"Mỗi mùa hoa phượng nở, tôi lại nhớ về chiếc ghế đá năm ấy - nơi bắt đàu tất cả""Có những ký ức không chỉ để nhớ... mà còn để thử thách trái tim."Tôi là một học sinh cá biệt, chẳng ai muốn lại gần. Còn cô - một nữ sinh trầm lặng, ngày nào cũng ngồi dưới gốc phượng.Chúng tôi gặp nhau nơi chiếc ghế đá cũ kỹ. Từ những câu chuyện tưởng chừng vụn vặt, chúng tôi tìm thấy sự đồng cảm, sự an ủi... và cả một tình cảm trong trẻo hơn tất cả.Có những ký ức chỉ một ghế đá, một gốc phượng thôi... cũng đủ lưu giữ cả thanh xuân.…
Xin chào,tớ là Elwynie-16 tuổi●Tớ cũng chỉ là một cô gái bình thường thôi!nhưng mà...ở đâu đó trong trái tim tớ lại không nghĩ như vậy,vì tớ không đẹp,không gầy,không học giỏi,không bạn bè,không ba mẹ,...những điều mà tớ vừa kể đều có thể khiến tớ bị mọi người chê cười,thế nên tớ cũng chẳng phải người tích cực!,tớ chỉ biết mang ơn ông bà nuôi dưỡng,lấy lòng mọi người xung quanh để sống qua ngày,thế thôi...●Tớ ấp ủ rằng khi lớn muốn phát hành 1 cuốn sách nói về những tiêu cực của tớ,...tớ biết,những chuyện tiêu cực của tớ vẫn chưa là gì đối với một số bạn,nhưng chí ít thì...tớ đã từng suy sụp vì những điều đó đến cùng cực^^●Tớ sẽ để lại đây những câu từ mà tớ đã luôn giữ trong lòng,chắc chắn đến một thời điểm thích hợp nào đó,tớ mong tớ sẽ phát hành cuốn sách "Đối với tôi,một ngày không tiếp xúc với ai đã là một ngày hạnh phúc..!"●Fic này chủ yếu sẽ nói đến những điều tiêu cực mà tớ đã trải qua,tớ không mong sẽ khiến những bạn đọc giả thân yêu của tớ sẽ bị tớ kéo theo vào đáy đại dương đen!,vì vậy các bạn hãy cân nhắc khi đọc nhé...♡ Ký tên Elwynie @Elwynie_jayytnn…
Vào cái năm đẹp nhất của lứa tuổi học trò, cái năm mà tràn đầy hi vọng với tương lai với những ngôi trường cấp 3 mơ ước thì... Hạ lại phát hiện mình mắc phải căn bệnh ung thư quái ác ? Làm sao đây ?Tương lai của Hạ ? Ước mơ của Hạ ? Và còn cả mối tình chưa ngỏ lời với người mà Hạ thầm thương trộm nhớ ? Chán nản, tuyệt vọng, Hạ sống trong sự đau thương và vô vọng cùng cực. Mất đi ý chí, động lực sống...có lẽ dù là mơ Hạ cũng không ngờ mình sẽ chết ! Sẽ chết ở thời điểm thanh xuân mình rực rỡ nhất ! Không ! Hạ phải sống, Hạ còn mẹ còn anh trai và còn cả... Mối tình đầu là Vũ Lâm cô chưa thổ lộ. Chỉ cần sống, 1 ngày...1 tháng hay bạo nhiêu cũng được. Hạ muốn được sống ! Được đặt chân vào ngôi trường chuyên mà Hạ mơ ước và cả được thử một lần được yêu nữa..._____Cuộc sống có rực rỡ hay không vốn chẳng nằm ở vấn đề thời gian mà nằm ở cách bạn sống. Nguyễn Ngọc Hạ đã kiên cường chiến đấu với bệnh tật ! Còn bạn ? Chúng ta sống vì lẽ gì hay chỉ tồn tại cách vô mục đích ?Hãy sống ! Hãy sống thực sự vì lúc bạn cận kề với cái chết bạn sẽ chẳng thể sống thêm một lần nữa.Em Và Hạ - Dựa trên câu chuyện có thật.…
