Tên cũ: Đoá dành dành của riêng anh Tên mới: Dành dành chớm hạNgày bắt đầu lên ý tưởng và viết: 8/7/2023Ngày kết thúc: 18/1/2024Thái Nguyên ngày 08/04/2016, Trần Hoàng Việt Anh đã gặp được Trịnh Khánh Hạ của đời mình.Bìa: Lấy ảnh trên pinterest, edit by me…
- Nhân vật chính Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác là người thật.- Mọi yếu tố trong fanfic đều không có thực.- Khuyến khích đọc fic với suy nghĩ thoáng và văn minh.- Những yếu tố quân hàm và chức vụ được sử dụng trong fic đều là từ chút ít hiểu biết của mình, không hoàn toàn chính xác, về vấn đề này nếu sai sót xin được thông cảm bỏ qua.- Có H tùy chương, thể loại ABO, có yếu tố sinh con.- Cân nhắc trước đi đọc, xin cảm ơn !…
- năm 202x, thế giới đón nhận sự thanh tẩy kinh hoàng nhất lịch sử nhân loại - đại dịch zombie.đây là câu chuyện của chàng trai hòa bình; đức duy, kể lại.;thể loại: tận thế, zombie (xác sống), bối cảnh giả tưởng, chữa lành, ngôi thứ nhất - duy.pairing: rhycap/anhduy, nguyễn quang anh x hoàng đức duy. (một chút duongkieu)nhân vật khác: trần đăng dương, nguyễn thanh pháp, đặng thành an, trần minh hiếu, lê quang hùng.…
Một ngày nọ, cơn gió thu đi ngang qua con phố nhỏ bình yên, nghe được tiếng bàn tán của mấy cô thiếu nữ vừa sang xuân.-Nghe nói tiệm hoa mùa hạ cuối phố có năm cha con đẹp trai lúm.-Bên tiệm trà thanh xuân kế bên cũng có ba anh trai đẹp hong kém bên kia đâu nha.-Tiệm áo mùa đông đối diện cũng toàn trai đẹp mà tiếc là mấy ảnh yêu nhau mất tiêu.Gió thu khóc thầm "Tại sao không có ai đặt tên cho mùa thu vậy, huhu"…
Tác giả : Hoa Quân Ái Miên ❤Chỉ là những chiếc đoản nhỏ mình viết lung tung về nhân tình thế thái mà thôi. Nó là những sản phẩm dư thừa trong quá trình viết truyện của mình nhưng mình không nỡ xóa cũng không nỡ vứt đi nên liền lập cho nó một tập truyện riêng rồi nhét vô đó. " Mưa tóc em " như những đoản văn của mình, có thể chỉ là bụi mưa ko làm ướt áo người hoặc là cơn mưa xối xả tầm tả ướt tóc người thương nhưng đó cũng là một trải nghiệm đáng nhớ chẳng thể nào quên. Dịu ngọt mà khắc nhớ <3…
Thể loại: Hệ thống, sủng, YY, cung đấu làm nền :vĐộ dài: 107 chươngChuyển ngữ bởi Sâu a.k.a Pink LadyTruyện được đăng tải miễn phí tại https://thanhdaocac.wordpress.comGiới thiệu:Thân là sủng phi nhất định phải thân kiều thể nhu, giọng nói thánh thót.Thân là sủng phi nhất định phải phòng âm phòng mưu, chống chọi đả kích.Thân là sủng phi nhất định phải kiêu ngạo ương ngạnh, trèo lên Hoàng Đế.Một khi có người trêu chọc sủng phi.Như vậy…Ha ha –[Tinh! Hoàng Đế cùng ngài lần đầu mây mưa, điểm mị lực +30. Đánh giá hữu nghị: thân ái, bạn không thuần khiết nha ~[ beep ——]]“Cút!” Cô gái xoa thắt lưng, nghiến răng nghiến lợi.Ps: đây là câu chuyện về một thiếu nữ đáng thương bị ném lên con đường mị hoặc quân chủ.…
Trần Minh Hiếu là một kiến trúc sư sống ở con đường phía tây thành phố.Đặng Thành An là một họa sĩ vừa chuyển đến nhà đối diện. Đây là câu chuyện 10 năm của hai người. tác giả: @downpour0721mình chỉ là một editor ship Hieuan nên mới có ver này ra đời, truyện của chị Mưa rất hay, các bạn có thể qua acc chị để ủng hộ các tác phẩm của chị ấy nha…
Nhị Gia là vị công tử không ai dám động vào trong giới tài phú kinh thành. Từ thương nhân đến quan lại, chỉ cần nghe ba chữ "Nhị Gia đến" là tự biết phải nhường đường, chỉnh trang y phục.Nhưng Nhị Gia lại bảo bối nhỏ nhất trong cung, ai nhìn cũng phải yêu, nhưng người dám đánh y thì chỉ có mỗi Phật Gia. Mỗi ngày trôi qua là một chuỗi những chuyện tưởng chừng nhỏ xíu có thể viết thành một quyển nhật ký. Sáng dậy muộn, bị mắng. Lén ăn bánh ngọt trước giờ dùng bữa, bị bắt gặp hứng mưa chơi một chút, ho sù sụ, bị bế vào mắng tiếp. Nói dối một câu, liền bị đặt úp sấp học quy củ.Bị mắng thì khóc, bị đánh thì xấu hổ, nhưng mỗi tối đều chui vào lòng người ta, dụi dụi "Ca Ca, bảo bối đau mông xoa một cái."Phật Gia tuy ngoài miệng nghiêm khắc, nhưng tay lại dịu dàng, mỗi lần dạy dỗ xong đều bôi thuốc, bế bồng, xoa đầu dọa nạt: "Lần sau còn hư, đánh gấp đôi", y thút thít sẽ nói: "Ngoan một chút, ta thương."Truyện không có gì quá kịch tính, chỉ là một thiếu niên bướng bỉnh và một người trên cả vạn người luôn nhẫn nại dạy y nên người, từ chuyện ăn ngủ đến cả cách yêu thương đúng cách, lại cưng sủng y đến vô pháp vô thiên.…
"Giữa đêm vầng hòa quang rạch ngang trời, lướt đi như là sao chổiƁước đi trên con đường nàу trơ trọi vẫn luôn phải chắc chắn đầu mình ngẩng cao boу...Cuối chân trời bước đi chẳng dừng lạiÁnh sáng dẫn lối trên đường dàiMượn bài nhạc hôm naу để vẽ lên câu chuуện của sau nàуHẹn một mai với những đổi thaу của tương lai..."…