Lâm Gia Hưng ngày ấy còn giãy nảy không chịu về quê vì chê cuộc sống thiếu thốn ở đó, ấy vậy mà sau này mẹ có dùng dây kéo cậu cũng chẳng muốn quay lại thành phố nhộn nhịp đầy tiện nghi, còn vì sao cậu lại không chịu quay về thì...chắc phải bắt đầu bằng nụ cười của một cô gái.…
Tên truyện: Mùa hè khi ấyTác giả (bút danh): Eri Couple: Eren Yeager x Levi AkermanTóm tắt: Eren về quê ở nhà bà nội và quen Levi (lúc đó hai đứa tầm 6). Sau này khi lớn lên họ gặp lại nhau và...…
cp này là tớ ship ở trong trường và nó được tạo nên từ cơn lứng của iem. Dự kiến nó sẽ có 15-20 chapbối cảnh: trí và minh là đôi bạn thân ở một trường nội trú. trí thì có 3 đứa bạn lần lượt là Bảo Ngọc, Gia Phú và Lý Ngân. ba đứa này thì lun ship minh dới trí. bỗng một ngày Trí phát hiện mình có tình cảm với Minh💦…
Cậu ấy là lớp trưởng.Một người luôn đứng đầu, luôn đúng mực, luôn xa cách.Nhưng đêm hôm đó... tôi thấy cậu ta trong một nơi không ai ngờ tới.Với đôi mắt lười nhác phủ khói thuốc, bàn tay thản nhiên vòng qua eo người khác,và lời nói như gió lướt qua da - lạnh mà để lại dấu.…
câu chuyện tình yêu của miko và tappei, truyện nhẹ nhàn, ngọt ngào và ít ngược,HE. lấy bối cảnh cả hai đều lên cấp 3, lúc này anh chàng Tappei của chúng ta vẫn còn đơn phương nàng miko, anh cứ nghỉ là tình cảm của mình sẽ không bao giờ được đền đáp lại, thế nhưng khi lên cấp 3 lại sảy ra biến động lớn…
Truyện xoay quanh hai nhân vật Cao Hữu Thanh và Nghiêng Mộc Hân- cả hai đều là nữ sinh của trường trung học. Câu chuyện kể về chuyện tình yêu của hai cô gái, có những hiểu lầm trắc trở nhưng chính vì lòng đồng chung hoàn cảnh cả hai đã tạo được sự đồng cảm từ đó họ vượt qua những định kiến của xã hội để đến với nhau. Nhưng liệu hai người họ có thực sự cùng nhau đi hết cuộc đời? Ngoài những yếu tố tình cảm truyện đã phản ánh gây gắt về tình trạng phân biệt giàu nghèo, dùng tiền để chèn ép, lấp liếm. Cả hai cô gái là minh chứng tiêu biểu nhất về việc phân biệt giai cấp khi bị những người có địa vị chèn ép đến bước đường cùng. Hai nhân vật chính đại diện cho tất cả những người cùng chung cảnh ngộ vì thế khi đọc truyện sẽ gây được lòng đồng cảm sâu sắc đến mỗi độc giả.…
Truyện kể về cô nữ chính tên TorikiCô sống trong 1 căn nhà lớn và chỉ 1 mình, từ khi lên 10 tuổi cô đã sống như này rồi. Vì thiếu tình thương của ba mẹ từ nhỏ nên cô đã tập sống tự lập từ đó. Năm trước cô 16 tuổi, được học trường nổi tiếng ở Osaka ( Nhật Bản ). Cứ mỗi tháng mẹ cô gửi tiền về cho cô sinh hoạt hằng ngày. Cô học chỉ đứng giữa lớp chứ không được gọi là giỏi. Tính cách của cô hiền, hòa đồng, dễ thương nên được nhiều bạn bè yêu mến. Cô nấu ăn rất ngon và vẽ tranh rất đẹp. Cô có 1 đứa bạn thân tên Takitori chơi với nhau từ nhỏ nhưng Takitori đã chuyển về Tokyo ( Nhật Bản ) sống vì ba mẹ có việc đột xuất, đến bây giờ họ vẫn còn liên lạc với nhau. Cô đã cố gắng học thật giỏi để năm nay được vào lớp A và cuối cùng mọi sự cố gắng của cô đã được đền đáp... P/s : Nữ chính ở Osaka, Nhật Bản. Trong truyện có nhưng chi tiết khá xàm và cũng không hoàn toàn chính xác lắm. Lần đầu viết truyện hơi lũng cũng mong mấy bạn bỏ qua cho... ≧﹏≦.…