Thế giới này luôn vận hành theo cái cách mà ta không mong muốn. Có thể vào một ngày nào đó những điều may mắn luôn đến với chúng ta, hoặc một ngày khác chỉ gặp được toàn những chuyện xui xẻo không thôi. Có những người tương lai của họ đã được trải bằng những dải nhung lụa, luôn luôn đạt được thành công nhưng lại có những người không được may mắn như vậy. Số phận cũng rất thích trêu ngươi bằng cách gán ghép hai số phận bất hạnh lại với nhau. Liệu hai tâm hồn đã từng bị tổn thương có thể kết nối, chữa lành cho nhau được không ? Liệu hai con người đã phải trải qua nhiều chuyện đau khổ trong quá khứ có thể đồng ý mở lòng mình ra và chấp nhận cho đối phương bước vào thế giới của mình hay không ? Tác giả: gkedicpucuaLaLiSaaa gkedicpucuaManjirou…
Thụy Anh là một trong mười người tham gia dự án "Nhật ký thường nhật trên mặt trăng mùa 7". Đối với Thụy Anh, tham gia dự án có lẽ là cách tốt nhất để thoát ly khỏi thế gian tràn ngập bất hạnh. Cuộc đời này đã đủ khổ sở, cô không muốn tiếp tục duy trì nó, cũng không muốn vì nó mà hành hạ tinh thần lẫn thể xác. "Cô có ý định trở về trái đất không ?" Vũ đặt trước bàn cô một cốc ca cao nóng. "Hiện tại thì... tôi không có lý do để trở về." Cô nhâm nhi thứ chất lỏng nóng hổi ngọt ngào được bày sẵn ra trước mắt, đôi mắt to tròn cong lên biểu lộ sự yêu thích. "Hãy nhớ về tôi khi cô cần một lý do." Vũ mỉm cười thật dịu dàng. Đối với anh mà nói, Thụy Anh hiện tại chẳng khác nào một chú chim bị thương ở cánh, và việc được sống ở mặt trăng khiến chú chim ấy như quên đi vết thương của mình mà tha hồ bay nhảy. "Anh dự định quay về sao ?" Thụy Anh có chút hụt hẫng nhìn anh."Vốn dĩ là vậy nhưng không ngờ lại xảy ra biến số." Anh thành thật trả lời. Câu trả lời khiến cô gái tỏ vẻ mong chờ: "Biến số ? Ý anh là ?""Là cô !" Anh xoa nhẹ vào mái tóc mềm của cô, ánh mắt chất chứa nhiều tâm sự: "Đừng gượng cười khi cảm thấy không thoải mái, cũng đừng khóc vì những gì đã qua. Hãy ở bên cạnh tôi... cho tôi thấy con người thật mà cô luôn cất giấu !"Thị giác bỗng nhoè đi vì bị màn nước ẩm ướt chắn mất tầm nhìn, Thụy Anh khóc rồi ! Từ lúc thành niên đến giờ, có lẽ đây là lần đầu tiên cô khóc lớn đến vậy, mọi nỗi buồn, mọi sự ấm ức như được trút hết ra ngoài, một trận khóc này quả th…
Truyện này là tác phẩm đầu tay của tui nên mong mọi người đọc hoan hỷ và góp ý nhiệt tình để tui sửa đổi, hoàn thiện hơn tác phẩm nhee!! Bản quyền truyện hoàn toản thuộc về cá nhân tui, tui cũng không có up truyện lên bất kỳ nền tảng nào khác ngoài Wattpad hết nha. Chúc mọi người trải nghiệm đọc vui vẻ nè!!Love you❤️🔥😘Phạm Hoàng Nhật Huy công nhận rất đẹp mã, đường nét trên gương mặt nó không phải quá xuất sắc nhưng lại kết hợp thành một tổng thể hoàn hảo. Đặc biệt là ở đôi mắt nâu nhạt, lấp la lấp lánh, to tròn như hai hòn bi ve đúng hình mẫu mắt trong văn cấp 1 và "cái mũi cao như đỉnh núi Yên Sơn mà "anh thanh niên" làm công tác khí tượng địa cầu đang ở trong tác phẩm "Lặng lẽ Sapa" của nhà văn Nguyễn Thành Long" - trích lời Lê Nguyên Gia An…
