Từ giờ đây sẽ là topic tổ chức những mini game và share mẹo hoặc tài nguyên trong edit ảnh/ design như font, stock, texture....Bìa truyện chỉnh sửa bởi Võ Hạ Thu. Credit: LDK on Mediafire, Cadi - 1986 on Fotki, Luhye on Deviantart.…
"qua đêm này, hai đứa sẽ là ai ngoài xã hội, qua đêm này, mối quan hệ của hai đứa sẽ đi về đâu, qua đêm này, ai sẽ là người hôn lên mái tóc rối bời của người hắn yêu và tỉ tê bên tai ryu minseok về những điều quen thuộc, qua đêm này, nếu có gặp lại thì hai đứa sẽ nói câu gì với nhau..."*belonged to event Blissing SunWARNING:- OOC.- lowercase.…
"Tuổi trẻ là dấu ba chấm bất tận,Ngỡ đã đi qua nhưng lưng chừng vẫn chưa tới."Trải qua những năm tháng mang tên thanh xuân, tôi nhận ra có hai chuyện khó khăn của tuổi trẻ là làm quen và tạm biệt, nói rộng ra là biết chấp nhận và biết buông bỏ. Tôi từng gặp rất nhiều người mang lại cho tôi cảm giác chúng tôi là những ngôi nhà riêng biệt có cùng một bức tường, nên tôi luôn nghĩ chúng tôi sẽ chẳng ai rời xa ai nhưng trưởng thành mới biết hóa ra tường chung nhưng lối khác. Mỗi người đều có con đường của riêng mình, nếu may mắn gặp nhau và cùng nhau trải qua một thời điểm mà mãi sau này không thể quên cũng đã là điều tuyệt vời lắm rồi. Không nhất thiết phải cho rằng tường chung thì phải dựa vào nhau mà sống, đường rộng nhiều lối cứ cho nhau bước đi, khi còn cần nhau tự khắc ta sẽ trở về, khi ấy cũng là lúc bản thân vừa biết chấp nhận vừa biết buông bỏ.Tôi viết cho những năm tháng tuổi trẻ của tôi, An.…
Tác giả: NaeNó tên là Vương Hạ Hạ, học sinh lớp 11A3, chuyên Văn trường Tâm Vương là lớpphó học tập "gương mẫu". Hắn tên Dịch Vũ Phong, lớp trưởng "đại gương mẫu" của lớp chuyên Anh 12A2. Một đêm không sao, nó không ngủ được, mở tung cánh cửa ban công cho làn gió áp vài mặt se se lạnh. Phía xa nơi chân trời, sao đổi ngôi sáng lấp lánh xuất hiện, kéo dạt một đường dài cao vút và xinh đẹp, nó nhắm mắt lại.....ước....…
Ada là con của một gái điếm. Ngay từ khi còn nhỏ Ada đã ý thức được cái khốn khổ của đời kỹ nữ, và luôn cố gắng thoát khỏi cảnh đời bất hạnh. Năm Ada 13 tuổi, mẹ cô mất, tưởng chừng như đã hết hi vọng và sẽ phải tiếp tục lặp lại vòng đời đau khổ giống mẹ. Ada được một thương gia bí ẩn tên Sean Covey giang tay cứu giúp. Ada tưởng trừng như đã có được hạnh phúc nhưng rồi nhận ra đó dường như lại là một âm mưu chết chóc của kẻ giám hộ xảo quyệt, một cái bẫy mật ngọt giăng sẵn để chờ Ada đắm chìm vào.…
Truyện: [Thanh Xuân] Khi Anh Già ĐiThể loại: Đam Mỹ - Thanh Xuân Vườn Trường - Ngọt Sủng - Thanh Mai Trúc Mã.Sủng Thụ, Lưu Manh Công × Tạc Mao, Nhược Thụ@Tác Giả: Thiên Quân Lâm Uyên.★Văn Án:Đồng hồ kêu lên hai tiếng tích tắc, tích tắc.Chỉ dựa vào hai tiếng kêu đã khiến cho người ngồi trong căn phòng rộng lớn sợ hãi, bởi vì đối với người nọ hai tiếng đấy chính là tiếng gọi của thời gian, là điềm báo sự kết thúc dần dần của một kiếp người.An Triết yêu một người, yêu rất sâu đậm, yêu rất nhiều năm. Cậu yêu người đấy từ lúc còn trẻ đến tận về già và yêu đến khi mặt trời không còn chiếu về Trái Đất xanh thẳm nữa.…
