Vợ của tổng tài tài máu lạnh đẹp trai
Hay lắm😊😊😊…
Hay lắm😊😊😊…
- Là tự tìm đến với cái cớ muốn người bỏ rơi mình phải chứng kiến sự hạnh phúc thì mới can tâm . Nhưng lại nhân duyên dẫn say đắm đến không thể rời #BTS…
Duyên nợ vốn là thứ mà ai cũng không thể tránh khỏi, cố tìm mãi vẫn chưa thể gặp, vậy mà có khi nó lại tìm đến khiến ta không thể ngờ đến. Nhà nàng nào hám chi danh lợi? Phú quý? Chỉ mong đứa con gái một là nàng yên bề gia thất bên người mình thương, càng tránh xa khỏi bờ tường Nội Đình thì trong lòng lại càng mừng thêm. Nào ngờ chỉ lỡ bước chân vào chốn ấy mà tình yêu đầu đời của nàng chớm nở đạt đến vô cực nó khiến nàng trở nên kiên cường hơn và rồi nỗi lo lắng trong lòng gia đình nàng lại trở thành hiện thực, nó cướp đi đứa con của nàng bởi sự tranh đấu. Số phận của nàng bị chôn vùi trong vũng lầy của...... quyền lực... sủng hạnh... danh tiếng... và cô độcĐây cũng chính nơi đây đã bắt đầu mối tình đầu đẹp đẽ của nàng để rồi trải qua bao nhiêu sóng gió nàng và chàng vẫn "Vẹn Nguyên Tình Đầu "…
Hi! Tớ là Diệc! Một câu chuyện với những topic và cảm nhận của riêng tớ!Nó rất nhạt nhẽo và vô vị nên mọi người hãy cân nhắc nếu muốn đọc nó nhé ♡_Diệc_…
Lãng mạn, hồn nhiên…
Cao su xanh tốt lạ đờiMỗi cây bón một xác người công nhân Ca dao…
Tan nát cõi lòng…
GT về nhân vật 1 chút :333 Top:Nhu Ôn LâmBot:Mạc Duy LinhTop8:Hà Anh TuấnTop8^2:Cố Gia HuyTóm tắt:Trong một ngày đẹp trời trong lúc Lâm đang đi dạo quanh sân trường thì vô tình va phải một cậu học sinh mới.... Chúc Các pạn zui zẻVà đừng quên thích truyện để tôi kín tiền đu Boylove nha 💜👁👄👁✊🏻…
Đây là cuốn truyện mình viết về fangirl Tác giả:kimhuyen134…
Truyện này là do mình tự sáng tác sau một giấc mơ ngắn qua đêm. Thực ra mình là con nghiện ngôn tình , trong đầu có rất nhiều ý tưởng truyện nhưng để viết thành chữ thì rất khó. Khi quyết định đăng lên đây mình sợ đủ thứ : sợ truyện không đủ sâu sắc, sợ mọi nguời chê cuời, sợ mình không đủ năng lực để viết tới hết câu chuyện...mong những ai đọc truyện góp ý cho mình.…
[ Kinh Dị - Tình Cảm ]…
- Nhân vật chính : Đỗ Duy Mạnh × Nguyễn Phong Hồng DuyThể loại : hắc bang, HE, có 1 chút yếu tố hài hước, có chút ngược.Tất cả kiến thức trong mọi lĩnh vực không chuẩn xác 100% . Xin hãy chấp nhận và thông cảm cho tác giả. Tên các bang hội, tập đoàn, bệnh viện,... đều do tác giả bịa ra. KHÔNG HỀ CÓ Ý XÚC PHẠM BẤT KÌ CÁ NHÂN HAY TỔ CHỨC NÀOCHÚ Ý: tính cách, suy nghĩ, hành động của nhân vật 100% là tưởng tượng của tác giả. Đừng đem hình ảnh của nhân vật mà tác giả xây dựng ra so sánh với người thật bên ngoài.*và quan trọng : ĐỪNG đem truyện ra ngoài, please! Xin hãy tôn trọng công sức của tác giả.**********"Đỗ Duy Mạnh, tôi yêu anh như vậy, cố gắng như vậy. Anh không thể quay đầu lại, nhìn tôi một lần được sao?""Không thể. Cậu nghĩ mình đang đứng ở đâu? Nguyễn Phong Hồng Duy, tôi nói cho cậu biết. Tôi và cậu, cả đời này. Chính là không thể."…
(-) They will life, they will fight and they will die.Một áo choàng trắng, một mặt nạ mỉm cười, một khẩu súng và một giọng nói vang khắp màn đêm. Những tiếng đạn tinh túy vang lên, tất cả điều gục trước họng súng của hắn, chỉ còn lại một người với khuôn mặt trắng bệch, với đôi mắt tràn đầy sợ hãi. Giọng nói đó lại cất lên:(-) Tuyệt đẹp,hoàn hảo không một vết xước.Tiếng súng vang lên, tên cuối cùng gục ngã. Khói súng, cách hoa đào rơi, ánh bình minh ló dạng. Hắn nghiêng người cuối chào những tử thi nằm ngổn ngang trên nền đất lạnh. Giọng nói đó vang