Căn bệnh ung thư dạ dày bào mòn đi con người của cô, vắt kiệt cả linh hồn mong manh. Xuyên vào cuốn tiểu thuyết dang dở và bắt đầu hành trình của sự sống mới.....!!! Câu truyện được tạo ra từ trí tưởng tượng của mình, vui lòng không bê đi khi chưa có sự cho phép. Na9 được lấy cảm hứng từ bias của mình ở game Ikemen Prince !!!…
Gửi đến NGƯỜI CŨ của bạn 1 câu đi?_____1. Chúc anh một ngày nào đó sẽ nhận ra mình không hề tốt đẹp như mình vẫn nghĩ. Mong anh sẽ đối xử với người sau này tốt hơn em…2. Tôi vẫn nghĩ về cậu vẹn nguyên như một vết thương chưa bao giờ lành, lúc đó, dù đang đi làm hay ngồi với ai, đang vui hay đang trống trải, chỉ cần chớp mắt một cái tôi cũng có thể khóc.3. Thật ra, nếu cả hai đều yêu thương và cho nhau đầy đủ quan tâm thì làm gì có chỗ cho người thứ 3 chen vào hả anh? 4. Thứ tình cảm mà tôi dành cho cậu chỉ có thể gọi là Love hate. Vừa yêu, lại vừa ghét, vừa muốn cậu hạnh phúc, lại vừa muốn cậu phải đau khổ tột cùng. Không thể khác được, không thể nào bớt day dứt hơn được.5. “Mình cùng nhau đi qua biết bao nhiêu dặm đường, vậy mà chút khoảng cách trong lòng nhau mình cũng không vượt qua được.”6. “Trời mưa người ấy giúp bạn che ô, bạn cảm động vì người ấy đã ở bên, nhưng dần dần bạn nhận ra rằng, người ấy phải rời đi thì trời mới quang mây mới tạnh được.”7. Đôi khi người ta giận dỗi để có được sự chú ý từ đối phương, còn em luôn cố giữ trong lòng bởi nói ra rồi chỉ để nhận lấy những lạnh lùng và phớt lờ của anh. rồi trong cái buồn hơn đó, lại là em phải đi xin lỗi vì đã lỡ hờn giận làm ngày của anh nặng nề…8. Rồi chúng ta cũng sẽ quên hết những lời hứa tuổi trẻ. Vậy nên hãy khoan lo nghĩ về tương lai, cũng đừng vội hứa hẹn xa vời cho những tình duyên vội vã. Cái gì đến, ắt sẽ đến. Cái gì không thành cũng có lí do của nó.9. Thôi thì mình hãy ngừng tiếc, ngừng trách và ngừng day dứt vì những chuyện đã qua. Quan trọng là những bước chập chững đầu tiên vào đời mình đã có nhau. Quan trọng là mùa thu năm đó mình đã dạy nhau biết thế nào là bình yên.❤ Không còn là của nhau - Hashtag Dawn.Cho những lần đi qua vỡ tan để trưởng thành Link: http://bit.ly/khongconlacuanhau-tikihttp://bit.ly/khongconlacuanhau-fhs…
Cô gặp anh vào mùa Oải Hương nở, trên cánh đồng hoa trải dài vô tận. Sự rung động từ lần đầu gặp mặt ấy khiến cô không bao giờ quên được, loại cảm giác biến đổi len lỏi trong tim khiến cô thổn thức.Đôi mắt ân cần hòa lẫn với sắc trời liền trở nên lung linh hơn bao giờ hết, anh đứng đối diện cô, che đi ánh nắng nhạt nhòa của buổi xế chiều. Cô vội vã chạy đến, dường như sợ anh đi mất mà cất tiếng hỏi:"Em...em liệu có thể gặp lại anh chứ?"Anh cười dịu dàng, như hướng dương nở rộ dưới ánh bình minh, ấm áp đến kì lạ."Tất nhiên rồi, hãy đến đây vào ngày mai nhé!".Chỉ là hôm sau, rồi hôm sau nữa, anh vẫn không đến, cô đã không thể đợi anh được nữa...Tưởng chừng như đã kết thúc, không ngờ đến ba năm sau, cô lại gặp được anh. Chỉ như thế, đã đủ với cô rồi, khi biết mình đã không chờ đợi vô ích. Nhưng mọi chuyện không như mong muốn, anh ngày trước đã không còn, vẫn khuôn mặt và diện mạo đó nhưng lại là một người xa lạ, liệu cô còn có thể yêu anh nữa không?…