Trước cổng trường trung học Phan Minh- nơi nổi tiếng với kỷ luật nghiêm ngặt và những học sinh ưu tú - sáng sớm luôn là thời điểm bận rộn nhất. Học sinh tấp nập đến trường , người thì hấp tấp vì sắp trễ, người thì thong dong tận hưởng phút cuối cùng trước giờ vào lớp.Giữa dòng người vội vã ấy, một chiếc xe phân khối lớn dừng xoẹt ngay trước cổng, làm bao ánh mắt đổ dồn về. Trên xe, một nam sinh với mái tóc nhuộm nâu, đeo kính râm ngầu lòi, tháo nón bảo hiểm xuống với nụ cười nhếch mép quen thuộc. Đó chính là Quân - học sinh "cá biệt" trẻ trâu nổi tiếng nhất trường: đẹp trai, nhà giàu, học lực tàm tạm nhưng chuyên gây rối trật tự.Nhưng rất nhanh tầm mắt của mọi người đã đổ dồn lên người đang đứng nghiêm chỉnh,tóc cắt ngắn gọn gàng chuẩn mực mà một nam sinh cấp 3 nên có .Tay anh đeo băng "Sao Đỏ" , trong mắt mọi học sinh nơi đây anh là "con nhà người ta" trong truyền thuyết .Tại sao lại nói như vậy?vì anh học lực giỏi, sống kỷ luật và là hình mẫu công dân tốt của xã hội hiện nay , gia đình lại gia giáo có mẹ là tiến sĩ còn bố là luật sư nổi tiếng trong nước .Ai nhìn vào cũng phải ngưỡng mộ cuộc đời mà anh có , giờ đây anh đang nhìn thẳng vào cái tên học sinh trẻ trâu đang làm màu cách đó vài bước chân, cuốn sổ được cả trường mệnh danh là sổ sinh tử đang được anh lật mở từng trang, không nói cũng biết anh đang làm gì "Đinh Hoàng Quân vi phạm lần thứ 15 trong tuần!!" dòng chữ ngay thẳng nằm ở vị trí đầu tiên của ngày thứ 6Còn kẻ được ghi tên thì đang cười rạng rỡ , tiến tới gục đầu l…
Hoàng Quỳnh Chi là học sinh giỏi của lớp chuyên văn, Bùi Bình An là nam vương học lệch của lớp chuyên toán.Họ là hai con người hoàn toàn trái ngược, giống như cực dương và cực âm của một thỏi nam châm, căm ghét nhau ra mặt.Nhưng mà ..."Cậu bị hâm à? Mình mà thích cậu? Nằm mơ đi!""Sau này, tớ chỉ mập mờ với một mình cậu thôi.""Cậu không yêu mình cũng được, nhưng đừng chia tay ...""Hứa với mình đi. Quá khứ của mình với cậu, sẽ khiến bạn trai tương lai của cậu phát điên hơn cả với Trần Quang Huy."…
Cái ngày chia tay vật vã khóc lên khóc xuống ấy, An Nhiên tưởng rằng mình sẽ chẳng thể yêu thêm một ai. Ai dè cô thích thêm thật nhiều người nữa.______Tên truyện: Chia tay đâu phải là hết yêuTác giả: LumièreẢnh bìa: sưu tầm trên Pinterest*Nếu có bất cứ vấn đề gì liên quan đến bản quyền của ảnh bìa, xin hãy liên hệ với tác giả.*Các sự kiện, tình tiết, địa điểm trong truyện là giả lập.…
