của William Shakespeare. viết theo dạng tùy bút dưới góc nhìn của Anaxagoras. mỗi chap không cố định độ dài ngắn, dòng thời gian cũng không cố định.…
"Quyền riêng tư" điều xa xỉ hàng đầu khi tôi chọn bước chân vào con đường nàyTất cả mọi người đều có những câu truyện mà họ sẽ không bao giờ nói ra với bất cứ aiEm và Tôi hai người xa lạ cùng nhau mắc kẹt trong chính câu chuyện của mình___________"l miss you" chỉ đơn giản là thể hiện nỗi nhớ nhung của mình nhưng không ai biết rằng đôi khi ta nói lên "i miss you" cũng là lúc mà ta đã đánh mất một ai đó... mãi mãiĐứng giữa phòng tranh đã từng chứa rất nhiều kỉ niệm của cả hai bây giờ chỉ còn lại một mảng trắng tinh cùng đơn độc một bức tranh chưa hoàn thiện được đặt giữa phòng , cô từng nói bất kể khi buồn chán hay vui vẻ cô đều sẽ vẽ ra tâm trạng của mình lên giấy bởi giấy có thể vò lại vứt đi cũng như vứt những kí ức mình không muốn nhớ ra khỏi tâm tríAnh nhìn bức tranh giữa căn phòng , đây là bức đầu tiên anh và cô cùng vẽ giờ đã bị tô đen một cách nguệch ngoặc , cô không mang nó đi cũng thể hiện rằng cô muốn quên toàn bộ kí ức về anh , về những tổn thương anh mang lại Nước mắt bị anh ép chặt tận đáy lòng cuối cùng cũng tuôn rơi ,ôm lấy bức tranh vào lồng ngực anh từ từ gục xuống nền đất lạnh băng...…
Trong một ngõ nhỏ lấy sáng không thể chiếu đến nơi ấy đặt một chiếc thể đầy máu . Hai hốc mắt rỗng tuếch hai con mắt xám xịt lăn lông lốc bên cạnh thi thể.Trong lồng ngực trống rỗng nơi trái tim không còn ở đây. Xung quanh là vài con chó mèo hoang ngửi được mùi tanh từ cái xác mà tới gặm nhấm thì thể. Đến khi có người phát hiện ra thì cái xác gần như không còn gì nhìn như là một miếng thị lợn lớn thối rữa đó người ta không cần mà vứt đi. Chắc rằng nếu cái xác không tỏa ra mùi hôi khinh khủng lần ra đường ngoài thì cũng không ai phát hiện ra cái xác đó.…
Đây không phải là fic, cũng không có đoản. Đây chỉ là những lá thư tay họ viết cho nhau vào mỗi lúc bản thân nhàn rỗi hoặc quá nhớ nhung, còn đối phương thì vẫn đang vắt kiệt sức tại phim trường.Tại sao là thư tay?Vì những con chữ được mài ra từ đầu bút dường như lúc nào cũng mang nhiều tâm tư tình cảm của người viết. Đôi khi là chứa đựng cả một bầu trời nhung nhớ rồi mang gấp lại gửi đến người thương.Vì là vào một tối muộn trở về nhà sau rất nhiều giờ làm việc mệt mỏi, cầm trên tay một phong thư phảng phất mùi nước hoa của người ấy, nhìn nét chữ có khi nguệch ngoạc mà thấy như người ấy đang ở cạnh bên mình.Tất cả những điều đó, mấy con chữ trên màn hình điện tử, chúng làm được mấy phần?Và vì đây chỉ là những lá thư tay viết vội nên chẳng có chương, cũng không có phần. Lại càng không có giới hạn, thời gian hoàn, cũng không có lịch đăng. Chỉ là, "vào một ngày anh thấy nhớ em và muốn viết cho em đôi dòng, kể cho em về bầu trời xanh ngát trên đầu anh lúc này.".Ji.…
[Hoàng Phong - Mỹ Ngân]Anh và cô là đôi bạn thân. Nhưng dần dần đang yêu nhau. Liệu họ có biết rằng, mình đang yêu và rung động bạn thân của mình? Nhớ đón xem nhéLịch ra: 2 tuần 1 chương - [3 tuần 1 chương - Trừ khi bận]Nếu có chổ nào không hay, mọi người hãy bình luận để mình sửa ạ~~Còn nếu hay, hãy bình chọn cho mình ạ~~Cảm ơn rất nhiều ạ~~ Kí tên :Jennykim_Jenny_Kim_…