Chữa lành (tiêu cực)
Cố lên tôi biết bạn làm được mà đừng buồn nhé. Cứ trúc hết tâm sự vào cmt nhé.…
Cố lên tôi biết bạn làm được mà đừng buồn nhé. Cứ trúc hết tâm sự vào cmt nhé.…
Bình minh lên cô là sinh viên năm nhất ngành thiết kế đồ hoạ , chăm chút tỉ mỉ và đầy nhiệt huyết cho từng nét vẽ của mình . Hoàng hôn buông xuống là lúc cô trở thành cô chủ nhỏ của cửa hàng hoa nhí nhảnh nơi tạo ra những hạnh phúc dưới hình dạng là những đoá hoa rực rỡ. Còn anh, là một bác sĩ tài năng chuyên khoa tim mạch ,trao đi hy vọng sống cho các bệnh nhân đang chiến đấu vật vã với bệnh tật .Dù trên cùng một thành phố nhưng cuộc sống họ hoàn toàn trái ngược nhau cũng chẳng có mối liên kết nào. Cô sống giữa sắc màu của bảng vẽ và hương thơm dịu dàng của muôn loài hoa . Còn anh hàng ngày chỉ tiếp xúc với bệnh nhân , hồ sơ bệnh án phức tạp và các thiết bị máy móc y học .Liệu một ngày nào đó, trên cùng toạ độ của thành phố, họ có thể tìm thấy nhau và vẽ nên câu chuyện của mình ?…
Dạ Nhạc Thành Ca/Xuyên Thành Mèo Của Nử Phụ Ác ĐộcThể loại: Đam mỹ cổ trang, xuyên sách, chữa lành, hài, triều đấu làm nền, tình cảm làm chính.Khương Dao Nhạc xuyên vào quyển truyện mình từng đọc, tỉnh dậy trong thân xác... một con mèo trắng ở cổ đại. Mà chủ nhân của cậu - lại là nữ phụ ác độc, thái tử phi đương triều. Mà thái tử, cũng là nam chính, là một người máu lạnh, thâm trầm, tàn độc nhất truyện. Chỉ khác một điều: hiện tại nàng còn chưa ác và nam chính vẫn chưa điên.Biết rõ cốt truyện gốc máu chó đầy rẫy chết chóc, cậu quyết định "thay đổi số phận" bằng cách... trở thành một con mèo ngoan! Thế mà cốt truyện lại thay đổi, và người kia - vốn nên từ bỏ tất cả - lại bắt đầu vì cậu mà thay đổi.Mèo yêu (thụ) × Thái tử liệt chân mưu mô (công); Sủng ngốc nghếch × trầm ổn chiếm hữuTruyện tự viết, xin đừng mang đi đâu.…
Mùa đông là mùa để trao đi hơi ấm, nhưng đối với em nó là mùa đã gieo rắc nổi bi thương, cái mùa mà em đã mất đi tất cả những người mà em yêu quý nhấtEm đành sống lặng lẽ trong nhà của Dì, nơi mà sự tồn tại của em chỉ được chấp nhận như một phần nghĩa vụ. Em không có thói quen trao đi hơi ấm - bởi em đâu còn gì để giữ lại. Mùa đông vì thế, từng chỉ là một quãng thời gian để chịu đựng, để im lặng đi qua những ngày dài buốt giá. Cho đến khi anh ấy trở lại.Chúng tôi chỉ là bạn, là những kẻ không cần gọi tên mối quan hệ của mình. Nhưng có lẽ, trong một mùa đông nào đó, chỉ cần một ánh mắt dịu dàng, một cái ôm ấm áp, một cái nắm tay dịu dàng mang màu nắng... cũng đủ khiến lòng người được sưởi ấm. Không cần lời hứa, không cần hồi đáp - chỉ cần một bàn tay lặng lẽ chìa ra khi gió lùa qua khung cửa, chỉ cần ai đó ở cạnh để nhắc rằng"Mùa đông này, em không còn một mình nữa"…
Được viết bởi Snow biĐây chỉ là một câu chuyện giả tưởng.Trong một cuốn tiểu thuyết, một linh bị nhốt trong đó trải qua bốn lần lặp lại của cốt truyện. Thay vì chú tâm đi theo cặp đôi chính thì linh hồn ấy lại thương cảm và quan tâm đến nhân vật nam phụ của câu chuyện. Một người yêu đơn phương không có được tình yêu của nữ chính và bị cả cộng đồng mạng công kích đã lựa chọn cách tự sát để giải thoát bản thân.Và lần lặp lại cốt truyện thứ năm, cô đã cùng cậu nhảy xuống làn nước như một cách đưa tiễn cậu đi không còn cô đơn. Nhưng một chuyện thần kỳ đã xảy ra, khi cô tỉnh lại thì bản thân lại bỗng có cơ thể xác thịt của chính mình. Cô trở về thời học sinh quá khứ của những nhân vật của cuốn tiểu thuyết, trở thành em gái sinh đôi của nam chính, một nhân vật không có trong cốt truyện. Và từ đó cô quyết định sẽ thay đổi cái kết của nhân vật phụ cũng như dần vén màn những bí mật về cuốn tiểu thuyết kì lạ mà bản thân bị mắc ở bên trong này.…
