- cay ông thầy quá, tôi cưa luôn con con gái ổng -Vạn Bạch Long là 1 học sinh theo đường lối giang hồ. Cứ tưởng bao ngày làm vua làm chúa ở trường dài cho đến khi 1 người thầy mang tên Thiên Lý Phong, thầy ta trừng trị và cướp hết ngôi vị trong trường của cậu, khiến cậu phải cúi thấp đầu. Sự căm thù dần trỗi dậy, nếu đã không làm gì được ông thầy thì còn nước đi đến con gái ổng thôi !Bạch Long: Chờ đấy tên thầy giáo khốn khiếp, con gái của ông rồi cũng sẽ là của tôi!…
Chương trình tưởng rằng đã bị lãng quên lại quay trở lại 1 lần nữa thế nhưng nó không ở trường Hope Peak hay hòn đảo xa xôi nào mà ở biệt thự Angelic demon...23 con người được triệu tập và lần nữa họ bị kéo vào trò chơi điên rồ này....nhưng có thật sự rằng TẤT CẢ bọn họ đều là người vô tội không?------------Fic này để tưởng nhớ những đứa bá đạo lớp em,em là con Linh Đan tên thật đó!Tên em không phải Tuyết Lan mà là Linh Đan…
Có một người từng ngồi ngay trước mặt.Gần đến mức, chỉ cần với tay là có thể chạm được.Nhưng rồi một ngày, mùa xuân kết thúc, chẳng ai nói lời tạm biệt.Chỉ còn lại một người, đứng giữa sân trường đã vắng, ngẩng đầu nhìn ánh nắng lặng lẽ đi qua mái tóc cậu ấy.Cô không gọi.Cậu không quay đầu.Tựa như mọi điều từng xảy ra, đều là do một mình cô tưởng tượng ra.Tựa như việc một cô gái từng lén thích một chàng trai, trong suốt những năm tháng đẹp nhất đời mình.…
Author: sweetchildfoxCategory: Friendship, sadness (chắc vậy)Rating: Mọi lứa tuổiSummary: [...] Chuyện tình này không vui, không lãng mạng như những câu chuyện khác-những câu chuyện ngôn tình. Mà chỉ đơn giản là một chuyện tình đơn phương như những tiếng đàn, từng nốt nhạc của nó thật trầm tư, bước đi chậm rãi. Đôi lúc trầm, đôi lúc bổng, những mảnh ghép cảm xúc của con người...…
Đối với hắn, "yêu" không hề tồn tại. Tất cả người phụ nữ xung quanh hắn, đều muốn đem hắn lợi dụng nhưng kết cục rất bi thảm... Nữ chính xuất hiện trong mắt hắn như một cái gai. Nhìn là muốn giết, muốn biến cho cô khuất tầm mắt. Nhưng thậm chí cả tát nhẹ vào cô cũng hắn cũng chẳng thể giơ tay lên được. Bởi vì sao? Hắn vừa yêu. Phải, rất yêu nhưng nó tỉ lệ thuận với cái hận. Hắn hận? Rất hận!!!!Cùng đón xem hắn ta sẽ có cái kết nào cho câu chuyện của mình…
Năm ấy ta còn đôi mươiKhi ta đang vui chơi vô tư trên giảng đường thì anh đã lăn lộn thương trườngKhi ta lấy hết can đảm tỏ tình với anh thì anh từ chối thẳng thừng... - khi nào thanh xuân của em qua rồi em mới biết, nhắn tin mà người ta không niềm nở ngay tu đầu mới là hay.- đúng rồi, tốt lắm, người em thích không thể tâm thường. Chúc anh ngủ ngon.…
Với tôi, cậu ấy là những rung động đầu đời, là viên kẹo ngọt tôi muốn ích kỷ giấu đi, là món báu vật quý giá mà ông trời đã ban cho tôi nhưng cậu ấy cũng là nỗi đau, là nhân vật chính trong vở kích đơn phương của tôi. Còn với cậu ấy... có lẽ tôi chỉ đơn giản là cô bạn thanh mai trúc mã cùng lớn lên với cậu, hay chỉ đơn giản là một kẻ tạm thời chung đường."Con người ta đó, một khi tích đủ thất vọng rồi sẽ tự khắc rời đi. Tạm biệt cậu mối tình đầu của tớ."…
