
Tên oan gia, tao thích mày !!
- Một cô gái swag siêu ngầu nhưng lại rất tinh nghịch, phá phách đứng chót lớp- Một chàng trai lạnh lùng, học giỏi nhưng về việc quậy phá đứng thứ 2 không ai dám đứng thứ 1 và xét về lực học lại rất giỏi?? Nó và hắn gặp nhau nhờ anh hai nó. Định mệnh đã đưa hai người gặp nhau!! Liệu khi 2 siêu quậy đụng độ thì chuyện gì sẽ xảy ra ??Cùng đón xem nhé !!!…
![[ĐOẢN] Đạo Tặc và Kẻ Lang Thang](https://truyentop.pro/images/doan-dao-tac-va-ke-lang-thang-345916422.webp)
[ĐOẢN] Đạo Tặc và Kẻ Lang Thang
WARNINGCRACKCANONCRACKCANON CRACKCANONKhông đục thuyền, không so sánh, không war sẽ không có đau thương.Có Mục Tứ Thành (lớn) x Bạch Lục.…

My Question Diary
Có thể các bạn đã biết hoặc chưa biết, nhật kí quan trọng đối với mỗi người như thế nào. Đó là sự riêng tư của cảm xúc, suy nghĩ cũng là chỗ chứa chấp chút trẻ con còn sót lại của chúng ta. Con người ít khi bộc lộ bản chất thật, duy chỉ khi chỉ còn lại một mình đối mặt với khoảng không trống rỗng, ta mới dũng cảm để lộ phần thật đến trơ trọi của ta. Thế nhưng tôi lại đang dần chán ghét việc tự gặm nhấm nỗi cô độc nên tôi quyết định viết nhật kí của mình lên đây với mong muốn những ai đã chọn đọc tôi cũng chia sẻ cảm xúc cùng với tôi....Nhật kí của tôi không bình thường như những quyển nhật kí khác mà mọi người từng viết, từng đọc, nó dựa trên một ứng dụng trên Google Play mà tôi vô tình bắt gặp được cũng trùng tên với nhật kí này. Từng ngày, bằng việc trả lời từng câu hỏi ứng dụng đặt ra, gom góp lại tôi đã có được nhật kí cho riêng mình....Các bạn đọc yêu quý! Nếu đọc những dòng của tôi rồi đồng cảm hay không đồng ý với suy nghĩ nào đó của tôi, tôi hy vọng nhận được sự chia sẻ thật lòng của các bạn!…

Từ Từ Luyến Trường Không/TG:Bản Lật Tử/Cvter:luoihoc-Hoàn
Văn án: Hướng Trường Không gần nhất thường xuyên cho Từ Luyến đưa thức ăn ngoài, đưa đưa, cuối cùng đem mình biến thành thức ăn ngoài.-- máy bay xẹt qua sau lưu lại vệt đuôi mây, là chúng ta đối với thiên không quyến luyến.◤ đọc chỉ nam ◢① sau mùa xuân mở hố, thích tiểu thiên sứ trước tiên có thể cất giữ②1V1, he…
![[Đang Viết] HẠ NGỌT](https://truyentop.pro/images/dang-viet-ha-ngot-380827410.webp)
[Đang Viết] HẠ NGỌT
Gió lay nhẹ cành cây, những tán lá xì xào trong cơn gió cuối hạ, hòa vào cái nắng chói chang đang dần dịu đi của ngày hè oi ả.Thanh Di cầm chậu hoa cẩm tú cầu đặt lên quầy trưng bày trong cửa hàng. Cô gái bước ra cửa, vươn vai tận hưởng làn gió mát mẻ. Bỗng một tiếng: "Rầm..." vang lên. Chiếc xe đạp thể thao màu đen pha đỏ ngã sõng soài trên vỉa hè. Ánh mắt Thanh Di dừng lại trên khuôn mặt của chàng trai vừa ngã xe đó, mắt chạm mắt, bỗng cô cười "Phụt" lên một tiếng. Lần gặp gỡ đầu tiên của Thanh Di và Hoàng Dương chả lãng mạn gì sất, ngược lại còn trong tình cảnh vô cùng xấu hổ nữa là đằng khác.Câu chuyện của Boy hay ghẹo và Girl hay dỗi...| Nam chính: Nguyễn Hoàng Dương | | Nữ chính: Phan Lê Thanh Di |…

