9,379 Truyện
 ﹝Lâm Lâm Hạ Mộng﹞

﹝Lâm Lâm Hạ Mộng﹞

10 4 4

*Ngày cuối hè oi bức được xoa diệu bởi cơn mưa phùn.Hôm nay là ngày được thông báo nhận giấy nhập học và nhận lớp của trường cấp 3 có tiếng tại một thị trấn nhỏ.Trên khắp các con đường dẫn đến trường, trở nên nhộn nhịp rộn vang bởi tiếng ve và niềm háo hức của các bạn học.Nhưng không phải tất cả, ngoài sự háo hức vẫn còn có những nỗi sợ hãi, lo lắng, bất an và vô định.*…

Chạy Theo Mùa Hạ

Chạy Theo Mùa Hạ

1 0 5

Mưa rơi. Những giọt nước lăn dài trên mái hiên, tụ lại rồi trượt xuống con đường lát gạch xám. Tiếng nước vỗ lộp độp vào những mái nhà, từng tán cây ven đường rung nhẹ dưới cơn mưa đầu mùa. Bầu trời âm u, nặng trĩu, như thể báo hiệu một cơn giông còn kéo dài.Mộng Đình bước chậm rãi trên vỉa hè, tay siết chặt chiếc ô màu đen. Chiếc váy đồng phục dài ngang gối của cô khẽ lay động theo từng cơn gió. Trời đã muộn, nhưng cô không vội về nhà.…

Gặp nhau mùa hoa nở

Gặp nhau mùa hoa nở

13 0 5

Trong cuộc đời, có những cuộc gặp gỡ tưởng chừng như ngẫu nhiên, nhưng hóa ra lại là định mệnh sắp đặt. Phạm Nữ An Nhiên từng là một cô gái tràn đầy sức sống, nhưng biến cố xảy ra khiến cô dần khép lòng, chìm sâu trong trầm cảm và rối loạn lưỡng cực. Những mối quan hệ dần xa cách, thế giới xung quanh trở nên u ám. Khi bệnh tình trở nặng vào năm lớp 11, gia đình quyết định cho cô đi du lịch cùng em họ Hạ Chang, với hy vọng giúp cô tìm lại chút bình yên.Tại cánh đồng hoa hướng dương-nơi cô từng không hề yêu thích nhưng giờ lại trở thành điểm tựa tinh thần-An Nhiên vô tình gặp Đức Vũ Minh Dương, một thiếu gia có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng thực chất cũng mang trong mình những vết thương chưa lành. Hai người chạm mặt trong khoảnh khắc thoáng qua, tưởng như chỉ là một cuộc gặp gỡ vô tình. Nhưng số phận lại một lần nữa đưa họ đến gần nhau khi An Nhiên chuyển đến trường mới, nơi Minh Dương đang theo học.Ban đầu, Minh Dương không để tâm đến cô. Cậu từng gặp rất nhiều cô gái, và An Nhiên cũng không ngoại lệ-ít nhất là cậu nghĩ vậy. Nhưng càng tiếp xúc, cậu càng nhận ra cô không giống bất kỳ ai. Đằng sau vẻ ngoài trầm lặng ấy là một tâm hồn chất chứa những nỗi đau và tổn thương. Không hiểu từ bao giờ, sự tò mò ban đầu đã dần biến thành sự quan tâm chân thành. Minh Dương không chỉ muốn biết về An Nhiên-cậu muốn bảo vệ cô, muốn kéo cô ra khỏi bóng tối của chính mình.Bên cạnh hai nhân vật chính, truyện còn xoay quanh những người bạn đặc biệt: Phan Thiên Kim, tiểu thư kiêu kỳ nhưng giàu lòng nhân ái; Phan Thiên Ph…

