247 Truyện
Dùng hết ngày nắng - Lễ Dã

Dùng hết ngày nắng - Lễ Dã

1 0 1

Tác giả: Lễ DãThể loại: Tình hữu độc trung (chỉ yêu một người), duyên trời tác hợp, thanh mai trúc mã, điền văn, thanh xuân vườn, trời giáng, chữa lành.Một câu vắn tắt nội dung: Thanh xuân chăm chỉ nhiệt liệt học hành.Văn án chỉ là trò đùa ô long thui, không mô tả cảm xúc của trẻ vị thành niên.Văn án:Nam sinh mới chuyển tới nọ tên là Lý Khâm Thần, hạnh kiểm và học lực đều ưu tú, đẹp trai ít nói, nghe đồn còn là thanh mai trúc mã quen biết nhiều năm của Lê Linh Linh, nhưng bọn họ cứ gặp là cà khịa nhau, mới ngày đầu tiên đã gây thù chuốc oán.Một ngày nọ, Lê Linh Linh bỗng nảy ra một chủ ý xấu từ cái đám bạn tồi. Chiếm lấy cậu ta rồi đá cậu ta đi, cho cậu ta nếm mùi đau khổ của trần gian! Nhưng mà quả kế hoạch này độ khó hơi cao, sau khi dành cả một đêm để nghiên cứu tiểu thuyết cũ - Lê đại tiểu thư quyết tâm đi đường tắt..."Các cậu vẫn chưa biết sao? Ở ngay phòng dụng cụ của tiết thể dục ý, cậu ta đã chặn tớ ở trỏng rồi như this như that một tiếng liền..."Cái đám bạn hư hỏng đang nghe tới đây thì mắt nhìn ra đằng sau, đột nhiên xanh mặt ấm ĩ tản ra.Lê Linh Linh chẳng hiểu gì cả, cho đến khi cái cổ quý giá bị tóm lấy từ đằng sau, tai cô mới nghe thấy tiếng cười giễu cợt của vị thiếu niên: "Một tiếng liền?""........."Sau đó tin đồn nhảm ấy được quần chúng ăn dưa theo dõi từ đầu đến cuối bác bỏ: Là giả! Chỉ có mười phút thôi!~ Dùng hết ngày nắng của mùa hè, chỉ muốn say đắm cùng với cậu ~…

HẠ TÀNG VƯƠNG NẮNG

HẠ TÀNG VƯƠNG NẮNG

3 2 1

Tác phẩm: HẠ TÀN VƯƠNG NẮNGTác giả: Con mèo kêu meo meo [LIUKAT]Thể loại: Học đườngTags: Việt Nam truyện, thuần Việt, học đường, đồng phục đến váy cưới, học đường đến lễ đường, happy ending, HE, gió tầng nào mây tầng đó, gương vỡ lại lành,...Nhận diện: nam sinh dù hư nhưng không hỏng x nữ sinh ba tốt chữa lành toàn phầnNgày khởi viết: Ngày hoàn thành:Ngày đăng tải: Nhân vật chính: Nguyễn Phùng Khải Minh x Nguyễn Đoàn Du Uyên* **Hạ tàn vương nắng là ý gì?Là cố chấp đến hèn mọn để yêu thích một người. Những năm sau gặp lại, mọi người đều hoài niệm thời gian xưa cũ ấy. Trong nhóm chat lớp lâu ngày không ai hay lại hiện lên một tin nhắn video, nam chính là Nguyễn Phùng Khải Minh. Cậu ấy say rượu, trên tay còn cầm cả chai, bên cạnh là anh em bạn bè thân thiết. Có người hỏi, còn thích cô ấy không? Cậu ấy ra vẻ thảnh thơi cao ngạo đáp "thích cái gì, ai?", thế mà hồi sau hai mắt cậu ấy lại đỏ hoe, miệng lầm bầm "nhớ chết đi được, mẹ nó, em ấy cứ như thế mà đá tao à?".Mọi người xem tin nhắn đến tận mấy ngày sau vẫn chưa được gỡ, rõ ràng Lê Vũ Quốc Anh đã xem rồi vậy mà cô gái kia còn chẳng thèm động tới. Mọi người cứ ngỡ hai người bọn họ thật sự đường ai nấy đi, không thể vãn hồi. Lại qua một đoạn thời gian, mùa xuân hoa mai khoe sắc, hoa đào nở rộ, bạn cùng lớp nhận được hai cái thiệp mời cùng một lúc. Kính mong bạn đến chung vui cùng Khải Minh và Du Uyên. Mọi người đến tiệc cưới nhà cậu ấy, không ai không nói...Quay đầu gặp cố nhân. * **Nữ chính là học sinh ba tốt, nam chính…