Lời Nói Dối Của Anh Và Tôi
"Vĩnh Biệt"…

Hùng ưng
Trên đại lục áo nam đại lục có rất nhiều vương quốc, công quốc,lĩnh chủ.Đại lục thường xuyên xảy ra chiến tranh giữa các quốc gia và vùng lãnh thổ khiến cho đại lục biến thành một loại hỗn loạn,nghèo hèn,đói khát,bệnh tật,huyết tinh và chết chóc.Áo nam đại lục trên mảnh đất này nhất hoang vu vùng núi dã nhân có một người niên thiếu từ địa cầu xuyên qua.anh sẽ đối mặt với thế giới xa lạ và hiện thực như thế nào khi đối mặt với sự khốn cùng,đói rách,tuyệt vọng của những người miền núi dã nhân và gia đình nhỏ của mình.Anh sẽ dẫn dắt mọi người thoát khỏi khốn cùng đi tới hy vọng hay là chấp nhận với hiện thực!..…

draft1
Trước khi gặp gỡ Minh Huy, cuộc sống của Chiêu An vốn là hai màu trắng đen tẻ nhạt. Trong đôi mắt không có tia sáng của hi vọng, con đường về nhà không có trăng sao dẫn lối. Sống mà không có mục đích, ngày ngày trôi qua vô nghĩa. Minh Huy kiêu ngạo, từ gia cảnh tới học lực đều tốt đẹp. Con đường phía trước là ánh sáng dịu mắt, tự do và vô lo nghĩ. Hai con người tưởng chừng chẳng có chút liên quan nào lại từng chút một buộc chặt lại quấn lấy nhau. Minh Huy từ trên cao bước xuống để cứu rỗi người mình yêu. Chiêu An lạc lối được một người nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay, chạy trốn khỏi những niềm đau u uất. Cậu có nghe thấy không? Thanh âm nơi ngực trái. Tớ thấy thế giới này thật vô vị, nhưng vì còn có cậu mà sống trọn vẹn một đời.…

﹝Lâm Lâm Hạ Mộng﹞
*Ngày cuối hè oi bức được xoa diệu bởi cơn mưa phùn.Hôm nay là ngày được thông báo nhận giấy nhập học và nhận lớp của trường cấp 3 có tiếng tại một thị trấn nhỏ.Trên khắp các con đường dẫn đến trường, trở nên nhộn nhịp rộn vang bởi tiếng ve và niềm háo hức của các bạn học.Nhưng không phải tất cả, ngoài sự háo hức vẫn còn có những nỗi sợ hãi, lo lắng, bất an và vô định.*…

Chạy Theo Mùa Hạ
Mưa rơi. Những giọt nước lăn dài trên mái hiên, tụ lại rồi trượt xuống con đường lát gạch xám. Tiếng nước vỗ lộp độp vào những mái nhà, từng tán cây ven đường rung nhẹ dưới cơn mưa đầu mùa. Bầu trời âm u, nặng trĩu, như thể báo hiệu một cơn giông còn kéo dài.Mộng Đình bước chậm rãi trên vỉa hè, tay siết chặt chiếc ô màu đen. Chiếc váy đồng phục dài ngang gối của cô khẽ lay động theo từng cơn gió. Trời đã muộn, nhưng cô không vội về nhà.…

