860 Truyện
MÙA HẠ LẠNH

MÙA HẠ LẠNH

9 1 2

Giữa tháng sáu năm ấy, trời nóng như muốn thiêu, muốn đốt lòng người, hai đứa trẻ vẫn rong ruổi cùng nhau trên chiếc xe đạp qua từng cánh đồng cỏ bát ngát, mênh mông, cùng nhau nhìn về phía chân trời xa thẳm, một chân trời có tương lai của họ ở đó. Mùa hạ ấy ngập trong nắng vàng cùng hoa, mùa hạ ấy nhuốm màu bao hương sắc bên người họ thầm thích, mùa hạ ấy tưởng chừng như chẳng bao giờ trôi qua. Giữa tháng sáu năm nay, hai đứa trẻ ấy lại chia chung một mùa hạ. Mùa hạ cô thở thẩn đứng nhìn cậu vẫy tay chào tạm biệt, ánh mắt cậu lung linh khi nhìn cô, ánh mắt cậu ấm áp như mùa hạ chí, và lúc ánh mắt cậu rời đi là lúc chiếc máy bay bắt đầu cất cánh bay đi, chở bao kỉ niệm thời niên thiếu của cô bên hạ vàng đi mất.Rồi từ ngày cậu theo máy bay đi, cô cũng chẳng còn tiếc thương mùa hạ nữa. Hạ cứ trôi rồi tàn đi cùng bao nhung nhớ: "Ước gì anh ở lại, nhặt nắng hạ cùng em."Tiếng ve ầm ĩ những ngày không, nhiều mùa hạ nữa lại mon men bước đến, lòng cô lại dấy lên từng hoài niệm, về cậu, một người cô từng thương, về mùa-hạ-lạnh mang bao suy tư thuở niên thiếu, mùa hạ nơi có tiếng cậu thầm thì: "Mùa hạ lạnh, vì ánh nắng của anh đang ở bên kia bán cầu..."…

Thay Đổi Số Phận

Thay Đổi Số Phận

17 0 4

"Số phận của con người có thể thay đổi được không vậy Duy Ánh?""Số phận của con người là không thể thay đổi được. Lúc mẹ ta mang thai ta đã được một ông thầy bói phán rằng 'Con của ngươi chính là kết tinh của yêu quái và con người, cái thai này nghịch lại với trời đất, tuyệt đối không được sinh ra, phải giết càng sớm càng tốt, dù giữ lại cũng không thể sống quá 20 tuổi.' nói xong rồi thì bỏ mẹ ta lại với đống suy nghĩ hỗn loạn. Quả đúng là thế, ta chết đúng ngay năm 20 tuổi, cứ tưởng sẽ trở thành linh hồn vất vưởng thì được ngươi hồi sinh thành hình hài như này đây.""Thấy cây cỏ ở đây không?" Nói xong Tuyết Nguyên đạp nát cây cỏ xanh trên mặt đất, dùng lực vừa đủ nghiền nát nó dưới sự chứng kiến bất ngờ của Duy Ánh. Ngay lập tức, Duy Ánh liền nghĩ mình nói sai nên đã làm cho nàng ta tức giận và dùng hành động biểu thị cho nàng thấy số phận của mình như cây cỏ không thể phản kháng. Nàng lồm cồm muốn đứng dậy để giải thích rõ lý do vì sao mình nói thế nhưng thân thể yếu ớt ngã ngược ra sau, tiếng lưng va đập lên thân cây nặng nề."Bình tĩnh đi!" Tuyết Nguyên vuốt ve vai nàng trấn an, nhận thấy nàng ngoan ngoãn thả lỏng cơ thể, ánh mắt chăm chú chờ lời giải đáp.Tuyết Nguyên thở dài khó xử nói tiếp: "Ngươi cho nó một ít Ky -Là sức mạnh như phép thuật- đi."Duy Ánh làm theo, nàng chạm nhẹ lên thân cây, từ đầu ngón tay tỏa ra ánh sáng màu vàng nhạt, chỉ trong chốc lát đã biến thứ nát tươm trên mặt đất thành một cây cỏ cao lớn và tràn đầy sức sống."Số phận đúng là không thay đổi đ…

