công chúa lạnh lùng
ko bít diễn tả thế nào hết a…
ko bít diễn tả thế nào hết a…
"Oán đã bao la, hận đã nhiều,Cớ sao tôi vẫn chẳng thôi yêu?Tôi đi mãi mãi con đường ấy,Qua lại hôm nay, sáng lại chiều."----------------trích "Vẩn Vơ" - Nguyễn Bính...Ký sự về những mảnh đời nhạt trong đời sống tưởng tượng…
Dưới đây là một số loại kem dưỡng ẩm tốt mà bạn nên biết. CeraVe Moisturizing Cream: Đây là một sản phẩm dưỡng ẩm rất được yêu thích và thích hợp cho cả da khô và da nhạy cảm. Nó chứa ceramides để giữ độ ẩm cho da.Neutrogena Hydro Boost Water Gel: Sản phẩm này chứa acid hyaluronic để giữ nước cho da và có cảm giác nhẹ nhàng trên da. Thích hợp cho da dầu hoặc da hỗn hợp.Eucerin Advanced Repair Cream: Kem dưỡng ẩm này chứa ceramides và urea để cung cấp độ ẩm sâu cho da và làm dịu da khô và bong tróc.La Roche-Posay Toleriane Double Repair Moisturizer: Loại kem này thích hợp cho da nhạy cảm và da mụn. Nó chứa niacinamide để làm dịu và cải thiện tình trạng da.Olay Regenerist Micro-Sculpting Cream: Được thiết kế cho da có dấu hiệu lão hóa, sản phẩm này chứa peptide và niacinamide để làm mờ nếp nhăn và cải thiện độ đàn hồi.Clinique Dramatically Different Moisturizing Lotion+: Kem dưỡng ẩm này phù hợp với nhiều loại da và giúp duy trì độ ẩm tự nhiên của da.Kiehl's Ultra Facial Cream: Kem dưỡng ẩm phù hợp cho da khô và da cần độ ẩm mạnh mẽ. Nó chứa squalane và glycerin để cung cấp độ ẩm cho da.Cetaphil Daily Hydrating Lotion: Kem dưỡng ẩm nhẹ và không gây tắc nghẽn lỗ chân lông, thích hợp cho da nhạy cảm và da dầu.Drunk Elephant Lala Retro Whipped Cream: Sản phẩm này chứa các dưỡng chất dưỡng da tự nhiên như dầu marula và niacinamide để cung cấp độ ẩm và dưỡng chất cho da.Bioderma Sensibio Light Soothing Cream: Sản phẩm dành riêng cho da nhạy cảm và dễ kích ứng. Nó giúp làm dịu da và giữ độ ẩm.Trước khi sử dụng bất kỳ sản phẩm dưỡng ẩm nào, hãy thử nghiệm trên một p…
Diệp gối đầu nằm ngủ ngoan trong lòng cậu, hơi thở đều đều, không biết mơ thấy gì mà có vẻ vui lắm, thỉnh thoảng lại để lộ chiếc lúm đồng tiền ria mèo dưới mắt mỗi lần chép chép miệng cười. Ánh đèn đường vàng hiu hắt rọi vào càng làm không gian thêm phần mờ ảo, làm cậu cảm giác không thực.Cậu khẽ cúi người, nhìn nhỏ gần hơn một chút. Tay cậu bất giác vươn ra, chần chừ một thoáng rỗi khẽ chọc nhẹ vào chiếc má bánh bao của nhỏ. Một lần. Rồi lại thêm lần nữa... Chết rồi, chắc nghiện mất thôi, An thầm nghĩ. Cái má này, cái lúm đồng tiền, rồi cả nốt ruồi nhỏ nhỏ ở đầu mũi này nữa, chẳng hiểu sao lại khiến tin cậu đập nhanh đến thế.Chơt, nhỏ khẽ động đây, đôi mắt mơ màng mở ra, chớp nhẹ như cố xác định mọi thứ xung quanh. An vội rụt tay lại, cảm thấy cả người nóng bừng vì ngượng, nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh."À... Cậu ngủ ngon không?" Cậu nhịn cười, giọng lạc đi.Nhỏ nhíu mắt nhìn cậu mới vội vàng ngồi bật dậy. Nhỏ len lén xoa nhẹ miệng và má mình, xác nhận không có thứ gì chảy từ miệng ra lúc ngủ mới yên tâm thở phào. "Cậu... cậu vừa chọc mặt tôi! Vì sao thế?"An lúc này vẫn nhìn ra bên ngoài cửa xe, một tay xoa xoa đùi để xuôi đi sự trống vắng vì ai đó vừa "đi mất", tay còn lại thì vẫn bụm miệng, che mặt, cố gằn giọng xuống."Coi như là cậu trả phí đi!"--- dolliade1 aka dollzaq 15.11.24…
