kha viễn - oneshots
Chỉ là đơn giản là những shot đoản nhỏ…
Chỉ là đơn giản là những shot đoản nhỏ…
Những mẫu truyện được viết bởi tác giả…
Tác giả: CáoThể loại: Xuyên không, tình cảm, lãng mạn, ngược..."Yết! Mày điên rồi sao? Mau quay lại đi!" Cự Giải gào thét đến khàn cả cổ, cô thật sự đang rất muốn Thiên Yết có thể chịu quay đầu trở về.Xử Nữ mặt mũi đã trắng bệch từ lúc nào, cô liên tục lắc đầu không dám nhìn, Yết... nó đang đứng tại rìa mép núi, chỉ cần bước thêm một bước..."Xin mày... đừng" Xử Nữ bất lực cầu xin, cô thậm chí còn sẵn sàng vứt bỏ cả tôn nghiêm bao năm mình đã gây dựng, sau đó quỳ xuống.Thiên Yết cười lạnh:"Cho tôi xin, các người cất ngay cái bản mặt đau đớn giả tạo kia đi, thật khiến người ta chướng mắt!" Cô ta cười đến rung người, hơi mất trọng lực mà trượt chân..."KHÔNG!" Bạch Dương nãy giờ im lặng bất ngờ hét lên, nó đang hoang mang tột độ, rốt cuộc chuyện tốt đẹp gì đang diễn ra vậy chứ?!"Còn chưa chết được." Thiên Yết thở một hơi, sau đó nhướng mày, bất chợt điên cuồng mà hét lớn:" Các người luôn miệng nói chúng ta là bạn, haha, nhìn xem, tôi sắp chết rồi, ha, đâu rồi, bạn bè đâu hết rồi!! Á!" Các cô gái bị Thiên Yết lớn tiếng chỉ trích, biểu cảm trên người đều vô cùng mờ mịt, bọn họ thật sự muốn biết đến tột cùng chính mình đã làm gì để khiến cô bạn vốn hiền lành trở nên như thế này.Bọn họ đang rất nóng gan, ngay lúc này chỉ muốn tiến lên kéo người về, nhưng là...Đúng lúc này có tiếng xe ồm ồm kéo đến."Muốn chết? Chết thử xem." Song Ngư vứt mũ bảo hiểm xuống đất, ném một câu vô cảm đến tột cùng.Thiên Yết chỉ chờ có giây phút này, cô ta ghét con cá này, căm …
Bảy năm, thứ gặm nhấm cơ thể anh đâu chỉ có cô đơn? Đối với cô, anh chỉ là một người qua đường có duyên gặp mặt. Đối với anh, cô lại là giấc mơ quá khứ không thể xóa nhòa. *** Lục Bắc Thần luôn khiến cô chìm vào ảo giác. Bóng hình thân thuộc, gương mặt thân thuộc, rồi khiến cô không sao thở nổi. Nhưng anh lại nói: "Đã phụ lòng người, vì cớ gì phải đau khổ? Bỗng một ngày nào đó, có người nói với Cố Sơ: Đừng có tin Lục Bắc Thần, vì anh ta, không phải Lục Bắc Thần...…
- Đây là địa bàn của tụi tao. Mày mau cút đi. - Bọn lu manh nói- Tao đến đây trước, tại sao phải cút? Người nên cút đi là tụi mày đấy. - Phong vênh váo đáp lại.- Mày muốn đánh nhau à? - Tên lu manh nắm cổ áo cậu. - Ngon thì nhào vô, tao chấp tất. - Phong gạt tay của tên lu manh đang nắm cổ áo mình ra.Bọn chúng tức giận đứa tay lên đánh Phong. Nhưng động tác quá chậm nên Phong đã nhanh chân đá vào bụng hắn. Hắn ôm bụng, cậu nhìn hắn với đôi mắt khinh bỉ. Hắn ngước mắt lên nhìn cậu, nhếch mép cười. Hắn không cười với cậu, mà đang cười với một tên đàn em của hắn đang giơ cao cây gậy bóng chày sau lưng cậu.Nếu bị cậy gậy bóng chày đó đánh trúng chắc cậu sẽ chết mất. Liệu Lâm Phong có thể thoát được không?Đón xem truyện để biết thêm chi tiết. Cảm ơn mọi người đã đọc hết cái phần giới thiệu này :>>…