Trong thế giới của cô, tôi từng là tất cả.Nhưng rồi khi tôi rời đi, để lại sau lưng một ánh mắt chưa từng dập tắt.Giữa đêm thành phố, tôi gặp lại cô - khác xưa, trưởng thành hơn, nhưng đôi mắt vẫn mang dáng hình những ngôi sao.Tôi không biết thứ đang cháy trong tim mình là tình yêu, nỗi nhớ... hay một cơn khát chưa từng được giải thoát."Ánh sao trong đêm" - khi tình cảm không nói thành lời, nhưng lại rực cháy hơn bất cứ điều gì.…
Văn án:Vào mùa đông năm 2011, rạp chiếu phim đầu tiên được mở ở Ngư Lý, ngày mà rạp chiếu phim khai trương, rất nhiều vé xem phim miễn phí đã được gửi tới trường của họ.Nó là một bộ phim cũ được chiếu lại, đó là lần đầu tiên Khương Tri Nghi xem bộ phim "Titanic" lưu danh.Thật tiếc, sau hai giờ, cô ấy đã không nhớ bất cứ điều gì.Hình ảnh duy nhất còn lại trong tâm trí về lần xem phim đó là Rose nằm trên tấm ván gỗ khi nói lời tạm biệt với Jack, Giang Nhiên đột nhiên cúi người xuống, hơi thở nóng rực nói vào tai cô:"Nếu chỉ còn lại tấm ván gỗ cuối cùng, tôi nhất định sẽ kéo em cùng tôi rơi xuống biển sâu."Trong bóng tối, thần sắc thiếu niên tối tăm, giọng nói thấp."Tại sao?" Nhiều năm sau, cô hỏi."Nào có nhiều vì sao như vậy?" Trong căn nhà gỗ cao nguyên cao bốn ngàn mét so với mực nước biển, anh nghe vậy thấp giọng cười, đầu cong lên, đè cổ cô lại, vượt qua một nụ hôn trộn lẫn mùi khói của Vạn Bảo Lộ."Ai bảo em là Khương Tri Nghi chứ."-- Cả đời này anh mưa gió phiêu linh, Khương Tri Nghi là quê hương duy nhất của anh.- Cho dù chết, cô cũng chỉ có thể cùng anh.---------Tác giả: Điềm AnhThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Vườn trường , Thanh mai trúc mã , Nhẹ nhàng, Chữa lành.Phiên bản đầu tiên viết vào 07.09.2021Cre: https://wikidichvip.net/truyen/cho-nguoi-tan-hoc-kia-mot-ngay-YvJ8T1S4CA0Ke5wf~~~~~🌈Lần đầu tiên mình edit truyện có gì sai sót mong mọi người góp ý giúp mình nhé ạ!! 😉Truyện edit chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng ko re-up hay chuyển ver. Chỉ đăng ở wattpad @yuhtshui_…
Truyện ngắn.…
Nào hoàn sẽ mô tả sau.…
Những kỷ niệm của nhóm bạn cùng căn cứ bí mật nơi toa tàu lửa số 07, tại đây đã ấp ủ bao mơ mộng và tình yêu lãng mạn, thơ ngây. Trang sách đầu tiên của câu chuyện chữa lành những trái tim tan vỡ.Truyện tự sáng tác bởi Ếch ngồi đáy giếng, vui lòng không repost hay chia sẻ ở bất cứ nền tảng xã hội nào mà không có sự cho phép. Xin cảm ơn!…
Có những tình bạn tưởng chừng chẳng thể phai, vậy mà chỉ vì một hiểu lầm, ta lại lướt qua nhau như chưa từng quen... Bốn đứa trẻ lớn lên cùng nhau trong một xóm nhỏ, từng chia nhau từ viên kẹo đến giấc mơ. Nhưng rồi một ngày, người ta thôi nói, thôi cười, thôi đứng cạnh nhau. Thời gian trôi, nắng vẫn vàng, gió vẫn nhẹ. Liệu có điều gì trong tim vẫn còn nguôi ngoai?…
"Có những người đến để ở lại, có những người đi để dạy ta cách giữ lấy chính mình."Tịnh Lam từng yêu một người bằng cả trái tim, để rồi tự tay đánh mất. Rời khỏi thành phố cũ, cô mang theo một vết thương chưa lành, một chiếc vali nhỏ và cuốn sách cũ chưa từng viết tiếp.Ở một thị trấn ven đồi, cô gặp An Duyên - người phụ nữ sống chậm rãi, biết cách ủ ấm nước trà và lòng người. Không hỏi quá khứ, không thúc giục tương lai, Duyên chỉ mỉm cười, lặng lẽ pha trà và để Lam ngồi lại mỗi chiều.Từ những mẩu chuyện vặt vãnh, những chiều mưa ngồi cạnh nhau trong tiệm sách nhỏ, từng chút từng chút, Lam thấy mình dịu lại. Và trong sự bình yên đó, một tình yêu khác âm thầm lớn lên - không ồn ào, không hứa hẹn, nhưng đủ ấm để làm chốn trở về.Mùa Yên không kể về một tình yêu dữ dội, mà là hành trình chữa lành, là cách hai tâm hồn từng bị tổn thương tìm thấy nhau giữa những ngày tưởng chừng đã quá muộn.Và mùa yên ấy, có thể không rực rỡ, nhưng dịu dàng và đủ thật.