"Vĩnh viễn đừng quên rằng em có tôi và tôi có em, vì đó là điều tuyệt vời nhất."Tác giả: LilieFic dạng phỏng vấn, xếp theo độ tuổi. Tác giả yêu cả 11 thành viên, nếu bạn bash bất cứ ai trong họ thì xin lỗi, đây không phải fic dành cho bạn.Fic nhẹ nhàng, CP dễ đoán lắm nha. Được viết ra trong lúc tác giả quá sìn INTO1. Tất cả chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, HƯ CẤU!! Xin đừng ụp nồi.…
jeon jungkook nổi tiếng trên mạng xã hội nhờ giọng hát tuyệt vời của mình khi cover những bản hit ,nhiều người cho rằng cậu hát còn hay hơn cả bản gốc , họ cho rằng cậu nên đi làm ca sĩ .Nhưng vấn đề là jungkook chỉ muốn làm nhiếp ảnh thôi cậu tìm được một bãi cỏ sau một căn hộ , nơi đó rất lý tưởng để chụp ảnh.Vì vậy cả mùa hè jungkook chỉ ở bãi cỏ đó.Trong khi đang chụp một chú bướm màu vàng thì bất ngờ lọt vào tấp ảnh lại là một người con trai có nụ cười rạng rỡ. jungkook quyết định phải tìm ra người đó…
Tác giả: Trạc Chi VũTên truyện: do editor tự đặt (ý trên mặt chữ, cả nam chính và nữ chính ai cũng đều sai)Edit/Beta: Tây Tây Tiểu Tiên Nữ---------------------Văn án (cũng do editor tự bày):Tôi theo đuổi Thẩm Chấp 4 năm, cuối cùng cũng "tu thành chính quả", ai cũng nói tôi mặt dày vô liêm sỉ, tôi mặc kệ.Có thể ở cạnh anh là tôi mãn nguyện rồi. Anh đối với mọi thứ đều lãnh đạm vô tình, tôi cứ nghĩ đó là do tính cách của anh. Nhưng đến một ngày nhìn thấy anh lộ ra một mặt dịu dàng mà trước giờ tôi chưa từng thấy, dùng giọng nói ôn nhu nhất mà trước đây tôi chưa từng nghe quan tâm cô gái bên cạnh, tôi mới phát hiện hoá ra mình ngốc tới dường nào.Sốt cao cả đêm không lùi, tôi cuối cùng thông suốt, quyết định chia tay.Chỉ là lúc tôi không do dự đồng ý chia tay, sau đó lại gặp anh hai mắt đỏ hoe bóp chặt vai tôi rồi nói:"Tôi không cho phép em đi, em nằm mơ đi."---------------------Truyện được edit vẫn chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup khi chưa được cho phép.…
Đây là truyện do t cop về đăng lên đây để thỉnh thoảng đọc lại vì trên này tìm không thấy truyện này. Mình cop từ wordpress về. Nguyên lai của người up ở wordpress (Julie Lee, nhà của bả là Vườn Sao Băng) là đây :------Tác phẩm cổ phong đầu tiên edit, không tránh khỏi còn nhiều lúng túng, chỉ là vì cảm thấy quá hay, nên quyết định đưa lên sàn, thỉnh chư vị giơ cao đánh khẽ :3 Short fic: Độc chungNguyên danh: 独钟Tác giả: WooKhun_RRCouple: KrisLayHun (chủ KrisLay)Fic edit đã qua sự đồng ý của tác giả. Xin đừng mang ra ngoài khi chưa có sự đồng ý của tác giả và editor.------Đem lên chưa có sự đồng ý của tác giả lẫn Julie Lee nên các bạn đừng đem đi đâu nha. Vì như t đã nói rõ ở trên rồi.…
Ai trong số chúng ta đều có những vết thương khó nói nên lời, tuy vậy trong định mệnh đời người- sẽ luôn có người đến ôm lấy vỗ về, chữa lành những vết thương nơi trái tim._______________________⚠:• Truyện tập trung vào 3 thành viên GERDNANG.• Mọi thứ chỉ là giả tưởng! Không áp dụng lên thực tế!• Sinh tử văn (nam có thể mang thai)• Tác giả không học y nên toàn bộ kiến thức y ở truyện đều đc lấy trên mạng!• Không đánh giá CP nào trong truyện!…
Penhouse phiên bản đầy ngang trái của toi :))))đây là cái fic ngu ngốk của tui và sẽ có cả texfic lẫn văn xuôi nhaà để cở chữ thứ 2 từ nhỏ tới lớn để đọc text không bị lẫn lộn nha mọi ngườiiii…
