Thể loại: tình cảm học đường, hiện đại, thanh xuân vừon trườngTớ chẳng có gì nổi bật cũng chẳng giỏi giang gì...Cậu là một người ấm ấp, hoàn hảo, cậu có tất cả những thứ mà mình không có...Tại sao cậu lại chọn tớ?---------------------------------Mọi người đọc cứ cho mình xin ý kiến nhé! Đấy là lần đầu mình viết nên còn nhiều sai sót mong các cậu bỏ qua. Hi vọng các cậu có thể thích :)))…
Truyện kể về mối tình đơn phương giữa các nhân vật chính:Hanato Suzune,Hirayama Subaru,Tsubaki Aya,Tsukasa Yuki.Giữa tình yêu,không có từ bỏ mà chỉ có giành lấy.Tình yêu là gì?Có phải lời chúc phúc dành cho đối phương khi họ yêu một người khác?Không,tình yêu là phải do chính bản thân mình giành lấy.+Lưu ý:truyện có nhiều drama không thích hợp cho các bạn thích ngọt sủng.…
Rồi tới một ngày Thanh khiết nhận ra , cậu chỉ là một thế thân mờ nhạt trong chuyện tình chưa dứt từ phía hắn . Hắn điên cuồng nhớ tới bóng hình của người yêu cũ , người làm hắn đau khổ , người hắn nhớ nhung hằng ngày ... Con người ai cũng có sức chịu đựng nhất định , cậu cũng vậy , đến lúc cậu nên buông bỏ mối tình chỉ xuất phát từ mỗi cậu rồi ... Couple chính : Khương trì x Thanh Khiết Nhân vật phụ : Phương Mặc Cẩm Chính [ hai người này chỉ xuất hiện thoang thoáng thôi ]-----------****-----------Fic được ra đời vào một ngày mưa , mạch truyệnn sẽ được đẩy nhanh , vừa để thỏa mãn vừa để đánh dấu một ngày tụt mood cực kì của mình Mọi người đọc truyện vui vẻ…
Câu chuyện kể về chuyện tình đơn phương của một cô gái và hai chàng trai. Một chàng trai cô thầm thích ở cấp hai và chàng trai còn lại là ở Đại Học. Cô chọn không thổ lộ tình cảm với cả hai chàng trai, cô đứng nhìn họ bên người con gái mà họ yêu mặc dù họ đã làm tổn thương cô gái. Và rồi cô quyết định buông tay, chôn vùi đoạn tình cảm đó ở quá khứ. Nhân vật: Phương Lam - Cô gái T - Chàng trai Lam thích ở cấp hai N - Chàng trai Lam thích ở Đại Học Thương - Bạn thuở nhỏ của LamTrân - Bạn thuở nhỏ của LamChi - Bạn ở Đại Học của LamHoàn - Bạn ở Đại Học của Lam Ánh - Bạn ở Đại Học của Lam Trang - Bạn ở Đại Học của LamNga - Bạn của TQuân - Bạn của T Tuấn - Bạn của T Nhất - Bạn của T Thành - Bạn của N Thái - Bạn của N Kim - Bạn của N Thu - Bạn của N Quy - Bạn ở Đại Học của Lam Duy - Bạn ở Đại Học của Lam…
[Truyện theo thể loại viễn tưởng, kỳ ảo.. Tất cả mọi tình tiết, địa điểm, tên gọi.. trong truyện đều là hư cấu]Ma quỷ chính là cội nguồn tạo nên hoảng loạn, tàn khốc, ác liệt. Tất cả đều do chúng tạo nên rồi dần còn người như bị đẩy đến bờ diệt vong. Hơn thế nữa, nó là kẻ thống trị cả một thế giới, mối đe dọa của con người. Nên lịch sử truyền thuyết được lưu truyền lại rằng thần linh đã phù mệnh cho con người được sống. Để bảo vệ được đều đó họ đã tạo nên năm băng phái đương đương với năm mảnh