Tóm tắt ngắn nội dung truyện-Lăng Vũ An,anh thật sự tin em không?ánh mắt cô nhìn về phía hắn,thay vì đợi câu trả lời từ hắn thì cô lại nhận được cái im lặng lạnh lùng. Hắn không tin cô,trước giờ là vậy,hắn chưa bao giờ tin cô. Cô nhìn thấy điều đó trong ánh mắt hắn,trái tim bé nhỏ đang rỉ máu,đau nhói ấy của cô bẻ đôi vụng vở làm 1000 mảnh,khiến cho cô muốn khóc cũng không được,muốn nín cũng không...Ngu ngốc những gì cô làm đều vô nghĩa.…
Lý Tiêu Tiêu cảm thấy xuyên qua thành thư trung vật hi sinh nữ xứng không đáng sợ.Đáng sợ là xuyên qua phía trước, chính mình từng tình chân ý thiết đề nghị tác giả viết tử này nữ xứng.Cuồng túm khốc huyễn nam chủ, tiêu sái nhân gian nam xứng, ôn nhu cứng cỏi nữ chủ.Đều • yếu • hại • tử • ta!Nam chủ: A Lăng, ngươi có nguyện ý hay không cùng ta cùng nhau...Nữ chủ (không chút nghĩ ngợi): Cự tuyệt.Nam chủ: Khụ, ngày hôm qua cho ngươi nhịn...Nữ chủ (cảnh giác): Hạ độc?Nam chủ (mặt hắc): Uống không uống?Ăn qua cấp dưới: Giáo chủ lần đầu thổ lộ cùng với xuống bếp đều chịu khổ cự tuyệt, đột nhiên hảo chờ mong kế tiếp tiết mục...Nói tóm lại đây là một cái ngực vô chí lớn, thầm nghĩ mạng sống nữ xứng đấu tranh sử.…
Luận lạp lang xứng chính xác phương phápTác giả: Tư Không PhiềnThể loại: Hệ thống, cổ trang, giang hồ, huyền nghi, ngọt sủngCouple: Phúc hắc công x Ngốc manh thụVăn ánNgô Vũ lập chí muốn trở thành một vĩ đại hệ thống thử luyện viên, tiếp một lạp lang xứng sơ cấp nhiệm vụ hệ thống, lại danh —— Hồng Nương hệ thống.Vì thành công hoàn thành thử luyện nhiệm vụ, hắn chuẩn bị chuyên nghiệp bộ sách tư liệu —— Hồng Nương sổ tay, đủ loại chế tạo cơ hội khiến hai nhiệm vụ đối tượng bồi dưỡng cảm tình, chuyên nghiệp không muốn không muốn, theo lý thuyết, nhất định sẽ thành công. Nhưng là hiện tại vì cái gì là loại tình huống này! ——Ngô Vũ bị Diệp Ninh An đặt ở trên giường, chết sống đều không nghĩ ra“Thiếu hiệp, ngươi mở to mắt nhìn kỹ xem, ngươi Thiên Tứ nhân duyên lương xứng ở bên kia a! Không phải ta a!”“Ta liền coi trọng ngươi.” Có bản lĩnh tiếp nhiệm vụ, liền có bản lĩnh cùng ta thành thân, khiến ta thoát đan.“Văn này lại danh 《 Hồng Nương hệ thống thử luyện viên 》. 1V1, HE. Hoan thoát hướng, thổ tào có, cốt truyện cảm tình nửa này nửa nọ. Tam quan bình thường, tiết tháo hạn cuối khoẻ mạnh. Thiết lập thế giới nam nam có thể thành thân, công thụ tính cách tự hành khai quật 『 sẽ có kinh hỉ nga ~』 văn này Tiểu Bạch, không thích chớ phunTìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Ngô Vũ ┃ phối hợp diễn: Diệp Ninh An, Thẩm Nam Kha, Lăng Noãn chờ ┃ cái khác: hành hiệp trượng nghĩa, ân oán tình cừu…