"Mùi nắng hạ" - Bộ truyện thứ hai nằm trong chuỗi series "Đầu hạ và vì tinh tú."----------------"Rồi sẽ ra sao khi trong làn mưa trắng xóa này, tưởng vốn chỉ có mình mình lại có thêm một người nữa? ...Lúc tôi nhận ra, bạn đã cởi chiếc cặp để xuống nền đất, lấy hai tay phẩy phẩy chiếc áo sơ mi vốn đã ướt nhẹp và vuốt mái tóc đen đẫm nước ra sau rồi nhìn ra làn mưa. Bạn ấy liên tục nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay rồi nhìn khắp người mình, sau đó lại nhìn ra màn mưa nặng hạt chẳng có dấu hiệu dừng lại. Mãi đến khi cậu bạn đưa mắt nhìn về phía tôi, con bé vẫn đang đứng cách cậu một khoảng và đang chằm chằm nhìn cậu nãy giờ. Trong cơn mưa tầm tã xám xịt ấy, lần đầu tiên tôi gặp cậu. Một câu chuyện tôi chẳng thể gọi tên cho đến mãi sau này."_______________Thiết kế bởi Ivy in the Rain28.7.2024…
Mùa Hoa - một câu chuyện dịu dàng như gió sớm, nhưng cứa vào lòng người như gai hoa bách hợp.Có những cuộc đời sinh ra để nở rộ, và cũng có những người chỉ kịp làm một mùa hoa rồi lặng lẽ rời đi.Chị là mùa xuân - người đem đến ấm áp đầu tiên cho thế giới của tôi.Tôi là mùa hạ - kẻ đến trễ, chỉ kịp chạy theo phía sau bóng lưng chị, cố hái lấy chút hương hoa còn sót lại trong gió.Ngày tiễn chị, trời vẫn trong xanh lạ thường. Tôi đứng trước bia mộ lạnh, tay cầm một đóa hoa tươi vừa hái. Kề bên là những bụi hoa bách hợp mà chị từng trồng - nay đã nở rộ, khẽ lay động trong gió như đang mỉm cười chào tôi lần cuối.Người ta nói, khi một người rời đi, họ sẽ hóa thành hoa nở vào mùa sau.Vậy thì...Mùa sau, tôi sẽ vẫn đến. Nếu chị là hoa - tôi nguyện suốt đời làm kẻ giữ vườn.…
Tôi tên Nguyễn Nhật Hạ ngày hôm nay thế giới mất đi một người còn tôi lại mất đi một người bạn của mìnhVì tôi qua nhu nhượt hay quá mặc cảm vì xấu xí, hay không chịu mở lòng chia sẻTôi không ngờ khi chào tạm biệt Chị Năm cuộc đời tôi lại có những bước ngoặc mà chính tôi cũng không ngờ tới?!Liệu cậu có mang đến cho tôi hạnh phúc không?!…
« Anh như mặt trời sưởi ấm trái tim em, soi sáng thế giới của em, là sợi dây em bám víu, là ánh sáng dẫn đường cho cuộc đời em. Khi em sợ hãi buông tay anh để chạy trốn, lúc đó mới biết anh chính là linh hồn, là cả thế giới của em » _An Nhiên.« Khi bên nhau em thường hay nói 'anh là mặt trời, là hơi ấm, ánh sáng của em'.. nhưng em lại không biết rằng mặt trời của em cũng bị đốt cháy trong chính ánh sáng đó, cũng muốn chạy trốn khỏi ánh sáng đó. Ngày gặp em anh như tìm thấy nơi đến của cuộc đời mình. Nếu em nói anh là mặt trời thì anh sẽ nói em chính là mặt trăng của cuộc đời anh, như ánh sáng mát lạnh, như cơn gió trong lành đến làm dịu mát thế giới của anh. Em là cuộc đời anh, là thế giới, là tất cả những gì anh muốn có trong cuộc đời này »_ Thiên Phúc. Định mệnh cho chúng ta gặp nhau, rồi lại khiến hai ta chia xa.. Như quy luật của tự nhiên, mặt trăng và mặt trời Liệu rằng ta có thể bên nhau?…