Khi thời gian ngừng lại

Khi thời gian ngừng lại

98 3 3

Thể loại : đam mỹ, vườn trường.Nhân vật : Trần Giang Vũ × Đỗ Trường An Trần Giang Vũ tựa người vào cột đèn, ánh đèn đường hắt lên mặt hắn thành những vệt sáng loang lổ. Đôi mắt hắn sâu thẳm như hòa vào đêm đen, cất lên giọng nói không rõ cảm xúc:- Trường An...Trường An...Trường An, tao muốn ôm mày, có được không?Đối diện với yêu cầu kì lạ này, cậu vẫn giữ im lặng, cất bước đến đối diện người kia, rồi lại nhẹ nhàng dang hai tay, môi mấp máy một từ gì đó không rõ. Nhưng hắn biết, cậu nói : " Được."Đêm tối, dưới ánh đèn vàng lờ mờ, là chiếc bóng đen của hai người hòa quyện vào nhau. Thật tốt nếu thời gian vĩnh viễn ngừng lại ở thời khắc này.…

BÉ ƠI, ĐỪNG CÓ CHẠY MÀ!

BÉ ƠI, ĐỪNG CÓ CHẠY MÀ!

2 1 2

" Đứng lại"_ âm thanh trầm thấp, khàn khàn của nam sinh vang lên làm cho Tiểu Bạch vô cùng lo lắng, do sợ nếu đi tiếp sẽ bị đánh nên cô chầm chậm xoay người lại, ngay khi đầu quay lại hướng về phía giọng nói vang lên thì bắt gặp Tạ Châu Dương đang ngậm kẹo mút nhìn cô chằm chằm. Bỗng lại có tiếng vang lên : " Nãy giờ chạy đi đâu vậy hả bánh trôi ?"Giọng điệu cợt nhã kết hợp với dáng vẻ phóng túng của anh đã dọa cho cô ghi nhớ hình ảnh của anh từ đại ca ngầu lòi thành lưu manh vô liêm sĩ. Cô khẽ run người đáp: " Em đi nộp bài cho thầy chủ nhiệm ạ" Tuy lời cô đáp nhẹ nhàng, bình thường nhưng trong mắt anh thì lúc này cô đang làm nũng, điềm đạm, dễ thương giải thích với anh làm cho lòng anh râm rang cả lên, hai tai bắt đầu mất khống chế đỏ lên, trong lòng anh cỗ vui sướng đang trào dâng nhưng bên ngoài lại sợ mất mặt nên chỉ trả lời lại : "ừ" khiến cô có chút không hiểu con người trước mặt có bị vấn đề gì thần kinh không, sao mà lại cư xử kì lạ như thế. Kêu cô lại chỉ để hỏi vậy thui ư hay thấy cô ngốc nghếch muốn trêu ghẹo, không nghĩ nhiều cô xoay người đi mất khiến cho bé Dê nhà ta ngơ ngác không biết làm sao đến khi bóng dáng của cô khuất sau cửa phòng giáo viên anh mới hoàn hồn. Lúc này anh mới hiểu rằng năng lực ăn nói quan trọng đến nhường nào, chỉ là muốn ở chung một chỗ với con gái người ta thôi mà do ăn nói cục súc đã dọa cho người ta chạy mất.p/s: đây là bộ truyện đầu tay mình viết , còn chưa quen lắm mong mọi người đọc ủng hộ mình nhen, cảm ơn mọi người rất nhiều…

Sa Hải 1 - Hoang sa quỷ ảnh

Sa Hải 1 - Hoang sa quỷ ảnh

6,668 26 41

Nguồn: https://thanhphongngannguyet.wordpress.comEdit: Thanh Phong Ngân Nguyệt, Fang Qing, NguyenminhxuanBeta: Thanh Phong Ngân Nguyệt, Phong Thanh Dương…

