khi y/n cược với bạn mình sẽ tán đổ một anh chàng bất kỳ trong vòng 10 ngày. how to win a guy in 10 days. fic không có gì ngoài ngọt. ai răng lợi yếu hãy cân nhắc nhaaaaa ༼ つ ◕.◕ ༽つ✧CẤM REUP KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA MOTCONMEOBEO.DO NOT REPOST WITHOUT AUTHOR'S CONSENT.…
Hán Việt: Ngã đích tiểu đạo quan hựu thượng nhiệt sưu liễuTác giả: Mộc Nhất LiễuTình trạng: Hoàn CVEditor: Metlozghe Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Làm ruộng, Chủ thụ, Sảng văn, Kim bài đề cử 🥇, Linh dị thần quái, 1v1Văn án:Một ngàn năm trước, Hứa Thanh Mộc là Đệ nhất Huyền môn tiểu bá vương, tác oai tác oái, nghênh ngang mà đi không thèm nể ai. Một hôm độ kiếp thất bại, trực tiếp bị sét đánh chết.Ngủ say ngàn năm, lúc tỉnh lại đã là thương hải tang điền. Tiên đạo điêu tàn, lòng người không còn, tông môn của Hứa Thanh Mộc xuống dốc, đồng môn đổi nghề, địa bàn bị công ty bất động sản xây thành khu du lịch. Bản thân Hứa Thanh Mộc bị biến thành đạo sĩ nhỏ đáng thương, đạo quan nhỏ thì dột tới nóc, ai cũng khinh thường, chó thấy cậu cũng phải sủa hai tiếng.Hứa Thanh Mộc bấm tay tính toán: Trừ tà, xem bói, vẽ bùa, nâng cao hiệu quả cây trồng, chuyên trị vô sinh. Ừ, tay nghề tổ truyền vẫn còn, vậy thì không cần lo Đông Sơn tái khởi.Cho nên, định ra mục tiêu trước, trọng chấn tông môn, tiếp tục tác oai tác oái.Đại thiếu gia tập đoàn Tống thị Tống Quyết bệnh tật ốm yếu từ nhỏ, ngồi trên xe lăn vượt qua 28 năm.Có người nói: Trên núi Lăng Vân có tiểu thần tiên, cầu gì được nấy, đi đốt nhang thử xem.Tống Quyết: Cút, đéo tin.Sau đó...Tống Quyết: Cây nhang to bằng cái bát đâu, bổn thiếu gia muốn đích thân khiêng lên núi, đốt cho tiểu thần tiên.…
Thể loại: Diễn sinh - ngôn tình - cận đại hiện đại - phương đông diễn sinh - thị giác nữ chủTác giả: Đào vị đại phúcTình trạng: Hoàn【 Giả muộn tao thẳng cầu hệ x thật phúc hắc ôn nhu kiên định miêu miêu 】【 Mọi người xem văn khẩu vị bất đồng, không tiếp thu được thỉnh điểm xoa, dùng ăn chỉ nam ở văn án cuối cùng, văn án ngôi thứ nhất chính văn ngôi thứ ba 】Ta đối Hiromitsu nói câu đầu tiên lời nói là: "Tới ly Bourbon."Hắn bất động thanh sắc cho ta đề cử......Scotch Whiskey....... Sau đó, ta có một cái bạn trai.Ta bạn trai là cái cơ hồ có thể đứng hàng Beika-cho tương thân khen ngợi độ NO.1 ôn nhu thân sĩ chất lượng tốt thanh niên.Công tác ổn định, yêu thích hài hòa, diện mạo ưu việt, thu vào khả quan.Xạ kích tinh chuẩn trình độ là chẳng sợ trước mặt công tác nghỉ việc sau cũng có thể dựa xạ kích trò chơi đại đánh mưu sinh trình độ, dáng người vừa thấy chính là hàng năm đóng quân phòng tập thể thao loại hình.Khí chất có điểm giống đại miêu. Giảo hoạt linh động, còn thực hảo rua ( ? )...... Thuận tiện nói một câu, cơ ngực cũng thực hoàn mỹ.Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Masumi, Hiro┃ vai phụ: Một câu tóm tắt: Cùng Hiro yêu đươngLập ý: Phát hiện sinh hoạt đáng yêu chỗ…
