Ai Cửi Cánh Thư Vào Trong Mây
Tác giả: Ảnh Chiếu"Có cánh thư chưa một lần được gửiGió thương tình đem giấu vào trong Mây"…
Tác giả: Ảnh Chiếu"Có cánh thư chưa một lần được gửiGió thương tình đem giấu vào trong Mây"…
Triệu Đình Phong12 tuổiAnh trót yêu một cô gái, yêu đến khờ dại Tác giả : Quốc Phong và Bảo Trân(Skjn)Edit : Quốc Phong (Hjma)và Bảo Trân (Skjn)…
Tác giả: Ma MaChương: Khoảng 70 chươngThể loại: Thanh xuân vườn trường~Trần Thuật nắm chặt mũ lưỡi trai, thanh âm khàn khàn:"An Tĩnh, cười cho anh xem một cái nào."An Tĩnh sợ hãi lắp bắp nói:"Em còn muốn đi làm bài tập."Trần Thuật chớp mắt, trong giọng nói toát lên vẻ sủng nịnh:"Anh sẽ làm hết bài tập cho em.""Trần Thuật, anh đối với em thật tốt.""Trần Thuật, chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau đúng không?""An Tĩnh, anh sẽ vĩnh viễn thích em."Anh sẽ vĩnh viễn thích em, tiểu tiên nữ của anh.Mãi mãi bên nhau sao?Kì thật anh không biết, anh cũng không thể kiểm soát được trái tim của em.Nhưng là, An Tĩnh, anh có thể hứa với em, anh sẽ chỉ thích một mình em, mãi mãi thích em.…
"Đối với tớ, cậu ấy thực sự là một ước mơ mà tớ chỉ dám nghĩ đến mỗi khi màn đêm buông xuống. Ước gì tớ có thể nói với cậu ấy những suy tư thầm kín trong lòng tớ ngay lúc này....."…
Nếu để mà nói khoảng thời gian tôi phải chuyển từ thành phố về quê học còn thú vị hơn cả quá trình "cấy tạo và nghiên cứu tiến độ của mầm xanh công nghệ mới" của nội. Không những thế, "Hà Bá" Tùng tôi đây còn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình phải e ấp ngại ngùng nắm tay con nhỏ lớp trưởng "bà chằn" thứ dữ mà né tránh ánh mắt hừng hực khói lửa của đám loi choi kia.-o0o-Tàn nắng ướp mật vàng óng bao phủ cả tán cây lộc vừng, chiếu rọi từng chiếc lá màu xanh biếc mát mắt, kể cả gió cũng đung đưa những nhánh hoa sắc đỏ rực rủ xuống như đang nghỉ ngơi giữa ban trưa.Nắng hôm nay gắt hơn mọi khi, cảm giác như từng tấc da tấc thịt đang được nung chảy dưới nóng hầm hậm dưới sân trường tràn ngập tiếng ve râm ran."Tùng, Tùng, Tùng! Coi tui nè!""Tao đang bận ngủ trưa, bạn lớp trưởng bay đi chỗ khác đi ạ!"Nhỏ Tâm lay người tôi dậy, mãi sau mí mắt tôi mới chịu mở ra thì lại nghe nhỏ hào hứng khoe hành trình tìm được mấy chậu hoa mười giờ mới nở sau sân trường. Nhỏ ríu rít nói liên hồi, lâu lâu lại lấy cuốn sổ cô nhờ nó mang giúp mà đem ra quạt cho tôi cho đỡ nóng.Hóa ra, từ lúc nhỏ Tâm đến cạnh bên, ngày hạ chí cũng không gắt gao đến mức khủng khiếp như tôi nghĩ.…
Ngày 30/12/2013 Lam Anh đứng trước máy quay.Xin chào, tôi là Lam Anh. Tên tôi được bà nội lấy cảm hứng từ dòng sông Lam, một con sông được gọi là danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở quê tôi. Rất ý nghĩa và đẹp đúng chứ? Nhưng hồi bé tôi không mấy yêu thích tên của mình lắm. Sở dĩ, tên tôi là Anh. Mọi người khi gọi tên tôi sẽ luôn phải gọi hai âm tiết, vì có lẽ hai âm tiết là số nhiều, nên hầu như suốt những năm trên ghế nhà trường các bạn thường sẽ chế tên tôi thành một âm tiết "Lanh". Nhưng hiện tại khi trải qua nhiều vấn đề tôi dần cảm thấy thật tự hào với tên của mình. Bạn biết đó, ở nước