Namjin [fan fic]
1 ngày của cặp đôi Namjin :3…
1 ngày của cặp đôi Namjin :3…
Nếu như "gia đình" và "giới tính" là hai cụm từ tách biệt không song hành cùng nhau thì hay biết mấy..---Tác giả: Rùa hóng gió - QuýBìa: Rùa hóng gió - QuýQuản lí kiêm ăn hại: Rùa hóng gió - Margaur…
Chỉ là những suy nghĩ dịu dàng, dữ dội, bốc đồng, sâu sắc, tích cực, tiêu cực đã từng nảy ra trong đầu một cô gái nhỏ ngây thơ chưa hiểu sự đời này thôi. Những dòng nhật ký viết cho chính bản thân tôi, vì tôi biết, những suy nghĩ này rất đẹp, và nếu để không đó nó rồi sẽ trôi đi và biến mất không một dấu vết giữa bụi trần, vu vơ như gió nhẹ mà thôi...…
tui có mấy cái mẫu truyện nhỏ nhỏ của Hệ Thống, Ma Đạo, Thiên Quan, Husky, tính đăng lên mà lười quá. mọi người muốn xem thì lên tik tok acc @duephong95 để coi nhó. còn đây là mấy cái ảnh đôi chủ yếu vẫn là Hệ Thống, Ma Đạo Thiên Quan.…
Hoàng Vũ và Hạ Lan là 2 đại diện của 2 dạng học sinh trong trường. Nếu Hoàng Vũ ngang tàng, nghịch ngợm thì Hạ Lan là 1 cô gái ngây thơ. Từ cuộc gặp gỡ đầu tiên không mấy tốt đẹp. Thế nhưng hiểu lầm của tuổi trẻ đã khiến họ bỏ qua nhiều chuyện, để rồi nhiều năm sau khi tụ họp lại thì nhiều khúc mắc trong thời thanh xuân được hóa giải.…
Thể loại: boylove,ngọt,vườn trường*Kể theo ngôi thứ nhất Giới thiệu:"Nếu cậu không đồng ý làm người yêu tôi thì sau này cậu đừng hòng để ý đến ai"Con của bạn mẹ tôi là con trai nhưng ngày đêm ái mộ tôi sao? không thể nào!Tôi là Kì Nam còn cậu ta là Nhất Khánh.…
Tác giả: Park joonĐược dịch bởi Sun Tzô…
Ấm giường tình nhânVăn án"Này, các ngươi tại làm gì? !"Mạnh vũ vốn không cho rằng đó là tại gọi chính mình, dù sao, từ nhỏ đến lớn còn không có bất luận kẻ nào dám đối với đã biết khẩu khí nói chuyện qua, thẳng đến cái kia thanh âm lần nữa vang lên, cũng hơn nữa một câu "Cái kia mặc khoa đại giáo phục địa nam sinh" mới miễn cưỡng nhéo quay đầu Xa xa đi tới địa người lưng rồi ánh mặt trời, ước chừng hai mươi bốn năm địa bộ dáng, sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái địa màu trắng áo sơmi cùng đơn giản địa quần jean buộc vòng quanh thon dài lược lộ vẻ mảnh khảnh vóc người, quanh thân tản ra ánh mặt trời địa mùi, giống như một quả ngây ngô địa mới mẻ hạch đào."Ta tại sao muốn đi theo ngươi?" Rơi hô. Một bên địa Vương thắng cũng tiến lên đây ngăn cản, bị mạnh vũ chặn lại."Tại sao?" Mạnh vũ cười địa tà nanh, dùng một lát lực, đem rõ ràng so với chính mình gầy yếu địa sư phụ giới ở tại trong lòng: "Nhân tiện bởi vì ngươi là của ta ấm giường tình nhân hả, thực tập sư phụ.Có người nói, trên thế giới này hết thảy cũng dự trước bị tha thứ rồi, hết thảy đều có thể cười địa bị cho phép rồi, này bại lộ rồi một cái thế giới đạo đức thượng khắc sâu địa rơi xuống... Như vậy, nước chảy bèo trôi nhất tâm nghĩ muốn tức sự tình Trữ người địa chính mình, có hay không từ ngay từ đầu cũng đã rơi xuống tới rồi bùn đàm khe rãnh địa nhất tầng dưới chót? ! ------------…