Nắng Rome trên đôi vai anh

Nắng Rome trên đôi vai anh

29 0 4

Giữa lòng thành phố Rome tráng lệ, nơi những di sản cổ kính hòa quyện với hơi thở hiện đại, hai con người tưởng như chẳng có điểm chung lại vô tình gặp gỡ. Một người là thiên tài y học với khả năng "tái thiết ký ức" đầy kỳ diệu, được mệnh danh là "Mago dei Ricordi" (Phù thủy kiến tạo ký ức) - Tống Duy Thành (Raffaele). Người kia là bậc thầy bánh ngọt, cô gái mang hương vị của những món bánh có thể lay động cả trái tim lẫn tâm hồn - Trần Vân Ca (Fiorella), còn được biết đến là "Angelo della Dolcezza" (Thiên thần vị ngọt).Anh là bác sĩ khoa thần kinh với đôi mắt sắc bén, dáng người cao lớn, với mái tóc đen nháy được chải chuốt gọn gàng, mang nét lạnh lùng và kiêu ngạo. Trong từng bước đi của anh luôn toát lên vẻ uy quyền, khó gần. Tống Duy Thành không chỉ giỏi về y học mà còn có khả năng phân tích tâm lý đỉnh cao, với biệt tài "tái tạo ký ức" giúp bệnh nhân vượt qua nỗi đau tinh thần. Bề ngoài trầm ổn, nghiêm túc nhưng ẩn sau đó là một trái tim mang nhiều tổn thương và ký ức khó phai về gia đình đã tan vỡ.Còn cô, với một nụ cười ngọt ngào như nắng mai và mái tóc dài óng ả luôn được buộc gọn khi làm việc, là hình ảnh của sức sống mãnh liệt và tự do. Đôi mắt trong veo như hồ nước xanh thẳm luôn luôn lấp lánh trước ngọn lửa mãnh liệt của niềm đam mê với bánh ngọt. Vân Ca nổi tiếng khắp Roma với những món bánh ngọt mang hương vị độc đáo, có khả năng gợi lại ký ức và cảm xúc sâu thẳm trong lòng thực khách.Cuộc gặp gỡ của họ bắt đầu từ một vụ tai nạn bất ngờ, khi Vân Ca vô tình cứu Duy Thành trong một l…

ĐÊM DÀI HUỲNH ĐĂNG

ĐÊM DÀI HUỲNH ĐĂNG

25 3 1

Tác giả: Thải Chu Bạn NguyệtEdit: @trachanhmatong.gTừ nhỏ Phó Tẫn đã thiếu hụt tình cảm, tự phong bế bản thân, thế giới của hắn tĩnh mịch nặng nề, không hề có màu sắc, chỉ riêng Xa Huỳnh là ngoại lệ của hắn.Trong mắt người khác Phó Tẫn nghe lời an tĩnh, làm cái đuôi nhỏ của Xa Huỳnh, toàn tâm toàn ý đi theo cô.Chỉ có Xa Huỳnh biết, hắn cố chấp đến vặn vẹo.Hắn không muốn cô chơi với người khác, không muốn cô phớt lờ hắn, thậm chí không muốn cho cô chơi búp bê Tây Dương.Chung Xa Huỳnh ngột ngạt đến cùng cực, kiên quyết cùng hắn tuyệt giao, P mặc vào váy công chúa, đi theo phía sau cô, thấp giọng cầu xin: "A Huỳnh, đừng bỏ mặc ta, ta làm búp bê Tây Dương của ngươi được không, nhìn ta đi..."Người lớn nghe thấy, muốn trách cứ Chung Xa Huỳnh, Phó Tẫn đem cô che chở phía sau người, nói với bọn họ---"Ta thích làm món đồ chơi của cô ấy."Nhiều năm sau gặp lại.Chung Xa Huỳnh: "Ngươi rốt cuộc muốn thế nào mới buông tha ta?"Phó Tẫn ung dung mà cởi bỏ áo sơmi, cong môi cười khẽ, "Tỷ tỷ, muốn chơi ta hay không."-Tỷ đệ không cùng huyết thống.-Nam chính có bệnh tâm lý.…