Nàng là 1 lưu manh, nhưng không có nghĩa là đi phá làng phá xómNàng là 1 lưu manh, luôn giúp mọi người nhưng không ai công nhận ???Nàng chết vì cứu 1 cậu bé. Lúc ấy... mọi người biết tâm ý của nàng cũng quá muộn.Nàng xuyên vào nữ phụ hoàng hậuHiệu ứng bươm bướm xảy raBọn hắn tranh giành nàngCuối cùng, 1 mình nàng hưởng 4 con người phúc hắc...…
- Tôi không cần cô nữa, cô cầm lấy số tiền này rồi rời khỏi đây điGiữa không gian tĩnh lặng vang lên một giọng nói lạnh lùng của 1 người con trai. Khuôn mặt người con trai vô cảm ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào cô gái phía trước. Còn cô không thể tin vào điều mình vừa nghe được. Cô hít thở sâu- Anh... anh nói gì? Anh không cần em nữa sao?- Đúng vậy. - Anh đang đùa phải không? Đùa vậy không vui đâu.Giọng cô bắt đầu run cô đang cố nghĩ rằng đó không phải sự thật. Anh vẫn thái độ lạnh lùng đó trả lời- Đùa sao? Tôi không nghĩ vậy, tôi chẳng bao giờ đùa giỡn cả- Tại sao? Tại sao... anh nói đi, em... em đã làm gì sai chứ? Không phải anh nói sẽ yêu em mãi sao?Nước mắt cô không ngừng lăn trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. Cô không tin được người con trai đang đứng trước mặt cô, người con trai đã nói yêu cô, nói sẽ ở bên cô sẽ bảo vệ cô, người đã khiến cô yêu sâu đậm như thế nào, đang đứng trước mặt cô mà nói không cần cô nữa.…
Tác giả: Tắc MộEdit: Tia & Bạch Ngọc NhiThể loại: Truyện Ngôn TìnhTình trạng: Hoàn Thành~~Mình chỉ đăng lại trên wattpad để dễ đọc thôi nha, k phải tự mình viết hay gì đâu. Thông tin tác giả với edit mình cũng ghi luôn, khỏi dị nghị ha Enjoy!!! Giới thiệu :Trương Nhất Manh năm nay 24 tuổi.Cô có một đứa con 27 tuổi ...Không có gì để nghi ngờ, đó là một đứa bé trai.Ô ô ô cô hảo muốn khóc nha .Cái tình huống cẩu huyết gì đây ??????Trích đoạnTiếng mắng chửi của Tề Phỉ và tiếng cười của Trương Ninh Hi vẫn tiếp tục truyền vào điẹn thoại, Trương Nhất Manh lẳng lặng tắt máy, nhìn xuống phía dưới, nhìn thấy Tề Phỉ đang hung dữ vươn tay ngăn cản Trương Ninh Hi...Trương Nhất Manh thở dài, bất đắc dĩ nhìn Trương Ninh Giản: "Cũng may con không giống với các anh của con."Trương Ninh Giản: "?""Trong ba người, chỉ có con là đáng yêu thôi..." Trương Nhất Manh cảm thán xoa xoa đầu Trương Ninh Giản.Trương Ninh Giản cúi đầu, ngoan ngoãn để Trương Nhất Manh xoa, làm cô cảm thấy vui vẻ không thôi.…
Chỉ là một cây bạc hà nhỏ bé thanh đạm giữa muôn sắc hoa diễm lệ.Nhưng lại mang một hương thơm nồng nàn bất cứ ai đều không thể quên...-------------------------------"Mọi chuyện kết thúc rồi, anh đã có được thứ mình muốn. Từ bây giờ, chúng ta tự có cuộc sống riêng. Tạm biệt""...Vẫn chưa kết thúc.""Tại sao?" - Tôi nhìn một loạt súng lục chĩa vào mình đầy địch ý, tức giận hỏi."Giao kèo chưa kết thúc. Tôi vẫn chưa có được thứ tôi muốn.""..." - Tôi hướng ánh mắt nghi hoặc nhìn vào tên thiếu gia xã hội đen đang nhàn nhã nghịch khẩu súng. Hắn vươn tay, ám muội cuốn lọn tóc tôi vào bàn tay nghịch ngơm, chậm rãi thổi từng từ bên tai tôi:"Chừng nào tôi còn chưa có được em, đừng mong phá vỡ giao kèo."…