An Nhiên ghét cuốn sách và cuộn len. Chúng gợi cho cô nhớ về quãng thời gian như điên như dại của mình.Hậu chia tay người yêu, An Nhiên trầm cảm một thời gian dài. Ngoài phải đi trị liệu, uống thuốc, bác sĩ khuyên An Nhiên nên làm một điều gì đó thật chậm rãi để có thể quan sát cảm xúc của mình, viết nhật kí, đọc sách, thiền, đan len,...----Em đen len đẹp nhỉ!-Vâng!An Nhiên đáp, mắt không rời khỏi sợi len đang uốn lượn trong tay mình.Cô nào hay biết - anh thực tập sinh ngành tâm lý ấy, người hay pha trà, hay lặng lẽ ngồi ghi chép trong góc phòng - sau này lại trở thành người nắm tay cô bước ra khỏi những ngày tăm tối nhất.---Tên truyện: Cuộn Len và Cuốn SáchTác giả: Helen NguyenẢnh bìa: sưu tầm trên Pinterest*Nếu có bất cứ vấn đề gì liên quan đến bản quyền của ảnh bìa, hãy liên hệ với tác giả.…
"Có những khoảnh khắc chỉ đến một lần trong đời, nhưng sẽ ở lại mãi trong tim người ta."Năm cô năm tuổi, anh cho cô một cây kẹo.Năm cô mười tám, anh vẫn là ánh sáng cô lặng lẽ hướng về.Trịnh Giai Ý - cô gái trầm lặng, học giỏi, mang sau lưng một gia đình không bình yên.Phó Nghiên Dương - chàng trai lạnh nhạt, ít nói, là người đầu tiên từng dang tay che chở cho cô.Một tình cảm lặng thầm kéo dài suốt mười ba năm. Không rực rỡ như pháo hoa, nhưng dịu dàng như ánh nắng xuyên qua kẽ lá.Một câu chuyện nhẹ nhàng, ấm áp và chậm rãi, về những người đã từng đi qua nhau, để lại dấu vết không thể phai. "Có những người chỉ cần bước vào đời ta một lần đã đủ để ta phải nhớ cả đời. "…
Nhật kí này mình sẽ cập nhật thường xuyên để chữa lành chính mình.Đọc sẽ hơi khô khan 1 xíu vì mình muốn viết đơn giản rồi dịch sang tiếng Anh để học nữa.Nếu bạn muốn đọc những câu chuyện thường ngày có cả tích cực và tiêu cực thì vào đây nha…
Tác giả: Lưu Thủy NgưEdit: Ame WarashiThể loại: đam mỹ, hiện đại, tu chân, chủng điền văn, ấm áp, 1x1, HEVai chính: Cù BạchPhối hợp diễn: Hồ Dạ, Cù Ngôn, Cù NgữTình trạng bản gốc: hoàn 106 chươngTình trạng bản dịch: túc tắc...Bản dịch chém gió là chính, nên ai đã đọc QT có thấy khác thì cũng đừng thắc mắc, edit tùy tâm trạng nên không cố định lịch ra chương mới đâu ạ.…
Hà Thanh Trúc vốn là học sinh gương mẫu của lớp, chuyên được thầy giao đi kèm mấy bạn học kém. Cho tới một ngày, cô được giao nhiệm vụ kèm cậu bạn Trịnh Tùng Quân. Cô đã dồn hết công sức để giúp cậu, nhưng rồi Trúc nhận ra cậu học sinh này hóa ra lại không hề học kém, thậm chí còn học giỏi hơn cả bản thân cô! Không chỉ vậy, hình tượng "học sinh gương mẫu" của cô còn bị sụp đổ trong mắt cậu nữa chứ! Cơ mà, không phải là cô không thể chấp nhận được cậu học sinh này...Trịnh Tùng Quân vốn là một học sinh giỏi, vậy mà lại dần rơi xuống cuối danh sách điểm thi của lớp. Cậu dần chìm trong vũng lầy, cứ nghĩ cuộc sống sau này sẽ mãi như vậy. Cho tới một ngày, cậu gặp Thanh Trúc. Cô kéo cậu khỏi bùn lầy, chứng kiến mọi sự yếu đuối và tối tăm của cậu. Cô đem lại cho cậu một cuộc sống mới, tươi sáng hơn. Vậy nên, cậu quyết định, cũng phải đem tặng Trúc thật nhiều ánh sáng.…