Thôi Làm Thanh Mai Trúc Mã Có Được Không?
Chiếc xe đột nhiên nghoẹo một cái, thì ra là do Trần Lục Nam vừa mới bỏ một tay, chỉ để một tay giữ càng xe. Hắn thẳng lưng, vỗ ngực cái bộp, dõng dạc nói: " Mẹ nói thanh mai trúc mã là tớ sẽ phải chở cậu đi học mãi mãi, cho đến một ngày chở cậu về nhà tớ mãi mãi!"Nói xong hắn cười giòn tan... . Tôi nhìn thấy cả giọt mồ hôi qua lớp áo trắng mỏng trước mặt mình, chảy dài một vệt, cuối cùng thấm ra lớp áo, tan thành một chấm mờ mờ ở cuối lưng..Sau đó còn nghe tiếng thở dài yếu ớt: " Thật là bất công !Tôi đột nhiên lại thấy vui vẻ, chẳng thèm so đo với tên nhóc đó nữa.…

Vì những ngày đau đớn đã qua
Rồi chúng ta sẽ đi cùng nhau đến chân trời hạnh phúc chứ? Rồi chúng ta sẽ mãi mãi không bao giờ lìa xa đúng không? Rồi chúng ta sẽ có những khoảnh khắc vui vẻ bên nhau đúng không? Rồi chúng ta....chúng ta sẽ.....CHÚNG TA CHIA TAY RỒI! Không quên được người yêu cũ, ngày đêm mong nhớ về nhau, sao cô lại ích kỷ như vậy? Ngoảnh mặt đi không nói lời tạm biệt. Hắn đợi mòn mỏi dài dẵng 15 năm trời. Ngày gặp lại cô anh như người mơ bừng tỉnh giấc. ------------------------------Trong quá trình viết sẽ có nhiều thiết sót, vì thế hoan nghênh sự đóng góp của tất cả mọi người. Yêu mọi người 💖…

Khi thời gian ngừng lại
Thể loại : đam mỹ, vườn trường.Nhân vật : Trần Giang Vũ × Đỗ Trường An Trần Giang Vũ tựa người vào cột đèn, ánh đèn đường hắt lên mặt hắn thành những vệt sáng loang lổ. Đôi mắt hắn sâu thẳm như hòa vào đêm đen, cất lên giọng nói không rõ cảm xúc:- Trường An...Trường An...Trường An, tao muốn ôm mày, có được không?Đối diện với yêu cầu kì lạ này, cậu vẫn giữ im lặng, cất bước đến đối diện người kia, rồi lại nhẹ nhàng dang hai tay, môi mấp máy một từ gì đó không rõ. Nhưng hắn biết, cậu nói : " Được."Đêm tối, dưới ánh đèn vàng lờ mờ, là chiếc bóng đen của hai người hòa quyện vào nhau. Thật tốt nếu thời gian vĩnh viễn ngừng lại ở thời khắc này.…

Gặp nhau mùa hoa nở
Trong cuộc đời, có những cuộc gặp gỡ tưởng chừng như ngẫu nhiên, nhưng hóa ra lại là định mệnh sắp đặt. Phạm Nữ An Nhiên từng là một cô gái tràn đầy sức sống, nhưng biến cố xảy ra khiến cô dần khép lòng, chìm sâu trong trầm cảm và rối loạn lưỡng cực. Những mối quan hệ dần xa cách, thế giới xung quanh trở nên u ám. Khi bệnh tình trở nặng vào năm lớp 11, gia đình quyết định cho cô đi du lịch cùng em họ Hạ Chang, với hy vọng giúp cô tìm lại chút bình yên.Tại cánh đồng hoa hướng dương-nơi cô từng không hề yêu thích nhưng giờ lại trở thành điểm tựa tinh thần-An Nhiên vô tình gặp Đức Vũ Minh Dương, một thiếu gia có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng thực chất cũng mang trong mình những vết thương chưa lành. Hai người chạm mặt trong khoảnh khắc thoáng qua, tưởng như chỉ là một cuộc gặp gỡ vô tình. Nhưng số phận lại một lần nữa đưa họ đến gần nhau khi An Nhiên chuyển đến trường mới, nơi Minh Dương đang theo học.Ban đầu, Minh Dương không để tâm đến cô. Cậu từng gặp rất nhiều cô gái, và An Nhiên cũng không ngoại lệ-ít nhất là cậu nghĩ vậy. Nhưng càng tiếp xúc, cậu càng nhận ra cô không giống bất kỳ ai. Đằng sau vẻ ngoài trầm lặng ấy là một tâm hồn chất chứa những nỗi đau và tổn thương. Không hiểu từ bao giờ, sự tò mò ban đầu đã dần biến thành sự quan tâm chân thành. Minh Dương không chỉ muốn biết về An Nhiên-cậu muốn bảo vệ cô, muốn kéo cô ra khỏi bóng tối của chính mình.Bên cạnh hai nhân vật chính, truyện còn xoay quanh những người bạn đặc biệt: Phan Thiên Kim, tiểu thư kiêu kỳ nhưng giàu lòng nhân ái; Phan Thiên Ph…