Nguyên tác: Husky và sư tôn mèo trắng của hắn - Nhục Bao Bất Cật NhụcTác giả: 摆烂桔子Tình trạng bản gốc: đã hoàn (14 chương)Tình trạng edit: đã hoàn thànhBản edit đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.Giới thiệu:Sau khi sống lại Đạp Tiên Quân phát hiện mọi thứ đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.Ví dụ hắn và Sư Muội đều không phải là đệ tử của Sở Vãn Ninh nữa, hắn không có lý do cũng không có cơ hội đi tìm Sở Vãn Ninh, hiện giờ chỉ có một mình Tiết Mông là đệ tử y tất nhiên sẽ bảo vệ cậu khắp nơi, thậm chí Sở Vãn Ninh còn không nhớ tới hắn, Đạp Tiên Quân đột nhiên thấy hơi ghen tị.Ngoài ra Sở Vãn Ninh có có một đạo lữ, gọi là cái gì mà Lao Xá Tử Mặc tông sư, lúc ào cũng dính lấy Sở Vãn Ninh, còn cùng ăn cùng ngủ, tâm tình Đạp Tiên Quân càng trở nên không tốt.Dần dà Sư Muội bị ném ra sau đầu, suốt ngày chỉ nghĩ làm sao để thu hút sự chú ý của Sở Vãn Ninh, làm sao đổi sư tôn, làm sao để cướp Sở Vãn Ninh về.Lúc này Đạp Tiên Quân vừa thấp bé, tu vi cũng không cao, làm việc đương nhiên không thể bá đạo như kiếp trước, chỉ có thể tức giận lại ủy khuất ở một bên.Mặc tông sư có hoành thánh để ăn, hắn không có.Mặc tông sư có sư tôn hôn hôn, hắn không có.Thậm chí Tiết Mông còn có sư tôn chỉ dạy riêng, hắn cũng không có.Hắn chỉ có một câu nói khách sáo vừa xa lạ: "Mặc công tử! có chuyện gì?"…
Tác giả: Nhất Tiết NgẫuSố chương: 89 chương + ngoại truyệnNguồn: Tấn GiangThể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, ngọt sủng, xuyên sách, vườn trường, chủ thụ, sảng văn, ngược pháo hôi.Công chiếm hữu cao, u ám điên khùng x thụ kiêu căngTình trạng edit: Xong Edit: Apricity Team (Vọng Thư Các 2.0)…
Tên gốc: Trọng sinh chân thiếu gia khai thủy dưỡng sinh dĩ hậuTác giả: Thính NguyênThể loại: Hiện đại, đam mỹ, nhẹ nhàng, học đường, yêu sâu sắcTruyện được đăng duy nhất tại @catky0308Truyện hoàn: 03.08.2024 - 31.10.2024…
mùa đã thay lá mọi chuyện cũng đổi thayanh cũng chả cần níu nữa vì vl mỏi taytext | ooc | lowercase(!) bối cảnh Việt Nam nhưng tên Hàn Quốc, chỗ nào vô lý cả nhà hoan hỉ giải trí giúp em 🫶🏻…
Câu chuyện kể về 4 nhân vật trong tiểu thuyết được thức tỉnh, sau khi thoát khỏi cốt truyện máu chó mà vẫn giữ được trái tim sắt đá đã được Cục thời không hốt về làm nhiệm vụ. Từ đây đi lên con đường làm nhiệm vụ cần mẫn. Tình yêu là cái đ gì? Tránh ra cho trẫm thể hiện.…
Liền vô cùng đơn giản viết cái KHR+Conan vănSawada Tsunayoshi, năm vừa mới mười bảy, đang đứng ở muộn phản nghịch kỳ.Cũng không tính phản nghịch kỳ đi, hắn chỉ là muốn hơi chút trốn tránh từng cái hiện thực mà thôi, thủ lĩnh gì đó, hắn còn trẻ, không phải cái gì lập tức phải đi đương...... Đi?Từ từ, vì cái gì Reborn sẽ cùng Hibari-san cùng nhau mưu hoa cái gì?Byakuran vì cái gì cũng sẽ ở chỗ này?!Cái này kêu Edogawa Conan tiểu hài tử là cái gì? Vì cái gì hắn thoạt nhìn quái quái?Bảo mẫu? Bảo tiêu? Thực lực? Bắt?Sawada Tsunayoshi ý đồ trốn tránh hiện thực......Nhưng mà......Siêu trực cảm: Này nhóm người nhất định che giấu cái gì quan trọng tin tức!…
