"Anh hôn em đi." Trong khoảng không gian nhỏ bé do Vương Sở Khâm bao bọc, Tôn Dĩnh Sa ngước lên. Khoảnh khắc đó, dường như toàn bộ những bông tuyết của thế giới đều ùa về phía cô. Cô khẽ nhắm mắt, nhón chân, đặt môi mình lên môi anh.Làn môi lạnh giá, cảm giác mềm mại, tim đập hỗn loạn, hơi thở dồn dập. Cô hơi nghiêng về phía sau để lấy chút không khí. Nhưng ngay lập tức, đôi môi anh lại áp tới, cuốn cô vào một nụ hôn càng mãnh liệt hơn.…
Những màn đối đáp đáng yêu pha chút ghen tuông trước khi đi ngủ của Đầu To "Đại Vương Dấm Chua" và Xiaodoubao lém lỉnh, người luôn thích trêu chọc "Cún Ye Ye" của mình…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Tình yêu giữa Tôn Dĩnh Sa và Vương Sở Khâm như một tách trà ấm, mang đến cảm giác an yên và gần gũi. Nó không vội vã, mà là sự đồng hành thầm lặng, nâng đỡ nhau trong những lúc khó khăn. Như trà ấm trong mùa đông, tình yêu ấy sưởi ấm trái tim, giúp họ vượt qua thử thách và làm mọi lo toan nhẹ nhàng hơn. Chính trong những khoảnh khắc giản dị bên nhau, họ nhận ra rằng tình yêu là sức mạnh giúp họ kiên cường và vững bước về phía trước.…
Đây không phải truyện, không phải fanfic. Đây là nhật ký của hundi trong chặng đường theo chân hai em bé trên các nền tảng mạng xã hội, thông qua từng giải đấu, từng sự kiện của hai em. Tuy không có mặt trực tiếp từng nơi, nhưng sự yêu quý là thật; mong chờ, trân trọng cũng là thật.…
Truyện ngắn hàng ngày của Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa Note:- Có thể OOC- Tất cả chỉ là trí tưởng tượng, không phải thật, thích gì viết nấy, không có logic, không liên hệ hiện thực- Không comment toxic, viết cho vui không phải dân chuyên- Có chút thiên vị- Không thuần Việt lắm đâu, tự nhận ra vấn đề nhưng hiện tại chưa sửa được…
Gương vỡ lại lành, HE, có em bé."Aaaaa, Sa Sa sắp quay lại rồi!"Đồng đội đang tụ họp vui vẻ, từ nhà vệ sinh trong nhà hàng bước ra, đi phía sau Hà Trác Gia và Tôn Minh Dương, Vương Sở Khâm nghe thấy tiếng hét đầy phấn khích của Gia Gia.Trong khoảnh khắc, Vương Sở Khâm như ngừng thở.Bốn năm rồi.Nghe thấy cái tên ấy, trong lòng vẫn đau như kim châm.Bao đêm dài, gọi tên cô trong mơ rồi tỉnh giấc, nước mắt ướt đẫm gối.Rõ ràng là không yêu, vậy mà sao tim lại đau đến thế.Trên kệ trưng bày đầy ắp các bức tượng, chiếc cúp vô địch đơn Olympic mà anh mơ ước bấy lâu và chiếc huy chương vàng được đặt trong góc. Ở vị trí trung tâm, tất cả đều dành cho đôi nam nữ."Anh trai, lần này lấy được huy chương vàng, em sẽ để anh véo má em lần nữa.""Đồng đội của tôi ấy à, đầu tiên là cũng rất đáng yêu.""Hy vọng đôi nam nữ của chúng tôi, ngày càng tiến xa.""Anh ấy đứng cạnh tôi, tôi cảm thấy rất yên tâm.""Hai chúng tôi, tâm cũng ở cùng một chỗ.""Chiếc huy chương vàng này, là khởi đầu đẹp nhất của chúng tôi."Từng lời cô nói, khắc sâu vào tim anh. Trong những đêm không ngủ được, anh lại mang ra nghiền ngẫm hết lần này đến lần khác, bóp nát, rồi ghép lại. Từng chữ như mang theo dao, đâm vào anh đến mức thân tàn ma dại.Nhưng, là anh nhát gan, đúng không?Rõ ràng trước buổi tiệc chia tay, cô đã hỏi."Vương Sở Khâm, anh có thích em không?"…
câu chuyện xoay quanh Sun Yingsha và Wang Chuqin, nơi tình yêu không đến từ những khoảnh khắc rực rỡ, mà bắt đầu từ những ngày tăm tối nhất của cuộc đời…
Gương vỡ lại lành, HE.Hôm nay là ngày đăng ký kết hôn của anh và cô...Nhưng cô không đến...Em còn nhớ.. hôm nay lả ngày gì không?""Em... xin lỗi... thực sự..."Tôn Dĩnh Sa hoảng loạn đến mức không biết phải giải thích thế nào."Em rất bận, anh biết, anh hiểu:Dương Sở Khâm cười khẽ, nhưng trong nụ cười ấy lại mang theo chút tự giễu."Nhưng em thực sự đã quên mất, không chỉ là quên chuyện đăng ký kết hôn hôm nay...""Mà còn... quên mất anh.…
Truyện này có rất rất nhiều chi tiết 18+, nam x namai đọc được thì đọc, không đọc được thì đừng vào đọctruyện này không phải mình viết mà là do bạn Hà Thanh Nhã viết và đăng trên 1 trang mạng.mình đã xin phép và được sự đồng ý.Ai muốn mang ra ngoài mong hãy hỏi ý kiến của mình hoặc tg trước nhé.Các bạn đọc vui vẻ.…
Một fanfic tinh tế về Shatou, tập trung vào nội tâm và những tương tác tinh tế giữa hai người. Đây là một câu chuyện ngọt ngào, ít tình tiết phụ. Sẽ nghiên cứu kỹ dòng thời gian và cố gắng bám sát nguyên tác.Tác giả: Hạ Vũ Sinh/夏玉笙初Nguồn: https://user.ihuaben.com/121492870…
._. đúng khoảng 60-70% bản gốc thôi. Bản edit chưa được sự đồng ý của tác giả với mục đích phi thương mại. Phiền không mang đi nơi khác.Hán Việt: Đại thiếu quy lai.Tác giả: Quyết TuyệtTình trạng : HoànThể loại: Đam mỹ, hiện đại, HE, trọng sinh, giải trí, hào môn, chủ thụ, nhẹ nhàng, ấm áp.Tấn Giang VIP2018-09-30 kết thúc 83 chươngVăn chương tích phân: 667,867,392.…