đất được con người gây dựng lên. Chúng được truyền đời này sang đời khác để duy trì bảo vệ nhân loại. Đã không biết bao đấng anh hùng hy sinh để đánh đổi tự do cho con người. Sự quyết liệt, sự kiên trì, dứt khoát, trái tim mạnh mẽ kiên cường, đó là những yếu tố thiết yếu để trở thành một Sư pháp kiếm. Sư pháp kiếm hay giải thích gọn đó là người trong băng phái, sự ảo diệu, pháp thuật, võ thuật đều hội tụ lại trong một con người mới có thể mang danh là một Sư pháp kiếm. Thế hệ về sau dần đi lên và bọn ma quỷ lâu dài cũng càng nảy sinh ra giết hại dân chúng. Vì thế mỗi năm mỗi băng phái đều tuyển Sư pháp kiếm nhân tài nối tiếp các tiền bối đi trước. Những con người ấy thật sự phải có bản lĩnh mới dám bước chân vào giới tàn khốc này. Hiện diện của những con người bản lĩnh đó là ai? Liệu con người có thoát khỏi bờ vực diệt vong, sự thống trị của ma quỷ? Tất cả đều trông chờ vào những thế hệ trẻ đi sau.…
Mình xin gửi lời xin lỗi trc đến mấy bạn hay đọc truyện hay tiểu thuyết gì đấy ^^ Mình thật sự không biết nhiều về viết truyện.Nhưng mình đọc truyện khá nhiều :vVà câu truyện phía trên 100% là của mình. Là câu chuyện của chính bản thân mình Mình chỉ muốn chia sẻ thôi nha ^^ Nhưng mà nếu chuyện này mình viết được lâu dài thì có lẽ những chương sau sẽ là do mình ảo tưởng nghĩ ra rồi ạ ^^ Mình viết ra vì tâm tư trong lòng quá nhiều, muốn có ai đó để tâm sự, nhưng mà lại không dám nói với ai Nên hiện tại mình chỉ nghĩ rằng mình viết ra câu chuyện của mình là để lưu giữ lại những kỉ niệm đẹp ấy thôi! Nên mình cũng ko mong j nhiều.…
Đợi chờ có lẽ là hạnh phúc.Dù trên thế giới có bao nhiêu người nhưng tôi vẫn thấy mình cô đơn.Không còn giả tạo ta sẽ được gì?Giờ còn lại gì trong tiềm thức? Chỉ còn đây những kí ức vô hồn...*CHÚ Ý: Đây là những cảm hứng ngẫu nhiên nên viết thành truyện nếu có gì sai sót mong mọi người chỉ bảo. KHông đạo nhái dưới mọi hình thức, có muốn mang đi nhớ phải thông báo CHI TIẾT cho tớ biết và nhớ GHI NGUỒN đó. Không là tớ buồn đó mà tớ buồn thì sẽ đi ám kẻ làm tớ buồn đó!!! Chút chia sẻ vậy thôi.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ…
" Em yêu anh nhưng đã có người yêu khi thi xong lớp 10, anh cũng vậy và trùng hợp vì cả hai đều yêu Bạch Dương. Nhưng có lẽ em chỉ có thể yêu anh vì anh mới đủ hiểu, tin tưởng em, vì anh là người duy nhất em có thể tin....xin lỗi, dù em biết mình sai nhưng em vẫn không thể dừng tình cảm của mình lại....em chỉ có thể nói rằng em yêu anh...."Đây cũng là lời nhắn gửi đến anh, nếu có đọc được cũng đừng khó xử quá, em biết mình sai nhưng cũng cảm ơn anh vì đã cho em làm đối tác toàn diện như vậy. Em và anh không là gì của nhau cả, em không xứng cũng không bao giờ có tư cách đấy...…