------------------------------------------------------Tớ viết lên bộ này có lẽ để chữa lành trái tim tớ và cả cậu đó . Không vội vã , không ồn ào , không náo nhiệt . Ở đó chỉ có hai con người yêu nhau và thương nhau một cách lặng lẽ . Ngoái nhìn lại thì ra cũng có người yêu mình đến thế , ngước nhìn thì ra cũng có người bên cạnh mình lúc này . Mong rằng cậu hay tớ hay bất kì ai cũng có thể tìm được người mình yêu và người yêu mình .…
Vào mùa hạ năm cấp 3, cũng là lần đầu tiên Trần Hoàng Dương gặp cô nàng Mai Ngọc Bảo Vy. Nhưng lúc đó, anh không đủ dũng khí nên đã bỏ lỡ cô.Rồi duyên số đưa anh và cô gặp lại, lần này nhất định anh sẽ theo đuổi và tiến gần với cô thêm một lần nữa.Hoàng Dương: " Mưu mô, tính kế cũng được chỉ cần cô ấy quay lại nhìn mình lấy một lần."Bảo Vy: " Anh cứ đứng im. Bây giờ ngược lại em đến yêu anh."…
dễ thương, chữa lành vô cùng tận 🤡…
Hôn nhân là hợp đồng, nhưng tình yêu không bao giờ có thể đặt điều kiện. Khi đã ly hôn, liệu còn cơ hội để yêu lại từ đầu?_nắng cũ old sunshine .…
Đăng ảnh về Anime hoặc những thứ chuyển từ "gì đó" qua Anime.Nguồn: Trên mạng.…
Nhật Nam vòng tay qua ôm lấy cô gái nhỏ đang say giấc trên giường. Cô bị anh làm tỉnh, tay cũng vô thức vươn tới ôm anh, mắt vẫn nhắm chặt. "Sao anh vẫn giữ tên quán vậy? Không phải 3 năm trước định đổi rồi sao?"Cô hỏi vậy vì chợt nhớ đến câu chuyện của Quốc Bảo kể ngày hôm qua.Nhật Nam dịu dàng hôn lên tóc cô, dùng tông giọng thì thào như đang nói thầm."Lúc đó anh đã suy nghĩ cả một đêm. Anh nhận ra anh không muốn gạt em khỏi ký ức của mình, anh chỉ muốn chờ em quay lại. Một suy nghĩ ngu ngốc hiện lên trong đầu anh.""Anh cho rằng có lẽ do quán tên Hương Mùa Hạ, nên mùa hạ lại vô tình gặp được em. Nên anh quyết định giữ nguyên tên quán, chờ đến mùa hạ để ta có thể "vô tình" gặp nhau thêm lần nữa.""Anh rất biết ơn bản thân lúc đó đã suy nghĩ như vậy. Mùa hạ này, anh không những được "vô tình" gặp em mà còn "vô tình" được yêu em. "_____________________24/8/2023Sữa Chua Vị Đào…
Tác giả: FuunaThể loại: Boylove, Hiện đại, Học đường, Chữa lành, 1×1, Nhẹ nhàng, Tình cảm"Tôi từng nghĩ mình sẽ mãi sống trong bóng đêm lạnh lẽo, cho đến khi cậu ấy bước vào - nhẹ nhàng như ánh nắng ban mai, âm thầm xua tan cái rét trong lòng tôi."Lâm Nhật Hy - cậu bạn học sinh mới chuyển tới trường trung học phổ thông Minh Quang là một người đầy năng lượng tích cực, sống giữa tiếng cười, sự dịu dàng và hạnh phúc trong một gia đình ấm áp. Vũ Thiên Mạc - một chàng trai ngồi bàn cuối lớp mang trong mình căn bệnh lo âu nhẹ, với vẻ ngoài lạnh lùng ít nói như thể luôn dựng một bức tường vô hình giữa mình và phần còn lại của thế giới. Một người như ánh nắng. Một người như bầu trời xám xịt.Lâm Nhật Hy chưa từng nghĩ chỉ bằng một cái nắm tay đơn giản, cậu lại có thể kéo một người ra khỏi bóng tối.Và Vũ Thiên Mạc cũng không ngờ rằng có một ngày mình lại mong chờ nghe tiếng "chào buổi sáng" từ ai đó. Từ ngày có Lâm Nhật Hy, hắn đã học cách đón bình minh bằng cả hai mắt và cả trái tim.Truyện được đăng tải trên Wattpad, Rookies và NovelToon.…
[Xin phép để trống ạ.]…
Một câu chuyện đẹp đẽ ở Anh Quốc.Thể loại, ngôn tình nhẹ nhàngNu9 "địa chất", na9 "khoa học tự nhiên"..Đọc đi rồi biết…