Chuyện Kể Ngàn Năm |12 Chòm Sao|

Chuyện Kể Ngàn Năm |12 Chòm Sao|

126 14 1

Tên truyện: [12 Chòm Sao] Chuyện Kể Ngàn NămTác giả: Valleriz • Dương TùyDạo quanh chốn vũ trụ thầm lặng, liệu bạn có thể tìm thấy chân ái của đời mình?Tôi vốn dĩ là một sinh linh vô định được sinh ra dưới danh nghĩa bán tinh linh, chịu trách nhiệm ghi chép lại câu chuyện của những đứa trẻ hứng khởi chốn trần gian.Vốn dĩ một tinh linh ghi chép vô dụng như tôi sẽ không có tên, nhưng mẹ đã nói rằng mẹ muốn tôi được "sống" nên đã cho tôi ý thức và đã gọi tôi là Rudy.Tôi thích cái tên của mình lắm, mỗi khi mẹ gọi tôi như vậy tôi đều cảm thấy ấm áp vô cùng.Liệu các bạn có thể cho Rudy cảm giác ấm áp như thế không?Mà, dù sao cũng không quan trọng.Rudy vẫn là Rudy - Người Lưu Trữ Kí Ức - thôi!…

Mượn Cớ Yêu Anh

Mượn Cớ Yêu Anh

1 0 1

Năm 17 tuổi, Bạch Thính Phàm rời quê hương, mang theo những tổn thương từ gia đình và hy vọng về một tương lai mới. Ba mẹ cô mỗi người một ngã rẽ, không còn liên lạc với nhau, để lại cô lạc lõng giữa hai thế giới.Cô đến một đất nước phía Tây xa lạ nhưng đầy hứa hẹn. Tại đây, cô được giới thiệu với bác Ngô Quang-một người quen cũ của ba cô. Ba cô và bác ấy quen khi thời trung học. Sau này, khi Ngô Quang đến đất nước này lập nghiệp, tình bạn của họ vẫn duy trì, và chính nhờ mối quan hệ ấy mà Bạch Phàm tìm được một chỗ dựa giữa vùng đất xa lạ. Ông là một người tốt, sẵn sàng giúp đỡ cô ổn định cuộc sống mới.Và cũng từ ấy, cô vô tình chạm mặt Ngô Bảo Vương - con trai đầu của Ngô Quang.Anh hơn cô 3 tuổi, trưởng thành trong một gia đình gia giáo, có nền tảng vững chắc và một tương lai rõ ràng. Anh có tất cả những gì cô chưa từng có: một mái nhà yên ấm, một con đường đời đã được định sẵn, và những người thân yêu luôn bên cạnh. Chính sự đối lập ấy khiến cô càng bị anh thu hút, dù biết rằng khoảng cách giữa họ không chỉ là tuổi tác, mà còn là cả hai thế giới khác biệt.Bạch Phàm tìm đủ mọi lý do để có thể ở gần anh: một câu hỏi vu vơ, một lời nhờ vả, một khoảnh khắc vô tình nhưng đầy dụng ý. Nhưng dù cô cố gắng thế nào, anh vẫn chỉ xem cô là con gái của một người quen, là cô gái nhỏ cần giúp đỡ ở một quốc gia không người thân quen, không hơn - không kém. Nhưng ..Liệu có ngày nào đó anh sẽ nhận ra tình cảm của cô? Hay cô mãi mãi chỉ là kẻ mượn cớ để yêu anh, tự mình bư…