Tác giả:Duyên Hà CốThể loại:Đô Thị, Huyền Huyễn, Linh Dị, Đam Mỹ, Hài HướcNguồn: caokhin.wordpress.comTrạng thái:Full Thể loại: hiện đại, linh dị thần quái, hài, sảng văn, ngụy sư đồ, lãnh khốc muộn tao công x ngây thơ tham ăn hung tàn bao che khuyết điểm thụ (123+4)Edit: Cáo khìn - Beta: YuuThế kỉ 21, mọi thứ phát triển, xã hội tiên tiến, văn minh, hiện đạiCó một thiếu niên ở trong núi, không biết đã bao nhiêu năm thắng, ngày ngày ngây ngốc.Mãi cho đến một ngày, vì gánh trên vai trách nhiệm trọng chấn tông môn, thế nên mượn thân xác người, mang theo ngân lượng cùng đồng bạc, xuống núi vào thành.Sau đó cậu phát hiện chuyện xây dựng lại tông môn, kiếm đất, xây phòng, sửa sang, nhân công, giấy phép... đủ thứ phải lo, thời nay gây dựng sự nghiệp thật sự rất khó khăn.Tiền không dễ kiếm, công việc cũng không dễ làm, lúc đói bụng chỉ có thể dựa vào ăn cô hồn dã quỷ duy trì cuộc sống....Đứa con lớn của Vệ gia không được cha yêu mẹ thương sau vài tháng mất tích thì được đưa trở về.Tính tình thay đổi, vui giận khó lường, giá trị vũ lực siêu khủng, bực ai liền đập người đó, tác oai tác quái.Làm gì không làm, diễn viên cũng không chịu, tự dưng bắt đầu mê mấy trò hô gió gọi mưa mê tín phong kiến.Nghĩ vậy là giỏi à?...Một đại sư cố gắng kiếm tiền làm giàu, nhân vật chính tác oai tác quái nhưng có vạn người mê, từ nồi chén gáo chậu cô hồn dã quỷ sơn trân hải vị gì cũng ăn tuốt, hoang phí đến không biết xấu hổ.Câu chuyện rất đơn thuần, tất cả kiến thức chức nghiệp đều là vớ vẩn, là truyện ph…
Sáng tác: Minh Bảo a.k.a Mingbao Chan Thể loại: truyện ngắn cảm hứng lịch sử. Bổi cảnh: nhà Nguyễn, triều vua Khải Định. Nhân vật chính: Nhất giai Ân Phi Hồ Thị Chỉ (tên trong truyện: Hồ Lan Chỉ) . VĂN ÁN Con tim yêu một người, mà vận mệnh lại trớ trêu gắn chặt vào một người khác, rốt cuộc là tang thương đến độ nào? Áo gấm trâm vàng, môi tô mắt vẽ, quyền hành trong tay nghiêng ngửa một góc trời. Từ bỏ cuộc đời mình, đánh đổi mỗi thứ chỉ để sở nguyện được thành toàn, đến cuối cùng bản thân chỉ còn là lớp vỏ bọc vô hồn không hơn không kém. Biết trách ai đây? Là trách người phụ tình ý mặn nồng, trách lời hứa nơi đầu môi chót lưỡi hay trách vận mệnh đã quá trớ trêu? Nước mắt nuốt ngược vào trong, khóc không thành tiếng. Lầm lỗi là do chính bản thân mình, cuộc đời lẽ ra vô cùng tươi đẹp lại vì sự tin tưởng mù quáng vào lời hứa mông lung mà tan thành tro bụi. Bản thân không có quyền hối tiếc. Bởi lẽ chuyện gì cũng có cái giá của nói cả thôi!…
Thể loại: xuyên qua, thú nhân, tương lai, HENguồn: Hạ Nguyệt - Edit: Cáo khìn - Beta: Rồng béoNote: bản beta chưa hoàn chỉnh, chưa fix tên, dùng ctrl H khá nhiều, thấy kỳ kỳ thì bảo cáo ^_^…
Tên truyện: MÃI LÀ ANH EMEdit: Minh nguyệt cổ tỉnh thuỷVăn án: Sau khi tỏ tình với Lộ Triều thất bại.Cậu ta tặng tôi một chiếc xe ô tô thể thao và nói "Cả đời này tớ chỉ muốn cùng cậu làm anh em."Tôi luống ca luống cuống gật đầu đồng ý.Có xe hay không không quan trọng, điều chúng tôi muốn hướng đến chính là tình anh em.Nhưng sau này có một ngày cậu ta lại đỏ mắt nhìn tôi hỏi: "Cậu rốt cuộc xem tớ là gì?"Tôi vỗ ngực: "Anh em tốt, cả đời."…
Gương vỡ lại lành, HE.Hôm nay là ngày đăng ký kết hôn của anh và cô...Nhưng cô không đến...Em còn nhớ.. hôm nay lả ngày gì không?""Em... xin lỗi... thực sự..."Tôn Dĩnh Sa hoảng loạn đến mức không biết phải giải thích thế nào."Em rất bận, anh biết, anh hiểu:Dương Sở Khâm cười khẽ, nhưng trong nụ cười ấy lại mang theo chút tự giễu."Nhưng em thực sự đã quên mất, không chỉ là quên chuyện đăng ký kết hôn hôm nay...""Mà còn... quên mất anh.…