Lúc đầu chúng tôi gặp nhau thì lúc đó 2 chững tôi đã có tình cảm với nhau ? Và đã tìm hiểu được 2 tháng , và Nàng quyết định sẽ yêu chàng Nghĩa :v cuộc tình bắt đầu từ đó .. Chúng tôi rất hạnh phúc khi ở bên nhau ? Cũng có lúc chúng tôi cãi nhau vì chuyện không đáng không vì vậy mà chúng tôi xa nhau , cãi nhau để hiểu nhau chứ không phải để xa nhau ? Nhưng cũng có lúc tôi nứng :v và tôi với ảnh cùng dô nhà vệ sinh .. Ảnh hickeyy :v và hun tôi , Lúc đó tôi rất hạnh phúc vì được ngyeu hun , đôi khi tôi nhạt với ảnh nhưng ảnh vẫn cứ im lặng mà chịu đựng ^^ tôi không muốn làm cho ảnh buồn vì tôi thêm 1 lần nào nữa ? Vì tôi thương ảnh rất nhìu , thương hơn bản thân tôi .. Nhưng cũng có lúc nó nunglon lên :)) rồi đòi đụ tôiii , nhưng tôi không cho ? tại sao vì bgio chúng tôi còn quá nhỏ để làm chuyện ấy ? tôi rất nhậy cảm với những chuyện đó ? Tôi chỉ muốn 1 tình yêu đơn giản mà thoi.. Nhưng tiết cái là tôi quá nứng :v nên chịu đéo nổi :v nên đã đụ ảnh rồi ... hết chuyện :v thú dị thật đk mng .…
Thịnh Lôi xuyên thành lão phu nhân, phật chắn sát phật, ma chắn giết ma, quét dọn các loại chướng ngại sau, nghĩ đến có thể nhả ra khí an độ lúc tuổi già .Kết quả, nàng nghĩ đến tử ở bên ngoài tiện nghi con thế nhưng đã trở lại.Thịnh Lôi này mới phát hiện, nguyên lai so với xuyên qua liền thành lão thái thái càng sốt ruột , đó là xuyên thủng một quyển sống lại nữ chủ báo thù văn , trở thành ngay cả tên cũng không xứng có, còn chích tồn tại si tình nam nhị trong trí nhớ vật hi sinh vật hi sinh.Nàng chính là cái kia vật hi sinh trung vật hi sinh! Nàng kia tiện nghi con chính là bị nàng từng vô số phun tào si tình nam nhị.Ở nguyên bản kịch tình , nữ chủ yếu báo thù, nam nhị thượng! Nữ chủ yếu xuất đầu, nam nhị thượng! Nữ chủ yếu dựa thế, nam nhị thượng! Nữ chủ yếu bị thương! Nam nhị thượng!Đó là đến tử, nàng này thân là nam nhị hào tiện nghi con, cũng không được đến nữ chủ tâm.Khả hiện tại... , nàng còn sống, con dâu còn sống, tôn tử cháu gái đều còn sống.Có gia có thất, có lão có nhỏ (tiểu nhân) tiện nghi con, này còn như thế nào đối nữ chủ khăng khăng một mực, Thịnh Lôi đốn là run lên tam đẩu! Này có phải hay không ý nghĩa nàng thành nữ chủ chướng ngại vật! Cái đinh trong mắt! Cái gai trong thịt!Thịnh Lôi thầm nghĩ trốn nữ chủ lẫn mất rất xa! Khả thế nào từng tưởng, nữ chủ trêu chọc này, trêu chọc cái kia, giảo nàng là gà chó mất linh, ngày lành cũng đến cùng !, thành! Ngươi đã làm cho ta không thoải mái! Vậy ngươi cũng đừng tưởng quá, quản ngươi có cái gì nhân vật chính hào quang, ta liền giang thượn…