Những năm tháng học trò trôi qua như cơn mưa đầu mùa-mát lành, trong trẻo nhưng cũng vội vã và dễ phai. Đôi khi chỉ cần một ánh nhìn, một nụ cười cũng đủ khiến trái tim khẽ rung lên như gió lướt qua hàng phượng đỏ. Trong những ngày nắng nhạt, hai cô gái gặp nhau khi ôn đội tuyển học sinh giỏi-nơi mà kiến thức là mục tiêu, nhưng cảm xúc lại là thứ âm thầm nảy nở. Họ gắn bó như những vì sao lặng lẽ tỏa sáng cạnh nhau, hiểu nhau qua ánh mắt, thương nhau trong im lặng. Chưa ai kịp nói thành lời, chưa ai dám bước qua ranh giới tình bạn. Rồi thời gian cuốn trôi tất cả, để lại sau lưng một mối tình vừa dịu dàng vừa tiếc nuối. Những tưởng câu chuyện ấy đã ngủ yên giữa những trang vở cũ, vậy mà một ngày, định mệnh lại cho họ chạm mặt-lại cùng nhau vượt qua sóng gió . Ai cũng đặt ra câu hỏi liệu giữa họ có tồn tại thứ gọi là "định mệnh" hay không…
Chuyến tàu mang số hiệu Thanh Xuân là chuyến tàu tươi đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người - nơi đây ghi dấu những giấc mơ của tuổi trẻ, ghi ấn một thuở niên thiếu đầy nhiệt huyết, và còn có cả những lời hứa không bao giờ nhạt phai.Vào độ tuổi tươi đẹp nhất của thời thanh xuân, chàng thiếu niên năm ấy đã để lại một ước hẹn với cô gái nhỏ của mình sẽ đợi cô ở cánh cổng tiếp theo trong một phần giấc mơ của cô ấyCó rất nhiều lời hứa qua đi, cũng không phải chưa từng nghe ai đó hứa với mình, nhưng kỳ thật lời hứa vào mùa thi năm ấy đã thật sự tạo nên một nguồn động lực rất lớn trong hành trình chinh phục giấc mơ của cô gái nhỏBóng lưng thiếu niên đầy nổi bật và tỏa sáng năm ấy, đã lan tỏa đến tận trái tim một người - dịu dàng xoa dịu, nhẹ nhàng tạo thành mục tiêu nỗ lực cho cả một tâm hồn."Anh ấy là Mặt Trời nhỏ mà tạo thế ban tặng cho tôi"(Đây là truyện đầu tay của mình, mong các bạn góp ý. Mình cảm ơn ạ"…
Trần Hoài An - cô gái trong mắt bạn bè lúc nào cũng tươi cười, vô tư, thậm chí đôi khi hơi... vô tri. Nhưng chẳng ai biết, sau nụ cười hồn nhiên ấy, An lại giấu cho mình một tâm hồn tinh tế và sâu sắc.Người khiến An thầm thương chính là Nguyễn Cao Khánh Sang - cậu bạn lạnh lùng, ít nói, luôn mang vẻ ngoài khó đoán. Ai cũng nghĩ Khánh Sang là hình mẫu "học bá lạnh lùng" xa cách, nhưng thực chất cậu lại vụng về trong cảm xúc, cũng ngốc nghếch chẳng kém ai.Một cô gái tưởng chừng hồn nhiên nhưng nội tâm phong phú , một chàng trai tưởng như sâu sắc nhưng hóa ra lại vô tri.Liệu hai "trái tim vụng dại" ấy khi chạm vào nhau sẽ viết nên câu chuyện thanh xuân như thế nào?Ngọt ngào, ấm áp, hay chỉ là những rung động khẽ khàng khó quên..."Có lẽ mình đã lỡ yêu anh mất rồi, ngay từ khoảnh khắc ấy."…
Ai đọc truyện của mị rồi thì bi giờ có chút thay đổi về nội dung là: ko bt diễn tả nội dung như nào cứ đọc thì biếtCảnh báo: nhìn bìa vầy thui chứ đếu phải đam đâu à nha!Lần đầu iem vt cho nên câu từ sai sót dư lào vui lòng bỏ qua hộThanks♡♥♡ Chính tả của em thì khỏi nói... sai toét...( cười )P/s: mấy cái ảnh tg ghép vô cho nó đỡ trống thôi chứ chả liên quan gì đến truyện đâu^^…
