"Em chơi rất tốt rồi""Nhưng thua mất rồi"Suou làm sao quên được, trong mắt những đứa trẻ thì kết quả mới là tất cả, chỉ có người lớn mới nhìn vào quá trình mà thôi. Anh không đáp lời, chỉ nhẹ nhàng mỉm cười an ủi cậu học trò.…
Một khi ánh đèn sân khấu vụt tắt, khi xung quanh chẳng còn bất kỳ một chiếc máy quay nào bật nữa, khi mọi thứ lại lần nữa chìm sâu vào trong màn đêm tĩnh lặng. Đó cũng là lúc Đặng Thành An rơi vào suy tư.Nhấm nháp ly rượu mà em thích, ngân nga một bài nhạc mà em yêu, nhớ nhung về người con trai mà em đã trót đem lòng thương mến.Đặng Thành An đã làm Trần Minh Hiếu buồn mất rồi.Nhưng Hiếu lại chẳng nỡ giận đứa em út trong nhóm, bỏ đi một chút rồi lại trở về. Anh có thể khó tính, anh có thể nghiêm khắc, nhưng nhìn em suy sụp như thế, những lời treo trên môi lại bị nuốt ngược hết vào trong.Minh Hiếu nguyện làm nơi trút giận cho em.___________________Tác phẩm này chỉ mang tính chất hư cấu, không phản ánh đời thực của bất kỳ cá nhân nào.Warning: Có yếu tố nhắc đến bệnh tâm lý, cố tự tử, có một chút HurryGavThể loại: Văn xuôi, longfic, HE, tâm lý.Tác giả: Suny…
Yeonjun nhờ Soobin đóng giả người yêu để tránh lời tỏ tình của Sunyoon, nhưng Soobin "diễn" quá đà với những cái ôm, nụ hôn bất ngờ. Từ kế hoạch giả tạo, tình cảm thật dần nảy nở, kéo cả hai vào một hành trình yêu đương đầy cảm xúc, từ đại học Seoul đến mãi mãi bên nhau.…
Các mẫu truyện trong bộ sưu tập này sẽ hoàn toàn tập trung vào những ONESHOT ngọt ngào của cặp đôi Shatou, nơi tình yêu giữa họ luôn được bao phủ bởi sự dịu dàng và thấu hiểu. Mỗi câu chuyện sẽ là một bức tranh tình yêu hoàn hảo, không có tranh cãi hay mâu thuẫn, chỉ có những khoảnh khắc lãng mạn đầy ắp niềm vui và sự chăm sóc lẫn nhau. Từ những lần cùng nhau dạo bước dưới ánh hoàng hôn, những lời thổ lộ ngọt ngào, đến những cử chỉ tinh tế thể hiện tình cảm sâu đậm, mọi thứ trong những oneshot này đều hướng đến một tình yêu trong sáng, bình yên và hạnh phúc. Cặp đôi Shatou sẽ cùng nhau chia sẻ những khoảnh khắc đáng yêu, khiến người đọc cảm thấy ấm áp và ngọt ngào như chính tình yêu của họ.…
"Tôn Dĩnh Sa, rõ ràng em là mặt trời nhỏ, tại sao đôi mắt luôn ngấn lệ vì cậu ta?""Bởi vì anh ấy không hiểu ạ"Cô yêu hắn, nhưng cô chưa từng một lần nói ra.Cô yêu hắn, nhưng cô luôn giữ nó trong lòng như một bí mật.Cô yêu hắn, nhưng cô thà chọn câm lặng, còn hơn là phải thốt lên những lời khiến mình trở nên thảm hại.*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
"Mỗi người ít nhất nên có một giấc mơ, có một lý do để kiên cường. Tiếc nuối nhất của cuộc đời không phải là bạn không thể, mà là bạn chưa từng nỗ lực và phấn đấu vì cuộc sống mình mong muốn." "Bóng đêm có thể vừa tối lại còn lạnh, nhưng hãy cứ dũng cảm tiến về phía trước, bạn ắt sẽ tìm thấy ánh sáng của bình minh." 《人民日报》…
Tại sao anh ấy cứ phải quản cô như thế?Cô đã 26 tuổi rồi.Sự nổi loạn không bộc lộ ở tuổi 18 giờ lại bùng nổ ở tuổi 26."Sở Khâm, em không muốn anh quản em như vậy nữa.""Shasha, anh là bạn trai em. Làm sao anh có thể không quan tâm em?""Nhưng em rất khó chịu với cảm giác này! Em không muốn anh quản. Em không muốn tình yêu như vậy nữa!""Shasha, em phải biết mình đang nói gì! Nghĩ kỹ rồi hãy nói được không?""Em rất rõ ràng mình đang nói gì." Tôn Dĩnh Sa bực bội vò đầu."Rốt cuộc là em ghét bị quản, hay ghét anh?" Vương Sở Khâm đau đớn hỏi.Anh có linh cảm không hay, rằng có thể hai người họ sắp chia tay. Đây là một cảm giác tồi tệ."Cả hai." Tôn Dĩnh Sa cúi đầu thở dài. "Sở Khâm, chúng ta chia tay đi."…
