Truyện kể về hành trình của Hạ Ngọc Nhiên được Hứa Gia Vĩ đến chữa lành từ những tổn thương của Trạch Dương cô nàng Hạ Ngọc Nhiên có tính cách hoà đồng nói nhiều , đôi khi thì trầmTrạch Dương hoạt ngôn và thích giúp đỡ mọi người chung quanh không quan trọng nam hay nữ Hứa Gia Vĩ trầm với người ngoài nói nhiều và nhây với người bạn thân và kèm theo đó Hạ Ngọc Nhiên và Hứa Gia Vĩ còn có 1 nhóm bạn F6 Truyện kết He❤️( Truyện này từ cuộc đời của tác giả mà ra)…
Cố Nghiêu được ví như là một kẻ bất hạnh nhất thế gian, cậu có một gia đình không hạnh phúc, một môi trường học tập không lành mạnh khi bạn bè đều bắt nạt anh, cuộc sống của Cố Nghiêu dường như đi vào bế tắt.Một ngày nọ, đó là một đêm kinh hoàng đối với Cố Nghiêu khi vừa trải qua một cú sốc lớn, lang thang ở ngoài khi trời vẫn còn tối. Anh đi lên cầu thì trời chợt đổ cơn mưa khiến cậu ướt đẫm."thật nhục nhã, đến cả ông trời còn đang khóc cho mày đấy, Cố Nghiêu" - Anh tự nói với bản thân, anh tuyệt vọng, đau khổ vì cuộc đời của bản thân.Có tiếng bước chân ở gần khiến Cố Nghiêu ngẩng đầu lên nhìn phía trước, đã thấy một người phụ nữ lạ mặt đang đứng ở đầu cầu và nhìn anh với đôi mắt vô cảm, cô ta đến gần Cố Nghiêu và đưa chiếc ô ra che mưa cho anh.…
" Thanh xuân!Đó là những năm tháng tuổi trẻ vô cùng đáng nhớ. Năm tháng ấy gửi đến cho chúng ta những hoài bão, những ước mơ và một tình yêu. Thanh xuân của tôi hạnh phúc khi có anh bên cạnh. "…
Ngày khai giảng Thi Ân đã đi trễ đã thế cô còn gặp được một người bạn trong lớp rất kì lạ.Cô sinh lòng hiếu kỳ về cậu bạn này, cũng vì vậy mà Thi Ân trở thành bạn cùng bàn với cậu bạn này, và từ đó hai người trở thành oan gia ngõ hẹp, được cả lớp ví như nước với lửaVà cứ thế mỗi ngày cả lớp chỉ thiếu điều mua hộp bắp rang bơ, lon nước ngọt vào lớp hóng hớt cặp gà bông trong lớp, cũng vì chuyện Thi Ân hay kể chuyện, giúp đỡ cậu bạn trầm tính, lạnh lùng như tảng băng, mà lập ra nhiều nhóm cá cược xem Phước Thiên có bị sự tốt bụng, dễ thương của Thi Ân cưa đổ hay không.…
năm tôi 15 tuổi, đã bắt gặp được ánh dương rạng rỡ nhất. cậu ấy ngang tàn, thách thức tới cả trời cao, cậu ấy bước đến vào ngày nắng hạ xuân sang, vô tình đốt cháy cả ánh chiều tàn vương vãi trong đáy mắt tôi. cùng câu nói của thiếu niên in sâu vào tận xương tuỷ: "Nguyễn Hà Anh, lớp song ngữ pháp?"năm tôi 25 tuổi, vừa vặn gặp lại cậu. thế nhưng là trong một cơn mưa rào cuối hạ, thiếu niên năm ấy khí chất vẫn như vậy, chỉ khác giờ đây ánh mắt cậu tăng thêm vài phần lạnh lẽo, khí chất áp bức mạnh mẽ. có vẻ cậu quên tôi thật rồi, cậu ấy hờ hững nhìn về phía tôi, độ nghiêng của chiếc ô dần hướng về bên kia. giọng nói trầm ấm dần phảng phất:"lần sau, em mang theo ô?!được không?"────୨ৎ────☆ Thể loại: ngôn tình, thanh xuân vườn trường, gương vỡ lại lành, HE…
"Sau này mày tuyệt đối đừng yêu ai khác, sẽ làm người ta đau đấy""..."8/7/2024, Tạm biệt và hẹn gặp lại!"Thanh xuân của chúng ta như một cuốn nhật ký chưa viết xong, mỗi ngày đều có những câu chuyện mới, có những nụ cười, có cả những làn nước mắt, nhưng tất cả đều thật đẹp."…