Lưu Luyến Tình Đầu

Lưu Luyến Tình Đầu

164 20 8

Truyện nói về thời thanh xuân, rung động đầu đời của Lãnh Hàn và Hoàng Anh. Về những chuyện xảy ra khiến bọn họ càng thêm thân, nhưng...[Trích đoạn một]"Mình thấy hai người hợp nhau lắm đấy." Hoàng Anh mỉm cười nói với Lãnh Hàn và Tiểu Uyên. Sắc mặt của Lãnh Hàn chợt trầm xuống. Hoàng Anh nhìn vào đôi mắt của anh. Cô đôi khi thật sự không thể hiểu được anh đang nghĩ điều gì. Đôi mắt của anh sâu tựa không đáy. "Cậu nói thật sao Anh Anh?" Tiểu Uyên đáy mắt loé lên ánh sáng. "Nếu như cô đã nói như vây, chúng ta từ đây đừng có dính dáng tới nhau nữa." Lãnh Hàn đứng dậy bước đi bỏ lại một câu. Bóng lưng anh cô đơn lạnh lùng, tựa như một con sói cô độc trên hoang mạc không nơi nương tựa. Cô, Hoàng Anh, chưa bao giờ thấy anh như vậy. Cho rằng anh rất lạnh lùng đi, nhưng cũng chưa bao giờ khiến cô có cảm giác đáng sợ như vậy.Tiểu Uyên ngồi trên ghế, vờ như không hiểu, nhưng ánh mắt lại hiện lên một tia khinh thường.Hoàng Anh đã không ngờ tới một điều.[Trích đoạn hai]"Anh vẫn tiếp tục theo đuổi em cho dù em có xa lánh anh. Vì anh tin rằng, một ngày nào đó sự cố gắng của anh sẽ được đền đáp." Lãnh Hàn quay lưng nói với Hoàng Anh.Cre: @yangchu_9504…

[ Tình trai ] Bé ngoan

[ Tình trai ] Bé ngoan

8 1 1

Tớ không nghĩ đây là tóm tắt truyện, nhưng đây là vài điều thuộc về bé ngoan của tớ:

Không sống, cũng chẳng chết.

Hải Miên là bé ngoan, hôm nay bé ngoan vẫn đang loay hoay trong góc nhỏ của riêng mình, bận rộn với mấy sợi cảm xúc mà em có, cẩn thận từng tí một mà đan chúng. Nhưng có lẽ, bé ngoan cũng không quá khéo tay, cứ nhìn vào thành phẩm mà em mãi mê đan là biết.

Thế nhưng, Hải Miên không quá để ý, cứ vùi đầu vào đan, vụng về dệt nên câu chuyện đời mình - chỗ trống cứ cố điền vào, chắp vá xong lại buộc tạm một nút thắt nhỏ rồi cắt ngang để còn đan thứ sợi ấy vào chỗ khác; vài chỗ lại thừa, nhưng bé ngoan lại chăm chăm thêm vào. 

Bé ngoan cứ đan, đan mãi, đan đến khi tất cả rối tung lên, cứ quấn cả vào nhau mà thành một mớ hỗn độn. Ôi chao, sợi thì chực đứt, sợi thì chẳng rõ đầu đuôi. 

Thảm không nỡ nhìn - để miêu tả mớ hỗn độn đó chỉ có vài từ như vậy. Nhưng Hải Miên cũng không bận tâm quá nhiều, chỉ lẳng lặng ôm nó vào lòng, ngả lưng xuống giường.

Thể loại: tình trai, thanh xuân, chữa lành, thầm mến.

___________________________

Note: bé ngoan của tớ sẽ có một "người lớn"  em mượn vai tựa đầu, nhưng chẳng liên quan gì đến tuổi tác đâu nhé. Người lớn của em dịu dàng, nhưng không phải người dễ tính; người lớn của em không phải người tốt bụng, nhưng là người có bàn tay sạch sẽ, ấm áp. Hải Miên ơi Hải Miên, nhờ người lớn của em gỡ rối nhé.

Cuối cùng, tớ mong ai đó vô tình tìm thấy bé ngoan của tớ sẽ để lại cho tớ vài lời hỏi thăm lắm, tớ…

Thôi Làm Thanh Mai Trúc Mã Có Được Không?

Thôi Làm Thanh Mai Trúc Mã Có Được Không?

9 0 3

Chiếc xe đột nhiên nghoẹo một cái, thì ra là do Trần Lục Nam vừa mới bỏ một tay, chỉ để một tay giữ càng xe. Hắn thẳng lưng, vỗ ngực cái bộp, dõng dạc nói: " Mẹ nói thanh mai trúc mã là tớ sẽ phải chở cậu đi học mãi mãi, cho đến một ngày chở cậu về nhà tớ mãi mãi!"Nói xong hắn cười giòn tan... . Tôi nhìn thấy cả giọt mồ hôi qua lớp áo trắng mỏng trước mặt mình, chảy dài một vệt, cuối cùng thấm ra lớp áo, tan thành một chấm mờ mờ ở cuối lưng..Sau đó còn nghe tiếng thở dài yếu ớt: " Thật là bất công !Tôi đột nhiên lại thấy vui vẻ, chẳng thèm so đo với tên nhóc đó nữa.…