Truyện đam mỹ.…
Vài ba lượm lặt trên mạng xã hội những mẫu chuyện nhỏ về Kookjin/Jinkook…
√ Tác Giả : Tào Ngu√ Tên Gốc : Lôi VũTình yêu từ những lỗi lầm của người đi trước để lại hệ quả khôn lường cho thế hệ sau. Để rồi họ bị nhấn chìm trong những rắc rối, đớn đau và chỉ có thể thoát ra trong bi kịch.…
Yêu một con hồ ly chín đuôi?? Người ta thường nói hồ ly rất dối gian, ranh ma nhưng lại rất đa tình.❌Đừng tự ý chuyển ver khi chưa có sự cho phép.❌Đừng tự ý lấy truyện của tớ đi edit mà chưa có sự cho phép.…
Không khuyến cáo cho những người yếu tim, bị ám ảnh, ... Nếu có vấn đề gì bất trắc thì không phải lỗi của tác giả ! - Người thực vật -…
-"Một phần sườn trứng đầy đủ, đúng không?"Cậu đặt dĩa cơm xuống trước mặt hắn. Cười nhếch mép. Ngày nào cũng vậy cái tên bé bự mọt sách này suốt mấy hôm liền cứ đội mưa nắng chạy đến nhà cậu , chỉ để ăn một phần cơm tấm."Ừm... à... cơm nhà anh..."Hắn lúng túng nói, gương mặt sau cặp kính cận từ từ đỏ lên. Cậu vẹo người sang , chau mày khi nghe cái giọng lí nhí như muỗi kêu. Đúng là khiến người ta phát bực."Cậu nói gì cơ? Muốn gọi thêm một phần à? Hay cơm nhà tôi có vấn đề gì?""À không phải...!"Hắn xua tay lia lịa, gương mặt trắng bệch lập tức đỏ lựng như quả cà chua chín mọng."Vậy rốt cuộc cậu định nói gì?"Tên ngốc này. Giỡn mặt hả?!"Cơm nhà anh... ngon lắm."Hắn ngước lên. Khuôn mặt trắng trẻo, từng đường nét sắc sảo mang chút nữ tính ẩn sau cặp kính.Đẹp trai... thật sự."Ểhhhh???"________________________Tác giả : Hữu Nguyệt LanThời gian bắt đầu : 15/6/2025Thời gian kết thúc : chưa biếtKhông reup chuyện của tôi! Xin cảm ơn…
Vương Phong Bắc và Hạ Lưu Du liệu có nên duyên?…
thương nhau cởi áo qua đầu..…
truyện giả tưởng , 18+ , đam mỹ ko thik cod thể out…
Một tổ chức quân sự quy mô rộng khắp đa vũ trụ chuyên trông coi và gìn giữ nền hoà bình của toàn bộ các thiên hà. Tại đó tồn tại một lời đồn đã đi lên tầm truyền thuyết thách thức trí tò mò của vô số kẻ tọc mạch, lời đồn đại về những kẻ vượt thời gian từ để bảo vệ vũ trụ đã trở lại sau Chiến tranh Đa Vũ Trụ II. Lưu ý: Có mượn và khai thác một số ý tưởng, nhân vật từ kênh Youtube Jaki Natsumi…
Tôi Ghét Anh… Đồ Du Côn! - Sẽ là một câu chuyện thú vị và tác phẩm hiện tại đang làm mưa làm gió trên các diễn đàn sẽ đem đến sự hài hước, những tình tiết bất ngờ cùng những bài học quí giá về tình bạn và tình yêu.…Tôn Nữ An Nhiên, một cô nàng thần đồng xinh đẹp nhưng lém lỉnh, luôn coi mục tiêu học tập là trên hết. Cô được mệnh danh là con cưng của trường THPT Thanh Đằng luôn là cái tên được nhắc đến đầu bảng trong các kì thi. Vào một ngày đẹp trời, cô vô tình chạm trán Trần Lam Phong - chàng hotboy lạnh lùng, chàng hoàng tử du côn, nổi tiếng là kẻ coi con gái là thứ đồ chơi không hơn không kém. Sau lần chạm mặt chẳng có gì là hay ho đó, Tôn Nữ An Nhiên còn gặp lại anh chàng du côn đẹp trai tại chính ngôi trường của mình và mọi chuyện dở khóc dở cười dường như chỉ mới bắt đầu: Mọi người nghe đây, từ bây giờ Tôn Nữ Hà Nhiên sẽ là bạn gái thứ 102 của tôi.