"Sư thúc của tôi, ban đầu là người tôi thầm thích, về sau lại thành chồng hợp pháp."-Giới thiệu- Tác giả: mattonggai5114- OOC (nhân vật không đúng nguyên tác), xin đừng gán lên người thật, đã hoàn, thiết lập riêng, AU, không phải huấn luyện viên ❌ vận động viên.- Số chương - rating: 12 chương kèm 2 phiên ngoại - M nhé có cảnh lái xe =)))…
Cậu: Một người có vẻ đẹp chết người, đôi mắt của bầu trời. Không dừng lại ở đó cậu còn rất tốt bụng, thân thiệt, có thể nói cậu là thiên thầnHắn: Một kẻ độc tài, ác độc, giết người không gớm tay. Một kẻ lạnh lùng, kinh tởm, nhưng những việc hắn làm cũng vì một mục đích đó là có được trái tim cậu.Nhận xét nhiệt tình nhé…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
"Cặn bã gặp nhau, chỉ là chơi đùa mà thôi.""Tam quan không chính trực, xin đừng nâng cao quan điểm."🌿 Lời mở đầuChúc mừng Vương Đầu vô địch ~ Ăn nhanh một miếng thôi ~ Có lẽ xong trong ba chương, không viết dài đâu ~ Chỉ đơn giản là muốn mở xe chạy thử.Truyện này đến đây là hoàn rồi, sau này nếu nghĩ ra nội dung nào phù hợp thì mình sẽ viết thêm phiên ngoại. Ban đầu chỉ định viết ba chương có cảnh "mlem mlem" cho vui thôi, nếu không phải mọi người luôn nhiệt tình như vậy thì thật sự mình cũng chẳng muốn viết tiếp 🥲Mình là kiểu người viết gì cũng phải nghĩ kỹ trước, mọi tình tiết đều phải hợp lý thì mới có động lực gõ chữ. Vậy nên đoạn sau của truyện này thật sự khiến mình đau đầu, nhưng may là cuối cùng cũng kết lại với một cái kết khá ưng ý...Hẹn gặp mọi người ở câu chuyện sau nhé... Cảm ơn tất cả những bình luận và lượt theo dõi của mọi người... vượt ngoài mong đợi luôn! Thật lòng cảm ơn! 💛…
LỜI GIỚI THIỆU CỦA TÁC GIẢ - laurelBarry时空交错 - THỜI KHÔNG ĐAN XEN Xuyên qua những dòng thời gian song song,Vương Sở Khâm - Tôn Dĩnh Sa mãi mãi là những người đồng đội và bạn bè tốt nhất.Liệu có khả năng nào, chúng ta thực sự chưa từng ở bên nhau,Thế nhưng khi rong ruổi qua các vũ trụ song song, mới phát hiện ra -Chúng ta đã yêu nhau tự bao giờ ở những không gian khác nhau.Thời gian: Sau lễ bế mạc Thế vận hội Paris.Đây chỉ là một ý tưởng nhỏ, vừa dài vừa ngắn, vừa kỳ lạ vừa rực rỡ - viết bao lâu, thế nào, tất cả đều tùy thuộc vào tâm trạng và cảm xúc~Mọi người có thể cùng chờ đón nhé~- Tình trạng: On-Going - Thể loại: Non - AU, OOC.- Rating: M- Tổng số chap hiện tại: 43 chương. - Lời người dịch: Tôi dịch vì tôi thấy truyện hay. Nhân vật trong truyện chỉ là nhân vật trong truyện, vui lòng không liên tưởng ra bên ngoài. Không chịu trách nhiệm cho suy nghĩ của bạn khi đọc truyện. Tôi chỉ có thể nói là đây là một câu truyện đáng đọc, tôi thấy nó hay nên muốn chia sẻ tới mọi người thôi, một câu chuyện hay, có chiều sâu, tác giả đã dành công sức nhiều thì cũng đáng được biết đến đúng không? Đọc vui nhé.…
Tác giả: 火辣西瓜Dịch và beta: Vy VyTruyện được mình tìm thấy trên bilibili. Đã xin được tác giả cho phép dịch và đăng tải.Tác phẩm được dịch song hành với "Câu chuyện tình yêu ở số 50 đường Đông Thiên Đàn".Chuyện viết hoàn toàn theo sở thích cá nhân, không phải sự kiện có thật vui lòng không gán ghép lên người thật.Mong được mọi người ủng hộ nha.…
Các mẫu truyện trong bộ sưu tập này sẽ hoàn toàn tập trung vào những ONESHOT ngọt ngào của cặp đôi Shatou, nơi tình yêu giữa họ luôn được bao phủ bởi sự dịu dàng và thấu hiểu. Mỗi câu chuyện sẽ là một bức tranh tình yêu hoàn hảo, không có tranh cãi hay mâu thuẫn, chỉ có những khoảnh khắc lãng mạn đầy ắp niềm vui và sự chăm sóc lẫn nhau. Từ những lần cùng nhau dạo bước dưới ánh hoàng hôn, những lời thổ lộ ngọt ngào, đến những cử chỉ tinh tế thể hiện tình cảm sâu đậm, mọi thứ trong những oneshot này đều hướng đến một tình yêu trong sáng, bình yên và hạnh phúc. Cặp đôi Shatou sẽ cùng nhau chia sẻ những khoảnh khắc đáng yêu, khiến người đọc cảm thấy ấm áp và ngọt ngào như chính tình yêu của họ.…