Giữa sự sống và cái chết , niềm tin và hi vọng luôn tồn tại một khoảng cách . Lòng người khó đoán , nỗi đau trên thù hận liệu có thể gỡ bỏ . Tình cảm là trên hết , nhưng có thể vượt qua những định kiến ngoài kia ? Ám ảnh quá khứ , hiện tại đau khổ , tương lai sóng gió . Vậy sau cơn mưa trời có thể lại sáng không ? Một cô gái nhỏ bé như vậy liệu có thể sống tiếp trong cuộc đời như bồ công anh trước gió , định kiến xã hội có khiến cô ấy thay đổi . Tương lai tươi sáng sẽ đón chờ cô ấy ở phía trước hay chỉ là nỗi đau .…
Thể loại: cửa hàng tiện lợi, ngọt, theo đuổi, he.Tình trạng: Đang cập nhật.Couple: Nghiêm Hạo Tường và Hạ Tuấn Lâm.Văn Án: Hạ Tuấn Lâm là tiểu thiếu gia của Hạ gia, được yêu thương chiều chuộng nhất nhà. Một ngày đẹp trời gặp được anh nhân viên cực kì đẹp trai làm việc tại cửa hàng tiện lợi gần nhà. Đem lòng yêu thích anh nhân viên nọ ngay từ cái nhìn đầu tiên,Hạ Tuấn Lâm quyết tâm theo đuổi người thương.Câu chuyện tình yêu của họ sẽ đi về đâu?Hãy đọc truyện để biết thêm chi tiết.ĐÂY LÀ CHẤT XÁM CỦA MÌNH. VUI LÒNG KHÔNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC.KHÔNG GÁN GHÉP LÊN NGƯỜI THẬT.CẢM ƠN!…
Minh là một người không giỏi văn cho lắm nhưng đam mê viết lách nên mình muốn viết vài dòng để chia sẽ những câu chuyện của mình cũng như mong muốn lắng nghe những câu chuyện của mọi người. Sau khi đọc những mẫu chuyện nhỏ của mình ai có những câu chuyện cần chia sẽ thì đừng ngần ngại viết ra và vẽ câu chuyện của chính mình nhé!…
Trích câu nói của Hứa Tâm Nghiên :- Đúng như cố nhân đã nói " Trong cái xui có cái xui hơn". Là cậu đấy Hi Vận , gặp cậu ở đâu là xui tới đó hà !Trích một đoạn hội thoại giữa Lưu Hi Vũ và Hứa Tâm Nghiên :- Em đau bụng quá trời luôn , chắc là chị dâu tới rồi.- Chị dâu ? Chị Hân Hương tới tìm em làm gì vậy ?- Anh giỡn mặt với em đó sao ? Hi Vận , anh không biết hả ?Lưu Hi Vận cau mày mà suy nghĩ.-Anh không tinh tế tí nào ? Em..em..đúng là tức chết mà~~- Rốt cuộc là em bị làm sao ? Nói cho anh nghe đi!- Anh biết em đang cần gì không ? Hi Vận ?- Cần anh!…
