dewjane | pin dự phòng
…
Thế giới mất em.…
_ABO , Sinh Tử Văn , Ngược , Mafia , Thượng Lưu , HE_ Lưu ý : Không có cảnh H , lời văn có thể không hay , mình viết vì đam mê , nên mọi người đừng ném mình gạch đá xây lâu đài nhé 😅😅😅P/S : MỌI ĐỊA ĐIỂM , TÌNH TIẾT , LỜI THOẠI ĐỀU LÀ HƯ CẤU , KHÔNG ÁP DỤNG LÊN NGƯỜI THẬT , VUI LÒNG KHÔNG REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC . XIN CẢM ƠN…
"cảm hóa em thành một đứa trẻ ngoan ngoãn hơn."Link gốc: https://www.wattpad.com/story/240936182?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=NguPhuNhan&wp_originator=GcqPhzzcnmoaS1WMYgHSI%2FhEG4YqYe52YSeCKNBX8ZTeBpAWRgnTXX6Bno2%2BjwUeTtbUB3P4j77WQ%2FPxXvTnBKIICnNgojqgaGygqBKM8AmOK%2FiFk2%2F4rXKAOs46UQsU…
Summary: Felix nhớ nhà và em tìm đến Chan.Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả.Link gốc: https://archiveofourown.org/works/16897491?fbclid=IwAR2fH7igntSiyp-b5Jo_4tFjTATGkf2DXIjQti6NQr8QAtFxcQ28mIoUNs8Tags: the others are there in spirit or mentioned like once, the chanlix is very platonic, Hurt/Comfort, Angst, Happy Ending, Cuddling & Snuggling, Homesickness, Lee Felix-centric.…
một góc design nho nhỏ của tớ💜🍡…
😊Truyện có thật.😍Đọc đi r bk.....ủng hộ Moon nha m.n♥♥👑NTTP👑…
Mối tình đầu có lẽ là mối tình chấp niệm nhất của cuộc đời.Yêu nhau từ thuở dại khờ đến khi có tất cả ta lại chẳng còn là của nhau. Anh và em đều sai khi nghĩ rằng xa nhau sẽ tốt cho cả hai nhưng khi xa nhau rồi anh mới biết chỉ có em là người con gái duy nhất anh thương cũng chỉ có anh là người duy nhất hiểu em thương em hơn tất cả.…
. Taehyung- chàng thiếu niên nước ngoài một mực về Hàn Quốc với hy vọng tìm lại người bạn thuở bé của mình. (Tác giả không dám xì poi nhiều, cụ thể là không biết viết gì nữa, chỉ biết mong độc giả yêu thương Taekook nhà chúng ta thui.)…
Tháng 4 là mùa hoa anh đào nở đẹp nhất ở Nhật mà Tiêu Chiến cảm thấy,anh đang đứng ngoài hành lang của khuôn viên trường ngắm những cánh hoa đang thoăn thoắt rơi xuống,không thể nhịn được nữa mà đưa tay ra đón nó,từng cánh hoa rơi xuống tay anh như một lời nhắc nhủ anh tại sao lại xuất hiện tại một nơi xa xôi không một người quen biết này thì bỗng có một tiếng nói quen thuộc vang lên mà rất lâu rồi anh mới nghe thấy,tiếng nói đó khiến tim anh như muốn ngừng đập giây phút ấy"Giáo sư Tiêu...lâu ngày không gặp" nụ cười toả nắng trên môi của thiếu niên ngày nào bây giờ đã khác xưa nhìn cậu bây giờ đã chững chạc,lạnh lùng hơn xưa...Lúc Tiêu Chiến xoay người ánh mắt chạm phải cậu giây phút ấy toàn bộ giác quan trên người anh dường như đông cứng lại,anh không biết thời gian đã trôi qua bao lâu cho đến khi Vương Nhất Bác chỉ còn hai bước nữa là có thể giơ tay chạm tới anh"Thấy Tôi khiến giáo sư luốn cuốn tới như vậy sao.." Câu nói khiến Tiêu Chiến càng thêm khó chịu,rốt cuộc anh cũng chịu lên tiếng"Nào đâu dám...thấy được Vương đại thiếu gia tôi đây cảm thấy mình thật may mắn" câu nói mỉa mai của Tiêu Chiến,Vương Nhất Bác nghe xong chả giận còn cười nhàn nhạt" Thế sao...nhưng tôi lại thấy ngược lại là giáo sư đang cố tình lẫn tránh tôi"...........Thể loại:Hiện đại,H nhẹ,ngược,HE…
một thế giới riêng của tớ ~~…