Sinh ra đã ngậm thìa vàng một cách đúng nghĩa nhất, tôi vừa là cô con gái được cưng chiều nhất trong dòng tộc họ Nguyễn danh giá giàu có bậc nhất thủ đô, vừa là cô gái xinh đẹp tài năng được vô số nam sinh trong trường ao ước. Với xuất thân và sự cố gắng trau dồi để bản thân luôn hoàn mĩ nhất trước mọi người, tôi đã nghĩ cuộc đời mình sẽ cứ vậy mà tiến lên đỉnh cao cuộc đời.Vậy mà vận mệnh trớ trêu chỉ cho tôi làm kiếp nữ phụ, làm vật hi sinh, thúc tiến và tạo nền cho tình yêu "khuynh thiên độc địa" của cặp nam nữ chính......Vừa kịp thức tỉnh, biết được kết cục bi thảm của bản thân, có cơ hội làm lại một đời, tôi "Nguyễn Yến Vi" sẽ cho các người biết, chị đây là ai trong cuộc đời mấy cưng…
Nam9 : Hoàng AnhNữ9 : Đan TâmTình đơn phương của cô gái Đan Tâm dành cho cậu bạn Hoàng Anh chẳng dám ngỏ lời vì sợ tình bạn giữa cô và anh sẽ ko thể làm bạn được nữaCô thì học giỏi,Anh cũng thế và anh là trùm trường -Hai con người xa lạ chẳng quen biết gì nhau ,lại học chung lớp cấp 3 (Anh là trùm trường (nhưng anh không phải phe xấu anh phe chính nghĩa nheeeee )Cô mê anh bởi anh ôn hoà ,bới sự dịu dàng của anh bởi nụ cười ....Những năm tháng thanh xuân của cô có anh nhưng không biết với anh có cô hay không bởi chỉ mình cô yêu anh sâu đậm mà chẳng dám nói ra Nhiều lần cô cũng cảm thấy nhói lòng vì có lúc anh thân mật với ng con gái khác ,nhưng chẳng thể làm gì bởi anh và cô đâu là gì của nhau....Cùng chờ xem cái kết của truyện nhá🍀…
Đây là câu chuyện của riêng tôi, một mối tình đơn phương ngốc nghếch"Aiiidaaa, em trai, em trộm mất trái tim của chị đi mất rồi! "[ Bạn có tin vào yêu từ cái nhìn đầu tiên không, tôi thì không, nhưng thích từ cái nhìn đầu tiên thì có ❤️]Thanh xuân chính là có những nuối tiếc, mà em ấy chính là người khiến tôi tiếc nuối nhất. Nghe được một câu nói: thích là phải nói, cũng như đói là phải ăn. Tôi thật muốn nói cho em ấy biết rằng tôi thích em ấy rất nhiều, nhưng tôi không đủ can đảm, mỗi người chọn một cách để yêu thích người khác, người ta có thể dũng cảm chạy đi bày tỏ tình cảm, tôi thì không ồn ào, mà chỉ làm một người lặng lẽ yêu thích, lặng lẽ thích em... thật nhiều.…
-Êu, mày đi đâu đấy?- Không liên quan đến mày là được.Và thế là Long chạy xe qua tôi như chưa có chuyện gì xảy ra ---------------Giờ chúng mình kể trên crush đi, kể chỉ phòng mình biết thôiNgười khơi mào ra cái trò này là con Phan Anh- Ừ chơi đi"Ủa? Sao chúng mày đồng ý chơi, phải nghĩa cho t nữa chứ"- Tao không đú- Mày chó thế, nghe được tên crush bọn tao mà không nói tên crush mày- Chơi mà kì -------------- Sau khi kể tên crush của mình xong thì bi kịch của tôi sắp đến rồi.Hôm nay tôi đi học thêm toán gặp crush của mình, tôi có liếc qua nhìn cậu. Dường như con Phan Anh bắt được ánh mắt của tôi chứ không phải cậu bạn crush kia.- Thảo ơi.- ?- Anh Long, anh LongĐm con Phanh, biết vậy tôi không kể rồi…