« Anh như mặt trời sưởi ấm trái tim em, soi sáng thế giới của em, là sợi dây em bám víu, là ánh sáng dẫn đường cho cuộc đời em. Khi em sợ hãi buông tay anh để chạy trốn, lúc đó mới biết anh chính là linh hồn, là cả thế giới của em » _An Nhiên.« Khi bên nhau em thường hay nói 'anh là mặt trời, là hơi ấm, ánh sáng của em'.. nhưng em lại không biết rằng mặt trời của em cũng bị đốt cháy trong chính ánh sáng đó, cũng muốn chạy trốn khỏi ánh sáng đó. Ngày gặp em anh như tìm thấy nơi đến của cuộc đời mình. Nếu em nói anh là mặt trời thì anh sẽ nói em chính là mặt trăng của cuộc đời anh, như ánh sáng mát lạnh, như cơn gió trong lành đến làm dịu mát thế giới của anh. Em là cuộc đời anh, là thế giới, là tất cả những gì anh muốn có trong cuộc đời này »_ Thiên Phúc. Định mệnh cho chúng ta gặp nhau, rồi lại khiến hai ta chia xa.. Như quy luật của tự nhiên, mặt trăng và mặt trời Liệu rằng ta có thể bên nhau?…
''Một ngày mùa thu, khi lá vàng rơi rụng, khi những cơn gió mùa thu se lạnh mơn man lòng người, hai người con trai vốn xa lạ lại vô tình bước chân vào cuộc đời của nhau. Họ gặp nhau ở một quán cà phê trong ngõ nhỏ, và tình yêu của họ đã bắt đầu từ đó, bắt đầu dưới trời thu lặng lẽ, cũng dịu êm, phảng phất một mùi hương quen thuộc khiến con người ta thổn thức đến lạ.... Hai ánh mắt giao nhau, khẽ chạm đến trái tim đối phương. Một mang nỗi niềm thẳm buồn, nặng tâm sự, một lại chứa đựng sự hồn nhiên, vô tư lự của tuổi trẻ. Và, bánh răng số phận bắt đầu xoay chuyển, sự giao thoa giữa hai cuộc đời đặc biệt tạo nên một vở kịch đầy tinh tế mà lại dịu dàng, ghi dấu ấn với mùa thu lá vàng năm ấy...''#Phương MộcThể loại: Tiểu thuyết, đam mỹ, chữa lành, sinh tử, huấn, có ngược thân ngược tâm, có ngọt ngào như cục đường lớn, tâm lý, kết đẹp, hiện đại, có yếu tố 18+Nhân vật:-Bách Lục [Top]-Bạch Khương[Bot]-Khương Ái [Top 8]-Mẫn Vi [Bot 8][Bắt đầu: 10/8/2024]…
"tớ không biết, cũng không hiểu thế nào là sự kết thúc... sau một cơn mưa, là là một trận giông khác, sau một niềm, lại là nỗi buồn khác, sau một năm, lại thêm 365 ngày đau khổ khác, mọi thứ tưởng chừng như đang lặp lại trong một vòng xoáy vô tận... tớ thực sự rất muốn kết thúc,...kết thúc tất cả...."Thờ thẫn đi duới cơn mơ, cơn mưa, khi xưa cô đã từng hạnh phúc biết bao... cũng là tiểu công chúa của bố mẹ, từng tiếng sấm rền tựa như ai đang khóc kêu ai oán, kêu lên cho một số phận trớ trêu. Nước mưa hoà lẫn nước mắt, tự hỏi là cô đang khóc, hay ông trời đang khóc thay cho cô... từng cơn gió lạnh buốt như ghim vào xương vào thịt...chiêu an - đứa bé tội nghiệp cứ luẩn quẩn trong vòng xoáy của số phận, thân ảnh bé nhỏ ngồi rạp xuống bên vệ đường, hai tay ôm đầu gối, đôi mắt u buồn sưng húp - không ai nghĩ một thiếu nữ tuổi xuân thì lại mang dáng vẻ như vậy. ------------------------------"Thất tình à?"Ngước đôi mắt ầng ậng nước, chiêu an thấy một bóng hình mà có lẽ cả đời cô cũng sẽ không quên.…
"Giữa những cơn mưa Hà Nội, anh và tôi gặp nhau, thoáng qua như hai kẻ xa lạ giữa dòng đời tấp nập. Nhưng mùi hương bạc hà ấy, ánh mắt ấy... đã khắc sâu vào tâm trí tôi suốt 7 năm dài."Thảo Chi - cô gái sống khép kín với những tổn thương chẳng thể xóa nhòa. Ký ức về người mẹ đã mất trong một cơn tai nạn, và bóng hình một cậu bé năm xưa từng giúp cô thoát khỏi bóng tối, là tất cả những gì cô mang theo suốt những năm tháng trưởng thành.Và rồi, vào một chiều mưa se lạnh, khi cô chuẩn bị bước vào cánh cửa cấp 3, cậu lại xuất hiện - như định mệnh sắp đặt. Nhưng liệu đó có thật là người mà cô đã luôn khắc khoải tìm kiếm?Giữa những cơn mưa và ngày nắng, giữa tổn thương và hy vọng, câu chuyện tình yêu đầy cảm xúc của hai con người với quá khứ không trọn vẹn sẽ dẫn lối họ về đâu?"Có lẽ, ai cũng cần một ngày nắng cho riêng mình - ngày mà mọi nỗi đau đều tan biến, chỉ còn lại hạnh phúc vẹn tròn."Ngày viết: 25/1/2025Tình trạng: Ongoing…