Vì Anh Mà Tồn Tại

Vì Anh Mà Tồn Tại

5 0 1

Trung khẽ nắm lấy tay tôi, cúi đầu hôn nhẹ lên vết sẹo trên cổ tay. Dù vết sẹo mờ nhạt, không quá nổi bật, nhưng chỉ cần nhìn gần cũng có thể nhận ra. Anh nâng khuôn mặt đầy nước mắt của tôi, đôi tay dịu dàng lau đi những giọt lệ, giọng nói trầm ấm cất lên đầy an ủi:"Ngốc ạ, anh thương em thì đương nhiên cũng sẽ thương cả những vết thương của em. Sẽ không bao giờ có chuyện anh ghét bỏ hay chê trách em đâu."Tôi ngước nhìn anh, đôi môi bất giác nở một nụ cười rạng rỡ, như ánh nắng len qua những tầng mây dày đặc. Trong khoảnh khắc này, tôi chẳng thể tìm được lời nào để đáp lại. Tôi đã gom hết mọi may mắn và hạnh phúc của đời mình, đặt cược vào một mối tình không tên dành cho anh, không hy vọng được đáp lại. Nhiều lần tôi tự hỏi, liệu tất cả những gì mình dành cho anh có đáng hay không. Và ngay lúc này, cuối cùng tôi cũng đã có câu trả lời...˖⁺‧₊˚ ˚₊‧⁺˖✮-------------------✮˖⁺‧₊˚ ˚₊‧⁺˖Bìa xinh : by me ( mình quậy bừa nên nó bị xấu đau xấu đớn ) Ngày bắt đầu viết : 02.08.2024Ngày đăng : 20.01.2025…

Bầu Trời Đêm Có Vì Sao Sáng Là Em

Bầu Trời Đêm Có Vì Sao Sáng Là Em

5 0 1

Tôi ngửa mặt lên nhìn bầu trời đêm nay không khỏi cảm thán: "Bầu trời đêm nay đẹp thật đấy"Khoa nghe tôi nói vậy cậu cũng nhìn lên nói:"Đúng thật đặc biệt là những vì sao trên bầu trời đêm kia chúng trông thật lung linh."Tôi vu vơ hỏi cậu:"Ê nếu con người là đại diện cho một vì sao thì mày nghĩ thử xem chúng ta sẽ là ngôi sao như thế nào" Khoa nghe tôi nói vậy trầm ngâm suy nghĩ rồi đáp lại tôi:"Tao cũng không biết nữa. Còn mày thì sao"Tôi âm trầm chỉ tay về phía ngôi sao nhỏ bé tách biệt hoàn toàn với những ngôi sao khác:"Tao nghĩ tao sẽ giống ngôi sao này vì cảm giác nó giống tao trong quá khứ vậy. Lẻ loi lạc lõng một mình, bé nhỏ và ừm...và không tỏa sáng bằng những ngôi sao khác"Bỗng dưng Khoa ôm tôi vào lòng:"Mày biết không, ngôi sao đó không phải không tỏa sáng mà nó chỉ bị đám mây đen che đi sự chói lòa, ngôi sao đó không hề nhỏ bé như mày tưởng đâu mà chỉ đang cách xa chúng ta thôi. Tôi nói:"Nhưng trông nó thật cô đơn..."Chưa đợi tôi nói xong Khoa dịu dàng xoa đầu tôi:"Nhưng ngôi sao đó còn có bầu trời ở bên phải không? Bầu trời có vì sao sáng còn trong lòng tao chỉ có mày"....... Nguyễn Trường Anh Khoa x Đào Vũ Minh Nhật…

BỐN MÙA BÊN ANH

BỐN MÙA BÊN ANH

4 1 1

Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…

Lạc Vào Mộng

Lạc Vào Mộng

25 5 5

Truyện tự sáng tác!Văn án:Sau nhiều năm chật vật với những trận bạo hành từ người cha ruột, ngày mẹ trở về nước, Nhật Đan như tìm được sự cứu rỗi.Vì lo lắng những trận bạo hành trút lên Nhật Đan sẽ càng ngày càng kinh khủng, Nhật Khánh và Hải Yến đã tìm đến mẹ cô sau khi biết bà vừa trở về. Những tưởng lối thoát đã bày ra, hạnh phúc đã gần trong gang tấc nhưng cả ba lại không hề biết, một vài số phận đã định chính là sẽ nghiệt ngã như thế.Cái chết ấy đến quá bất ngờ, giây phút cuối, cả ba ôm chầm lấy nhau như thể cái ôm cuối cùng với tư cách là những người bạn tri kỉ.Sau tai nạn Nhật Đan tỉnh lại bất ngờ phát hiện bản thân đã ở trong một thế giới hoàn toàn khác, một nơi có vẻ rất hạnh phúc, vừa hay cha mẹ không hề ly hôn, gã ta lại vô cùng tử tế.Từng giây từng phút sống trong thế giới mà cô luôn mong cầu này, Nhật Đan luôn biết mình đã vô tình lãng quên đi mất thứ gì đó rất quan trọng. Quan trọng như mạng sống này vậy.Nhưng rồi một ngày cô chợt tỉnh mộng, hóa ra là thật, nhưng cũng không phải thật.Mở hố 26/12/2023 Khi có duyên gặp truyện của tớ, mong các cậu sẽ để lại bình luận suy đoán cốt truyện nhé, tớ thắc mắc liệu có ai sẽ đoán đúng không. Mong chờ ghê.…