Truyện kể về Vân An - một cô gái xinh đẹp, tài năng. Trước ngày cô kết hôn vị hôn phu của cô qua đời trong một vụ tai nạn giao thông. Đau đớn, tuyệt vọng cô dường như mất đi cảm giác yêu đương, cô khoá chặt trái tim mình lại, từ đó cũng không yêu thêm một ai. Cho đến một ngày cô gặp được một chàng trai trẻ tràn đầy nhiệt huyết thanh xuân đang theo đuổi ước mơ của mình. Chàng thanh niên trẻ đem lòng yêu cô và quyết tâm theo đuổi cô, sau bao nhiêu cố gắng cuối cùng cô cũng cảm động trước tấm lòng chân thành của chàng trai. Hai người hạnh phúc bên nhau chưa bao lâu thì vị hôn phu trước kia của cô bỗng nhiên xuất hiện. Chuyện gì đã xảy ra? Cô sẽ có quyết định như thế nào? Mời các bạn cùng theo dõi truyện nhé!…
Cô một cô gái thích thầm chàng trai từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng chàng trai lại có người yêu . Bỗng hôm nọ khi hai người đang đi trên đường thì có một chiếc xe lao tới đụng cô rồi chàng trai xô cô gái ra và rồi anh đã ngất đi... Vài ngày sau thì cô biết được người đứng sau vụ đó chính là cô bạn gái quỷ quái của anh. Anh tỉnh dậy vào buổi sáng đúng cái ngày mà cô biết được chuyện này khi nghe tin anh đã thức thì cô rất vui nhưng cũng biết được anh đã mất trí nhớ và cũng buồn vì anh đã yêu một người rất độc ác . Từ cái ngày hôm đó cho tới ngày cô ra đi thì cả hai không gặp nhau vì cô gái kia sai người tới hù dọa cô . Cô đi với hai dòng nước mắt cùng với trái tim đầy tan vỡ. Ngày cô đi là lúc cô bạn gái kia lộ rõ bộ mặt ác độc đó của mình. Anh rất buồn vì đã không thể níu kéo cô cùng vì anh đã làm tim cô tan vỡ…
"Cậu có từng thích tớ không?""Có. Nhưng tớ không dám nói... vì sợ mất cậu mãi mãi."Nguyễn Hoàng Nam và Trần Ngọc Yến - đôi bạn thân từ thuở nhỏ, cùng nhau lớn lên giữa những buổi trưa hè ồn ào tiếng ve, cùng nhau viết nên một thời học trò lặng thầm mà khắc cốt ghi tâm.Họ thân đến mức ai cũng nghĩ là một đôi. Nhưng chính vì quá thân, nên lại chẳng ai dám bước qua ranh giới mong manh giữa "tình bạn" và "tình yêu".Một người giấu cảm xúc sau lớp mặt nạ lạnh lùng.Một người chờ đợi lời tỏ tình trong im lặng.Cho đến khi người thứ ba xuất hiện... hiểu lầm, ghen tuông, và khoảng cách cứ thế kéo dài.Liệu sau tất cả, họ có đủ dũng khí để quay lại - và gọi nhau bằng cái tên đúng nghĩa nhất của tình yêu?…
Đúng vậy, hắn cùng nàng nhưng là chân chính “Bạn cùng chung hoạn nạn”, giao tình không có người có thể so sánh!Chính là bất luận kẻ nào hỏi hai người bọn họ là như thế nào nhận thức, hắn cùng nàng cũng giống nhau có ăn ý ── liều chết không nhận tội!