Cỏ xanh bên hồ-Quỳnh Dao
Mùa Hè Nơi Sóng Biển Gặp Chúng Ta

Mùa Hè Nơi Sóng Biển Gặp Chúng Ta

10 0 3

"This is not a love story, this is a story about love."Câu chuyện mà mình muốn kể không phải là một chuyện tình, nó nhiều hơn thế. Đó là câu chuyện về tình bạn, tình thân, tình yêu, và tuổi trẻ. Mình là một người trẻ đang try to figure things out ở tuổi đôi mươi này, và dĩ nhiên, thời cấp 3 ngây ngô của mình đã trôi qua rồi. Mình mong câu chuyện mà mình viết nên có thể giúp những người trẻ như mình cảm thấy được một chút ấm áp và bớt sợ hãi trên con đường trưởng thành. Và, dù bạn đang ở độ tuổi nào, mình mong bạn có được một tuổi 17, 18 thật trọn vẹn và tươi đẹp. Bất cứ khi nào nhớ lại những tháng ngày ấy, bạn đều có thể mỉm cười, như mình đã, đang và sẽ."Tất cả những người đã cùng tôi chen chúc trong thời thanh xuân chật chội ấy, ai cũng mang trong mình đầy lí tưởng và hoài bão, từng bước tạo nên con đường của riêng mình sau này. Thịnh Công đã từng hỏi tôi rằng, có hối hận vì khi ấy đã không thổ lộ hay không, tôi cũng chỉ mỉm cười. Dường như, khi đem lòng đơn phương ai đó, tình cảm càng sâu đậm, thì bản thân sẽ càng tự hoài nghi. Tôi khi ấy trong mắt mọi người xuất sắc là thế, ưu tú là thế, vậy mà tôi lại cảm thấy mình thật "què quặt" trước cậu. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ Diệp Mai năm 18 tuổi là tự ti đến hoang đường, cũng kiêu ngạo đến khó tin, đúng là tột cùng mâu thuẫn. ...Ngày tốt nghiệp, chúng tôi nói lời tạm biệt như thường lệ. Nhiều năm sau, tôi nhận ra rằng chính thanh xuân đã nói lời tạm biệt với tôi của ngày hôm đó..."…

[EDIT] Tiểu Ngọt Ngào

[EDIT] Tiểu Ngọt Ngào

21 3 1

Hán Việt: Tiểu điềm mậtTác giả: Vô Ảnh Hữu TungTình trạng: 168 phầnThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết , Vườn trường , Song hướng yêu thầm , Nhẹ nhàng , Cận thủy lâu đài , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1 , Nữ chủTruyện được kim bài Tấn Giang đề cử!!! Văn án:Hạ Chi Tuyển chính là học thần, là mẫu học sinh ba tốt trong mắt lão sư: thành tích tốt, tố chất cao, ngôn từ khiêm tốn. Thời điểm hắn không cười, toàn thân đều toát ra hơi thở cao lãnh cấm dục, nữ sinh đều chỉ dám đứng xa xa nhìn lại, không dám tới gần.Sau đó toàn trường truyền đến một tin tức, học thần cũng sẽ vì tán gái mà đánh nhau, ai dám trêu chọc người của hắn, một giây sau liền dạy dỗ ngươi làm người.Tại tiệc tốt nghiệp tiệc tri ân thầy cô đêm đó, có người nhìn thấy hắn đem Cố Tư Ức áp đến bên thân, khiến người ta khóc cũng không buông tay, sau đó cắn môi cô, cất giọng khàn khàn: "Anh thực nghẹn điên rồi. . ."Thi đại học xong, Cố Tư Ức hoa rơi nước chảy, chỉ kém một chút mà khóc tra tiếng "Thành tích kém như vậy, về sau làm sao tìm được công việc tốt. . . Tìm không được công việc tốt, làm sao nuôi sống chính mình. . ."Hạ Chi Tuyển thưởng thức vành tai phấn hồng của cô, bình bình đạm đạm nói: "Anh nuôi em."Sau tốt nghiệp, Hạ Chi Tuyển gây dựng sự nghiệp, lập ra công ty nghiên cứu khoa học biến Cố Tư Ức thành phu nhân tổng tài. Thương nghiệp "Tư Ức Chi Tinh" như hỏa tiễn thành công lớn mạnh, tất cả mọi người đều biết, khoa học kỹ thuật tân quý Hạ Chi Tuyển cưng chiều vợ tận trời.…

