Tình yêu của tôi mang hương vị của socola đen, mới ăn vào điều đầu tiên cảm nhận là vị đắng nếu cố chịu chút đắng này thì sau đó ta sẽ cảm nhận trọn vẹn sự ngọt ngào hết thảy, đến cuối cùng dì đã ăn hết socola nhưng chút đắng chút ngọt chút thơm sẽ còn vương mãi ở đầu lưỡi khó có thể quên được.…
Lưu trữ về những tác phẩm đam mỹ, phim và couple mà Bọt đã được đọc. Mỗi lần đọc xong một tác phẩm nào đó, Bọt luôn có một cảm xúc rất dạt dào. Nên ở đây sẽ là nơi gởi gấm cảm xúc tốt nhất. …
Thanh xuân như một cơn mưa rào hay một cơn gió thoảng. Cứ lướt qua một lần rồi biến mất. Thanh xuân có thể sẽ mang lại cho chúng ta những bi thương, mất mác, những nỗi buồn ko thể nói thành lời. Nhưng rồi cũng sẽ bù lại cho chúng ta những khoảnh khắc vui vẻ, hạnh phúc, những phút giây mình cảm thấy là quá đủ trong cuộc đời. Tất cả những điều đó sẽ được Cỏ và một người bạn - Lá, gửi gắm trong tác phẩm đầu tay. Mong các bạn đón đọc.…
Cá voi kiên cường vượt đại dương mênh mông chỉ với khát khao tìm một bến bờ riêng. Rồi bỗng chốc nó nhận ra vùng đất ấy chưa bao giờ thuộc về mình.Chỉ một lần gặp gỡ thoáng qua, Minh Khuê đem lòng thích thầm một người. Trên người anh có mùi xà phòng thoang thoảng, cuối tuần vẫn như thường lệ, anh sẽ lặng lẽ ghé công viên cho những chú mèo hoang một bữa ăn ấm lòng.Cũng chính khoảnh khắc ấm áp ấy đã thắp sáng những năm tháng ảm đạm của cô. Anh là ánh dương rực rỡ. Còn cô chỉ là một vì sao không tên trong đêm dài tịch mịch, mãi mãi không thể xuất hiện cùng lúc. Cô thầm lặng bên cạnh anh chỉ với danh nghĩa một người bạn quen qua mạng chưa từng gặp mặt.Tuổi trẻ trôi qua, liệu rằng mối tình đầu của cô gái ấy sẽ được đáp lại, hay mãi mãi như chú cá voi cô đơn, một mình lặng lẽ giữa đại dương. GIẤU ANH TRONG HỒI ỨC VIẾT BỞI YÊN CHI ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WATTPAD. VUI LÒNG TÔN TRỌNG CHẤT XÁM CỦA TÁC GIẢ, KHÔNG REUP, CHUYỂN VER HOẶC SAO CHÉP Ý TƯỞNG DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
☬ Cánh đồng Hướng Dương-Trasilia nơi lưu giữ những câu chuyện tình của thế gian☬Không bình luận tiêu cực, có gì thì góp ý, truyện phá couple nếu vi phạm các điều luật của tôi, xin phép được block! ☬ Không reup, coppy truyện của tôi. Mượn ý tưởng vui lòng xin phép! ☬ Viết để thõa mãn đam mê viết lách của mình và để bày tỏ niềm yêu thích với trai 2D, chắc chắn sẽ không hay mong các bạn không chê ☬Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ tại Cánh đồng Hướng Dương-Trasilia _Tokitou Hanako_…
Năm mười sáu tuổi, cô gặp cậu trong bộ đồ Vịt Donal, cùng một quả bóng bay màu vàng và một giọng nói ấm áp khiến cô nhớ mãi.Năm mười mười bảy tuổi, họ cùng ngồi một phòng học, cùng nhau lớn lên, cùng nhau cười - và cùng nhau yêu. Năm mười bảy tuổi, trong ánh nắng chiều mùa hè, họ cùng nhau viết nên những câu chuyện thanh xuân đẹp đẽ. ---------------Năm mười tám tuổi, cô đứng giữa ngã rẽ của đời mình. Mẹ ép cô phải đi theo con đường của những người không thuộc về cô, những người không xứng đáng. Để bảo vệ cậu - người cô yêu nhất - cô chọn buông tay. Chỉ vì cô không muốn liên lụy đến cậu.Năm mười tám tuổi, cô buông tay, rời đi, mặc cho cậu liều mình tìm