-ê Băng-sủa-mày thích tao hả........ai nói vậy-tối hôm qua m nhắn cho tao- vậy giờ mày bt rồi đó-tao xin lỗiTao bt m sẽ ko chọn t mà trong mắt mày chỉ có cô ấy‐-‐------------------Băng à tao thik mày mà- kệ mày ai biểu hồi đó tao thik mày mà mày ko chịu giờ tao hành mày lại nè conLà do trước kia tao ko dám đối diện với cảm xúc còn giờ tao nhớ m rồi--------------------------------------truyện đầu tay nên mong mọi người tha thứ cho một số lỗi lầm của Annie…
- Ngày đó có thiếu nữ trót yêu tháng mười -Phùng Giang Thanh Linh, em là một thiếu nữ giản dị, mang đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ. Mùa hè năm ấy, em đã trót yêu một chàng trai, một cậu thiếu niên với nụ cười rạng rỡ tựa như những tia nắng mùa hạ, sưởi ấm trái tim em. Dù có duyên gặp gỡ, nhưng chắc có duyên để ở bên nhau không, em à? Chỉ vì một nụ cười, một ánh mắt, em đã thầm thương trộm nhớ bóng hình ấy suốt bao mùa hạ. Mối tình ấy, liệu có phải là một câu chuyện thanh xuân ngọt ngào, hay chỉ là một thứ tình cảm đơn phương dang dở mà em mãi không thể chạm tới?note: truyện đầu tay+ dựa trên câu chuyện có thật ( đã cải biên)+ văn phong không hay lắm, chỉ là muốn kể lại mối tình của em…
Truyện được viết bởi Rốt không Dốt.----------------------------------------------------------------------------------------Nguyễn Khắc Duy Anh (Danh Nguyễn) x Đặng Nguyệt An Văn án:Trong ấn tượng ban đầu của tôi, hình tượng của Duy Anh tệ đến mức... khó mà tệ hơn được nữa.Cậu ta có ngoại hình sáng sủa, học hành ổn, gia cảnh tốt - nói chung cái gì cũng ổn, trừ chuyện tình cảm.Thứ đầu tiên tôi nghe về cậu là mấy chuyện "drama tình ái" loan khắp trường, là những lần cậu lên confession của trường vì đủ loại lý do, từ chuyện được xin in4 đến những lần bị phốt.Nói thật, tôi từng nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ có gì liên quan đến một người như thế.Nhưng rồi, không hiểu dòng đời xô đẩy kiểu gì, tôi lại dần tiếp xúc với cậu nhiều hơn. Từ những lần tình cờ, rồi dần dần là do tôi cố tình...Càng tiếp xúc lâu, tôi mới nhận ra Duy Anh không giống như ban đầu tôi tưởng. Cậu ấy rất thú vị và thu hút, giống như một cuốn sách - càng đọc, tôi càng thấy cuốn, không dứt ra được.Tôi cũng không nhớ mình bắt đầu thích Duy Anh từ khi nào nữa.Chỉ là đến một ngày, tôi nhận ra, chuyện đó ... cũng chẳng còn quan trọng nữa ...-----------------------------------------------------------------------------------------Ngày viết: 05/10/2025Tình trạng: Đang viếtWarning: Câu chuyện này hoàn toàn là sản phẩm của trí tưởng tượng, trải nghiệm và cảm xúc cá nhân của tác giả.Một số chi tiết, địa danh, nhân vật hoặc sự kiện được hư cấu hoặc chỉnh sửa để phù hợp với mạch truyện, không nhằm phản ánh hay liên hệ đến bất kỳ cá nhân, tổ chức nào ngoài đời thực…