Nữ chính: Giang Lộ KhiếtNam chính: Phó Gia Khiêm-------------------------------- vì người mình yêu mà cô chấp nhận bị gia đình từ bỏ, Nhẫn tâm nói lời sĩ nhục đắng cay với người mình yêu để anh hiểu lầm rồi hận mình. Nhưng cũng vì vậy mà anh đã đi du học ở một nơi khác và có được một sự nghiệp vững chắc.Suốt thời gian người mình yêu đi du học cô đã thay anh lo lắng cho mẹ của anh. Hi sinh bản than mình bị người khác khinh thường, bị gia đình ghét bỏ cô cũng chưa từng hối hận. Nhưng cô thật không ngờ người mình yêu bao năm, âm thầm hi sinh bao năm qua khi có được sự nghiệp lại trở thành một con người khác.2 người cưới nhau vì sự ép buộc của mẹ anh. Nhưng cho cùng cũng vì yêu anh nên cô mới chấp nhận cuộc hô nhân này. Là hạnh phúc hay là đau thương?là sung sướng vui vẻ hay là bất hạnh cho đời người con gái đó khi người mà cô yêu vẫn luôn căm thù cô…
xem ảnh thể 】 không kềm chế được nghịch lưu ( 1 )◎ nguyên văn là Tấn Giang bát giác tháp lão sư 《cos gai ta chạy sai phim trường 》, đã trao quyền.◎ooc có, không khoẻ giả góc trái phía trên tùy thời rời khỏi.◎ vô cp không quay ngựa. Thời gian tuyến là hoang bá phun sự kiện sau khi kết thúc. Chuẩn bị chỉ viết đến 38 chương, lúc sau jojo không thấy quá cho nên không chuẩn bị viết.◎ xem ảnh nhân viên trước mắt chỉ có cảng hắc mọi người, Fukuzawa Yukichi cùng Natsume Souseki. Mặt sau có khả năng sẽ thêm người tiến vào.◎ ném cái lão sư ở lof bên trong văn truyền tống môn ↓《cos gai ta chạy sai phim trường 》…
Từ thuở bé, ai ai chắc chắn gì cũng sẽ có một người bạn thân. Đúng vậy, bắt buộc phải có một đứa bạn thân để mà chia sẻ, tâm tình với nhau những chuyện tình trắc trở tuổi thơ chứ. Nhưng đây đúng là đôi bạn trời sinh, tình bạn giữa cô bé ngây thơ Sayumi và cô nàng cá tính, nghịch ngợm Haruna trở nên rất sâu đậm. Nhưng vì chính nó, cái tình bạn giản đơn ấy đã trở thành tình yêu mất rồi. Và rốt cuộc, hai người có thực sự yêu nhau theo đúng nghĩa đen không? Ai mà biết được chứ...…
Tác giả: Goethe tư ngươi maVăn ánTrước lính đánh thuê, hiện độc lập điều tra người Leo. Harrington quyết định tiến vào BAU, ứng Ros tử mời cảm thụ tập thể sinh hoạt. Hắn gặp gỡ nổi danh Dr. Reid, hai người cùng một đám BAU đồng thời gặp gỡ các loại không thể tưởng tượng nổi vụ án. Leo sinh ra với nước Đức, quanh năm ở Châu Âu sinh hoạt, hắn tự có chính mình chính nghĩa thước đo. Phức tạp thân phận bối cảnh, hiển hách thân phận quý tộc... Mĩ quốc các châu không tên xuất hiện liên hoàn sát thủ, tất cả theo Leo đến mà giáng lâm. Dưới sương mù dày đặc, ẩn giấu ở giết người án sau lưng bí mật dần dần lộ ra đầu mối, mà Leo, hắn đầy đủ phức tạp thân phận phía dưới còn chôn dấu cái gì không muốn người biết gì đó... Chính nghĩa có lúc