kiếm.Cậu không hận cô, sinh nhật năm nào cũng chuẩn bị một chiếc bánh mang tên cô.Cậu đặt tên công ty theo nhũ danh của cô.Cậu nghe lại bản ghi âm cũ - chỉ để được nghe lại giọng nói của cô mỗi đêm. ------------Họ gặp lại nhau sau bao năm tháng, nhưng chẳng ai còn là người của ngày xưa. Chỉ có giọng nói ấy, vẫn như cũ, lạ mà quen. Và trong một khoảnh khắc, câu chuyện tình yêu do cô và cậu viết lên lại sống dậy, dù họ đã bỏ lỡ nhau trong bao năm dài.Bảy năm, cậu chẳng yêu ai khác.Bảy năm, cô tưởng cậu đã quên.Hóa ra, người không thể quên - là cậu.Và người cuối cùng quay lại - cũng là cô.…
Tên truyện: Như Hạ, Như Xuân Hệ liệt: TúyTác giả: Len Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, trọng sinh, 3s, em gái của hung thủ và em trai của nạn nhân. Tình trạng: Đang raGiới thiệu: Chết vì bệnh hiểm nghèo, sống lại vì tình chưa nguôi. Lần cuối trước khi chết, Phong Nhược có gặp một người. Người đó vì cô mà chờ đợi, vì cô mà cãi lại gia đình, vì cô mà phản bội cả anh em.Ánh mắt người đó nhìn cô, vừa đau khổ lại vừa bi thương."Nhược, cuối cùng em vẫn không yêu tôi." Phong Nhược oà khóc, tự trách bản thân mình quá ngu ngốc. Cô lúc nào cũng cảm thấy mình không xứng đáng đón nhận tình yêu của anh, vì anh trai cô là người đã giết cháu trai và có ý định sát hại chị dâu và anh trai của Tần Dương. Thanh xuân em vì anh mà có thêm vui vẻ nhưng thanh xuân của anh có em thì ngày càng tối tăm. Cô muốn được sống, muốn được ở bên cạnh anh đến răng long đầu bạc. Cô muốn sinh con cho anh, muốn nhìn thấy ngôi nhà nhỏ cùng anh và những đứa con đáng yêu của hai người bọn họ. Nhưng thời gian đã không cho phép cô thực hiện nhiều ước mơ như vậy. Chỉ cho cô thời gian để nói lên hết tất cả. "Em nợ anh."Nợ một mùa xuân ấm và một mùa hạ mát. Như Hạ, Như Xuân. Hạ mát, Xuân ấm. Hạ mát vì có gió, xuân ấm vì có ánh dương.…
[Sen Hồng.]Là tên biệt danh mà học sinh trong trường đặc cho vị thiếu nữ tên Phương Hoàng Nhật Kiều Song Nữ.Bởi lẽ qua tính cách và ngoại hình của nàng.[Hắc Sen]Là biệt danh của Tư Khải Lập Quốc Băng.Người Thiếu niên cùng tuổi với Sen Hồng và Là Kẻ thù không độ trời chung của nàng Sen Hồng.Định mệnh sắp đặt cho hai kẻ tài sắc vẹn toàn gặp nhau,ngỡ đẹp tình đẹp đôi.-Nào lại được như ý nguyện-Với sự sắp đặt tình tiết rất chi là tuỳ hứng của Thượng đế trên cao, hai con người nọ tưởng chừng sẽ có mối tình ngọt như kẹo đường lại đâm ra sinh lòng ganh ghét.Thiếu nam nóng tánh,thiếu nữ lạnh lòng.Hai đứa nhóc choai choai tuổi mới lớn và cuộc tình kì quái của chúng.…
Nam chính: Cerlic Mars.Nữ Chính: Thẩm Ling Phương.Hai người của hai nền văn hoá khác nhau liệu họ có thể vượt qua những trắc trở của tình yêu để ở bên nhau đc hay ko?…
Thanh xuân năm ấy,em yêu anh khắc cốt ghi tâmThanh xuân năm ấy,em đau tới sức cùng lực kiệtCó lẽ năm đó,chúng ta đều thương nhau nhưng liệu bây giờ,em vẫn yêu anh như cũ,còn anh thì sao?…
Nhân vật nữ chính là Hâm Đình 1 cô nàng nhỏ bé , tóc ngắn , xinh đẹp và luôn vui vẻ .Nam chính là Cao Lãng là học bá , khí chất lạnh lùng , ăn nói không hợp tai , ko quan tâm những thứ xung quanh mình…