Lưu Luyến Tình Đầu
Truyện nói về thời thanh xuân, rung động đầu đời của Lãnh Hàn và Hoàng Anh. Về những chuyện xảy ra khiến bọn họ càng thêm thân, nhưng...[Trích đoạn một]"Mình thấy hai người hợp nhau lắm đấy." Hoàng Anh mỉm cười nói với Lãnh Hàn và Tiểu Uyên. Sắc mặt của Lãnh Hàn chợt trầm xuống. Hoàng Anh nhìn vào đôi mắt của anh. Cô đôi khi thật sự không thể hiểu được anh đang nghĩ điều gì. Đôi mắt của anh sâu tựa không đáy. "Cậu nói thật sao Anh Anh?" Tiểu Uyên đáy mắt loé lên ánh sáng. "Nếu như cô đã nói như vây, chúng ta từ đây đừng có dính dáng tới nhau nữa." Lãnh Hàn đứng dậy bước đi bỏ lại một câu. Bóng lưng anh cô đơn lạnh lùng, tựa như một con sói cô độc trên hoang mạc không nơi nương tựa. Cô, Hoàng Anh, chưa bao giờ thấy anh như vậy. Cho rằng anh rất lạnh lùng đi, nhưng cũng chưa bao giờ khiến cô có cảm giác đáng sợ như vậy.Tiểu Uyên ngồi trên ghế, vờ như không hiểu, nhưng ánh mắt lại hiện lên một tia khinh thường.Hoàng Anh đã không ngờ tới một điều.[Trích đoạn hai]"Anh vẫn tiếp tục theo đuổi em cho dù em có xa lánh anh. Vì anh tin rằng, một ngày nào đó sự cố gắng của anh sẽ được đền đáp." Lãnh Hàn quay lưng nói với Hoàng Anh.Cre: @yangchu_9504…

(nhanh xuyên) thiếu niên ngươi bản vẽ đồ sâm rách
http://vietphrase.com/go/www.f5zw.com/txt/162.htmlvăn án :“ tao năm , ngươi hoa cúc rớt . ”“Σ( ° △ °|||)!!” bổn văn lại tên 《 tiết tháo , tiết tháo , ngươi đi đâu vậy nha ~》《 hệ thống quân cùng ngươi nhặt mập tạo 》《 một một một tao năm huyết lệ sử 》 bổn văn còn tên 《 bàn về ăn bồ đào không ói bồ đào da đích nguy hại tính 》《 không ói da ngươi tựu xuyên việt liễu yêu 》 cống hiến hoa cúc , cứu vớt thế giới ! chúng ta khẩu hiệu là ——“ cong cong không nghĩ tới , lạp lạp lạp lạp nữa/rồi !” ở không hoàn toàn thống kê , đem có mạt đời , ngụy thân , sống lại , ân phách , thú nhân , trúc mã , tu chân , rách kính nặng viên ( đời sơ thiết định ) , cùng với hướng đạo cùng lính trinh sát , võ hiệp , thứ tự sắp hàng chẳng phân biệt được trước sau . thông báo 【 bổn văn nguyên kế hoạch 1 tháng 28 ngày vào ngay cả hơn 3 chương , ngu xuẩn tác giả đã bị miệng miệng đảm nhiệm tàn phá ! lấy thân trả nợ ! hoan nghênh gia nhập cúc cùng tao năm , gõ cửa chuyên văn tên tất điền , không điền không thêm thứ lỗi , bầy dãy số :421299902 đâm đâm đâm ~~~ .…