Chào mừng mọi người đến với tác phẩm mới lần này.🥳Bộ truyện được viết hoàn toàn theo sở thích cá nhân, không liên quan đến người thật, vui lòng không gán ghép lên người thật.Tác giả: 郝一口哇Dịch và beta: Vy Vy Các 🍟 đã sẵn sàng cho một hành trình mới đến với "Thành phố Thiên Thần" của Shatou chưa. Xách balo lên và khởi hành nào.😎Bản dịch đã được cho phép, không đảm bảo đúng 100%.…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Họ từng là tất cả của nhau Có những tình yêu từng chân thành, từng tha thiết nhưng cuối cùng, vẫn chỉ là - Đã Từng Nhưng Sau tất cả Đã Từng chỉ còn lại ở quá khứ…
Đọc đi roài bíc nhó🫶🫶•Text fic nhooCó sử dụng từ ngữ tục tĩu nếu không thích thì đừng đọc ạTác giả nói có với lười🫰Kết HE nha mà Happy Ending hay HuHu Ending thì khum bíc:)))…
Bạn đã bao giờ băn khoăn về suy nghĩ bên trong của nhân vật - thứ mà phim khó có thể truyền tải được trọn vẹn chưa?Nếu như Cỏ - Xoăn gần như nghĩ gì nói đấy, choảng nhau tơi bời vừa đấm vừa xoa nguyên phim thì Gốm - Cháo hiếm khi thể hiện suy nghĩ của mình về đối phương một cách trực tiếp khiến người xem phải tua đi tua lại để soi biểu cảm của anh chị. Và có lẽ vì lý do này (kết hợp với việc thiếu đất diễn so với tiêu chuẩn của fan và sự cute khó quên) đã tiếp thêm động lực cho mình viết fanfic này. Vì muốn thể hiện nội dung dưới nhiều góc nhìn nên pov trong câu chuyện sẽ được thay đổi liên tục, mình sẽ cố gắng để giọng văn từ tốn không gây khó khăn cho bạn đọc nhưng nếu có gì thắc mắc thì hãy comment nha. Mình thấy thể loại truyện này trên Wattpad VN có vẻ không phổ biến lắm, hy vọng mọi người sẽ hưởng ứng làn gió mới này. Mình là một tay bút amateur, vậy nên rất mong nhận được sự thông cảm khi ra chap muộn cũng như sự đánh giá và góp ý của mọi người để cải thiện kỹ năng nhé.…
hello mọi ngườià ờ, thì ừm.....ri sẽ được mọi người yêu bởi vẻ ngoài xinh đẹp, cách nói mông lung dễ thương, quan trọng là conditinhyeu nó đến sớm hay muộn thôi, tính cách của nhân vật sẽ có một chút thay đổi, cách nói chuyện có thể cũng thay đổi luôn, sẽ có thêm vài nhân vật mới cho dàn harem của rimuru thêm nhiềuRimuru sẽ cao 1m65, ciel thì đang trong quá trình nghỉ dưỡng nên sẽ rời khỏi cơ thể rimuru và cũng không có kết nối với rimuru luôn, nhưng vẫn biết được những chuyện trong thành phố, sẽ có thêm cả octagram nữa không sao chép, không chửi, không nói những từ gây xúc phạm đến tác giả mạnh, thích thì đọc, không thích thì đinói tóm lại là...... yêu mọi người nhiều❤❤văn án :" rimuru - sama, ngài có tin vào tình yêu không "" không a~ , mà nếu yêu thì sẽ có những biểu hiện nhất định thôi, không cần lo việc không phát hiện ra, ngươi mà có yêu ai thì tới ta tư vấn cho "" vậy sao.... nhưng, thần yêu người mất rồi "…
Cô ấy nói: "Vương Sở Khâm, em sẽ không bao giờ từ bỏ anh, em mãi mãi tin tưởng anh. Vì vậy, anh cũng hãy tin vào chính mình, tin vào chúng ta."Tôn Dĩnh Sa chính là mặt trời trong cuộc đời tôi. Mặt trời mang đến sức sống, ánh sáng của nó là hy vọng.Tôi thật sự biết ơn vì mình đã chọn bóng bàn, hoặc có thể nói bóng bàn cũng đã chọn tôi. Chính bóng bàn đã giúp tôi trở nên tốt hơn, và cũng chính nhờ nó tôi đã gặp được Tôn Dĩnh Sa.Hai thứ tình yêu tôi luôn tìm kiếm trong suốt cuộc đời này, tôi đều đã có được.Tình yêu dành cho bóng bàn, và tình yêu mãnh liệt dành cho Tôn Dĩnh Sa.…