Hán Việt: Vạn nhân mê tiểu sư đệ chỉ tưởng thủ nam đứcTác giả: Thu Mễ Thu Mễ ThỏThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Tiên hiệp , Tu chân , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Xuyên thư , Chủ thụ , Sảng văn , Pháo hôi , 1v1 , Vạn nhân mê…
Tên tiếng Trung: 穿成豪門炮灰OTác giả: La Bốc Hoa Thố TửTình trạng: HOÀN TOÀN VĂNTruyện đam mỹ, ABO, Thanh xuân vườn trường, Xuyên thư, Hào môn thế gia, Ảo tưởng không gian, HE, 1v1Truyện của La Bốc Hoa Thố Tử ai từng đọc đều hiểu là nhiều cung bậc cảm xúc, tác giả chuyên viết truyện ngọt sủng nhưng thường thì các bạn thụ sẽ có gia cảnh rất đáng thương. Lâu lâu tác giả tặng cho vài chương lấy nước mắt lau mặt nhưng chỉ ngắn ngắn thôi. Yên tâm :))Nhân vật chính: Tạ Ninh (Omega), Cố Hành Chu (Alpha)105 chương gồm 100 chương chính truyện + 5 phiên ngoạiLịch đăng truyện dự kiến: Nếu siêng thì một ngày một chương mới. Lười thì tuần ba chương :))…
Ngay từ khi chưa được sinh ra thì giữa họ đã được định sẵn hôn ước từ đời ông cố để lại. Cũng từ đó mọi chuyện bắt đầu xảy ra khi hai con người được gắn kết số phận lại với nhau cùng bị cuốn vào vòng xoáy của sự thù hận, những khúc mắc mà số phận nghiệt ngã đã cuốn lấy họ. Để rồi tình yêu sẽ hòa giải tất cả. Truyện cũng có chút hài hước. Mọi người theo dõi câu chuyện nhé.Truyện này mình đã viết được vài chương rồi, mỗi ngày mình sẽ ra một chương hoặc có thể hơn hoặc không tùy vào thời gian của mình nữa. Mong các bạn đón nhận. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.…
Văn Án:Hứa Tinh Tinh - một cô gái ngỗ nghịch đem lòng yêu thầm Cao Trạm - nam thần hoàn hảo đến mức chẳng thể nào với tới...Khang Gia Vĩ - một chàng trai mập ú trong lòng luôn mang theo bóng hình của Từ Tịnh Tịnh - niềm ao ước của toàn bộ nam sinh trong trường...Hai đường thẳng tưởng như không bao giờ cắt nhau ấy, chẳng thể ngờ lại có ngày bị buộc chặt vào nhau mãi mãi chỉ vì một câu nói:"Này, chúng ta kết liên minh yêu thầm đi!"Trời đất thế nào ta không quản được, người ta thích thích ai ta cũng không quản được, thứ duy nhất chúng ta quản được chỉ có chính bản thân mình mà thôi. Và đó cũng chính là lý do khiến hai kẻ ngốc Hứa Tinh Tinh và Khang Gia Vĩ quyết định kết liên minh, sau đó cùng nhau cố gắng hoàn thiện bản thân đợi một ngày xứng với nửa kia.Ngày ngày bên nhau trải qua đủ thứ chuyện dở khóc dở cười, bỗng một ngày Hứa Tinh Tinh nhận ra Khang Gia Vĩ là một chàng trai có một trái tim dịu dàng lại ấm áp, khác xa với vẻ ngoài của cậu. Còn đối với Khang Gia Vĩ, Hứa Tinh Tinh chẳng còn là cô gái ngốc nghếch như ấn tượng ban đầu, cô tựa như vầng mặt trời nhỏ, giúp cậu xóa bỏ mọi tự ti.Liệu "liên minh" giữa hai kẻ khờ này sẽ đi về đâu khi cả hai lại trót... phải lòng nhau?…
Kỳ thi sống còn, nơi tất cả các kỹ năng giữa tất cả học sinh ở tất cả các lớp được đưa vào bài kiểm tra, hiện đang đạt đến đỉnh điểm cuối cùng! Nửa sau của kỳ thi sinh tồn kéo dài hai tuần trở thành một chiến trường. Những năm đầu tiên, năm thứ 2, năm thứ 3 và Quyền Hiệu trưởng Tsukishiro ; cảm xúc và ý định đến với nhau trong mùa hè vĩnh cửu này. "Em không sợ bị đuổi học. Em có thể làm bất cứ điều gì nếu đó là để bảo vệ Ayanokouji-senpai ." "Nghe này, đừng đi ra ngoài và tự làm mình bị nghiền nát mà không có sự cho phép của tôi, được chứ?" "Để xem, nếu nó đến như vậy ... chúng ta sẽ sử dụng vũ lực." "Anh sẽ nhận lệnh phong ấn Kōenji ." "Thật đúng là một đám ồn ào. Được rồi, chúng ta hãy tăng tốc độ một chút, được không?" "Ayanokouji-kun, tớ có một chuyện mà nhất định phải nói với cậu!" Kỳ thi sinh tồn trên đảo hoang, cuộc thi kỹ năng giữa mọi học sinh xuyên suốt các năm cuối cùng cũng đi đến hồi kết!…