lại như mộc chân, yếu ớt không đỡ nổi một đòn."Leo, ngươi rốt cuộc là ai?" Reid nhìn trước mặt cái này trắng xám anh tuấn nam nhân, câu nói này làm thế nào đều không nói ra được.Một cái thiện lương thông minh BAU tham viên, một cái thân phận phức tạp khác loại liên hoàn sát thủ, bọn họ đều muốn biết thế giới này đến cùng làm sao vậy. ( vụ án nguyên sang )( muốn chương tiết, khặc khặc, cái kia cái gì các loại (chờ) xong xuôi sau đồng thời đặt ở cuối cùng một chương nhắn lại bên trong, không phải vậy không tìm được đại gia hòm thư, khác chư vị nhắn lại không nên đề? Các ngươi hiểu, bình luận sẽ bị trang web bôi bỏ )Nội dung nhãn mác:Tìm tòi then chốt tự: nhân vật chính: Leo. Harrington, Dr. Reid ┃ vai phụ: thểm. Hort,Hotch,BAU chúng, bia đỡ đạn liên hoàn sát thủ ┃…
Thành thân năm năm, vi phu chinh chiến ba năm, Tiết Phỉ rốt cuộc một khi làm hậu, phượng lâm thiên hạ!Thế sự khó liệu, hoàng đế phu quân nghĩ nạp phi, chi khai nàng đến biên cảnh dẹp loạn, hại nàng chết trận sa trường!Hạnh được lão thiên thương tình, trùng sinh vì hộ quốc vương phi Vân Tuyết Phi, lần này nàng thề muốn vì mình mà sống.Vương phủ thật sâu, không có việc gì đấu đấu tiểu thiếp, khí khí vương gia biểu muội, bắt nạt hạ đưa tới cửa thứ muội. . .Nàng không khỏi lắc đầu cảm thán: Cuộc sống như vậy mỹ hảo, ta lại như vậy sống uổng, không được không được!Yêu nghiệt bàn mỹ vương gia nhảy ra ái muội nháy mắt mấy cái: "Khí trời tốt như vậy, chính là tạo người hảo tiết!"Thế là, mắt mạo lục quang, sói đói vồ mồi. . .Hắn, Tư Nam Tuyệt, quyền khuynh thiên hạ hộ quốc vương gia, gặp phải nàng trước, thanh tâm quả dục, gặp phải nàng sau, muốn tìm bất mãn! Nhân sinh tín điều: Gia sự quốc sự chuyện thiên hạ, mọi chuyện đều là phù vân, nương tử sự lớn nhất!Đặc sắc đoạn ngắn một:Đêm động phòng hoa chúc, trên giường ngồi một nam một nữ.Nữ tử nhỏ giọng dò hỏi: "Làm sao bây giờ?"Nam tử đương nhiên: "Ta giường ngủ, ngươi ngủ trên sàn nhà!"Nữ tử giận: "Ta là nữ nhân!"Nam tử không chút do dự: "Ta là tướng công của ngươi, nữ tử nên lấy phu vì thiên!"Nữ tử thở gấp: "Ta là nương tử ngươi, ngươi được nhượng ta!"Nam tử nhíu mày, ý nghĩa sâu xa: "Câu này nói về đích thực đối, vi phu là thời gian nên tẫn điểm làm phu quân nghĩa vụ.". . .Đương mỗ nam sau vẻ mặt thỏa mãn, mỗ nữ…
Văn án~Nguyệt Hàn Y là một con cửu vĩ hồ có xuất thân đặc biệt. Y bị bộ tộc Bạch Hồ Cửu Vĩ trục xuất lưu lạc đến nhân gian. Còn Bạch Phong Thần là chiến thần thiên giới quy ẩn tu hành tại nhân gian. Bỗng một ngày nọ Hàn Y bị một đám đạo sĩ truy sát, may có Phong Thần ra tay cứu y một mạng. Từ đó nhân duyên của họ bắt đầu - cả một bầu trời ân ái cẩu huyết máu tanh!