Hanagaki Takemichi là một cậu bé ham ăn. Một ngày lượng thức ăn được cho vào bụng cậu phải lên tới hàng trăm món ăn. Ở trường ai ai cũng coi cậu là kẻ vô tích sự suốt ngày chỉ biết ăn. Mà có ai biết Takemichi dã từng là một thầy dạy võ và là học sinh giỏi nhất trường. Thức ăn đã làm mờ mắt cậu rồi. Vào một ngày định mệnh cậu quyết thay đổi nó...ĐỌC ĐI RỒI BIẾT :>…
•Tên tác phẩm: Dưới bức màn đen của vũ trụ và bầu trời xanh. •Tác giả: Nguyễn Ngọc Quỳnh ( nttq )•Thể loại: Thanh xuân vườn trường, đời thường, tình yêu đôi lứa, lãng mạn. •Nhân vật trong cốt truyện: Huyền Thư Mẫn, Thiên Nguyệt Dạ, Lam Lâm Kiên, Lưu Bùi Nhạc Sâm, Quách Vĩnh Bân, Hoắc Kiều Hạo Lân,...•Tóm gọn: Mẫn là một cô gái nghèo đến mức không thể có tiền đi học. Nhưng vô tình hay do ông trời thương mà từ một cô gái bán rau cùng mẹ vô tình trở thành một bé gái được cưng yêu chiều chuộng. Phía sau đó còn có thêm nhiều câu chuyện khác nhau. Hãy cùng chờ xem đó là gì nhé!-Gửi độc giả thân mến- -Chào bạn thân yêu, tớ là tác giả của bộ truyện này. Tuy đây chẳng phải tác phẩm đầu tay của tớ nhưng về mảng văn phong thì tớ vẫn còn khá chập chững trong cách hành văn. Từ ngữ cũng chưa được phong phú lắm nhưng tớ sẽ cố hết sức mình để viết nên những chương truyện thật hay với mục đích là để phục vụ cho nhu cầu đọc truyện của các bạn-•Tác giả xin chân thành gửi lời cảm ơn thân thương nhất đến các bạn đọc giả.…
Sau khi tan hoc, tôi đi thẳng về nhà bởi vì tôi có rất nhiều bài tập. Tôi học miệt mài từ lúc ăn cơm xong đến 12 giờ hơn và đã ngủ thiếp đi tự bao giờ.Sáng hôm sau tôi thức dậy nhìn đồng hồ đã sắp muộn học rồi, tôi tức tốc vệ sinh ca nhân thay quần áo, xách balo đi học.…
Hàn Kỳ và Hàn Hân là bạn thânh chơi từ lúc còn rất nhỏ cho đến bây giờ là năm lớp 11 , Hàn Kỳ cực kì quan tâm đến Hàn Hân . Cho đến một hôm , Hàn Kỳ khoe bạn gái với Hân , cô rất vui nhưng ai ngờ được bạn gái Kỳ hãm hại Hân , khiến Kỳ hiểu nhầm......Chúc các bạn vui vẻ -.-…
Tuổi học trò của cô đẹp nhất khi có anh trong đó , anh là người khiến cuộc sống 3 năm cấp ba trở nên tốt hơn , nhưng hai người vẫn chỉ là bạn .Cô thích thầm anh ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ , nhưng tình yêu chỉ đến từ một phía sẽ chẳng có kết quả đẹp ...…
Tôi, Lục Linh, nhận ra thế giới của mình chỉ là một cuốn tiểu thuyết hệ thống máu chó. Và tôi sắm vai nhân vật nữ phụ độc ác, kiêu ngạo, chuyên gia cản trở nữ chính công lược nam chính. Sau này, nữ chính cùng hệ thống công lược chiếm được trái tim nam chính liền hại tôi gia tộc tiêu vong, chết không nhắm mắt. Nhưng mà, tôi rốt cuộc không thể cùng nam chính yêu đương, nam chính hiểu lầm tôi yêu anh ta điên cuồng. Anh ta bị thương ở mặt do bảo vệ nữ chính, tôi khẽ thở dài: " Thay đổi khiến cậu thật không giống người ấy nữa rồi". Tôi không ngu ngốc mà ở bên cạnh mấy người sẽ hại chết mình.Từ kiếp trước tới kiếp này, tôi sẽ vĩnh viễn không bao giờ yêu cậu ta.…