[đoản văn]
tập hợp đoản văn nè!!!!!!!!!!!!truyện sưu tầm từ http://smileholic20.wordpress.com/thanks bạn nhìu vì đã chia sẻ…
tập hợp đoản văn nè!!!!!!!!!!!!truyện sưu tầm từ http://smileholic20.wordpress.com/thanks bạn nhìu vì đã chia sẻ…
Phỉ Ái nhìn thú nhân trước mặt, bên tai là tiếng nói của đồng học:"Thú nhân yêu thú nhân? thật ghê tởm!!""Đó là Tướng quân đại nhân a, nam thần của tôi !!Hắn...hắn...""Hắn bỏ thuốc tướng quân rồi!! ngài không thể nào thích thú nhân được ! Lại còn là kẻ vừa xấu vừa nghèo như hắn nữa chứ!"" Muốn bay lên làm phượng hoàng đi? Nghĩ tới cảnh hắn bị Thống soái đánh bán sống bán chết tôi liền thấy sướng rơn người! ahaa"Vị tướng quân trẻ tuổi vẫn không hay biết gì giả ngu:"Ái Ái, em không nói cho họ biết em là giống cái sao??""..." Giọng của tướng quân thực lớn, thực vang dội. Dội cho gần trăm người ở sân bóng nghe rõ ràng" Em xấu? là do mắt thẩm mỹ của bọn họ nhỉ? Hay tại anh? "Hắn nhanh tay lấy xuống cặp mắt kính dày cộm của cậu, mái tóc dài, xù rối che nửa già khuôn mặt bị vén lên, để lộ vầng trán nhẵn bóng, đôi mắt đen láy sâu không thấy đáy. Chỉ bằng đôi mắt, đã bỏ xa đại mỹ nhân ngân hà không biết bao nhiêu con phố."..."cậu muốn đánh người, sao bây giờ a...!!!…
Vương Kha tỉnh dậy trong ngày đông rét lạnh sau cơn hôn mê lâu ngày đã thấy bản thân đang bị giam cầm trong một nhà tù tối tăm u ám chẳng chút ấm áp. Anh dựa vào lối đi bí mật ẩn trong nhà giam mà vượt ngục thành công. Thế nhưng những việc trước kia anh không hề có chút kí ức nào cho nên sau khi thành công trốn thoát anh quyết định bắt đầu một cuộc sống mới với tư cách là một dược sư và trong suốt hành trình ấy những kí ức bị mất của anh lần lượt mà trở về.…