ngoài người ta không có tên âm điệu...Tôi là một du học sinh. Ờm... không biết mình đang nói gì nữa. À.. Đây là lần đầu tiên tôi đứng trước camera và giới thiệu về mình. Thật ngại quá.. haha"18 tuổi là độ tuổi đẹp nhất của mỗi người. Liệu cậu có điều gì đẹp nhất và tiếc nuối nhất không?"Thật ra... Tôi không biết nữa. Tôi không phải là đứa trẻ nổi bật đến mức để khiến bản thân có một kí ức đẹp như phim học đường thanh xuân đâu. Haha... Vì thực tế chính là học đến sấp mặt sấp mày để ôn thi đại học ấy.…
" Đứng lại"_ âm thanh trầm thấp, khàn khàn của nam sinh vang lên làm cho Tiểu Bạch vô cùng lo lắng, do sợ nếu đi tiếp sẽ bị đánh nên cô chầm chậm xoay người lại, ngay khi đầu quay lại hướng về phía giọng nói vang lên thì bắt gặp Tạ Châu Dương đang ngậm kẹo mút nhìn cô chằm chằm. Bỗng lại có tiếng vang lên : " Nãy giờ chạy đi đâu vậy hả bánh trôi ?"Giọng điệu cợt nhã kết hợp với dáng vẻ phóng túng của anh đã dọa cho cô ghi nhớ hình ảnh của anh từ đại ca ngầu lòi thành lưu manh vô liêm sĩ. Cô khẽ run người đáp: " Em đi nộp bài cho thầy chủ nhiệm ạ" Tuy lời cô đáp nhẹ nhàng, bình thường nhưng trong mắt anh thì lúc này cô đang làm nũng, điềm đạm, dễ thương giải thích với anh làm cho lòng anh râm rang cả lên, hai tai bắt đầu mất khống chế đỏ lên, trong lòng anh cỗ vui sướng đang trào dâng nhưng bên ngoài lại sợ mất mặt nên chỉ trả lời lại : "ừ" khiến cô có chút không hiểu con người trước mặt có bị vấn đề gì thần kinh không, sao mà lại cư xử kì lạ như thế. Kêu cô lại chỉ để hỏi vậy thui ư hay thấy cô ngốc nghếch muốn trêu ghẹo, không nghĩ nhiều cô xoay người đi mất khiến cho bé Dê nhà ta ngơ ngác không biết làm sao đến khi bóng dáng của cô khuất sau cửa phòng giáo viên anh mới hoàn hồn. Lúc này anh mới hiểu rằng năng lực ăn nói quan trọng đến nhường nào, chỉ là muốn ở chung một chỗ với con gái người ta thôi mà do ăn nói cục súc đã dọa cho người ta chạy mất.p/s: đây là bộ truyện đầu tay mình viết , còn chưa quen lắm mong mọi người đọc ủng hộ mình nhen, cảm ơn mọi người rất nhiều…
Sau buổi họp lớp, Tạ Vũ chặn đứng Cố Tịnh Nhiên giữa thân hình cao lớn của anh và bức tường lạnh lẽo. Cảm giác lạnh buốt từ bức tường lan tỏa khắp sống lưng khiến đôi chân cô mềm nhũn. Anh cúi xuống, hơi thở ấm nóng phả vào vành tai cô, giọng trầm ổn thì thầm, xen lẫn sự trách móc:"Em không có lời giải thích nào về sự biến mất năm xưa sao?"…
Tháp Eiffel vui đùa cùng cơn gióGiống cái cách nàng đối xử với tôiTôi biết rằng yêu nàng là điều khóNên ngậm ngùi đành làm bạn vậy thôi…
Cặp đôi chính Văn Chu và Dật Hiên Kết HE nhé…
"Cậu biết ý nghĩa hoa lăng kính không?"-------"Minh Hiếu à,hôm nay tớ gặp một loài hoa.Đẹp lắm,lại chẳng biết ý nghĩa nó là gì."…
Bác sĩ - Tổng Giám đốc 1 ngày trước khi xảy ra tại nạn xe ập đến với ba mẹ cô thì gia đình cô rất hạnh phúc và tràn ngập tiếng cười nhưng bất ngờ xảy ra tại nạn xe thì mẹ cô tử vong tại chỗ còn ba cô rơi xuống biển mất tích chỉ trong một ngày gia đình cô không còn chính vào ngày sinh nhật 15 tuổi của cô. Từ đó, bà ngoại đón cô qua thành phố A sống cùng bà và bắt đầu cuộc sống mới và cô luôn tìm kiếm tung tích của ba mình.…