Bốn Mùa Bên Anh

Bốn Mùa Bên Anh

3 0 2

Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…

BỐN MÙA BÊN ANH

BỐN MÙA BÊN ANH

4 1 1

Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…

Nguyện Trở Thành Bề Tôi Dưới Váy Người - lilcat

Nguyện Trở Thành Bề Tôi Dưới Váy Người - lilcat

8 4 2

Tác phẩm: Nguyện trở thành bề tôi dưới váy ngườiTác giả: Con mèo kêu meo meo [LIUKAT]Thể loại: Học đường Tags: Việt Nam truyện, học đường đến lễ đường, đồng phục đến váy cưới, happyending, thanh xuân, tuổi trẻ, song hướng yêu thầm,... Nhân vật chính: Nguyễn Phùng Công Dương x Nguyễn Đoàn Ánh Dương ***Mạng xã hội của cậu ấy không kết bạn quá trăm người, bài đăng của cậu chưa bao giờ xuất hiện, người khác nhắc đến tên cậu trong bài viết cũng chỉ để được không quá ba ngày. Ai cũng nói cậu ấy "lowkey", là hình mẫu bạn trai lý tưởng. Nhưng bọn họ không biết, không phải thiếu niên này "lowkey" mà là cậu ấy không có hứng thú với bất cứ thứ gì, mãi sau này cậu mới đăng lên vài tấm ảnh.Mỗi lần có người vào trang cá nhân của cậu ấy chỉ thấy vỏn vẹn ba bài đăng, tóm gọn không quá một cái màn hình.Bài đăng thứ nhất, là ảnh bóng lưng thiếu nữ mặc đồng phục cấp ba đứng dưới mái hiên đỏ chờ mưa ngừng rơi. Bài đăng thứ hai, là tờ giấy A4 cùng hai chiếc nhẫn đặt kế nhau. Bài đăng thứ ba, là một tấm ảnh chụp lại từ một tấm ảnh film polaroid, hai người trong ảnh đều mặc đồng phục cấp ba, một người đội vương miệng, còn một người cầm thanh kiếm bên hông. Trên bài đăng còn để lại lời nhắn...Nguyện vì em để tôi trở thành kị sĩ trung thành nhất của công chúa đáng kính. ***Tại đây, tôi xin phép gửi đến các bạn, không chỉ là một câu chuyện tình của Công Dương và Ánh Dương mà đây còn là sự chữa lành từ sâu bên trong, của mỗi chúng ta.…

Em Và Hạ ( Tôi Chết Vào Mùa Hạ Năm Ấy)

Em Và Hạ ( Tôi Chết Vào Mùa Hạ Năm Ấy)

33 2 1

Vào cái năm đẹp nhất của lứa tuổi học trò, cái năm mà tràn đầy hi vọng với tương lai với những ngôi trường cấp 3 mơ ước thì... Hạ lại phát hiện mình mắc phải căn bệnh ung thư quái ác ? Làm sao đây ?Tương lai của Hạ ? Ước mơ của Hạ ? Và còn cả mối tình chưa ngỏ lời với người mà Hạ thầm thương trộm nhớ ? Chán nản, tuyệt vọng, Hạ sống trong sự đau thương và vô vọng cùng cực. Mất đi ý chí, động lực sống...có lẽ dù là mơ Hạ cũng không ngờ mình sẽ chết ! Sẽ chết ở thời điểm thanh xuân mình rực rỡ nhất ! Không ! Hạ phải sống, Hạ còn mẹ còn anh trai và còn cả... Mối tình đầu là Vũ Lâm cô chưa thổ lộ. Chỉ cần sống, 1 ngày...1 tháng hay bạo nhiêu cũng được. Hạ muốn được sống ! Được đặt chân vào ngôi trường chuyên mà Hạ mơ ước và cả được thử một lần được yêu nữa..._____Cuộc sống có rực rỡ hay không vốn chẳng nằm ở vấn đề thời gian mà nằm ở cách bạn sống. Nguyễn Ngọc Hạ đã kiên cường chiến đấu với bệnh tật ! Còn bạn ? Chúng ta sống vì lẽ gì hay chỉ tồn tại cách vô mục đích ?Hãy sống ! Hãy sống thực sự vì lúc bạn cận kề với cái chết bạn sẽ chẳng thể sống thêm một lần nữa.Em Và Hạ - Dựa trên câu chuyện có thật.…

Parallel Dreams - Giấc Mơ Song Trùng

Parallel Dreams - Giấc Mơ Song Trùng

6 1 1

Một giấc ngủ đi theo đó có thể là giấc mơ hoặc ngược lại là chẳng có gì.Nỗi tuyệt vọng.Cái chết có nhiều cách nhưng trên 2 phương diện là chết bởi thể xác hay chết về linh hồn đáng sợ hơn chắc có lẽ là trường hợp mà chẳng kẻ nào mong, đó là cả hai cùng tiêu tán, chết cả thể xác lẫn linh hồn.Sinh ra và chết đi, nói cách khác là sinh và tử hay ra đời và lìa đời, dù nói cách nào thì ý nghĩa của nó cũng chỉ có một là *sinh ra và chết đi* >>>> Dù có thế nào, dù có là kẻ nghèo hay giàu có, kẻ ngu dốt với kẻ khôn ngoan thì vẫn phải đón nhận yếu tố: bởi sinh ra mà chết đi.Giới thiệu:Alvin ra đi vào mùa đông, nơi hồ băng lạnh lẽo nằm sâu trong rừng thông. Từ bé cậu đã chẳng nhận được tình yêu từ người thân hay bạn bè.Từ khi mở mắt ra và có ý thức ở một thế giới mới lạ cậu có thể cảm nhận mọi thứ ngay xung quanh cậu đang sống thật xinh đẹp. Rồi một kí ức kì cục rót vào đầu cậu nói cậu chỉ là một nhân vật phụ sống trong một cuốn tiểu thuyết còn là nhân vật phản diện. Nó nói cậu là một thiếu gia bị lưu lạc ở bên ngoài vì một sự cố mất tích, nói cậu có một tuổi thơ bất hạnh trong một cuộc sống khổ cực, bị bạo hành bởi gia đình nuôi cậu vì không phải là huyết thống. Sau này được gia đình giàu có tìm về, cậu lại đi bắt nạt con nuôi thế thân, mọi oán hận trút giận lên người xung quanh,... sau này bị chính tính cách như vậy hại thảm rồi bị người khác bỏ rơi, bị báo thù đến chết... Alvin rùng mình với cái chết nhưng cậu vẫn có chút không hiểu với nó cho lắm, nó nói vậy là có ý gì?.…