ĐÃ TỪNG THÍCH EM NHIỀU ĐẾN THẾ

ĐÃ TỪNG THÍCH EM NHIỀU ĐẾN THẾ

1 0 1

Đây là câu chuyện của riêng tôi, một mối tình đơn phương ngốc nghếch"Aiiidaaa, em trai, em trộm mất trái tim của chị đi mất rồi! "[ Bạn có tin vào yêu từ cái nhìn đầu tiên không, tôi thì không, nhưng thích từ cái nhìn đầu tiên thì có ❤️]Thanh xuân chính là có những nuối tiếc, mà em ấy chính là người khiến tôi tiếc nuối nhất. Nghe được một câu nói: thích là phải nói, cũng như đói là phải ăn. Tôi thật muốn nói cho em ấy biết rằng tôi thích em ấy rất nhiều, nhưng tôi không đủ can đảm, mỗi người chọn một cách để yêu thích người khác, người ta có thể dũng cảm chạy đi bày tỏ tình cảm, tôi thì không ồn ào, mà chỉ làm một người lặng lẽ yêu thích, lặng lẽ thích em... thật nhiều.…

Vợ ơi, kẹo nhá!

Vợ ơi, kẹo nhá!

280 31 23

Khi một "ác ma kẹo ngọt" lạnh lùng, tài giỏi trong mắt mọi người, lại hóa thành "tên con nít mê kẹo" trước mặt cô vợ nhỏ tương lai. Hành trình cưa cẩm cô nhỏ ngốc nghếch trong tình yêu đầy gian nan của anh chàng Thiên Long. Liệu đến khi nào thì cô nàng Thiên Y của chúng ta nhận ra tình cảm của mình dành cho anh bạn thanh mai trúc mã kiêm luôn chồng tương lai đây?Đây là truyện đầu tay của mình. Mình đã ngưng rất lâu và giờ muốn tiếp tục viết lại. Mong mọi người ủng hộ ^^Thể loại: học đường, tình cảm, hài hước...Tình trạng: ongoing…

𝒹 𝓇 𝑒 𝒶 𝓂 𝓈

𝒹 𝓇 𝑒 𝒶 𝓂 𝓈

33 3 3

"Tớ thích cậu""Sao cơ?" "À...haha tớ thích,à không,cực kì thích cậu giải hộ bài tập lí cho tớ. Cậu biết không! Từ ngày bài tập qua tay cậu là thầy cô tổ Tự nhiên réo rít tặng cho tớ cả cơn mưa lời khen. Ôi chao! Chắc hẳn,họ cũng đang mừng thầm. Bởi họ thật may mắn khi có được cô học trò vừa xinh đẹp,thân thiện,chăm chỉ,ngoan ngoãn lại còn học giỏi nữa...Lục Phong,cậu có thấy thế không?"Tôi tuyệt nhiên thao thao bất tuyệt mà chẳng để ý đến những gì đang xảy ra xung quanh. Chẳng biết trên đời này,còn ai dở hơi được như tôi không. Ngại chết đi mất! Nhưng còn xấu hổ hơn nếu tôi bị từ chối ngay lúc này."Tớ cũng thích cậu" - Lúc này,Phong mới cất tiếngTôi không suy tính,không ngại ngùng mà đáp lại ngay "Vì tớ hoàn hảo quá chứ gì" Phong Phong nói tiếp,đôi mắt tựa như thiên thần mang theo cả hồn tôi bỗng sáng lên,long lanh khó tả. Nó như thể là một thứ vũ khí có thế giết chết trái tim non nớt của cô nàng tuổi 16. Đôi mắt ấy còn tuyệt diệu hơn khi nhẹ nhàng nhìn tôi bằng vẻ quyến luyến,ngượng ngùng: "...À không.Tớ cực kì thích cậu,Trương Thư Di!"…