" Người ta nói, anh giống ánh bình minh tươi sáng, ấm áp mang lại niềm hạnh phúc cho tất cả mọi người trên thế gian, còn người thì giống ánh hoàng hôn, tuy cũng rất ấm nhưng lại ngột ngạt, ảm đạm không ngờ " - Tôi nghĩ Tôi rất thích ngắm hoàng hôn, nếu ai đó hỏi tôi như vậy. Người cũng thế. Một vài người cho rằng sở thích của chúng tôi là kỳ quái, vì không phải bình minh nhìn cũng na ná thế hay sao. Nhưng thực chất thì hoàng hôn lại là một thế giới khác, nó không đem lại cảm giác tối tăm, cũng không quá rực rỡ. Nó trầm lặng đến và cũng trầm lặng rời đi, lặng lẽ bao trùm cả nhân gian bằng ánh nắng êm đềm, giấu kín bao tâm sự, bao nỗi cô đơn của một kiếp người. Người thích ngắm hoàng hôn vì thế, còn tôi thích chỉ vì tôi muốn biết bình minh và hoàng hôn khác nhau chỗ nào..... Thỉnh thoảng, tôi chợt nhận ra, đâu đó trong ánh mắt và trái tim tưởng như rộng lớn lắm của người cũng le lói lên một nỗi buồn huyễn hoặc của hoàng hôn. Lúc nào cũng thế, ngắn ngủi, như một ánh nến sắp tắt.......…
Yêu là gì?Yêu là những cánh hoa chớm nở trong khu vườn tuổi trẻ, rực rỡ mà mộng mơ. Là khi ánh mắt chạm vào nhau khiến trái tim thổn thức, khiến tâm trí quay cuồng vì cơn say tình.Yêu là những cơn mưa bất chợt rơi trên mái tôn, lúc dịu dàng như lời thì thầm, khi lại mãnh liệt như muốn cuốn trôi mọi thứ.Tình yêu tuổi trẻ là như vậy, là một bức tranh ngây ngô mà trong sáng, nồng nhiệt đến cháy bỏng. Nhưng yêu cũng là giọt nước mắt lặng lẽ, là khi tiếc nuối mà lìa xa, khi đau đớn vì đổ vỡ."Addicted to You" là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng nhưng đầy cảm xúc giữa Gia Hưng, một chàng trai dịu dàng với nhiều thương tổn, và Gia Hân, một cô gái kiên cường với trái tim mạnh mẽ.Mọi nhân vật, địa điểm, sự kiện trong truyện là hư cấu. Mọi sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên."Addicted to You" thuộc tập truyện "Theo Đuổi Con Tim".Bìa truyện: Lam Nguyen (Text: Bao giờ page đủ giá để bán?)…
Bản thân mỗi người đều có một con đường riêng vì thế nên đừng vì ai mà rẽ.Thẩm Nguyệt Dương tôi ngang ngược, cứng đầu nhưng không phải một đứa trẻ không biết đạo lí. Cuộc đời tôi đã tự nhủ sẽ tự lực vươn lên, không vì ai mà nhường bước ấy vậy mà gặp anh trái tim tôi đã tự nhường một chỗ để anh bước vào. Tôi cũng không muốn vậy nhưng biết làm sao. Anh nói tôi chỉ là một đứa con gái quê mùa, tự cho bản thân mình là nhất, luôn nghĩ rằng cái gì mình cũng có thể tự làm được nhưng không. Anh bảo tôi cũng chỉ là một cô gái bé nhỏ, bình thường như bao cô gái khác, muốn mình là nữ chính của câu chuyện mà tỏ ra mạnh mẽ để mọi người phải nể phục, phải công nhận nhưng bản thân lại không chấp nhận chính mình. Cuối cùng, cũng chỉ là một cỗ máy di động không biết hưởng thụ cuộc sống. Tôi nhìn anh mà hiểu ra hình như anh cũng như tôi. Không thể chấp nhận bản thân nên đã lấy tôi ra để tự nói chính mình. Anh nói anh yêu cô ấy và ghét tôi. Nhưng sao bản thân tôi lại thấy tình cảm anh chao cho tôi còn lớn hơn dành cho cô ấy gấp nhiều lần. Phải chăng tôi đang tưởng tượng? Là vì anh quá yêu tôi? Hay vì anh ghét tôi thực sự?…
Tớ là Dương Thu Thiên - đây là quyển nhật ký từ cấp 3 của tớ . Tớ đã thích cậu ấy tính đến bây giờ đã 8 năm rồi . Nhưng vốn dĩ không ai biết tớ thích cậu ấy kể cả cậu ấy . Tớ không hy vọng cậu ấy thích lại tớ , chỉ hy vọng cậu ấy hạnh phúc - nói như thế cũng không đúng " không hy vọng cậu ấy thích tớ " là nói dối - lời nói dối đến đau lòng Đây chỉ là quyển nhật ký của tớ - nhật ký của sự đau thương , âm thầm ,. Từ một bạn nữ thích một bạn nam - Dương Thu Thiên thích cậu " Một đời dài đến thế sao tớ cứ mãi thích cậu - Tớ thích hoa hướng dương , thích môn tự nhiên , thích viết nhật ký và thích cậu "…