Hôm nay ngày 7 tháng 7 năm 2020 tôi đã viết nó với những cảm xúc của riêng tôi, cảm xúc của một cô gái tuổi 19. Tôi thích viết một điều gì đó về tuổi 19 của mình để sau này khi đã trưởng thành một chút tôi muốn nhìn lại bản thân năm tôi 19 sẽ như thế nào. Các bạn thì sao, có vấn đề gì muốn tôi giải đáp hoặc muốn chia sẻ câu chuyện của bản thân xin để lại dưới mỗi bài đăng hoặc gửi về gmail : [email protected]. Luôn chào đón mọi người 💖💖Cảm ơn mọi người 💖💖…
Văn án :Từ nhỏ đã ngậm thìa vàng ra đời Tang Ny trong nhà có mỏ giàu đến chảy mỡ, nhưng ngày khai giảng đầu tiên, cô lại cự tuyệt Rolls-Royce đưa đón, thu hồi tất cả quần áo hàng hiệu cùng trang sức quý báu, quyết tâm muốn trải nghiệm một chút hạnh phúc bình dị.Nhưng mà không như mong muốn, luôn luôn không cẩn thận để lọt giàu.Trong ngõ nhỏ , Tang Ny nhìn Doãn Thứ mặt vô biểu tình mà giải quyết những đám người sinh sự kia, sau đó che đi cánh tay bị thương, bước chân rời đi. Hắn lạnh lùng nhìn Tang Ny nói: " Thu hồi tất cả lòng thương hại trong mắt cô lại."Tang Ny không hiểu: " Có thể sử dụng tiền giải quyết, tại sao phải động thủ ?"Doãn Thứ: " ... ... như vậy?"Tang Ny móc ra một loạt thẻ đen mà ba ba đưa cho, đưa cho anh: "Cậu cầm đi, về sau đừng đánh nhau, trực tiếp dùng tiền đập chết bọn hắn."Doãn Thứ nhất thời không biết nói gì.* Tin tức hai người ở cùng một chỗ loan truyền nhanh chóng, tất cả mọi người đều đoán con bé nghèo hèn đó sẽ bị Doãn Thứ đá đi bất cứ lúc nào, nữ sinh điều kiện tốt hơn Tang Ny ái mộ Doãn Thứ cứ như tre già măng mọc nhiều vô kể.Cho đến khi bạn thân đến nhà Doãn Thứ, trông thấy cả phòng thiên văn đầy đủ thiết bị.Cảm thán rằng: "Đệch mợ, cái này từ trên xuống dưới chắc chắn phải hơn trăm vạn đi? Quả nhiên là Doãn thiếu, thực bỏ ra vốn không nhỏ."Doãn Thứ trực tiếp thẳng thắn: " Tang Ny tặng."Thậm chí còn thập phần kiêu ngạo: " Cô ấy còn đưa tôi toàn bộ tòa nhà thiên văn."" ... ..."Ngày hôm sau, toàn trường đều truyền một tin tức: "Cứu mạng! Doãn Th…
Năm 17 tuổi, cô gặp cái người rực rỡ như ánh nặt trời tháng 2, ấm áp nhưng lại trầm mặc, hệt như bị đám mây mù che khuất. Lúc ấy, đã hơn 1 lần cô rung động.Năm 2 đại học, cô gặp lại anh. Lần này, mặt trời vẫn rực rỡ thế, mang tình yêu của cô nồng nàn trở lại. Thế nhưng, tình đầu là tình dang dở...…
"Một năm học. Một lớp học. Một khoảng cách tưởng như nhỏ xíu... lại khiến tim ai đó rung lên."Ngọc Minh chưa từng nghĩ rằng năm lớp 11 sẽ có gì đặc biệt. Vẫn là những ngày học bài đến khuya, những buổi kiểm tra bất chợt, những lần dở khóc dở cười vì điểm số và áp lực thi cử. Nhưng rồi một vài thứ bắt đầu xáo trộn - một ánh mắt lướt qua nơi bàn cuối, một tin nhắn gửi nhầm, một lần vô tình chạm vai giữa hành lang chật hẹp.Gia Bảo không thích những thứ phức tạp, nhất là khi nó bắt đầu từ một người cứ mãi lặng lẽ như Ngọc Minh. Nhưng giữa vô vàn những tiếng cười, tranh cãi, trách móc và lặng thinh... cậu bắt đầu hiểu rằng có những điều không cần nói ra thành lời - vẫn đủ để khiến một ngày trở nên khác biệt.Câu chuyện không phải là một bản tình ca lãng mạn, cũng không phải là một cuốn nhật ký ướt át. Mà là về một tuổi trẻ ngốc nghếch, vụng về nhưng không kém phần rực rỡ. Và biết đâu, bạn sẽ tìm thấy một phần của chính mình giữa những dòng chữ này.…