cuộc đời và truyện tình giằng xé của "nỗi khiếp sợ của bóng đêm" với người thừa kế tập đoàn đá quý.Warning: truyện rất nhảm nhí. Tất cả các nhân vật trong truyện được đặt tên một cách ngẫu nhiên, không liên quan đến bất kì người nào ngoài đời thật.…
Dựa trên một ấn tượng của mình về khả năng đặc biệt của loài gián, đó là việc chỉ có thể ghi nhớ ký ức trong 24 giờ, và mỗi ngày với một chú gián đều là một ngày mới. Với thắc mắc nếu con người ta cũng xuất hiện điều này, thì cuộc sống của họ sẽ ra sao, liệu mỗi ngày với họ, việc quên ký ức trước đó sẽ là niềm hạnh phúc cho một cuộc sống đáng mơ ước, hãy sẽ là nhưng năm tháng nặng nề đầy ám ảnh. Từ đó, câu chuyện về một cô gái sau khi trải qua tai nạn, cô bị mất đi khả năng ghi nhớ của mình. Mỗi ngày của cô đều được bắt đầu từ sau thời điểm bị tai nạn, hôn mê và sau đó được đưa về nhà chăm sóc bởi người bạn trai của mình. Vì không thể nhớ gì sau 24 tiếng của mỗi ngày, cuộc sống của cô sẽ ra sao, người bạn trai của cô sẽ phác hoạ cuộc sống của cô như thế nào, liệu có thể nào phục hồi được hay không? Hay cùng trải qua những ngày tháng của cô gái ấy để cảm nhận được nhé. |^•^|…
Chính một trò chơi trẻ con mà thằng nhóc nào cũng có một thời đam mê đã đưa chúng ta đến với nhau. Đó chính là định mệnh.Anh là một chàng trai đẹp, cao ráo, trầm tính. Em thì đanh đá nhưng vẫn thanh tao. Họ từ chưa quen cho đến thân thiết. Và chuyện mà chúng ta không ngờ đến. Họ đã có một mức độ khác cao hơn tình bạn. Truyện được viết bởi 2 con tác giả là Khánh Trang (Chang) và Phương Anh (FA). Thực ra thì đây là hồi kí về những kỉ niệm của năm cấp hai của chúng tớ. Những dòng văn các cậu sắp đọc chính là những câu chuyện được đúc kết từ năm lớp 6 của chúng tớ. Và có thể sau này sẽ có những kỉ niệm của năm cấp 3 nữa.Mong các cậu ủng hộ.Những chap có dấu # là FA viếtCòn những chap có @ thì Chang viết nhé.Love you <3…
Có những ký ức tưởng như đã bị lãng quên, nhưng thực chất chỉ đang ngủ vùi đâu đó trong dòng chảy thời gian. Một chiếc nhẫn cỏ mong manh, một lời hứa vô định giữa những ngày nắng nhạt. Chúng không bị lãng quên, cũng chẳng biến mất-chỉ là chẳng ai đủ can đảm để nhắc lại. *"Chúng ta đã từng hứa điều gì, cậu còn nhớ không?"* *"Có những thứ dù không ai nhắc đến... vẫn luôn tồn tại."* *"Thời gian có thể xóa nhòa nhiều thứ, nhưng nếu một điều chưa từng thay đổi... liệu nó có quay về?"* Người ta thường nói, năm tháng có thể làm con người ta đổi thay. Nhưng đâu đó, giữa những ngã rẽ vô định, một ai đó vẫn đang tìm kiếm câu trả lời. Một ai đó vẫn đang chờ đợi một lời hồi đáp chưa từng được nói ra. Vậy rốt cuộc, lời hứa năm nào... đã thực sự biến mất hay chỉ đang chờ một ngày được thức tỉnh?…