Những năm tháng học trò trôi qua như cơn mưa đầu mùa-mát lành, trong trẻo nhưng cũng vội vã và dễ phai. Đôi khi chỉ cần một ánh nhìn, một nụ cười cũng đủ khiến trái tim khẽ rung lên như gió lướt qua hàng phượng đỏ. Trong những ngày nắng nhạt, hai cô gái gặp nhau khi ôn đội tuyển học sinh giỏi-nơi mà kiến thức là mục tiêu, nhưng cảm xúc lại là thứ âm thầm nảy nở. Họ gắn bó như những vì sao lặng lẽ tỏa sáng cạnh nhau, hiểu nhau qua ánh mắt, thương nhau trong im lặng. Chưa ai kịp nói thành lời, chưa ai dám bước qua ranh giới tình bạn. Rồi thời gian cuốn trôi tất cả, để lại sau lưng một mối tình vừa dịu dàng vừa tiếc nuối. Những tưởng câu chuyện ấy đã ngủ yên giữa những trang vở cũ, vậy mà một ngày, định mệnh lại cho họ chạm mặt-lại cùng nhau vượt qua sóng gió . Ai cũng đặt ra câu hỏi liệu giữa họ có tồn tại thứ gọi là "định mệnh" hay không…
"Mùi nắng hạ" - Bộ truyện thứ hai nằm trong chuỗi series "Đầu hạ và vì tinh tú."----------------"Rồi sẽ ra sao khi trong làn mưa trắng xóa này, tưởng vốn chỉ có mình mình lại có thêm một người nữa? ...Lúc tôi nhận ra, bạn đã cởi chiếc cặp để xuống nền đất, lấy hai tay phẩy phẩy chiếc áo sơ mi vốn đã ướt nhẹp và vuốt mái tóc đen đẫm nước ra sau rồi nhìn ra làn mưa. Bạn ấy liên tục nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay rồi nhìn khắp người mình, sau đó lại nhìn ra màn mưa nặng hạt chẳng có dấu hiệu dừng lại. Mãi đến khi cậu bạn đưa mắt nhìn về phía tôi, con bé vẫn đang đứng cách cậu một khoảng và đang chằm chằm nhìn cậu nãy giờ. Trong cơn mưa tầm tã xám xịt ấy, lần đầu tiên tôi gặp cậu. Một câu chuyện tôi chẳng thể gọi tên cho đến mãi sau này."_______________Thiết kế bởi Ivy in the Rain28.7.2024…
Ngày hạ năm ấy, một dáng hình bé nhỏ vô tình bước ngang qua cuộc đời anh, để lại những vì sao sáng rọi giữa bầu trời đêm tĩnh lặng. Cậu là mưa phùn, là cơn gió thoảng dưới tiết trời oi bức nơi Sài Gòn rộng lớn, chóng đến nhanh đi nhưng khiến lòng con người ta cứ lưu luyến mãi không thôi. Dù "Tình trong như đã mặt ngoài còn e", cớ sao đáp án cho một lời tỏ tình chân thành là sự rời đi của cậu. Vậy cuối cùng sau tất cả, là do anh sai, do anh ảo tưởng về thứ tình cảm vốn luôn không có thật, hay do cậu vẫn đang còn điều gì khó nói giấu trong lòng ?…
tui năm nay lớp lớp 9 khá bận rộn nên ra chương hơi trễ nha=>>Có những con người bước vào cuộc đời ta không báo trước, như một cơn gió lạ giữa mùa hạ nồng nàn. Họ đến, để lại dấu chân trên miền ký ức, rồi ra đi hoặc ở lại, nhưng chẳng ai trong chúng ta còn nguyên vẹn như ban đầu.Vũ là ánh mặt trời rực rỡ, sống động và đầy kiêu hãnh. Tâm là dòng sông lặng lẽ, sâu thẳm và khó nắm bắt. Giữa họ không có một lời hẹn trước, chỉ có những lần chạm mặt vô tình, những khoảnh khắc tưởng như vụn vặt nhưng lại khắc sâu hơn bất