|| kdn . osw || cheeseeee
- say "cheeseeeee", seongwu ❤️kang!top ong!botby seney…
- say "cheeseeeee", seongwu ❤️kang!top ong!botby seney…
-Em cả đời này sẽ mãi là của tôiVì tôi đã chôn chặt em vào tim mình rồi-Có lẽ bây giờ em cùng người khác chung chăn gối nhưng em nào đâu biết được rằng vẫn có người yêu em, thương nhớ em từng ngày. Thanh xuân mỗi người chỉ trải qua đúng một lần và thật may là tôi đã dành cả thanh xuân và quãng đời còn lại của cuộc đời tôi để yêu em.Fic lấy bối cảnh Sài Gòn sau những năm 1975. Đây là chiếc fic đầu tay nên cách viết của mình văn phong còn khá non nớt và có gì sai sót mong mọi người chỉ bảo.Thank u so much…
Tớ là một kẻ tồi tệ, nhỉ?…
Anh và em, chúng ta sẽ cùng nhau sống hạnh phúc tại một thế giới khác.…
Cafe sữa, dẫu là đá hay nóng tôi đều uống. Vì tất cả đều do em pha mà!…
Con gái bảo bố kể chuyện cổ tích nhưng bố không biết kể gì vì bố đã kể hết rồi.…
Nước mắt, nỗi đau và cả những đêm dài thức trắng. Tất cả là vì anh.…
không phải chỉ đơn thuần là tình yêu, mà là sự ám ảnh.…
"Em chẳng ước ao một đời phồn hoa tựa gấm, chỉ mong khi nhàn rỗi pha tách trà thật ấm, cầm tay người, hạnh phúc nửa đời sau."…
tựa như tiếng thủ thỉ đôi ta rót vào tai nhau vào mỗi đêm kề cạnh.…
Tương truyền rằng vào đời Trang Vương nhà Chu (696-682 TCN), ở Cổ Loa có sinh ra thứ ánh sáng lạ, rải khắp đất trời. Ánh sáng nguyên thủy đó bén vào đất đá, chìm vào sông suối, thấm vào cả cây cối, muông thú, con người. Nơi nó dừng lại, làng mạc ra đời, canh gác thứ ánh sáng kì lạ, âm thầm qua hàng nghìn năm. Lâu dần được biết đến với tên gọi là "Quang Châu", ngày nay là "Mảnh Sáng". Những đứa trẻ sinh ra tại Mảnh Sáng mang trong mình ánh sáng nguyên thủy, vận hành nó như một thứ công cụ, gọi là "slim ki". Hay như nhiều người vẫn thường gọi là "phép thuật."Năm Thiệu Bảo thứ sáu, tức năm 1283, 'Vĩnh-Quang Khế Ước' được kí kết, bảo vệ sự tồn tại bí mật của các Quang Châu. Lịch sử của Mảnh Sáng, vì đó luôn là đường thẳng song song với các "Mảnh Gương", những vùng đất không mang ánh sáng. Tách biệt và bí ẩn.Nhưng chưa từng là cấm địa vĩnh hằng.Bởi chuyện cũng kể về những "cánh cửa ánh sáng", mở ra ngẫu nhiên vào mỗi đêm Rằm Tháng Bảy, khi trời đất hòa vào nhau, âm dương nghịch đảo. Như chiếc hố tử thần, nuốt chửng những con người mang ánh sáng, hoặc có khả năng tiếp nhận ánh sáng. Đưa họ tới những vùng đất mà định mệnh cần tới họ. Lần này là Lũng Mây, nơi đất và lửa giấu ánh sáng sau làn sương mờ.Liệu một cậu sinh viên khoa Công Nghệ Thông Tin và một cô nàng mẫu ảnh với đam mê lịch sử có liên quan gì tới tương lai của vùng đất chìm trong mây này? Và liệu vận mệnh có luôn đến với người xứng đáng, hay kẻ-được-chọn phải gồng mình để mặc vừa chiếc áo mà định mệnh muốn khoác cho họ?H…
Ngày đăng tải: 11/2/2024…
"do i have a place in your heart?" "no, you never have." ⁺‧₊˚ ཐིchucheeseཋྀ ˚₊‧⁺…
Cứ có ý tưởng mà lười chưa viết thì đưa vào đây…
Hilo hilo mn, chuyện là tụi tui tập viết truyện với bộ truyện đầu tiên mang tên "Mối tình không vẹn nguyên ".Câu chuyện này nói về 1 nữ sát thủ là Trần Anh Thư với nhân viên cửa hàng tiện lợi dễ thương Sở Khanh Hi, chuyện tình của họ ra sao thì mình đọc r biết nhaaa ( đảm bảo kịch tích lắm đếy ). Có gì mong được sửa lỗi, 5 cheese xin cảm ơn ạaaaa…
Đây là bộ truyện đầu tiên mình viết á vậy nên mình hi vọng mọi người sẽ đón nhận nóNếu mình có sai sót gì thì mọi người cứ góp ý để mình trau dồi thêm nha :33 Sủng sủng sủng sủnggg…
Ngụy Châu là một vị nữ cảnh sát tài năng ở thành phố Kinh Môn, ở tuổi 20 cô đã lập không ít chiến công về cho đội. Đột nhiên có một nhiệm vụ lớn cần đích thân cô ra tay, cô lại phải quay về nơi ấy. Bắt buộc kết hôn với tên xã hội đen giết người không sợ máu kia để tiếp cận tìm bằng chứng kết án anh ta, nào ngờ ... cô lại u mê không lối thoát tên đàn ông này, nguyện chết vì hắn. Phụ sự kì vọng của đội trưởng và tổ quốc nhưng mọi người vẫn vui vẻ tha thứ cho cô, thậm chí còn bao che, dung túng. Cuối cùng, cô lại bị anh móc mắt xẻ thận, chết dưới tay anh." Nếu có kiếp sau, em sẽ nguyện quên anh! "Khước Trụy Ngôn đứng trên sân thượng, đôi tay thon dài đưa vào túi quần, ánh mắt phóng đãng nhìn Ngụy Châu không chút xót thương." Vị cảnh sát này, tôi hỏi em. Em đi bảo vệ tổ quốc, vậy ai bảo vệ cho em đây? "…
Những câu chuyện nhỏ bốn mùa.Nó là một series dài kỳ. Nhưng chẳng liên quan gì đến nhau đâu. Sở dĩ nó tên Bốn mùa là bởi mỗi câu chuyện đều xảy ra vào một mùa nào đó mà thôi.…