LỜI GIỚI THIỆU CỦA TÁC GIẢ - laurelBarry时空交错 - THỜI KHÔNG ĐAN XEN Xuyên qua những dòng thời gian song song,Vương Sở Khâm - Tôn Dĩnh Sa mãi mãi là những người đồng đội và bạn bè tốt nhất.Liệu có khả năng nào, chúng ta thực sự chưa từng ở bên nhau,Thế nhưng khi rong ruổi qua các vũ trụ song song, mới phát hiện ra -Chúng ta đã yêu nhau tự bao giờ ở những không gian khác nhau.Thời gian: Sau lễ bế mạc Thế vận hội Paris.Đây chỉ là một ý tưởng nhỏ, vừa dài vừa ngắn, vừa kỳ lạ vừa rực rỡ - viết bao lâu, thế nào, tất cả đều tùy thuộc vào tâm trạng và cảm xúc~Mọi người có thể cùng chờ đón nhé~- Tình trạng: On-Going - Thể loại: Non - AU, OOC.- Rating: M- Tổng số chap hiện tại: 43 chương. - Lời người dịch: Tôi dịch vì tôi thấy truyện hay. Nhân vật trong truyện chỉ là nhân vật trong truyện, vui lòng không liên tưởng ra bên ngoài. Không chịu trách nhiệm cho suy nghĩ của bạn khi đọc truyện. Tôi chỉ có thể nói là đây là một câu truyện đáng đọc, tôi thấy nó hay nên muốn chia sẻ tới mọi người thôi, một câu chuyện hay, có chiều sâu, tác giả đã dành công sức nhiều thì cũng đáng được biết đến đúng không? Đọc vui nhé.…
Tên gốc: 命定Tác giả: yezi_hazeNguồn: asianfanficsMô tảAUNhân viên bình thường X Chuyện tình chị em99% trong sạch nhưng có thể hơi gây tranh cãi, ai để ý xin rút lui.*Bản dịch không chuẩn, dùng để lưu trữ*…
cre: Asianfanficsauthor: YiYezhimahuhutên gốc: 我想你知道的---Nếu từng yêu nhau, thì thời gian chính là chất làm hiện rõ nhất của tình yêu. Chỉ cần đã từng xảy ra, ắt sẽ để lại dấu vết.--mình là đảng 19 nhma truyện nì thấy dễ thương quó nên mìn làm lunn 😘…
"Anh hôn em đi." Trong khoảng không gian nhỏ bé do Vương Sở Khâm bao bọc, Tôn Dĩnh Sa ngước lên. Khoảnh khắc đó, dường như toàn bộ những bông tuyết của thế giới đều ùa về phía cô. Cô khẽ nhắm mắt, nhón chân, đặt môi mình lên môi anh.Làn môi lạnh giá, cảm giác mềm mại, tim đập hỗn loạn, hơi thở dồn dập. Cô hơi nghiêng về phía sau để lấy chút không khí. Nhưng ngay lập tức, đôi môi anh lại áp tới, cuốn cô vào một nụ hôn càng mãnh liệt hơn.…
Một câu chuyện ngọt ngào, về một chú chó lớn âm thầm tẩy não mèo nhỏ, từng bước từng bước biến "bạn trai giả" thành "chồng thật""Tiểu Đậu Bao, gần đây anh thấy em cứ cau mày suốt, nhất là mỗi khi nhận điện thoại."Mèo nhỏ đang ấm ức lập tức bắt đầu than vãn:"Em sắp bị mẹ em làm cho phát điên rồi! Cứ không ngừng giục em tìm bạn trai!"Vương Sở Khâm nghiêm túc gật đầu:"Ừ ừ ừ, đúng là phiền thật.""Tiểu Đậu Bao, chẳng phải chúng ta đã phân tích kỹ rồi sao? Bạn trai chẳng có tác dụng gì. Nhưng mà... anh có một cách, có lẽ có thể đối phó với mẹ em."Mèo nhỏ ngây ngốc lại thuận lợi rơi vào hố:"Cách gì? Anh nói nhanh đi!""Thế này nhé, em cứ nói với mẹ rằng em đã có bạn trai rồi, bảo mẹ đừng lo lắng nữa."Cô gái nhỏ nhíu mày nhìn anh:"Nhưng... nếu mẹ em đòi gặp thì em biết kiếm đâu ra?"Vương Sở Khâm vỗ vỗ ngực mình:"Ở đây này, cứ để anh làm đi.""Anh... anh á???"Chúng ta là bạn thân sao anh có thể khoanh tay đứng nhìn.…