𝖉𝖔𝖓𝖊𝖈 𝖒𝖔𝖗𝖘 𝖓𝖔𝖘 𝖘𝖊𝖕𝖆𝖗𝖆𝖛𝖊𝖗𝖎𝖙 | allrimuru/ferurimu
Ánh mắt sắc lẹm như muốn chọc thủng người Rimuru khiến nó phải rùng mình lùi lại vài bước, nhưng thiếu niên tóc trắng kia nào muốn tha cho nó, chỉ trong một chốc, anh ta đã nhanh chóng dồn Rimuru vào góc tường rủ đầy hoa, khiến đứa nhóc bé xíu ấy run lẩy bẩy một cách đáng thương."Chậc.."Những lọn tóc trắng dài phủ kín gương mặt của người nọ khiến Rimuru không tài nào đoán được biểu cảm của đối phương, nhưng nó đoán anh ta có vẻ đang vô cùng khó chịu, ấy nên những lời anh ta thốt ra tiếp theo nghe lạnh lẽo tuyệt tình vô cùng,"Anh trai nhóc đã chết rồi."- và chúng, cũng nhuốm một màu bi thương tuyệt vọng khó tả."Ta tới đây để đón nhóc về nhà, Rimuru."…