Những mẩu truyện nhỏ, những cảm xúc lặng thầm của một người đơn phương có lẽ sẽ có ai đó đọc được và cảm nhận cảm xúc của mình:(( Là câu truyện của bản thân tôi đã trải qua và tiếp diễn...Có thể nói những mẩu truyện này sẽ không có hồi kết nếu tôi vẫn tiếp tục là một người đơn phương. Nếu câu chuyện có hồi kết thì 2 phương án có lẽ các bạn sẽ hiểu, cái mà tôi muốn là phương án HE để xem quyển đơn phương này sẽ kéo dài đc bao lâu??…
Cô có thành tích học tập và vẻ ngoài rất tuyệt vời.Tính cách đáng yêu,trong sáng cũng rất bướng bỉnh.Hắn là học sinh nhưng lại ăn chơi lêu lỏng thành tích học tập tệ hại.Bù lại thì có một gương mặt khiến bao nữ sinh mê mẩn lại là con của một giám đốc công ty thương mại rất có máu mặt trong giới.Chỉ cần hắn hảo hảo học thật tốt thì cái gì hắn cũng có.Nên,hắn được xếp ngồi cùng cô.... rồi lại yêu thầm cô.Nhưng cô lại thích người khác..…
Anh biết không? Những ngày tháng bên anh là khoảng thời gian đẹp nhất đối với em.Nhưng anh nào biết, nào để ý, xem đàn em này có đỏ chín mặt khi nhìn nụ cười anh không?Nhưng cũng không thể trách mình anh, em cũng đáng trách, trách tại sao mình lại yếu đuối như vậy?Đôi lúc, em lại mộng tưởng, mong rằng đây là một mối tình song phương.Nhưng mãi, nó vẫn chỉ là giấc mộng của kẻ nhát gan...Vậy chỉ mong một điều, mong anh vẫn cho kẻ nhát gan này viết nên những lá thư, những lá thư đơn phương."Gửi anh, Sư Tử.Gửi anh, những kỉ niệm của chúng ta.Gửi anh, nỗi đau lặng lẽ, nước mắt đã khô.Gửi anh, thanh xuân của em, lần đầu đơn phương.Gửi anh, tình yêu đơn phương - tình yêu không bao giờ nói.Gửi anh, lá thư đơn phương - lá thư không bao giờ gửi.Thân.Bạch Dương"~~~~~~~~~~~~~Cre ảnh: @Teamsweet_DRC By Boss of teamPlease enjoy my story. Love guy :3@LayLoiCuaNam on Wattpad.…
"Cảm ơn, tớ cũng thích cậu"Truyện về những ngày yêu đơn phương.- Các cô gái à, cố gắng cuối cũng sẽ được đền đáp thôi.*dựa theo câu chuyện có thật.Bìa: Lá- 2WLand…
Chào anh! Người con trai mang cả hoài niệm thanh xuân của em đi mất. Gửi anh muôn vàn hạnh phúc của cuộc đời em, mong rằng đời anh sẽ luôn vui vẻ anh nhé. Vì em biết câu chuyện của chúng ta vĩnh viễn chẳng thể có sau này. Con đường đầy nắng gió tuổi trẻ năm ấy em cũng không đành nhìn lại. Chỉ là, ngày hôm đó tình cảm của em không tồn tại nửa phần giả dối. Hôm nay sau muôn ngàn nỗi nhớ anh em sẽ dùng tất cả chấp niệm suốt bấy lâu của chính mình, mà viết nên câu chuyện về anh. Anh nghen!…
Triệu Nguyệt Phương là một cô bé dễ thương, năng động và vui tính. Tuy vậy, tính cách của cô lâu lâu lại thay đổi bất thường nên cô được cho là người có 2 nhân cách. 1 là Nguyệt Phương, 2 là Mon (hiện thân của sự ác độc, tàn nhẫn và lạnh lùng). Một ngày định mệnh, cô chuyển vào ngôi trường Ngọc Mỹ- ngôi trường danh giá nhất tại đất nước Trung Quốc cùng với cô bạn thân là Dương Di. Và cô đã gặp oan gia của mình Hot boy của trường-Ngô Di Thiên. Một chuỗi câu chuyện phức tạp xảy ra làm thay đổi cả cuộc đời cô...…