-Giữa cánh đồng thốt nốt bạt ngàn của miền quê An Giang, nơi nắng vàng trải dài trên từng tán lá, "Nắng Trên Đồng Thốt Nốt" kể về một câu chuyện tình yêu giản dị nhưng sâu sắc, đậm chất Việt Nam.Giữa cánh đồng thốt nốt xanh mướt của miền Tây, nơi nắng vàng phủ đầy trên từng tán lá, câu chuyện của Trần Hoài Phong và Lê Quốc Huy lặng lẽ nảy mầm từ những điều giản dị nhất.-Trần Hoài Phong: chàng trai 25 tuổi Hiền lành, chăm chỉ với giọng hát ngọt ngào, cả đời gắn bó với nghề làm đường thốt nốt thủ công. -Lê Quốc Huy - 28 tuổi,một nhà nghiên cứu văn hóa đến từ thành phố, thông minh, khép kín, nhưng mang trong mình niềm đam mê khám phá nét đẹp truyền thống.------"Anh là người thành phố, sao hiểu được những gì tôi gắn bó cả đời?" - Phong bướng bỉnh, ánh mắt có chút giận dỗi."Vậy để tôi ở lại, không chỉ để hiểu, mà còn để cùng cậu gìn giữ." - Huy kiên nhẫn, nụ cười chân thành.--------Một tình yêu chậm rãi nhưng sâu sắc, như chính vùng đất An Giang thanh bình, mang theo hương vị ngọt ngào của nắng, gió và sự sẻ chia.Dưới nền trời miền Tây yên bình, câu chuyện không chỉ khắc họa một tình yêu đầy cảm xúc mà còn tôn vinh giá trị của sự chân thành, niềm tin, và những điều giản đơn trong cuộc sống.Hãy để "Nắng Trên Đồng Thốt Nốt" đưa bạn đến một miền quê mộc mạc nhưng đầy sức sống, nơi từng con đường, từng giọt mật đều mang hương vị ngọt ngào của tình yêu và hạnh phúc.…
Chuyện tình của cô sinh viên năm nhất và chàng trai trẻ simp chúa con gái nhà người ta thôi.Thạch chả biết cô đã làm gì khiến cho Dũng mê mình như điếu đổ cả bởi..um, Thạch nghĩ gu của Dũng phải là một cô nàng cao trắng, xinh, chân dài, học vấn khủng,.. Chứ không phải là con nhóc mới bập bẹ lên hà nội với phong cách rừng xanh rộng rãi cùng túi tò te tua rua nhìn dị dị. Tuy Thạch công nhận là mình nhìn cũng khá ổn đi, nhưng chắc chắn không thể nào lọt vào mắt Dũng được. Chàng ta đẹp trai, cao ráo, học vấn tốt, nhà cũng khá giả, có mỗi một điểm Thạch không ưa là vì chàng ta trông chảnh gớm luôn! Thế mà lần đầu gặp Thạch lại thấy cậu ta đẹp trai quá trời.Dũng mà biết được Thạch suy nghĩa thế về chàng chắc chàng dí đầu nàng ta xuống coi xem não ngoài sách ra thì có chứa thêm gì nữa không quá. Nàng ta đúng là không phải kiểu ban đầu chàng thích thật, nhưng sao ở nàng ta toát ra cái gì đó lạ lắm, cái thứ lạ đó nó chui vào lồng ngực chàng, bắm chặt vào trái tim và đâm sâu mọc rễ ở đó. Mẹ ****, lần đầu gặp nàng ta, chàng đã phải tìm khắp nơi xem cái mùi mà nàng ta dùng là gì mà thơm đến thế khiến cho chàng cả đêm đó chẳng thể ngủ nổi. Mái tóc dài đen óng, đôi mắt hạnh, môi thì lúc nào cũng bóng như thạch, cười lên như nắng trong rừng vậy. Vậy thì bảo sao không mê nàng ta được trời.…
'anh thích em' 'đồng ý là người yêu anh nhé''em cũng thích anh' 'em đồng ý'' tiểu Nghi công chúa mau lại đây''sao vậy?''anh không thích em đứng gần hắn, anh ghen''công chúa đừng ngủ nữa mau dậy''công chúa em lại bỏ rơi anh rồi'' công chúa em không cần anh nữa sao ?''công chúa ơi anh nhớ em?'---'anh nhõng nhẽo quá đi''em đói rồi mau đưa em đi ăn''em vẫn còn cần cún bự lắm''em ghen rồi mau dỗ em đi'----'chúng ta chia tay đi''lí do là gì''anh...không muốn tiếp tục nữa''được'…
gun 28 x goo 18au trung học jaewon, goo học chung trường với tụi daniel, gun là yakuza. warning muôn thuở: teen fic vãi lồn, ooc và chắc cũng có đụ nhau đấy, không thì ít nhất thằng l gun nó cũng sờ sịt em goo idk nên r18 cho chắc ăn nhacouple phụ có dghobin (hobin có lồn), danzackyohan, elisam…