Nhật Kí

Nhật Kí

1 0 1

Đây là truyện có thật của tớ dựa trên tình tiết ngoài đời và được chỉnh sửa lại để hoàn thành quyển nhật kí cảm xúc của bản thân Diệp Tuyết An vô tình thích một bạn trai trong lớp nhưng rồi nhận phải một kết quả không như mong muốn , lúc này một cậu bạn mà cô từng rất thân đã xuất hiện và thay đổi tất cả những suy nghĩ tiêu cực của cô , dưới đây là một hành trình của cô bé Diệp Tuyết An mang trong mình cảm xúc của tuổi trẻ theo đuổi người mình thích và kết quả sẽ ra sau ? Mong mọi người đón đọc bộ truyện đầu tay của tớ…

Bốn Mùa Bên Anh

Bốn Mùa Bên Anh

3 0 2

Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…

Tương tư muộn màng

Tương tư muộn màng

45 3 3

Cậu thích cô từ hồi bé, những cái nhìn hay cái nắm tay của cô đều khiến cậu thổn thức, quyết định tỏ tình khi lên 8, nhưng cô lại không cho cậu câu phản hồi.Cô không nhận ra được tình cảm của mình khi bé, đến lúc nhận ra thì thứ tình cảm đó đã không thể kiểm soát được, bồi hồi, thấp thỏm khi gặp lại cậu, mặt nóng, tay run, không dám thổ lộ.Liệu cậu còn tình cảm với cô, hay chỉ do cô tưởng tượng?…

Nghiện - Kim Họa

Nghiện - Kim Họa

10 0 1

Link đọc: https://diemsaccung09092002.wordpress.com/hien-dai-showbiz-nghien-kim-hoa/Link fb: https://www.facebook.com/diemsaccungLink wattpad: https://www.wattpad.com/user/diemsaccung2020…

Hoạ nắng màu mắt em

Hoạ nắng màu mắt em

16 1 1

Một câu chuyện tuổi trẻ, viết bởi những kẻ mộng mơ, dành cho những kẻ mộng mơ.Link podcast của câu chuyện này: https://open.spotify.com/episode/36C9br0zGTYZXnD9idgfsM?si=da7d70f54e1242a3----------------------------------Dưới ánh nắng sắp tàn buổi xế chiều, tôi ngẩn ngơ ngắm từng chiếc lá vàng cố níu mình trên cành cây vài giây trước lúc phải chia lìa. Nhìn chúng chuyển mình rơi xuống lòng đường, nhẹ nhàng thôi nhưng đủ làm người ta ta nao lòng. Tôi đưa tay đón lấy chiếc lá vàng vừa rơi như để nó nhìn thật rõ một lần nữa vòm cây cao lớn kia, nơi nó dành cả đời để nương náu. Lá xanh chen chúc nhau giành lấy ánh nắng cuối ngày, rồi lại cùng đan lấy nhau mà che chắn từng đợt gió lùa về ngang qua phố. Một kiếp lá xanh chỉ dành trọn cho cây, tới sau cùng cũng chẳng đành lòng chia xa. Mùa thu năm nay vẫn thế. Tôi vẫn ngồi nhặt từng chiếc lá vàng rơi đầy ngõ nhỏ mà nhớ khôn nguôi bao kỉ niệm thuở cắp sách tới trường. Nắng vẫn vàng. Hoa vẫn nở. Lá vẫn rụng. Vẫn khung cửa ấy. Vẫn ngọn cây ấy.Tôi hoài nghi, liệu ngày mai anh vẫn đến?------------------------------------Én, Cúc Cu, Lingg, Diễm, Tli.…

