Thanh xuân như một trang giấy. Ban đầu thì trắng tinh tựa như sự hồn nhiên, trong sáng của tuổi 16, sau này thì tờ trang giấy đó được lắp đầy bằng những kỉ niệm ở tuổi 18. Ở cái tuổi bồng bột, ngây ngô của tuổi trẻ, chắc hẳn rằng ai cũng đã từng có cho mình một chàng trai, cô gái mà mỗi khi nhớ lại tim như rung động lần nữa. Có người thì đã trải qua được tình yêu với họ, rồi cùng nhau răng lông đầu bạc, có người thì có nhưng không giữ được, tệ hơn là có người chỉ mãi đứng dưới danh bạn bè.…
( Cảnh báo: Mọi tình tiết trong fic này đều là giả tưởng, lấy cảm hứng từ hai bài hát hai bạn làm center là Người thuần hoá và Way Up, mọi sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên, có thể bị OOC quá mức ) ( Này là một phần của dự án fic choose your own ending, nghĩa là kết thúc của tác phẩm này như nào đều phụ thuộc vào các bạn. Mình sẽ viết hai end dựa vào phản ứng của các bạn và mình sẽ cmt 1 hay 2 dưới cmt của các bạn. Nên là trò này có hơi nhân phẩm xíu )Xếp hạng cao nhất: #7 phongdudongchau #11 chauthien #42 txcb3…
Tôi từng nghĩ, trên đời này không ai mặt dày như mình. Tỏ tình hai lần, cùng một người, và... cả hai lần đều thất bại thảm hại. Nhục không muốn vác mặt ra đường."Ê Ngọc! Mày xem danh sách lớp chưa? Thế là học chung với thằng Đăng cả ba năm rồi nhé."Ừ thì... đời đúng là biết cách trêu ngươi. Người tôi tỏ tình không thành, lại còn bị từ chối những lận hai lần,bây giờ trở thành bạn cùng lớp.Thật sự chỉ muốn lấy cái quần phơi chưa khô đội lên đầu để mà sống qua ngày!!…
"Này, đố cậu biết, khoảng cách xa nhất là từ đâu đến đâu?" Trần Hiểu Tinh cất tiếng hỏi, mắt vẫn không rời con đường trước mặt, đôi môi khẽ hé nụ cười."...Cậu nói xem." Thần Phi quay qua nhìn Hiểu Tinh, bối rối."Khoảng cách xa nhất chính là, từ đôi mắt đến con tim. Nếu cậu yêu một người không yêu cậu, dù cậu có làm cách nào để họ thấy tình cảm của mình, người ta cũng sẽ không mảy may rung động. Cuối cùng chỉ có thể tự mình đa tình." Miệng Hiểu Tinh vẫn là nụ cười đó, nhưng đôi mắt buồn của cô thì chẳng hề biết nói dối."Nói như vậy, chẳng phải đó cũng chính là khoảng cách gần nhất sao? Khi cậu yêu một người và người đó cũng yêu lại cậu. Chỉ cần một ánh mắt đã đủ để rung động rồi." Thần Phi trìu mến cười thật tươi, nắm lấy đôi tay nhỏ bé của Hiểu Tinh.Hai người vừa chậm rãi bước về phía trước, vừa khẽ run lên vì lạnh, lại tự hỏi vì sao mùa đông năm nay ấm áp đến lạ kì._________________________________________________________Toàn bộ câu chuyện là trí tưởng tượng của tác giả. Truyện chỉ được tác giả update trên tài khoản WordPress (https://dannloey.wordpress.com/) và tài khoản Wattpad (https://www.wattpad.com/user/DannLoey)Vui lòng không re-up dưới mọi hình thức nếu không có sự đồng ý của tác giả!…
Lý Châu Nghiên trời sinh hoàng mệnh, lại mệnh cách thiên cứng rắn.Liên tục dọa chạy trong kinh ba cái đính hôn người ta, trong lúc nhất thời không người dám thú.Nhiên đang lúc nàng trăng rằm than thở, đau thương không thôi khi.Cách vách gia Vương gia lại đột nhiên ngồi ở nhà mình đầu tường,Nói với nàng: Ngươi có biết hay không, bổn vương không sợ khắc, còn sủng thê?Lý Châu Nghiên: ••••••Duyệt văn thông cáo1. Tuyệt đối ngọt sủng văn, thích văn.2. Nam chủ nữ chủ tuyệt đối không nét mực, không phải ở tú ân ái, chính là ở tú ân ái trên đường trên đường.3. Bài này tuyệt đối đoàn viên sát, trân trọng kịch trung mỗi một cái đơn thuần Tiểu Mỹ hảo.【CP đặt ra: Yêu diễm ngạo kiều nữ vs cao lãnh buồn tao Vương gia 】Nội dung nhãn: Thích vănTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Lý Châu Nghiên ┃ phối hợp diễn: Triệu Cơ ┃ cái khác: Như ngọc công tử, Như Họa mỹ nhân…