[BTS] Nhường tớ thì cậu chết à?⇝author: MeooAka99JungKook: Nhường tớ một tí thì cậu chết luôn đấy à? *phụng phịu*Taehyung: Sao đến giờ mới nói, tớ còn tưởng đầu óc cậu có vấn đề nên mới cả ngày bày trò nhảm. Đống thành tích kia nếu cậu thích thì cứ vồ đi, tớ không thi cũng có thể tốt nghiệp mà.JungKook: Cậu... Sao cái gì cậu cũng đem cho được hết vậy?Taehyung: Vì tớ tốt.JungKook:...____________JK: Cho tớ mượn bút được không?TH: Lấy đi.JK: Tớ quên mang vở rồi.TH: Cầm lấy.JK: Tớ không mang thước kẻ.TH: *ném cả cặp sách vào lòng JK*JK: Taehyung, tớ lạnh.TH: *Cởi áo* Mặc vào đi.JK: Taehyung, tớ ..TH: *Cắt lời* Tớ chẳng còn thứ gì hết, còn mỗi cơ thể này, cậu muốn lấy không?JK: Cái đấy cũng cho được sao? TH: Tớ tốt mà. •••JK: Chúng ta chẳng có gì hợp nhau cả.TH: Tớ biết.JK: Cậu thì quá ngố còn tớ thì thông minh quá.TH:.... *câm nín*JK: Taehyung à, cậu sinh ra là để hãm tài tớ đúng không?TH: ...JK: Tại sao ông trời sinh ra tớ rồi lại còn sinh ra cậu nhỉ?TH: *Lay người JK* JungKook à, cậu vừa đập đá đúng không? Ngáo thế?JK: ....•••JK: Này, cậu không sợ bị lừa sao? Cái gì cũng cho như vậy thì tương lai cậu sống thế nào?TH: Tớ không như cậu.JK: Là sao?TH: Là đầu tớ không phải chỉ để mọc tóc giống như cậu, đương nhiên là tớ biết thứ gì nên cho và không nên cho. JK: Thứ gì nên cho và thứ gì không nên cho?TH: Thứ gì có thể kiếm lại thì nên cho còn thứ gì duy nhất trên đời thì để lại, ngốc.JK: Vậy cậu tìm thấy thứ gì không nên cho chưa?TH: Rồi.JK:Là gì?TH: Bố mẹ và JungKook.JK: *hài lòng* Taehy…
"Anh xăm trổ, anh cục súc, anh đ* thèm quan tâm người khác nghĩ gì về mình. Nhưng rồi em đến... mặc đồng phục, mang balo bé tí, khóc mếu trên ghế sofa của tiệm anh."…
Tác giả: Tiểu Hoa Miêu️Thể loại: Hiện đại, H văn - chữa lành - cứu rỗi - có cốt truyện, ngọt, HE️VĂN ÁNNgày hôm đó, vào lúc chạng vạng tối, mưa phùn bay khắp trời, một người phụ nữ mặc sườn xám có hoa văn màu xanh trắng đi đến trước cửa tiệm."Anh có thể xăm hoa bỉ ngạn không?"Ngụy Đông dập điếu thuốc, liếc nhìn cô bằng ánh mắt đầy thâm ý: "Cô có biết thứ đó có ý nghĩa gì không?""Biết.""Xăm ở đâu?""Sau lưng..."Sau này, anh hôn lên đóa hoa bỉ ngạn đỏ thẫm kia như là si mê. Mùi hương u lan của cô thấm vào lòng người, khiến anh đắm say."Anh thích bông hoa này." Anh thở dốc bên tai cô: "Rất sexy."…
"Em đừng cười kiểu đó với người khác nữa."Đức Duy khựng lại, bàn tay đang cầm cốc trà sữa hơi run."Kiểu gì cơ?"Quang Anh không trả lời ngay. Ánh đèn phòng hậu trường hắt lên gương mặt Duy - yên tĩnh, sáng, và quá mức dịu dàng."Cái kiểu cười khiến người ta tưởng em có ý gì đó." - Giọng Quang Anh trầm, đều, không nhanh không chậm - "Trong khi... em chỉ hay cười như thế với anh."Duy cắn nhẹ môi, đôi mắt lảng tránh."Anh để ý kỹ thật đấy.""Với em thì anh luôn để ý."Quang Anh bước lại gần. Rất gần. Cái khoảng cách khiến tim Duy đánh trống trong lồng ngực."Từ bây giờ," - cậu nói chậm rãi - "đừng mang ánh mắt đó, nụ cười đó... cho ai khác nữa. Được không?"Duy im lặng.Một lúc sau, cậu nhỏ giọng, gần như là thì thầm."Vậy... anh tính làm gì với ánh mắt đó?"…