Âm điệu của nắng

Âm điệu của nắng

8 0 1

Trong một lần cãi vã bố mẹ cô đã chính thức li dị họ sinh cô là ngoài ý muốn nên khi li dị chẳng ai muốn nuôi cô đẩy qua đẩy lại cuối cùng cô được bà nội ở quê mang về nuôi nấng, sinh ra ngoài ý muốn từ nhỏ không được bố mẹ yêu thương nên trong cô luôn có một sự tổn thương to lớn đang ăn mòn cơ thể . Điều này chỉ dừng lại khi cô về quê sống cùng bà nội và vợ chồng bác cả ở đây cô dược tận hưởng trọn vẹn cái thứ gọi là gia đình được yêu thương chăm sóc nhưng những đứa trẻ khác đối với bọn họ điều này là bình thường nhưng đối với cô đây chính là một ước mơ mà cô chẳng nghĩ mình sẽ đạt được…

Siêu Sao Từ 0 Tuổi (Từ chap 67 theo novel)

Siêu Sao Từ 0 Tuổi (Từ chap 67 theo novel)

20 0 6

Nguồn: https://www.fortuneeternal.com/novel/superstar-from-age-0-mtl-2/chapter-67/ Các bạn có thể đọc từ chap 1 tại Quỳnhnek (Nhưng do mình dịch theo novel gốc nên nội dung từ chap 80 của bạn ấy tương đương với chap 67 novel nhé!) Link: https://www.wattpad.com/1343840522-bắt-đầu-làm-siêu-sao-ở-0-tuổi-chương-1Lần đầu dịch, còn nhiều sai sót...mong được các bạn góp ý nhẹ nhàng.…

VỀ NƠI ÁNH VÀNG CHIẾU RỌI

VỀ NƠI ÁNH VÀNG CHIẾU RỌI

2 0 1

Hướng ghen tị tới độ suýt khóc um lên, cô bất mãn tự hỏi vì sao ở đời lại có những kẻ được Thượng đế ưu ái đủ điều, bẩm sinh đã hoàn mỹ từ nhan sắc đến tài năng, khiến cho những người bình thường vốn xuất phát bằng hai bàn tay trắng giống cô chỉ biết ngẩng cổ ước ao, không cách nào đuổi kịp theo bóng lưng họ.Thế giới trong mắt Hướng có lẽ vĩnh viễn tối mịt và đầy rẫy sự bất công, trừ khi cô học được cách yêu lấy những khuyết điểm và nét đẹp không hoàn hảo của chính mình....Và, sự xuất hiện của hai người họ đã giúp cô làm được điều đó.Một người luôn vui cười, tỏa sáng như mặt trời ban trưa. Một người lại lặng lẽ, nhưng cũng âm thầm sưởi ấm tựa vầng dương chiều tà. Tuy nhiên, vô số bão táp, chông gai đã khiến hai nguồn sáng ấy lần lượt yếu dần, và rồi một nguồn đã mãi mãi tắt ngụm.Lạc sâu trong màn đêm tối tăm, Hướng tự nhủ phải gắng gượng chở che, vực dậy tia nắng sắp sửa tàn phai còn lại bằng mọi giá. Để khi bản thân kiệt sức, đó sẽ là nơi mà cô tìm về.…