lên:(-) Trên thế giới này, dưới ánh bình minh này, ta tỏa sáng như những cánh hoa dưới ánh mặt trời rực rỡ,ta lấn át cả bầu trời.Hắn sãi bước đi, trên lưng hắn một thanh kiếm màu bạch ngân đang dần tỏa sáng... Màn đêm dần buông xuống, giọng nói lại cất lên:(-) Ánh Trăng,đẹp làm sao,đẹp như nụ cười của em vậy người con gái anh yêu.Hắn tháo chiếc mặt nạ ra và lấy thanh kiếm màu bạch ngân đang tỏa ánh sáng, đặt nhẹ nhàng trên bãi cỏ mềm đang dần thấm đợm sương đêm, những giọt sương đêm từ từ kết băng quanh thanh kiếm, không khí lạnh dần nhưng vẫn có chút gì đó ấm áp lạ thường. Giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm vang lên khác hẳn với giọng khàn khàn kèm sự tàn nhẫn lúc nãy:(-)Đêm hôm nay thật sự rất đẹp. Em thấy đó, ánh trăng, đom đóm kìa và cả những làn gió đang thổi đây này, tuyệt phải không.Chúng ta sẽ sớm bên nhau thôi,lần này sẽ là mãi mãi.…
Ai cũng có những mối tình đẹp ở tuổi học trò…
Vì muốn người kia hạnh phúc nên cô đã hi sinh để người đó sống vui vẻ…
chuyện kể về một chuyện tình của cặp vợ chồng đám cưới giả tình thật!…
"Chọn một món quà tặng bạn gái đi?"- Câu nói đầu tiên của anh bắt đầu những phút gặp gỡ thoáng qua của chúng tôi.Chẳng hiểu vì điều gì mà giây phút ấy tôi lại chọn đứng lại, thay vì lắc đầu và bước tiếp.. thay vì, lựa chọn lướt qua anh.----------------------------Câu chuyện của mình không cố tình nhấn vào “họ là ai” mà chỉ là “tình yêu của họ như thế nào”Mình viết chỉ đơn giản là về duyên phận, về những con người yêu nhau. Đọc và cảm nhận của bạn như thế nào là tùy ở mỗi người. Cảm ơn đã ghé qua và thưởngthức. Đọc xong, có thể thì để nhận xét lại cho mình nhé ^_^.…
Tác giả: Âu Dương Mặc TâmThể loại: Ngôn tình cổ đại, xuyên không, đồng nhân, HEKim Kiền, một cô gái của thế kỉ 21, không những không xinh đẹp mà trông lại chẳng khác gì nam nhi. Đã vậy tính tình còn ở dưới mức bình thường, đã ham tiền lại háo sắc, nhát chết nhưng mê giai. Vì hám tiền nên cô đồng ý làm vật thí nghiệm cho cỗ máy xuyên không của một nhà khoa học, ngờ đâu cô thật sự xuyên không về quá khứ, rơi đúng đầu hai nhân vật "tai tiếng" trong giang hồ là Y Tiên và Độc Thánh. Nhờ cơ duyên kỳ ngộ trên trời rơi xuống này mà Kim Kiền được hai vị Y Tiên và Độc Thánh nhận làm đệ tử, truyền cho cách chữa bệnh dùng độc. Sau những ngày tháng bị nhồi nhét vô số phương pháp hại người (và cứu người), cuối cùng cũng đến ngày nàng "thành tài" và bị đá ra chốn giang hồ. Nàng cải trang nam nhi, vào Khai Phong phủ làm bổ khoái, cấp dưới của Triển Chiêu, giúp Bao đại nhân phá án và gây ra hàng loạt các tình huống dở khóc dở cười...…
Người đàn ông ngồi đối diện nói với Nam Phong rằng " Con trai chỉ yêu con gái khi người đó chưa tìm thấy người đàn ông đích thực của đời mình " Nam phong sau khi nghe câu nói đó đã buồn cười đến mức sặc nước.Anh nhìn người đối diện cười nói : " Tôi chỉ tin rằng trên đời này vốn dĩ không tồn tại loại tình yêu trai gái vĩnh cửu mà thôi " . " Anh bạn trẻ không hiểu truyện đừng nói thế anh cứ đợi mà xem cuộc đời anh rồi sẽ là minh chứng cho câu nói đó " - người con trai ngồi đối diện anh nói vẻ mặt anh ta thản nhiên như có như không . Nam Phong cảm thấy hôm nay bản thân anh thật đen đủi đến quán cà phê này ngồi gặp phải loại người như anh ta . Anh đứng dậy bước chân ra khỏi quán . Hai mươi tám năm sống trên đời anh cảm thấy gặp phải người như Dương Nguyên là việc đen đủi nhất của đời anh . Trên người cậu ta hội tụ đủ thứ anh ghét - một từ miêu ta cậu ta thôi- Phiền Phức…