"Này, đứng đơ ra đó làm gì thế ?""Tôi đang nhớ đến vụ hôm bữa cậu nói" "Vụ đi ngắm bình minh hả ?" "Ừ, tôi định đi" "Không phải cậu nói không đi sao, bữa cậu nói trẻ con mà" "Tôi suy nghĩ lại, cậu không muốn tôi đi nữa à ?" "Tôi nói vậy thôi, thế nay cậu qua nhà tôi ngủ, mai tôi với cậu cùng đi" Cái tên này lúc nào cũng vậy nghĩ một đằng làm một nẻo không ............................... Sáng hôm sau, tôi cùng cái con người khó hiểu này khoác vai nhau, cùng ngắm ánh bình minh ấm áp đang len lỏi xuất hiện kia "Này, sau khi tốt nghiệp tôi với cậu vào cùng một trường nhá" Cậu ấy nói rồi quay qua nhìn tôi Tôi cười đáp lại cậu ấy: "Được" Cậu ấy nở nụ cười thật tươi, nụ cười ấy ấm áp và sáng chói như ánh dương lúc này vậy Tôi không biết là từ bao giờ nhưng tôi chỉ muốn nụ cười ấy thuộc về riêng mình, chỉ mình tôi...…
Tác giả : Trần Ngọc Trâm Thể loại : Đam mỹ, nhất thụ nhất công, bá đạo, ngạo kiều nhưng bản chất thê nô công × ôn nhu với mọi người trừ công, cường thụ, thanh xuân vườn trường, HE----------------- Bị ngốc sao, đi theo tôi làm gì, về đi !- Tiền bối, em bị lạc mất rồi - Hửm ? - Em nói là em không tìm được đường về kí túc xá - Vô lý, đã học đại học rồi, không phải trẻ lên 3 đâu - Tiền bối, anh mới vô lý, tìm đường và trình độ học vấn không có liên quan- ... Tôi dẫn cậu…
Chiếc xe đột nhiên nghoẹo một cái, thì ra là do Trần Lục Nam vừa mới bỏ một tay, chỉ để một tay giữ càng xe. Hắn thẳng lưng, vỗ ngực cái bộp, dõng dạc nói: " Mẹ nói thanh mai trúc mã là tớ sẽ phải chở cậu đi học mãi mãi, cho đến một ngày chở cậu về nhà tớ mãi mãi!"Nói xong hắn cười giòn tan... . Tôi nhìn thấy cả giọt mồ hôi qua lớp áo trắng mỏng trước mặt mình, chảy dài một vệt, cuối cùng thấm ra lớp áo, tan thành một chấm mờ mờ ở cuối lưng..Sau đó còn nghe tiếng thở dài yếu ớt: " Thật là bất công !Tôi đột nhiên lại thấy vui vẻ, chẳng thèm so đo với tên nhóc đó nữa.…
Cảm giác được crush một người là thế nào ?Cảm giác có một người để thương nhớ là thế nào ?Cảm giác tối đến được tưởng tượng yêu một người là thế nào ??? ........ ..Đọc đi , lúc đó bạn sẽ cảm thấy thanh xuân thật trọn vẹn nếu có một người để tương tư <3 Ủng hộ tui đê <3 <3 <3 Kí bút Mii🔥🔥…
Tác giả : Trần Quang Hi ViMột câu chuyện tình vui nhộn kể về nữ chính mạnh mẽ, độc lập không muốn bị gia đình ép hôn nên đã bỏ trốn. Nhưng lại vô tình đụng phải một người và cũng trong đêm đó cô bị đẹp trai cưỡng hôn, còn bị liên tiếp hai lần, bổn tiểu thư là người nào, là người ngươi muốn hôn thì hôn sao? Cái gì? Phụ trách? Đính hôn? Lấy cô?... oh! no! Bổn tiểu thư cũng là bởi vì đào hôn nên mới trốn đi đấy, hiện tại không hiểu sao xuất hiện 1 người đẹp trai muốn lấy cô a, cô mới không cần... Nhưng là, nhưng là vì cái gì trong trường này đều là soái ca, băng sơn có, ôn Nhu có, yêu nghiệt có, hơn nữa bọn họ đều muốn truy cô?...…