Một lá thư thách đấu được gửi tới Kudo Shinichi - cậu thám tử học trò nổi tiếng với khả năng phá những vụ án phức tạp! Hung thủ viết: "Ta sẽ bắt cóc học sinh trong chuyến dã ngoại cuối năm của Trường trung học Teitan". Cuộc chiến sinh tử giữa hung thủ và Shinichi đã bắt đầu!!…
Khi bắt tay vào viết câu chuyện này, trong lòng tôi là vô vàn cảm xúc đan xen. Có lẽ vì bản thân tôi đã từng suy nghĩ nhiều về những mối hận thù, những mất mát không thể xóa nhòa, và nỗi khao khát trả lại công lý cho những người mình yêu thương. Tôi đã suy ngẫm về sự phức tạp trong tình cảm, về những con người buộc phải sống giữa hận thù và tình yêu - liệu có bao nhiêu người đủ dũng cảm để đối mặt với tất cả?Tôi chọn nhân vật Ngọc Bích vì cô không chỉ là biểu tượng của lòng kiên cường, mà còn là hiện thân của những cảm xúc sâu lắng. Cô ấy là một người sống trong bóng tối, nhưng luôn hướng tới ánh sáng, mặc dù con đường đó đầy rẫy hiểm nguy và gian nan. Từ những đau đớn mà cô phải chịu đựng, đến quyết tâm báo thù và khao khát tình yêu, Ngọc Bích chính là nguồn cảm hứng mãnh liệt để tôi viết nên câu chuyện này.Hy vọng bạn sẽ cảm nhận được sức mạnh và tình yêu trong từng dòng chữ của câu chuyện này, và cũng mong rằng, giống như Ngọc Bích, chúng ta đều có thể tìm thấy ánh sáng cho riêng mình.…
Thẩm Diệp Hàn (33 tuổi)Tổng giám đốc tập đoàn Thẩm Khang, lạnh lùng, kiêu ngạo, nội tâm sâu sắc.Tô Nhược Lam (26 tuổi)Bác sĩ nội khoa, dịu dàng, tài giỏi, ánh mắt dịu dàng nhưng kiên cường."Ánh mắt biếc không lời, vẫn dịu dàng cứu rỗi.Giữa vạn người lặng lẽ, em là điều không thể quên."…
"Hình như mỗi ngày tớ lại lỡ thích cậu thêm một chút mất rồi.""Nguyên không hề hay biết, cô đã nhận định cậu chính là mùa hạ đẹp nhất của cô. Khuê cũng không hay rằng, cô chính là ngôi sao sáng nhất trong lòng cậu.Hai người hợp lại, chính là sao trời mùa hạ."*Một chút spoil cho mọi người: 1. Khuê và Trang cùng nhau lấy xe ra về, đột nhiên Trang nói với nó: "Mày với thằng Nguyên có cái gì lạ lắm. Nãy tao thấy mày nhìn nó giống như...""Như gì?" "Như bị nó bỏ bùa ấy" "..."2. Thấy Khuê vậy, nó lấy chiếc mũ đang cầm trong tay để vào lòng bàn tay của Khuê."Mày đội đi" - nó nói với Khuê bằng một giọng nghe có vẻ không để tâm nhưng nếu ai tinh ý nghe ra thì đó thật sự là tràn ngập sự quan tâm."Hả", Khuê ngơ ngác nhìn nó, nói tiếp: "À, mày yên tâm đi, nắng hơn này tao còn chịu được. Cái này không nhằm nhò gì đâu".Nó sợ Nguyên không cầm lại nên đang định cầm mũ đưa lên trên. Thế mà Nguyên lại quay xuống, cầm lấy chiếc mũ trong tay nó. "Amen may quá cuối cùng thì nó cũng chịu lấy lại rồi", Khuê nghĩ thầm.Ừ thì nó nghĩ không sai, chỉ khác là sau đấy Nguyên không đội mũ lên đầu mình mà lại đội lên đầu nó."Giữ hộ tao một lát", rồi nó quay lại lên trên.Khuê không thể nhìn thấy gương mặt Nguyên lúc ấy vì tầm mắt của nó bị cái mũ che lại mất. Nó chỉ nghe thấy giọng nói dường như rất dịu dàng và nhẫn nại của người con trai trước mặt.…