- Này, cậu điên hả, bỏ tay tôi ra. Tôi hét lên, cố hất tay hắn ra nhưng vô ích, hắn khoẻ như voi ý híc híc. Hắn liếc nhìn tôi, nở một nụ cười đểu, nhếch mép nói:- Tôi đã nói rồi, thứ gì tôi đã muốn sẽ là của tôi, bởi vì tôi - là - đồ - du - côn.Gặp rắc rối với anh chàng du côn Lam Phong vẫn còn chưa đủ, thêm vào đó Tôn Nữ An Nhiên lại càng rắc rối hơn nữa khi cô chạm mặt một thầy giáo thực tập tóc vàng tên là Quốc Thiên, anh chàng này rất cực kỳ đẹp trai và dịu dàng cũng dành tình cảm cho cô và cố tình chen ngang vào mối quan hệ giữa cô và Lam Phong. Tất cả cuộc sống của Tôn Nữ An Nhiên dường như bị đảo lộn, kéo theo đó là biết bao nhiêu tình huống dở khóc dở cười cùng với một cô nàng hotgirl đỏng đảnh và những người bạn dễ thương trong trường cấp 3.Tôn Nữ An Nhiên đã từng ghét cay ghét đắng tên du côn kiêu căng ngạo mạn Lam Phong. Liệu cô có thể thay đổi được suy nghĩ về anh chàng đẹp trai này không? Khi càng gần anh ta cô càng phát hiện ra rằng trái tim mình đã không còn thuộc về cô nữa? Và liệu những sóng gió gì sẽ đến với câu chuyện tình yêu học trò đầy hài hước và lãng mạn này nhỉ? #nguontruyen:thuyuuki…
đây là một câu truyền có cái kết vừa bùn vừa vui ạ…
Chuyện tình của cô bé 17 tuổi và anh chàng 21 tuổi<33…
[PREVIEW]24/12/2016... Hôm nay tuyết lại rơi trắng xóa cả một vùng, không một âm thanh cũng không một bóng người xung quanh. Chỉ còn lại đó, bóng dáng hai con người nhỏ bé đang cố lê những bước chân nằng nề ra khỏi cơn bão tuyết đang ập đến vô cùng dữ dội..."Lộc lộc, nắm lấy tay anh đi---nhanh lên!!!" Giọng nói ấy là của Thế Huân-người đàn ông của Lộc Hàm.Giữa cái lạnh tê tái của mùa đông, Thế Huân cứ vừa thở dốc, còn bàn tay anh nắm chặt lấy bàn tay bé nhỏ của Lộc Hàm, chốc chốc lại dừng lại thở, rồi lại đi và cứ hai người họ cứ lê bước một cách vô định...Lộc Hàm mệt rồi, bàn tay cậu cứ từ từ buông khỏi Thế Huân vô thức. Bên tai cậu lúc này cứ văng vẳng một thứ âm thanh gì đó-"ù..ù"---Ùuuuu- nó đang lớn dần lên rõ ràng và chân thực hơn bao giờ hết, cậu biết rằng không phải là tai của cậu bị ù đi mà là một thứ khác, cậu bắt đầu sợ hãi, bồn chồn hơn---Cậu lo lắng ngước nhìn lên cũng chỉ thấy tấm lưng rộng lớn của Thế Huân, bàn tay rắn chắc của anh đang nắm lấy tay cậu cứ thế tiến lên. Rồi bỗng nhiên, Lộc Hàm cảm thấy thứ âm thanh ấy cùng với một đợt tuyết lạnh tràn đến chỗ mình, bất ngờ, nhanh gọn, dữ tợn, đợt bão ấy cuốn chặt lấy cậu:" THẾ HUÂN, CỨU EM!!!" cậu hét lên trong sợ hãi khi cảm nhận được tay cậu không còn hơi ấm nữa, tay cậu đã tuột khỏi Thế Huân tự lúc nào. Rồi cậu lịm đi , trong giây phút ấy cậu vẫn nghe thấy giọng nói của Thế Huân vang lên và hơi ấm quen thuộc :"Lộc...Lộ..c...". Sau đó tất cả những gì cậu nhớ được chỉ là bóng tối...…