Name: The Spring Day - Ngày Mùa XuânTác giả: Minh AnhThể loại: Tình trai, BL, Việt Nam, chữa lành, SE"Sẽ thế nào nếu trái tim từng bị tổn thương được chữa lành bằng vết dao nhọn ?"Lưu ý: Các nhân vật và các địa điểm trong truyện chỉ là hư cấu.…
bi eo=))))))))#boylove #bede Truyện đầu tay của tác giả mong đc ủng hộ. Đây là truyện dài kì cốt truyện cũ nhưng ko hay hoặc hay=)))…
"Liệu yên bình có quá đắt không? Đối với anh thì là vô giá, yên bình trong anh chính là em..."…
Aria d'Rivane - nàng kiêu kỳ như đóa hoa đỏ rực trong mùa đông lạnh giá, sinh ra để đội vương miện, để đứng cạnh ngai vàng.Từ bé, nàng đã được dạy rằng mình sẽ là Hoàng hậu.Từ bé, nàng đã yêu hoàng tử Rowan - bằng tất cả niềm kiêu hãnh và niềm tin của một trái tim chưa từng biết đến từ chối.Nhưng...Hoàng tử chưa từng yêu nàng.Hắn yêu quyền lực.Yêu mối hận cha nàng để lại.Và yêu việc thấy nàng dần gục ngã trong chính nơi nàng từng nghĩ là định mệnh.Khi công chúa nước láng giềng được gả đến, khi Aria bị phế truất, khi gia tộc nàng bị đày...Nàng không còn là Hoàng phi.Chỉ là một cái bóng lặng lẽ trong cung điện.Không danh phận. Không lời biện hộ.Chỉ có một trái tim vẫn còn đập - dù đã quá nhiều lần bị bóp nghẹt.Nhưng tình yêu...có lẽ không bao giờ chết.Nó chỉ ngủ yên.Chờ một ai đó đủ dũng cảm để thắp lên lần nữa.…
Suzuki Seiko:Tao chịu đựng đủ rồi. Trả lời tin nhắn chậm một chút là mày lại tự suy diễn ra mấy cái chuyện xàm đ*o chịu được, chia sẻ tâm sự thì mày lại gạt đi rồi tỏ ra tiêu cực thái quá, khuyên nhủ động viên thì được vài ngày rồi lại đâu vào đấy.Cố gắng kéo mày ra khỏi mớ hỗn độn ấy nhưng mày vẫn quyết tâm lao đầu vào để làm cái lz gì vậy. Mày là đang coi thường công sức của tao đấy.Mày không thấy mệt à? Tao mệt lắm.Đôi khi tao cũng đ*o hiểu kiểu gì, mởi tí mở mồm ra là kêu áp lực áp lực, mày nghĩ một mình mày áp lực á? Ở với mày tao thấy rất ngột ngạt, cái tính tiêu cực của mày ép cho tao không thở nổi. Tao cũng có cuộc sống riêng của mình chứ, có phải lúc nào cũng rảnh để 24/7 kè kè bên cạnh dỗ dành mày được đâu. Là bạn chứ không phải bảo mẫu OK. Lớn rồi tự hiểu đi chứ, nói thì lại dỗi.Suốt ngày cứ khóc lóc, lầm lì. Bỏ ngay cái kiểu khó ở đấy đi nhá, ai chiều được mãi. Đừng trách số mình bất hạnh hay người ta đối xử tệ bạc với mình nữa, chính mày mới là người đang tự tay bóp nát tất cả các mối quan hệ xã hội của mày thôi.Kobayashi Yuka:Cảm ơn, và xin lỗi vì thời gian qua. Đã vất vả rồi....…
Mùa hè với Hạ Vy chỉ là những ngày dài lặp đi lặp lại, giữa những bài toán khô khan và cây đàn violin mà cô chẳng bao giờ muốn chạm vào. Mùa thu trôi qua cũng chẳng có gì thay đổi, chỉ là những giờ học căng thẳng và những buổi chiều im lặng ngồi dưới gốc cây phượng trong sân trường.Cuộc sống của Vy, suốt mười mấy năm qua, chỉ đơn giản là những kì vọng,những sự sắp đặt và áp lực của mẹ đè lên vai cô. Mọi thứ như một vòng quay không bao giờ dừng lại, khiến cô không khỏi tự hỏi liệu mình sẽ mãi sống như vậy, mãi mãi chẳng có gì khác biệt?Nhưng rồi một ngày, tất cả bỗng thay đổi...Cái ngày mà Vy nhận ra chơi đàn không phải một thứ gì đó quá đáng ghét,cái ngày mà cô nhận ra mình có thể thật sự sống với ước mơ của mình.Ngày mà Vy nhận ra, tình yêu không chỉ là những cảm xúc mới mẻ khi gặp ai đó, mà là một quá trình mà con người ta học cách mở lòng, học cách yêu thương và dần dần chấp nhận những vết thương cũ.Ngày mà Vy nhận ra rằng, dù cuộc đời có bao lần chán nản và đau đớn, thì vẫn luôn có những tia sáng dịu dàng, như vầng nắng ấm áp dù trời có lạnh giá đến đâu, đủ để xoa dịu đi những nỗi đau trong lòng.Ngày đăng tải: 18/11/2024p/s:lần đầu vt fic nghiêm túc mong mn ủng hộ…