Nghe nói Hoàng hậu Sở Quốc tính tình đanh đá ngoan độc, vì bị nghi ngờ rằng hại chết hài tử trong bụng ái phi của hoàng đế bên bị tống giam trong lao ngục chờ xét xử. Chịu không nổi oan ức bèn lao đầu vào cột mà tự sát. Ấy vậy không biết trời thương hay mệnh nàng lớn, Hoàng hậu không chết nhưng lại mất trí nhớ. Không phải chỉ mất trí nhớ thôi sao? Sao Hoàng hậu lại như biến thành người khác vậy? Tính khí bỗng nhiên lười biếng thất thường, thê tử Hoàng đế tranh đấu nàng ta cũng không thèm quản, ngày ngồi thẩn người ngắm mây trời tối đến lại lăn ra ngủ. Chúng thần chỉ lắc đầu tiếc Hoàng hậu bị hỏng đầu rồi, nhưng ai cũng không biết rằng Hoàng hậu hỏng đầu của họ cứ 2-3 ngày rảnh rỗi đều đi bẻ khoá trộm ngân khố hoàng cung, hơn nữa tay nghề cũng rất chuyên nghiệp nha!******Hắn lần đầu tiên gặp là lần tận mắt chứng kiến nàng xé y phục, tay cầm chùy thủ tự đả thương bản thân, hơn nữa còn mạnh mẽ yêu cầu hắn đấm nàng một phát cho chân thực.Lần thứ hai gặp nàng , hắn trúng độc, được nàng tuỳ tiện giúp đỡ, yêu cầu hắn đưa nàng ra khỏi cung. Nhưng rốt cuộc hắn cũng không thể ngờ được rằng nàng ra khỏi cung cũng chỉ để mua gió trăng tiểu thuyết cùng vài cuốn xuân cung đồ. Đáp lại sự khó hiểu của hắn, nàng nhún vai "trong cung nhàm chán không có gì chơi"Hắn hỏi về thân thế thực sự của nàng, nàng chỉ cười vô hại, thanh thoát như làn gió xuân ấm áp, nhẹ nhàng buông ra hai chữ- Giản Dao...."Dao nhi ! hứa với ta đời này kiếp này chỉ có mình ta mới được gọi tên của nàng"…
Author:A.T 🍀🌻Thể loại: fanfic, HE, trước sủng sau ngược.Mình sẽ bám theo lịch trình của Bangtan rồi lòng ghép vào câu chuyện vào đó.***Review:" Cô ... đứng lại đó."Taehyung đã nhận ra từ đầu ngay khi Sunji vừa đến. Anh đã nghe thấy tiếng bước chân, hơi thở và mùi hương quen thuộc của cô.Những thứ mà anh đã khắc sâu trong tâm trí và trái tim của mình, dù cố quên nhưng không bao giờ anh có thể. Những thứ đã từng mang lại cho anh cảm giác yên bình và hạnh phúc giờ đây chỉ làm anh thêm nhức nhối và đau đớn." Đã đến rồi tại sao lại còn muốn đi...haa... cô vẫn luôn như vậy... cô ra đây là để nhìn xem tôi đau đớn như thế nào thôi đúng không... hơ... lại muốn đùa giỡn... giờ thì cô thỏa mãn chưa hả... tôi đang rất đau đấy... cô thấy vui chứ..."Taehyung vừa nói vừa tiến lại gần Sunji. Ánh mắt đầy u tối của anh khiến cô lạnh đến thấu xương. Cơn say làm tâm trạng anh thêm nặng nề, anh không còn chịu đựng được nữa rồi." Tôi phải về, tạm biệt."Sunji cố né tránh anh. Cô chưa từng thấy anh như vậy, trái tim cô run rẩy khi nhìn vào ánh mắt đó của Taehyung. Cô quay người cố chạy đi, trốn tránh khỏi anh, trốn tránh khỏi nỗi đau đang quá lớn. Nhưng... anh giữ cô lại. Hai bàn tay anh nắm chặt lấy bả vai cô, có lẽ nó rất mạnh nhưng cô không cảm thấy đau bởi lẽ trong lòng cô giờ còn đau gấp nhiều lần.Ép cô nhìn thẳng vào mắt mình, Taehyung gào lên." Cô là cái thá gì hả, sao cứ khiến tôi điên lên thế này."…
Câu chuyện xoay quanh cuộc sống của :Cố Hi Văn 28 tuổi Tổng Giám Đốc của Cố Thị ,công ti lớn nhất nhì thành phố X , tính tình cổ quái ,Weddy minh tinh màn ảnh , tính cách lạc quan , 23 tuổi . Câu chuyện của Bà Cô Già Hi Văn và Cô Gái Trẻ Weddy sẽ như thế nào đây các bạn đón xem nhé ...…