Văn án: Nàng là một nghiên cứu sinh giỏi ở hiện đại, ngoài việc nghiên cứu ra nàng còn là người đứng đầu ở hội quán Võ Thuật, nàng được nàng truyền lại võ thuật lẫn cách sử dụng các loại vũ khí, vũ khí mà nàng giỏi nhất là kiếm Katana của Nhật Bản.Trong một lần ở viện nghiên cứu, thật chẳng may viện nghiên cứu đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, viện nghiên cứu đã phát nổ, khiến cả viện điều chìm vào biển lửa, lửa cháy lớn đến mức khiến những ai không thoát kịp liền đi chầu viêm vương.Vốn dĩ nàng đã thoát được nhưng nàng lại không muốn những công sức của cả nhóm cực khổ nghiên cứu điều đi toang hết, thế là nàng liền chạy ngược vào biển lửa để lấy những nghiên cứu kia mặc cho những khác khuyên ngăn. . .Nhưng nào ngờ nàng không những không lấy được mà khiến bản thân nnagf gặp nguy, kết cuộc nàng bị biển lửa nuốt chửng khi mở mắt lần nữa nàng thấy mình ở không gian xa lạ, đến khi bình tĩnh nàng mới biết rằng xuyên không.Những ngày đầu nàng khó chấp nhận nhưng lâu dần nàng đã chấp nhận và sống kiếp sống mới tại đây, nàng là người làm ở Cẩn Phủ tưởng đâu nàng sẽ thảnh thơi sống ở kiếp nàng nhưng không. . .nàng được chọn làm hầu riêng.Nàng tiếp xúc với Cậu Cả nhà Cẩn Gia, lâu dần hai bên lại nảy sinh tình cảm, nhưng nàng biết rằng Cẩn Phủ sẽ không cho người làm thành chủ nhân được, nàng lo sợ nhưng nào ngờ nàng lại được đón chào yêu thương đến lạ. . .Nếu muốn biết rõ hãy đón xem nàng làm sao mà có thể chinh phục tất cả thành viên Cẩn Gia?…
Thể loại: Đam mĩ, hiện đại, đô thị, có tí hắc đạo, cường cường...HE. Warning: Truyện của tác giả hay có tình tiết thụ cường hơn công, không thích có thể lượn. Văn án 5 tuổi, nghèo đói, rách nát, bẩn thỉu, cha mẹ không quan tâm, tất cả mọi đứa trẻ trong lớp đều xa lánh cậu, duy chỉ có mình anh thản nhiên vươn tay nở nụ cười với cậu. Năm đó, lần đầu tiên cậu cảm nhận được ấm áp. 15 tuổi, trưởng thành, xinh đẹp, rạng ngời lại học giỏi, cậu vẫn như cũ thích anh, vẫn hết sức cố gắng bảo vệ cho ánh sáng duy nhất đời mình. 17 tuổi anh phát hiện ra tình cảm của cậu, Có lẽ là vì chưa từng để tâm, mọi việc cậu làm vì anh cuối cùng cũng chỉ đổi lại được cái liếc nhìn chán ghét. Năm đó, lần đầu tiên trong đời khi cậu nhận thức được, cậu khóc. Cậu chưa từng khóc nhiều đến như vậy. Cha mẹ đánh đập bỏ bê, bạn bè xa lánh, người xung quanh xỉ vả, nhưng cậu vẫn có thể nở nụ cười, vì người cậu quan tâm duy nhất chỉ có anh. Chỉ cần một lời nói của anh, cậu có thể nở nụ cười rạng rỡ. Từng việc anh thích, từng việc anh ghét ra sao, cậu đều nhớ rõ. Biết là vô vọng, nhưng vẫn cố sửa đổi chính mình, chỉ hi vọng anh sẽ không chán ghét cậu. 18 tuổi, gắng gượng đã đủ, cậu chịu không nổi nữa, cậu buông tay. Có lẽ sẽ chết đâu đó, cũng có lẽ sẽ sống một cuộc đời trôi dạt đó đây, nhưng, hắn xuất hiện... Điều đầu tiên hắn nói với cậu là:"Tôi thích em, làm bà xã của tôi đi." Cậu nghĩ hắn bị điên, nhưng từng việc làm sau đó chứng minh hắn thực sự thật lòng, còn làm cậu c…