Author: Triết Dương Công TửThể loại: bách hợp, nhẹ nhàng, điền văn, xã hộiGiới thiệu:Những đám mây cứ lững thững trôi trên bầu trời kia một cách nhẹ nhàng và êm đềm. Quả thực khi hìn nó, tôi có đôi phần ghen tị. Tôi ước bản thân mình là những đám mây trắng xóa, bồng bềnh như kẹo bông gòn kia, vô lo, vô nghĩ trôi dạt đến từng phương trời xa xôi.Trôi đến nơi nào cũng được, chỉ cần không phải là thế gian đầy sự đau khổ này.⚠️🚫CẤM RE-UP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!⚠️🚫 TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN NỀN TẢNG WATTPAD⚠️🚫…
Bạn bè tôi thấy tôi cười, bạn nghĩ tôi có thể chịu đựng được mọi thứ.Năm 15 tuổi, vào một đêm mưa gió bão bùng, mẹ đã bỏ rơi tôi một đi không trở lại, cùng lúc đó ở trường bạn bè xa lánh tôi, tránh tôi như tránh dịch bệnh.Tôi của tuổi 15 hồn nhiên vô tư và phóng khoáng. Cũng là tôi của 15 tuổi nhưng tương lai chỉ còn lại một màu trắng đen. Ai nói cười là sẽ vui vẻ?Ai nói cười là sẽ bình yên?Bìa: Bé iuNRM: 1/2/2024.…
"Gọi em là Sài Gòn năm 1975 Vì nụ cười em đẹp như ngày giải phóng".Thảo từ giảng đường chạy một mạch về kí túc xá, vừa mở cửa phòng thế nào lại vô tình nghe được cuộc trò chuyện của Hà Anh với chú bộ đội của cô ấy. Gì mà "Gọi em là Sài Gòn năm 1975" chứ, câu thính này viral từ thời đồ đá nào rồi, đồng chí đang sử dụng mạng 2G hử - cô nghĩ bụng. Đợi Hà Anh kết thúc cuộc gọi, cô mới lân la chạy lại trêu con bé "Hanh ơi Hanh, nụ cười Hanh đẹp như ngày giải phóng, tớ thích Hanh lắm lắm luôn!!", "Câu thính này lâu lắm mới nghe lại nè, chú nhà hình như chưa setup lại hệ điều hành hử!!"... Hà Anh cười mỉm nhẹ giọng giải thích( phong cách con bé đó giờ vẫn là kiểu nàng thơ dịu dàng như vậy).- Anh ấy thích Sài Gòn, thích đến mức tớ không biết kiếm đâu ra cây bút chì nào để phác thảo lại, mà tớ cũng chả rõ điều gì tồn tại trong thành phố 300 năm tuổi này đã thu hút anh. Và vô tình anh đọc được đâu đó trên mạng xã hội một câu thả thính có nhắc đến Sài Gòn, anh thích lắm, cứ rảnh rỗi là lôi ra chọc ghẹo tớ theo cái kiểu "đây là thả thính đấy, anh mới học được". Tớ cũng thích câu này lắm, vì nói như vậy tức là anh ấy đặt tớ ngang hàng với Sài Gòn hoa lệ trong lòng đúng không! Điều này chẳng phải đã chứng minh rằng anh ấy chắc chắn đã yêu tớ nhiều lắm sao!…
Tình sâu trong mắt---Anh xuất hiện trong cuộc đời tôi vào một ngày đông lạnh giá, khi gió bấc thổi qua từng con phố và sương mù giăng khắp lối. Giữa cái lạnh thấu xương, anh đến như ngọn lửa ấm áp, xua tan giá rét và nỗi buồn trong tim tôi. Nụ cười dịu dàng và ánh mắt chân thành ấy đã khiến tôi chẳng thể nào quên. Từ hiện tại và mãi mãi về sau.Giữa hàng nghìn người trên cuộc đời đầy bộn bề này, anh tìm thấy tôi, từ khoảng khắc mắt chạm mắt đó trái tim tôi như được phủ lên một lớp ánh sáng diệu kỳ của tình yêu._Alee…