Sa Hải 1 - Hoang sa quỷ ảnh
Nguồn: https://thanhphongngannguyet.wordpress.comEdit: Thanh Phong Ngân Nguyệt, Fang Qing, NguyenminhxuanBeta: Thanh Phong Ngân Nguyệt, Phong Thanh Dương…

tiếc nuối cuối cùng
Nội dung : Dư Thiên Vũ - một học sinh cấp 3 sắp tốt nghiệp, lúc đang dọn đồ, cậu bị hai học sinh lái xe tông trúng. Sau khi tỉnh dậy liền thấy mình đã ở trong thân xác một học tra kiêm ác bá mới lên cấp 3, sau khi ở trong thân thể này tới trường cậu liền gặp đại ca lầu Tây là Mạc Dương. Hai người và đám đàn em ở trong một con ngõ lao vào đánh nhau, cũng vì sự việc này mà hai có thể đến gần nhau hơn một chútNhân vật chính : Mạc Dương x Dư Thiên Vũ Thể loại : vườn trường, đam mỹ, 1x1, hiện đại, hài hước ( bộ này hiện đang được đăng ở ứng dụng TYT, wed truyenfull )…

Mùa Hè Nơi Sóng Biển Gặp Chúng Ta
"This is not a love story, this is a story about love."Câu chuyện mà mình muốn kể không phải là một chuyện tình, nó nhiều hơn thế. Đó là câu chuyện về tình bạn, tình thân, tình yêu, và tuổi trẻ. Mình là một người trẻ đang try to figure things out ở tuổi đôi mươi này, và dĩ nhiên, thời cấp 3 ngây ngô của mình đã trôi qua rồi. Mình mong câu chuyện mà mình viết nên có thể giúp những người trẻ như mình cảm thấy được một chút ấm áp và bớt sợ hãi trên con đường trưởng thành. Và, dù bạn đang ở độ tuổi nào, mình mong bạn có được một tuổi 17, 18 thật trọn vẹn và tươi đẹp. Bất cứ khi nào nhớ lại những tháng ngày ấy, bạn đều có thể mỉm cười, như mình đã, đang và sẽ."Tất cả những người đã cùng tôi chen chúc trong thời thanh xuân chật chội ấy, ai cũng mang trong mình đầy lí tưởng và hoài bão, từng bước tạo nên con đường của riêng mình sau này. Thịnh Công đã từng hỏi tôi rằng, có hối hận vì khi ấy đã không thổ lộ hay không, tôi cũng chỉ mỉm cười. Dường như, khi đem lòng đơn phương ai đó, tình cảm càng sâu đậm, thì bản thân sẽ càng tự hoài nghi. Tôi khi ấy trong mắt mọi người xuất sắc là thế, ưu tú là thế, vậy mà tôi lại cảm thấy mình thật "què quặt" trước cậu. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ Diệp Mai năm 18 tuổi là tự ti đến hoang đường, cũng kiêu ngạo đến khó tin, đúng là tột cùng mâu thuẫn. ...Ngày tốt nghiệp, chúng tôi nói lời tạm biệt như thường lệ. Nhiều năm sau, tôi nhận ra rằng chính thanh xuân đã nói lời tạm biệt với tôi của ngày hôm đó..."…