Sưu tầm đoản văn.Ngôn tình, đam mỹ,..Nếu không rõ tác giả mình sẽ ghi sưu tầm. còn rõ thì sẽ ghi nguồn ^^…
Tên gốc: Bệnh mỹ nhân vạn vật tiệp tạp hóaTác giả: Ngu Vãn ChiThể loại: Nguyên sang, Không cp, Hiện đại, OE, Tình cảm, Linh dị thần quái, Thị giác nam chủTình trạng bản gốc: Hoàn (252 chương + 3 phiên ngoại )Tình trạng bản edit: Đang lết (24/8/2023 - ?/?/?)Văn án: Vào năm tám tuổi, lần đầu tiên Giang Hân Dao bước vào gian tiệm tạp hóa kỳ lạ kia. Cậu dùng tình thân của mình để trả giá, mua sự khỏe mạnh cho mẹ. Mười tám tuổi, lại một lần Giang Hân Dao bước vào tiệm tạp hóa, lấy đại giới là tự do, trở thành chủ nhân của nó. Từ đây, ở chư thiên vạn giới, đều có truyền thuyết của tiệm tạp hóa vạn vật. Mà thiếu niên ốm yếu phong hoa tuyệt thế kia, cũng trở thành một phần của truyền thuyết. "Hoan nghênh tiến vào tiệm tạp hóa vạn vật, ở đây có thể mua được bất cứ đồ vật nào bạn muốn. Chi phí ăn mặc, đồ cổ châu báu, vũ khí quân đội, tiền tài, tài phú, sức khỏe tuổi thọ, thậm chí là thất tình lục dục, chỉ cần bạn muốn sở hữu, tiệm này đều có thể bán ra."___________________________________________🦐: 🦐 edit chỉ là muốn lưu 1 bản để đọc off và chỉnh lại cho thuận miệng hơn thôi, chỉ có thể đúng được tầm 70% nên có gì sai sót mọi người chứ cmt cho 🦐 biết nha, vốn Tiếng Việt của 🦐 cũng không tốt lắm nên cách hành văn cũng sẽ hơi lủng củng ó…
"Đạm nguyệt chiếu trung đình, Hải đường hoa tự lạc" (Hiệu Thôi quốc phụ thể kỳ 1)Phụ thân a phụ thân, người cách ta chỉ có 3 tuổi, dựa vào cái gì mà giáo huấn ta? Hắn là ngông ngạo thiếu niên, mục hạ vô nhân. Y là ẩn thế kỳ nhân, danh thơm ngàn dặm. Một tiếng phụ thân, một đời gắn bó. Ba tuổi, chỉ cách nhau ba tuổi nhưng chênh nhau cả thế hệ. Câu chuyện điền viên, phụ thân đạo mạo giáo huấn nhi tử ngông cuồng. Như ấm trà đạm bạc, đủ mùi từ đắng đến ngọt lưu chút tư vị nơi đầu lưỡi.…
Phải chăng trong những câu chuyện thần tiên ta được kể đều từ con mắt của kẻ thắng cuộc? Liệu những kẻ phản diện trong những câu chuyện đó đều đại diện cho cái ác hay chính nội tâm chúng cũng phải đối đầu với những lựa chọn khắc nghiệt như những con người?Quyển cổ tích này là dành riêng những kẻ đó…
hãy để cảm xúc thăng hoa trên từng dòng chữhãy để tớ tâm niu từng nụ cười và xoa dịu từng nỗi buồn của cậu nhé !…
Thế giới bao la rộng lớn nhưng con chỉ muốn có tình yêu của mẹ.Trong vạn người đi ngang cuộc đời em, em chỉ muốn có anh.Cuộc đời Phương Kỳ Lâm chỉ mong muốn một lần được mẹ yêu thương,đươc cùng người mình yêu bước hết đoạn đường đời.Thế nhưng đời không như mong muốn của Kỳ Lâm....…