"Jean." Giọng Mikasa trầm như nước, nhưng đôi mắt lại nghiêm túc và sắc bén nhìn chằm chằm vào cậu con trai tóc nâu cao lớn trước mặt. "Cậu có thể đừng lúc nào cũng lấy cớ theo đuổi tôi, trong khi thực chất chỉ muốn hẹn Armin đi chơi không?"Người bị gọi tên liếc nhìn sang "trợ thủ" của mình không xa, người cố ý tạo cơ hội riêng tư cho họ bằng cách viện cớ đi mua nước. Cảm thấy có chút chột dạ, anh gãi đầu."...Rõ ràng đến thế à?"…
Khuôn mặt đỏ bừng của Tsukishima áp vào cậu. Khi cậu giơ điện thoại lên và bấm chụp, Tsukishima ghé sát tai vào cậu, hơi thở lẫn mùi rượu nóng hổi phả vào tai cậu, như một mùa xuân rực rỡ bung nở."Chúng ta kết hôn nhé."…
Bên cạnh bàn, bông hướng dương vẫn lặng lẽ nở rộ, chẳng hề lên tiếng.Nhưng bằng ngôn ngữ của loài hoa, nó thầm thủ thỉ với người yêu đã chăm sóc nó bằng tất cả sự trung thành và ái mộ dành cho người bạn đời của mình.Không thể nói, nhưng có thể bày tỏ bằng hành động.Không thể kết duyên, nhưng đã ký khế ước bằng máu...…
Đã quyết định không yêu Tsukishima nữa, nhưng hình như cậu vẫn còn yêu. Không phải đột ngột nhận ra rằng mình yêu cậu ấy, mà là tình yêu đó chưa bao giờ biến mất. Nó không lớn, không nhỏ, chỉ vừa đủ để chứa trong chiếc vỏ hình hài cậu, tưới tắm cho một đời không hiểu thế nào là yêu.Trên sân khấu, chú rể bắt đầu hôn cô dâu, Tsukishima đưa tay đón lấy Yamaguchi, ghé vào tai cậu nói: "Vì tớ sẽ không kết hôn, nên cậu cũng đừng có mà cưới ai khác, đặc biệt là đừng cưới cái gã 'khoai tây chiên' mềm oặt đó!"Tsukishima đưa cho cậu điện thoại của mình. Trên màn hình là một dãy số mà Yamaguchi đã có thể thuộc lòng, phía trên là lời cuối cùng mà Tsukishima của sáu năm trước muốn nói với Yamaguchi của sáu năm trước nhưng chưa kịp nói.Anh nói: "Yamaguchi, cậu chưa nói tạm biệt mà."…
Sau khi tôi chết, tôi lại lưu luyến thế gian này.Thể loại: Ngôn tình, song hướng yêu thầm.Chú ý: Tất cả mọi chi tiết trong truyện đều là giả, là sản phẩm của trí tưởng tượng.…
Đang trong giờ giải lao của đội bóng chuyền, Tsukishima nhìn thấy bản tin về một vụ tai nạn trên tin tức địa phương trong điện thoại mà nạn nhân lại là Yamaguchi.…
Pháo hoa nở rộ từ xa, thần linh không rơi nước mắt, nhưng nước mắt của con người đã làm mờ chữ viết trên trang giấy.Dưới ánh pháo hoa năm nay, vẫn có người nói "Yamaguchi, anh yêu em.""Tsukki, em cũng yêu anh."…
Tsukishima đứng lặng tại chỗ, cúi đầu, nói:"Tương lai của tôi luôn có cậu. Bất kể ở đâu, tương lai của tôi lúc nào cũng có cậu."Yamaguchi ngẩng đầu nhìn Tsukishima."Một tương lai không có cậu thì không còn là tương lai nữa."…
TIỂU THÁI HẬU, NGOAN NGOÃN CHO TRẪM YÊU Nàng xuyên qua thành Hoàng hậu, vị hoàng hậu này lại thích Thái tử. Hoàng đế bệnh nặng, là được nàng cùng Thái tử ái muội không rõ bắt đầu. Hắn thân là Thái tử, luôn miệng nói nàng là dâm. Oa. Đãng. Phụ, lại khắp nơi làm khó dễ cho nàng, thường thường đêm nhập nàng tẩm điện, đối nàng giở trò, nàng giận mà không dám nói gì. Khi hắn quý vi thiên tử, càng là hàng đêm nhập nàng tẩm điện, nhiễu loạn cung vi. Hắn tâm tình không tốt thời điểm, thô bạo kiêm thô lỗ. Tâm tình tốt thời điểm, áp nàng ở dưới thân, tà mị thì thầm: "Tiểu mẫu hậu, ngoan ngoãn làm cho trẫm yêu..." ***** Nàng là sử thượng có nhất đề tài khuynh thế hồng nhan. Năm ấy mười lăm, là được trẻ tuổi nhất Thái hậu. Từng hầu hạ hai đời quân vương, thân là Thái hậu lại ba tiến lãnh cung. Nàng tập ba ngàn sủng ái cho một thân, lại cuối cùng mất mạng trong tay hắn. Nàng là truyền kỳ ở bên trong khuynh quốc khuynh thành nhân vật, Trên thực tế, nàng là tối bình thường nữ tử, muốn tuy nhiên một tấc vuông thiên địa, cả đời không lo...…