Đùa giỡn cái gì, thật muốn bọn họ thành thật nhận chiêu, nói hắn cùng nàng là vì “Cẩu” Nhân duyên mà kết bạn,Là vì bị “Cẩu” Truy mà bị bắt đưa làm đôi...... Kia bọn họ mặt mũi là muốn hướng thế nào bãi?Cho nên hắn cùng nàng đương nhiên đắc thủ dắt tay, tâm ngay cả tâm, cùng nhau thủ vững bí mật!Nhưng là làm của nàng nụ hôn đầu tiên bị hắn cường đoạt đi, mà hắn thế nhưng hoàn toàn không có hướng nàng saysorry,Còn dám kiên trì kia chẳng qua là dán “Salonpas” Thôi, muốn nàng đừng như vậy so đo,Này này này...... Sĩ khả nhẫn, thục không thể nhẫn, nàng quyết định cùng hắn rùng mình, nhìn xem là ai có vẻ lợi hại?Mà khi hắn bị nàng ác chỉnh, xui xẻo vận phát huy công lực, trở thành hàng thật giá thật suy vĩ đạo nhân khi,Nàng cũng là so với ai khác đều còn luyến tiếc, nhịn không được đã nghĩ đối hắn nhiều, ôn nhu chút,Này...... Hay là chính là yêu?!Nhất nghĩ như vậy, bọn họ này hai cái “Suy nhân suy sự đại biểu” Lập tức quyết định dắt tay mại hướng hạnh phúc hoạn lộ thênh thang,Chẳng qua...... Xui xẻo nên sẽ không di truyền mới đúng đi…
Duyên phận là một thứ rất thần kì, nó đem đến cho ta hạnh phúc, cũng đem đến cho ta đau khổ. Định mệnh cho ta gặp nhau nhưng duyên phận lại chẳng cho ta đến với nhau. Đôi khi thứ bạn cần không phải là một tình yêu long trời lở đất mà chỉ là một người khiến bạn khắc cốt ghi tâm. Tình yêu đôi khi rất tàn nhẫn không phải cứ yêu là sẽ được yêu lại, cũng như không phải cứ tỏ tình sẽ có kết quả. Đúng người, đúng thời điểm là hạnh phúc. Đúng người, sai thời điểm là thử thách. Còn sai người, sai thời điểm lại là đau khổ bất tận. Vẫn câu nói cũ, không thích đọc mời nhấn back. Đây đơn thuần chỉ là 1 vài đoạn như nhật kí mà thôi nên đọc rồi muốn phán xét gì cứ việc cmt, hứa sẽ rep ok. Ngày viết: 28/4/2019Hoàn: 28/4/2019By: Leo Haruna…
Tên: Thành lập thôn có thể, nhất định phải liên hôn (Tên khác: Nhẫn Giới Chi Thần mộng bức hàng ngày)Cp: Uchiha Madara x Senju HashiramaThứ tự trước sau quyết định công thụ, công thụ không thể nghịch, cảnh báo OOCNếu như Nhẫn Giới Chi Thần phát hiện chính mình xuyên qua một cái Madatobi đồng nhân văn thế giới? Madara: Kết minh có thể, điều kiện tiên quyết chính là ta muốn cưới Tobirama.Senju Hashirama, vẻ mặt hắn nứt ra rồi.#madahashi#izutobi#1001lienhonphuongphap…
hi! tớ là sóc🫶 "Góc nhỏ" chính là bộ chuyện đầu tay của tớ về chủ đề yêu thầm, ánh trăng sáng. Mong các cậu sẽ đón nhận nó. Vì là chuyện đầu tay nên sẽ có sai sót, mong mọi người sẽ ủng hộ và chỉ bảo tớ nhiều hơn🥹🥹 ______________________________________ Ngày x tháng x năm 2020, hôm ấy là ngày đầu tiên tớ vào 1 ngôi trường mới, khi mà tớ rời ngôi trường tiểu học đã gắn bó suốt 5 năm để đến với mái trường trung học cơ sở. Năm ấy, tụi tớ đã phải chống chọi lại với dịch bệnh covid hoành hành. Tụi tớ không được cắp sách đến trường mà phải gặp mặt nhau qua những trang mạng trực tuyến. Hôm ấy là lần đầu tiên tớ gặp cậu. Người mà tớ mãi sau này vẫn không nghĩ rằng sẽ thích cậu đến thế...…