Parallel Dreams - Giấc Mơ Song Trùng

Parallel Dreams - Giấc Mơ Song Trùng

6 1 1

Một giấc ngủ đi theo đó có thể là giấc mơ hoặc ngược lại là chẳng có gì.Nỗi tuyệt vọng.Cái chết có nhiều cách nhưng trên 2 phương diện là chết bởi thể xác hay chết về linh hồn đáng sợ hơn chắc có lẽ là trường hợp mà chẳng kẻ nào mong, đó là cả hai cùng tiêu tán, chết cả thể xác lẫn linh hồn.Sinh ra và chết đi, nói cách khác là sinh và tử hay ra đời và lìa đời, dù nói cách nào thì ý nghĩa của nó cũng chỉ có một là *sinh ra và chết đi* >>>> Dù có thế nào, dù có là kẻ nghèo hay giàu có, kẻ ngu dốt với kẻ khôn ngoan thì vẫn phải đón nhận yếu tố: bởi sinh ra mà chết đi.Giới thiệu:Alvin ra đi vào mùa đông, nơi hồ băng lạnh lẽo nằm sâu trong rừng thông. Từ bé cậu đã chẳng nhận được tình yêu từ người thân hay bạn bè.Từ khi mở mắt ra và có ý thức ở một thế giới mới lạ cậu có thể cảm nhận mọi thứ ngay xung quanh cậu đang sống thật xinh đẹp. Rồi một kí ức kì cục rót vào đầu cậu nói cậu chỉ là một nhân vật phụ sống trong một cuốn tiểu thuyết còn là nhân vật phản diện. Nó nói cậu là một thiếu gia bị lưu lạc ở bên ngoài vì một sự cố mất tích, nói cậu có một tuổi thơ bất hạnh trong một cuộc sống khổ cực, bị bạo hành bởi gia đình nuôi cậu vì không phải là huyết thống. Sau này được gia đình giàu có tìm về, cậu lại đi bắt nạt con nuôi thế thân, mọi oán hận trút giận lên người xung quanh,... sau này bị chính tính cách như vậy hại thảm rồi bị người khác bỏ rơi, bị báo thù đến chết... Alvin rùng mình với cái chết nhưng cậu vẫn có chút không hiểu với nó cho lắm, nó nói vậy là có ý gì?.…

Xuyên Không Ta Thành Nữ Phụ Bị Nữ Chính ''Đè''

Xuyên Không Ta Thành Nữ Phụ Bị Nữ Chính ''Đè''

137 15 2

Mô tả truyện (bản không đầy đủ) Hiểu Ninh năm nay vừa tròn 20 tuổi, hiện đang học tại Trường Điện Ảnh An Nam- nơi sản sinh ra các ngôi sao hạng Hollywood.Với ước mơ ngọt ngào trong đầu và nắm trong tay vai phụ phụ phụ phụ thế thân vai chính.Cô chết đuối ngay lần đầu làm việc trong đời.Đệch vô lý vl.Hệ thống: 【Đi thôi tôi dẫn cô đi siêu sinh】Hiểu Ninh bám víu bằng không khí: ''Khôngggggg, bà mày không cam lòng hự... hự, hự''.''Tránh ra_''. Những cú đạp liên tiếp vào mặt hệ thống.Hệ Thống: ''....''. Bố mày nhịn mày lâu lắm rồi.【Hứ vậy cô cứ ở đây mà hôn siêu phách tán】Hiểu Ninh: !!! Ớ.''Ấy ấy anh zai đừng nóng, tại tôi là diễn viên chuyên nghiệp nên ít nhất vẫn phải tỏ ra luyến tiếc với cuộc đời một chút''.''Anh xem, như vậy ông trời mới rủ lòng thương ban anh xuống đây với tôi''.Hệ Thống bị cô nịnh nọt cũng ngỏ ngỏ trong lòng.Quay ngoắt mũi nói: 【Hứ đó là điều tất nhiên rồi, khỏi phải nói】Hiểu Ninh: ''....''. Bà nhịn....Sau khi suy ngẫm lợi hay hại xong, cô thấy mình rất lãi liền nhanh tay kí hợp đồng. Dù sao món hời đã mời đến miệng ngại gì không ăn.''À tao quên, nhiệm vụ có khó không?''.Hệ Thống:【Dễ ẹc, yên tâm】...Sau khi xuyên qua vi diện, cái thứ 'dễ ẹc' trong miệng hệ thống liền biến đổi lạ lắm.Ánh mắt nữ chính nhìn cô như miếng thịt ngon, chỉ cần sểnh ra một giây lơ là. Cô sẽ bị nuốt không còn cọng xương.Hiểu Ninh rùng mình, chỉ vào nam chính: ''Đây nè, chị gái ơi đây nè! Đồ ăn của chị đây nè!! Đừng nhìn em bằng ánh mắt đó, em chỉ là ng…