Sau khi chết, Ninh Nhiễm mới biết con trai mình - Lục Thời Ngôn - chính là đại phản diện trong tiểu thuyết.Không chỉ cố giành nữ chính khỏi tay nam chính, cậu ta còn định làm cha thay cho con của nữ chính.Sau khi cướp tình thất bại, Lục Thời Ngôn liều mạng đối đầu với nam chính, cuối cùng lại bị tàn phế suốt đời, nửa đời còn lại chỉ có thể sống trên xe lăn.Vì mồ côi cha mẹ từ nhỏ, nên tính cách cậu ta cô độc, thậm chí có phần cố chấp.Sau khi trùng sinh, Ninh Nhiễm nhìn cục cưng lạnh lùng mặt mày đang ngồi trước cổng nhà trẻ, tỏ vẻ: không thành vấn đề.Còn về ba của đứa trẻ, lấy được thì lấy, không lấy được thì vứt.Chỉ cần nuôi con trai nên người là đủ rồi.…
Đây là vài mẩu chuyện học trò lấp ló sau những tán cây phượng đỏ. Giữa cô gái "hướng nội", "ít nói" với anh giai "lạnh lùng", "chăm ngoan". Cùng với biết bao chuyện quậy phá làng phá xóm của đám bạn dưới mái trường cấp 3 "yêu dấu".*Tác giả thích dùng nhiều ngoặc* --oQo--Mở đầu:Hóa ra thủ khoa Khánh An càng nhìn càng không giống con người. Thứ nhất phải nói cái mặt đểu vậy mà vẫn có cả trai lẫn gái say đắm, đổ đứ đừ vậy. Tiếp theo phải kể đến là cậu bạn An sống chó là một con sâu ngủ, chỉ cần có gối có chăn là tự giác ngủ. Cuối cùng cũng quan trọng nhất, có vẻ thằng cha này thích tôi rồi! Không tin, ngồi xuống nghe kể nè!…
Em tên là Nguyễn Tường Dương, em hứa sẽ yêu thương, chăm sóc, nâng niu, một lòng chung thuỷ với Phạm Châu Ái Hồng suốt cuộc đời. Chị là vợ, là nắng hồng của cuộc đời em.Thể loại: Gl, Bách hợp, Duyên nữ…
Một nhân viên văn phòng ban ngày cần mẫn với máy tính và công việc bàn giấy, ban đêm đón các linh hồn vào trú trong tủ quần áo để chờ đến khi họ siêu thoát. Anh phải cân bằng giữa cuộc sống của một con người bình thường nhưng chuyên làm những việc "bất thường".Mỗi hồn ma mang đến câu chuyện đời đầy đủ những cung bậc cảm xúc từ đáng thương đến rợn người, tùy vào trải nghiệm cá nhân của bạn để lựa chọn thấu cảm hay trách khứ, phán xét.…
Nguyễn Quan Hoàng Anh là một Tarot Reader nổi tiếng trong trường, được mệnh danh là " người của diễn đàn ". Không chỉ nổi tiếng vì những lá bài mà còn vì ngoại hình của cậu. Mai tóc mềm mại, nụ cười như ánh nắng ban mai. Một ngày nọ, Cao Khương Duy - một con người ưu tú, học chuyên Toán nhưng lại kín tiếng, trầm tính, luôn đeo khẩu trang vô tình nhấn nhầm nút like trong lúc soi nick của Hoàng Anh. Và thế là, sự vô tình định mệnh đã gắn kết mối quan hệ của hai người lại.…