Văn án 1: Ngải Mặc Nhiễm một thân dáng vẻ lười nhác tiến vào lớp, giọng nói còn mang đậm chất người phương Nam.Hạ Dao thích Ngải Mặc Nhiễm, thích đến điên cuồngCậu có thể hay không quay lại nhìn tôi dù chỉ một lần Văn án 2:Ngày nọ, trường đại học y xôn xao sinh viên ưu tú Ngải Mặc Nhiễm dẫn bạn gái đến chăm sóc tận chân tóc...Cô ấy là Hạ Dao, là người tôi yêu bằng cả sinh mạng…
Mô típ: ABO, thanh xuân vườn trường, đối thủ, oan gia ngõ hẹp, đơn phương, A+ siêu đỉnh cấp, B phân hoá chậm thành O; Học bá, đanh đá thụ × Đẹp trai, ranh mãnh công; Drama gia đình, cuộc sống; Cam kết HE *Theo góc nhìn chính của thụ, lời dẫn thứ 3, có drama về tình cảm, gia đình, cuộc sống. Suy nghĩ tâm lý nhiều.....Du Gia An đã một lòng định lên đại học sẽ chú tâm vào việc học tập không dính líu đến bên ngoài, nào ngờ tên Alpha đáng ghét lại cứ suốt ngày líu lo trước mặt cậu 24/7. -----Tay siết lấy góc tập đến nhăn nhúm, cậu khó chịu với sự hiện diện của đối phương, bầu không khí yên bình mà cậu mong muốn chốc bị phá sạch. Cả nhóm người túm tụm lại chỗ kia, *đính chính là cậu không hề ghen tị nhá*- Thật khó hiểu, chỉ là một tên A có gì đâu bọn họ phải mê đắm như vậy?- Ôi trời tổ tông của tôi ơi, cậu nhìn đi, vầng hào quang chiếu xung quanh cậu ta kìa, đó là A đỉnh của đỉnh vạn người mê đó. Tiểu Dư nói với cậu cuối xuống thì thầm bên tai Gia An - Nghe nói Pheromone của người đó có thể khiến các O mê đắm, ngửi phát liền tuột quần dân thân lên cho cậu ta..…
Gửi Cậu, Từ Hàng Ngàn Nỗi Nhớ *Có lẽ sẽ đau, có lẽ sẽ buồn nhưng các cậu biết không? Chủ nhân trái tim họ là họ và chủ nhân của trái tim cậu là cậu [ Trích thoại phim : Dưa Hấu Lấp Lánh ] Ta tập ăn, tập nói, tập viết rồi tập thích, tập yêu một ai đó... Những rung cảm ấy, không hiểu sao tớ chỉ lại thấy ở mỗi cậu. Xuân đi rồi hạ tới, sợi dây tình cảm ấy cứ dần len lỏi trong tâm trí tớ, để rồi nó lớn dần mà tớ không hay biết. Tớ không còn chỉ muốn đơn thuần ngắm cậu, tớ bắt đầu muốn xuất hiện trong tầm mắt cậu, muốn được cậu chú ý và có một vị trí nhất định. Có lẽ tớ thật tham lam, thật ích kỉ nhưng nếu tớ bỏ điều đó ra khỏi trái tim mình thì thật khó cậu nhỉ?…
ở cái tuổi mà mọi thứ quá mới mẻ... - cuộc sống thay đổi khiến tôi cũng phải sợ co lại thu gọn lại ...trái tim bé nhỏ ngày càng sợ hãi tâm hồn bị nhuộm một màu đen trầm nHưNg vẫn PhẢi cố tỏ ra mạnh mẽ…
Cậu đã bao giờ nghĩ đến tớ chưa ? Cô gái vì cậu mà từ chối bao chàng trai khác. Vì cậu mà đánh mất sự giá trị của bản thân. Vì cậu mà.... Rơi những giọt nước mât...... ? Đã bao giờ chưa?…
Mọi người xung quanh nhìn tôi một cách bình thường như bao người khác, nhưng họ không biết rằng tôi rất khác họ. Lần đầu tiên chạm ngõ cuộc đời, không cần biết ngày mai sẽ ra sao, chỉ biết rằng những năm qua đã là quá sức chịu đựng với một người trẻ. Tôi sinh ra để thuộc về nơi này, hay ở một nơi khác nữa, nơi nào đó xa hơn Trường Học. Đây mới chính là nơi tôi thực sự được học hỏi, một trường học đúng nghĩa hay có chăng là nơi người ta thực sự cảm thấy thoải mái và gắn kết, nhà.…
Thể loại thanh xuân vườn trường, yêu thầm…