~Cường công - ôn nhu thụ1x1, tu chân tiên hiệp, huyền huyễn, tình hữu độc chung, sinh tử văn, H văn, công sủng thụ - thụ sủng côngNguyệt Hàn Y - thánh mẫu thâm tình hồ ly tinh thụ( hồ ly tinh cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng a )Bạch Phong Thần - mặt than bá đạo trung khuyển côngLần đầu viết truyện ắt có sai xót, mong mọi người đón nhận, cmt tế nhị, ném đá nương tay tội tác giả là mình đây lắm á!Truyện hơi ngược, rất ngọt và nhiều xôi thịt, không phải gu bạn nào miễn bình luận, thân!…
Đơn giản chỉ là một con mèo ba đuôi và mối tình của nó với kẻ gọi là thiên quân một phương.Ling Đăng:" là ta vốn dĩ chấp niệm quá sâu, muốn buông đi một đoạn tình cảm ấy, tiếc là chẳng thể buông được...đứng bên cầu Nại Hà ta đã từng nghĩ rằng Ti Mệnh, Nguyệt Lão nắm giữ số mệnh người khác liệu có vui không?"Dạ Quân:" đăng-có nghĩa là đèn, là ánh sáng. Linh là linh khí, tên của nàng có nghĩ là ngọn đèn có linh khí soi rọi moi tâm tư của ta, là lỗi của ta đã không bảo vệ được nàng, là ta phụ nàng quá nhiều, khiến nàng đau khổ..."…
Chàng :Huyền Thiên Minh (mượn tên trong truyện TYĐN) từ 10 tuổi sau tai nạn va chạm đầu với đá, hung thủ là thái tử cũng là đại ca của chàng, hiểu được hậu cung vốn đã đánh mất tình nghĩa tranh giành quyền lợi, không muốn tham gia vào tranh chấp đành vờ trở thành một Tứ vương gia ngốc nghếch, nhưng phía sau chàng là TUYẾT MINH cung, nghe tên đã sợ, gặp mặt đã ngất, không ai nghĩ được một tên ngốc nghếch lại là cung chủ TUYẾT MINH cung lừng lẫy, nhưng đó lại là thứ mà chàng dùng để âm thầm bảo phụ vương thân yêu ,người yêu thương chàng nhất. Nàng:đứng đầu tổ chức sát thủ (chỉ hay làm nhiệm vụ khi đối tượng có hại người khác) tổ chức là của ông nội nàng, từ nhỏ huấn luyện gay gắt, tinh thông cổ võ, hiện đại võ, y thuật cỗ truyền, khinh công gia truyền, chết một cách vô duyên (khi đang nhảy dù xuống biển ,gần nơi làm nhiệm vụ tự dưng chuột rút, do lúc đó mọi người đang tập trung làm nhiệm vụ không ai để ý nàng đã mất tích, nhờ đó xuyên qua thành tam tiểu thư "ma bệnh" của phủ Dương thừa tướng Dương Thừa Ân cùng tên với nàng Dương Tử Nguyệt, do lúc nhỏ hay bệnh nên sức khoẻ rất yếu không thể luyện võ, bị mọi người gọi là phế vật, bị đánh đập, dày vò đến chết (tưởng là nàng giả vờ nên họ quăng nàng xuống ao sen). TRẢ THÙ, NỔI DANH THIÊN HẠ, TÌNH YÊU ĐÍCH THỰC, BẢO VỆ DÂN CHÚNG,. lần đầu viết, có chút xíu gọi là dựa trên hình thức. HÌNH ẢNH CHỈ MANG TÍNH CHẤT MINH HOẠ, XEM QUA THÔI ĐỪNG SOI MÓI, NGUỒN ẢNH TRÊN GOOGLE, LẤY ĐẠI THÔI NÊN ĐỪNG CHÂM CHỌC.…