cứ điều gì. Một cơn mưa, một quyển sách cũ, một ánh mắt thoáng qua-số phận luôn có cách âm thầm đan những sợi chỉ mong manh để kết thành một câu chuyện.Nhưng yêu thương chưa bao giờ là điều dễ dàng. Quá khứ của mỗi người như một vết cắt, và trái tim, dù mạnh mẽ đến đâu, cũng có lúc chùng xuống trước những tổn thương cũ. Có những điều tưởng chừng là định mệnh, nhưng chỉ cần một lựa chọn sai lầm, tất cả có thể vụt qua như ánh nắng cuối hoàng hônVà liệu hai con người tưởng như đối lập ấy có đủ dũng cảm để bước qua những ranh giới không?…
Tác giả: Dương Thiên Vũ•Mọi tình tiết trong truyện chỉ là tưởng tượng của tác giả, mong mọi người không áp đặt lên người thật.•Vui lòng không Re-up khi chưa có sự đồng ý của tớ ạ!________________Này là tác phẩm đầu tay của tớ mong mọi người ủng hộ. Love youu…
Tôi tên Nguyễn Nhật Hạ ngày hôm nay thế giới mất đi một người còn tôi lại mất đi một người bạn của mìnhVì tôi qua nhu nhượt hay quá mặc cảm vì xấu xí, hay không chịu mở lòng chia sẻTôi không ngờ khi chào tạm biệt Chị Năm cuộc đời tôi lại có những bước ngoặc mà chính tôi cũng không ngờ tới?!Liệu cậu có mang đến cho tôi hạnh phúc không?!…
Năm tôi yêu anh nhất, anh dứt áo ra đi rời bỏ không lời từ biệt. Ngay cả những cuộc gọi hay tin nhắn đều không có hồi âm, vốn cảm thấy bản thân sẽ không tài nào vượt qua được nỗi đau bị bỏ rơi cho đến khi những kí ức về anh từ nhạt dần. Nhiều năm không gặp, tôi đã sớm trở thành nữ minh tinh hằng đầu, vô số người yêu mến còn anh thì dính vào tin đồn sử dụng chất cấm mà bị cấm sóng tôi mới biết đã từng có một người sẵn sàng đội mưa cả đêm chỉ vì nghe tôi bị tai nạn. Sống lại một đời, nhất định sẽ không bao giờ khiến bản thân phải hối tiếc lần nữa.…
Từ một nụ cười trong trẻo, Han Yangwoo đã nhìn thấy cả bầu trời.Từ những lần âm thầm lặng lẽ, Cheong Minah nhận ra trái tim mình đã rung động.Họ gặp nhau ở tuổi mười bảy, đồng hành qua những năm tháng đẹp nhất, cùng trưởng thành, cùng tổn thương, cùng yêu.Tình yêu ấy dịu dàng như nắng, chân thành như mưa rào đầu hạ.Họ là những ánh mặt trời soi sáng cho nhau, hứa hẹn sẽ cùng nhau trải qua những nốt thăng trầm trong cuộc sống.Nhưng liệu thời gian có đủ để giữ lời hứa?Hay tình yêu sẽ chọn một cách khác để tồn tại...?…
Hán Việt: Trúc mã thuyết tha hỉ hoan ngãTác giả: Đa Bảo Tiểu Thần TiênSố chương: 44Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Vườn trường , Chủ thụ , 1v1 , Chữa LànhTình trạng: Hoàn thànhEdit: ColaVăn án: Lúc đầu, Tống Tĩnh chỉ vào Cố Chi Hoài và nói với một nhóm trẻ em: "Đây là anh trai tôi".Sau này, tên mà Tống Tĩnh đặt cho Cố Chi Hoài đã trở thành bạn trai của tôi.[Mách nhỏ cho bạn nghe]Đó không phải là tình yêu đơn phương, chỉ là người này nhận ra sớm và người kia nhận ra muộn hơn mà thôi.Bài viết ngắn gọn ngọt ngào, không hề ác độc, nếu thích hãy click vào và bổ sung vào bộ sưu tập của mình nhé.Đều là trúc mã trúc mã, đã nhiều năm như vậy, để họ bên nhau sớm chút, vui vẻ hạnh phúc cũng không phải là quá đáng.Tag: Mùa hoa mùa mưa, Yêu sâu sắc, Ngọt văn, Vườn Trường, Chữa Lành, HETừ khóa tìm kiếm: Vai Chính: Cố Chi Hoài, Tống Tĩnh ┃ Vai phụ: Thẩm Nhậm ┃ cái khác:Một câu tóm tắt: Đừng làm vậy, tôi là trai trẳng!Lập ý: Học tập chăm chỉ ngày ngày tiến lên.…