Vào một trời thu ở hà nội có một cô nàng dáng người nhỏ nhỏ đang bước trên nhưng lá cây khô rụng, tiếng lá kêu rắp rắp khiến cô thích thú. Nó khiến cô suy nghĩ về một thời tuồi thơ huy hoàng của mình. Cô lặng lẽ nhìn xuống chiếc đồng hồ màu nâu nhạt cute hột me hoảng hốt"trời quỷ thần mẹ ơi, cái gì mà còn 5p kiểu này là bà chủ nhiệm bà ý ghim vào trong sổ rồi. con mới vào lớp thôi mà. lá với chả cỏ hận đàn ông" Cô hét lớn chạy một mạch thật nhanh như người yêu cũ lật mặt. Mà cô đã làm gì có người yêu, cũ với kèo gì tầm này. May mà cô kịp tới để điểm danh.…
Việt Cường tìm chỗ trú mưa cho một con mèo hoang, rồi vô tình gặp Duy Thuận ngồi bơ vơ trong một ngõ cụt.Thanh xuân vườn trường.Bad boy hay đánh nhau x Con ngoan trò giỏiTiến độ: 2/3***cook vội trong lúc high 6789 tiến lênhãy gọi tôi là sảnh con…
Đoạn hồi ức của tuổi trẻ bồng bột vì tình yêu mãi chẳng nào thế quênNhớ lại, có chút buồn nhưng cũng thật vui.Tác phẩm lấy cảm hứng từ chính những người bạn của tôi.Tình cảm của họ vừa hài hước vừa đáng thương…
Họ là chị em song sinh cùng cha mẹ. Họ giống nhau như hai giọt nước. Nhưng cuộc đời họ lại chẳng giống nhau. Bà nội sùng bói toán, vì thầy bói phán rằng cô sinh ra vào giờ xấu khắc chết cha mẹ , là sao chổi cản con đường sự nghiệp của gia đình mà cô - em gái phải sống trong thiếu thốn, khổ cực. Còn cô chị chỉ sinh trước cô 5 phút là bùa may mắn được bà nội nâng niu như viên ngọc minh châu vô giá, được anh trai hết lòng cưng chiều bảo vệ.Cho đến một ngày, hai con người, hai số phận tưởng rằng song song lại vô tình cắt nhau tại một điểm. Ai là bản sao của ai?…
Cô chính là Trần Thiên Hà. Một người phụ nữ thành công trong lĩnh vực thời trang, một người hàng tháng đều có mặt trong tấm bìa tạp trí thời trang, một nhà thiết kế đa tài. Nhưng ít ai biết rằng để có được thành công của hôm nay, cô đã đánh đổi bằng cả tình yêu mà tuôi thanh xuân cô vun đắp.Anh, Trương Quân Nghị, một công tử nhà giàu học giỏi được mọi người yêu mến nhưng người anh yêu chỉ có cô gái tên Thiên Hà.Nhưng cuộc đời đâu ai đoán được người mình yêu đâu hẵng là người bên mình suốt đời.Lần cuối cùng Trần Thiên Hà được ôm anh, từ sau này trở đi cô không thể làm điều đó nữa. Sau này anh không còn là của cô nữa, anh sẽ thuộc về một người con gái khác không phải là cô. Anh đã không còn cho cô thêm một cơ hội nữa. Anh đã buông tay...…
Cậu đã bao giờ theo đuổi ai một cách cuồng nhiệt chưa ??? Thùy Linh là một cô bạn tuổi mới lớn mang trong mình sự rung động với cậu bạn hàng xóm Công Danh từ lần đầu gặp. Từ không quen thành thương thương rồi lại yêu yêu. Hãy đón đọc để biết được cô bạn sẽ làm gì để theo đuổi người ta nhé…
Tô Hà trong mắt Tưởng Phương Niên, ôn nhu săn sóc,Khiêm tốn có lễ.Vô luận làm cái gì đều thực khắc chế.Cùng một chỗ sau, hắn như là chiếm được nào đó phóng thích."Ta phải cùng ngươi thẳng thắn.""Ta đặc biệt niêm nhân.""Giữ lấy dục còn cường.""Còn thích ăn bậy dấm chua."Ngươi một ngày không nói yêu ta ta sẽ khổ sở....Cảm tình trì độn Tiểu Hà Hoa × ngây thơ cô gái (nam) Tưởng Phương NiênNội dung nhãn: Ngọt vănTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…