Phan Hà Khánh Linh là một cô gái đang ở độ tuổi hồng của thanh xuân và có ước mơ hoài bão, quãng thời gian học trò của cô xoay quay những cảm xúc kỷ niệm vui buồn bên những người bạn của mình, vốn là một cô bé nhạy cảm, Phan Hà Khánh Linh có những suy nghĩ và nội tâm không phải ai cũng thấu... cho đến khi cậu ấy trực tiếp bước vào cuộc sống của cô. Huỳnh Quang Huy mang lại bao nhiêu niềm vui hạnh phúc mà cô chưa bao giờ nghĩ đến, cả hai trải qua thăng trầm cùng những cung bậc cảm xúc lẫn lộn với nhau để cùng vẽ lên một con đường phía trước...…
Thể loại: Trọng sinh, đồng nhân, ngôn tình, nguỵ NP, ngọt, sủng, HE.Tác giả: Thất Gia.Văn án:"Mạn châu sa cứ tiến về phía trước, đoá sen trắng sẽ bảo hộ phía sau."Biểu tượng của nàng là đoá sen trắng tinh khôi thuần thiết, đại diện cho ánh sáng dịu dàng ôm lấy đoá bỉ ngạn bị nguyền rủa nơi địa ngục tăm tối.Hai tính cách, hai số phận trái ngược nhau, nhưng tâm trí của ta luôn hướng về phía người còn lại.Một cô nhóc bị ghét bỏ ôm lấy đau khổ và tuyệt vọng mà rời khỏi thế gian, nguyện trao đi sinh mệnh của mình để đổi lấy sự sống cho thiên thần gục ngã.Một nàng tiểu thư bị áp lực gia tộc đè nén nguyện hi sinh sự sống của mình để đổi lấy một kiếp nhân sinh tốt đẹp cho kẻ hiện thân của bóng tối tà ác."Một nét bút của ta viết nên hai số phận, hai nét vẽ của ta có thể hoạ nên một tình yêu thuần khiết rung động thế gian."...Nhóc nghịch ngợm khổ không thể tả bị người vác như bao tải giãy đành đạch đòi sống đòi chết."Tên khốn kiếp nghiệp tụ quanh thân yêu nghiệt phương nào mau buông ta xuống!""Má nó cái tên hải quân chết tiệt già run tay run chân kia! Tui muốn khiêu chiến 7749 hiệp với anh!""Cái tên đầu rêu ngu ngốc yêu kiếm như vợ... a a a! Đừng đánh đừng đánh, tui biết sai rồi QAQ..."Tiểu thư bị hào quang Mary Sue ám lên người mặt ngốc nhìn người đàn ông hắc hoá trước mặt."Chạy một lần nữa, tôi đánh gãy chân em.""?????????"Excuse me!?•••…
Đây không phải là một câu chuyện ngôn tình hay một câu chuyện huyền huyễn do tôi sáng tạo ra. Đây là một câu chuyện có thật. Nó nói về tôi, về cuộc đời tôi, về cuộc sống tôi... Tôi mới 17 tuổi, nói về cuộc đời có lẽ là quá sớm nhưng thực sự tôi đã nghĩ rất kĩ mới đăng câu chuyện đó lên đây. Theo tôi tự nhận xét bản thân: Tôi là người ít nói, lạnh lùng, trầm tĩnh, nhiều suy tư và cảm xúc... Và đó cũng là suy nghĩ của mọi người xung quanh về tôi. Tôi cảm thấy tôi rất đặc biệt. Khi phát hiện ra điều này tôi đã nghĩ liệu mình có bị điên hay không? Nhưng không. Thời gian đã trả lời tất cả. Tôi muốn giữ bí mật về mọi thứ. Và tôi còn là người ít nói. Giờ đây tôi lại chuẩn bị công khai câu chuyện đó lên đây là có lí do và ý nghĩa. Các bạn đừng nghĩ tôi đang lảm nhảm nhé! Mọi quyết định, mọi hành động, mọi thứ... xảy ra đều là ý trời. Tôi không cần các bạn theo dõi nhưng nếu các bạn có thể đọc được câu chuyện này của tôi, tôi chắc chắn đó không phải điều nhàm chán. Và ở tương lai không xa, bạn sẽ ngạc nhiên khi phát hiện ra điều bất ngờ ở trong câu chuyện đã xảy ra. …