ANH YÊU EM LÀ THẬT!! :>

ANH YÊU EM LÀ THẬT!! :>

42 4 1

đọc đi rồi bíc:))…

My Question Diary

My Question Diary

53 18 10

Có thể các bạn đã biết hoặc chưa biết, nhật kí quan trọng đối với mỗi người như thế nào. Đó là sự riêng tư của cảm xúc, suy nghĩ cũng là chỗ chứa chấp chút trẻ con còn sót lại của chúng ta. Con người ít khi bộc lộ bản chất thật, duy chỉ khi chỉ còn lại một mình đối mặt với khoảng không trống rỗng, ta mới dũng cảm để lộ phần thật đến trơ trọi của ta. Thế nhưng tôi lại đang dần chán ghét việc tự gặm nhấm nỗi cô độc nên tôi quyết định viết nhật kí của mình lên đây với mong muốn những ai đã chọn đọc tôi cũng chia sẻ cảm xúc cùng với tôi....Nhật kí của tôi không bình thường như những quyển nhật kí khác mà mọi người từng viết, từng đọc, nó dựa trên một ứng dụng trên Google Play mà tôi vô tình bắt gặp được cũng trùng tên với nhật kí này. Từng ngày, bằng việc trả lời từng câu hỏi ứng dụng đặt ra, gom góp lại tôi đã có được nhật kí cho riêng mình....Các bạn đọc yêu quý! Nếu đọc những dòng của tôi rồi đồng cảm hay không đồng ý với suy nghĩ nào đó của tôi, tôi hy vọng nhận được sự chia sẻ thật lòng của các bạn!…

🌹 Ở Đây Có Những Caption Hay Ho (❁'◡'❁)

🌹 Ở Đây Có Những Caption Hay Ho (❁'◡'❁)

42 3 3

~ Có vô số những đứa trẻ trong quá trình trưởng thành, linh hồn luôn muốn nhảy xuống những cây cầu. Chỉ là thân thể kiên trì ở lại, tê tê dại dại mà trở thành người lớn... 💔---------------------~ "Đột nhiên muốn tìm anh nói chuyện, mở tin nhắn lên. Hoá ra lần trước người nhắn cuối cùng là em, mà anh vẫn chưa trả lời..."---------------------~ Không bên cạnh người này thì bên cạnh người khác, thế giới rộng lớn biển người mênh mông.Thời gian dài như vậy, không ai nhớ mãi 1 câu chuyện buồn...----------------------Cre: Sưu tầm từ sách báo, fb, tiktok và nhiều nguồn tin khác nhau ❤️…

(CV) Điều tuyệt nhất của chúng ta - Bát Nguyệt Trường An

(CV) Điều tuyệt nhất của chúng ta - Bát Nguyệt Trường An

51,402 216 4

Không phải tình yêu, cũng không phải là tình bạnMình và cậu ngồi cùng bàn,ba năm. Bóng dáng của cậu và bụi phấn đan xen vào nhau, đen trắng rõ ràng, luôn xoay tròn trong trí nhớ của mình.Bọn họ hỏi vì sao mình nhớ cậu rõ ràng đến thế.Mình chỉ nói, không rõ nữa, mọi thứ giống như sổ thu chi, tỉ mỉ cặn kẽ, không thể sai sót.Mình không nhớ rõ bọn mình đã từng nói những gì, làm những gì, cũng không rõ rốt cuộc là ai đã lén trộm bánh Orion của ai.Thế nhưng, mình nhớ rõ cậu.Mình nhớ rõ ba năm ấy, dù cho mình nhìn về hướng nào thì trong ánh mắt vẫn tràn đầy hình bong cậu.Trân trọng gửi bài viết này,tới cậu - người ngồi cùng bàn.Văn án từ trang wp của trangsilk: https://trangsjk.wordpress.com/dieu-tuyet-nhat-cua-chung-ta-bat-nguyet-truong-an/Truyện CONVERT, không phải dịch/edit…

Nam Chính Là Chuyên Gia Giám Định Trà Xanh