Lời tựa: Cuộc sống là muôn màu, qua con mắt người thơ mộng. Tôi muốn là một người thơ mộng, muốn Nhược Tâm* là một tác phẩm ghi lại những sắc màu trong cuộc sống xung quanh tôi. Để ký ức hóa thành ngôn ngữ, in dấu lại từng hành trình mà cuộc đời trải qua.Lưu Thu Huyền…
Người có bộ mặt ác quỷ thì lại là thiên thần...Người có bộ mặt thiên thần thì lại là ác quỷ...Người là thiên thần thì muốn là ác quỷ....Người là ác quỷ thì khao khát là thiên thần...Nhưng họ có chung một mục đích! Đó là......ĐOẠT ĐƯỢC GIỌT NƯỚC MẮT VÀ VIÊN PHA LÊ ĐỎ!!!!!!…
Truyện: Niên Tình Trong Mắt Đều Là EmTác giả: Bạch Nguyệt GiaThể loại: Ngôn tình, H, Sủng, Ngược, Đô thị. Hàng chân mày Chu Văn Tình nhíu lại ngước lên nhìn anh nhưng động tác của người đàn ông trước sau như một điềm tĩnh ăn món của cô.Ách.Nhìn anh ăn cô còn nghĩ món của mình rất ngon nữa chứ! Nào ngờ không giống những gì cô nghĩ. Vị giác của anh có vấn đề à?Hứa Phương Niên húp một ngụm canh không nói gì. Mặt Chu Văn Tình đơ như tượng."Phương Niên, anh có phải bị mất vị giác không?""Không" "Canh mặn như vậy sao anh vẫn ăn bình thường thế?" "Em cũng biết nó mặn à?""..."…
Lời của ngưởi viết Khi làm việc thì cảm thấy 8 hay 10 tiếng ngồi văn phòng cũng không đủ để giải quyết hết công việc. Nào là chuyện khách hàng, chuyện bạn hàng, chuyện chủ hàng. Sáng thức dậy với tâm trạng thảnh thơi đúng nghĩa của cái tuổi hai ba rưỡi, nhưng khi kim đồng hồ về đúng vị trí thì cái đầu cũng quên luôn tuổi tác để cuốn vào vòng xoáy. Ngẫm đi ngẫm lại nhiều lúc cũng thấy "vênh" mặt khi có những người đang sống phụ thuộc vào cái việc tính toán của mình, vào cái đầu óc của mình. Cái kiểu cảm thấy bản thân mình thật giá trị. Vậy mà quay ngoắt lại thì mình lại đi tìm hai chữ thông cảm, rồi bỗng vất quách cái bản tính nóng giận đi đâu để cười nói, để nhẫn nhịn cái người gọi là đối tác, khách hàng, chủ hàng. Vậy mà có khi mấy người đó mình chỉ biết qua cái dòng công nghệ mang tên email, có khi còn không có cùng ngôn ngữ, văn hoá nhưng cứ như kiểu thân quen lâu năm. Giờ ngẫm mới thấy câu nói của con nhỏ bạn hoá ra lại đúng vô cùng. Thế giới rộng lớn được lấp đầy bởi rất nhiều thế giới nhỏ khác, xã hội nhiều hình thù thì cũng do nhiều xã hội nhỏ lấp lại, mà bản thân mình chỉ là một sinh vật vô cùng nhỏ bé đến đó góp vui thôi. Vì vậy hôm nay nổi hứng đặt bút viết về một kiểu thế giới, một loại xã hội chỉ một kiểu để không vướng bận gì cứ chìm đắm trong đó không lo gì hết. Đó là "thế giới thượng lưu" hay còn gọi là "xã hội của người có tiền". Thật ra bản thân đã đọc rất nhiều thể loại như vậy nhưng vẫn muốn viết một cái cho riêng mình, cũng không có ý hay có suy ngh…
Vũ Hoa Tuyết một người chưa bao giờ sợ cái được gọi sinh lão bệnh tử. Nhưng rồi một thời gian cô lại bắt đầu cảm thấy rất sợ, rất sợ thời gian, sợ cái chết. Vì vốn dĩ cô đã gặp được một người con trai tên Lý Tiểu Thu đã khiến cô cảm thấy không còn cô đơn nữa. Nhưng sinh lão bệnh tử là một việc đời người bắt buộc phải trải qua. " Đợt năm mới cuối cùng này em sẽ không còn cảm thấy cô đơn, lạnh lẽo nữa. Anh nguyện sẽ đợi em ở kiếp sau. "…
Truyện kể về một thanh niên tên Dương Tấn xuyên qua đại lục khác. Sống hết mười chín năm mới nhớ lại chuyện trên địa cầu. Sau đó, Tấn bắt đầu con đường trở thành cường giả, tìm lại cách trở về quê hương của mình. Thể loại : xuyên không, hệ thống, phiêu lưu..... Do là truyện đầu tay nên còn nhiều lỗi, mong mọi người đừng ném đá mà comment để mình sửa ạ.…