"Mỗi người ít nhất nên có một giấc mơ, có một lý do để kiên cường. Tiếc nuối nhất của cuộc đời không phải là bạn không thể, mà là bạn chưa từng nỗ lực và phấn đấu vì cuộc sống mình mong muốn." "Bóng đêm có thể vừa tối lại còn lạnh, nhưng hãy cứ dũng cảm tiến về phía trước, bạn ắt sẽ tìm thấy ánh sáng của bình minh." 《人民日报》…
Tác giả : Cổ Ngọc Văn HươngThể loại: Xuyên Không, Cổ Đại, Đam Mỹ, Trọng SinhNguồn: Hạ Nguyệt, Lai KhứTrạng thái: Hoàn thànhTên gốc: Phu nhân ngươi hảo bình tĩnh!Edit: A Bích.Thế loại: Xuyên qua, cổ đại, trọng sinh, 1×1(ôn nhu phúc hắc công x lãnh đạm trung khuyển thụ), HE.Xuất thân là một thích khách vô tình lãnh huyết. vậy mà lại trùng sinh trở thành một nam thê của nhà người ta, Trượng phu xem ra là một tên hoàn khố phong lưu, nhưng tại sao những người muốn hại hắn không bị giết thì cũng bị đầu độc, còn cả mất tích một cách ly kỳ.Diệp Bùi Thanh sống lại, ngoại trừ báo thù còn muốn cứu người. Đời trước nam thê ôn hoà dịu dàng, vào cửa không bao lâu đã bị người ta hại chết, sao hiện tại tính cách lại thay đổi thế này? Vốn muốn bỏ y, bảo y đi tìm hạnh phúc khác. Giờ xem ra, phải suy xét cân nhắc....…
Author: Ventscret VivilanTitle: |Phù Quế| Hôm nay là ngày yên lànhSummary: Mục đích chính của quả fic này là mấy plot cute về Fu Xuan x Qingque. Má ưi thề cuti cute dễ sợ lun chớ. Short lắm short lắm yên lành lắm nên đừng mong chờ có cái gì bùng nổ ở đây:))))Couple chính: Fu Xuan x Qingque hay Phù Huyền x Thanh Quế. Phù Thanh Huyền QuếCameo: YuanqingFu Xuan-Phù HuyềnQingque-Thanh Quế(Google dịch trên wiki là Thanh Quế hoặc Thanh Tước, tôi nghiêng về phía Thanh Quế hơn)Jing Yuan-Cảnh NguyênYanqing-Ngạn KhanhDanh sách số chương tổng cộng: 20 chương(plot nhỏ)#Plot1.Ngày yên lành thì không có việc#Plot2.Mà là do Quế Quế quá dễ thương#Plot3.Tóc#Plot4.Về vấn đề việc làm#Plot5.Đội tàu#Plot6.Một cái ôm#Plot7.Công khai yêu đương cùng bổn tọa đi#Plot8.Mệt mỏi thì hãy nghỉ ngơi thôi#Plot9.Thiên tài là gì? Ngài và em liệu có phải thiên tài#Plot10.Họ dễ thương, ngài cũng dễ thương#Plot11.Đánh nhau có thể làm thân?#Plot12.Về vấn đề môn đăng hộ đối#Plot13.Về gia đình#Plot14.Về người còn lại?#Plot15.Về vấn đề tuổi tác#Plot16.Em dỗi ngài rồi#Plot17.Này!! Là chơi Quỳnh Ngọc Đế Viên cơ mà!!#Plot18.Ngài giống bánh ngọt ghê#Plot19.Về bên em đi, đừng làm tướng quân nữa#Plot20.Ngồi nhìn ngắm aiVậy đó, gặm ngọt đi mấy má:))) Ăn chay niệm phật đi thịt riết rồi…
Bỗng nhiên, cả hai cùng nhìn nhau cười.Hai bàn tay nắm chặt trong bóng tối ánh sáng lấp lánh trở nên vô cùng chân thật và sâu sắc.Vương Sở Khâm đã đợi được rồi, Tôn Dĩnh Sa đã đặt cược đúng.Hồng Kông sẽ không có tuyết, nhưng Đức thì có ánh nắng ấm áp.Điều không thay đổi là chúng ta. Duyên phận đã đâm rễ và nở hoa, đó chính là chúng ta.…
Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa gặp nhau gặp nhau lần đầu khi họ 13 tuổi.Khi Vương Sở Khâm nhìn "quả dưa" thấp bé trước mặt, thoạt nhìn cậu ta tưởng đó là một bé trai, nhưng kết quả anh lại được bảo gọi đứa nhóc tomboy này là "mei mei".Cô bé khác xa những bé gái mà cậu ta từng gặp. Những cô bé khác đều đều có bím tóc, mặc váy hoa sặc sỡ, còn cô ấy thì sao? Cắt tóc gần giống cậu ta, thậm chí cách ăn mặc cũng giống.Lần gặp mặt đầu tiên, Vương Sở Khâm 13 tuổi không phục, từ chối gọi Tôn Dĩnh Sa là em gái. Cậu ta nghĩ gọi là em trai thì hợp lý hơn. Kết quả là ăn ngay một cú tát từ ba mình, cuối cùng cũng phải khuất phục.Từ đó trở đi, Vương Sở Khâm trở thành anh trai của Tôn Dĩnh Sa.…
Một quân xanh kỳ lạMột lần gặp gỡ thoáng qua Hai con người ngỡ là hai đường thẳng song song lại đột nhiên chuyển hướng.Bác sĩ x VĐV Tác giả: 马明月 - Mã Minh Nguyệt…
cre: Asianfanficsauthor: dundun-tên gốc: 藤树"Một câu chuyện điển hình về cưới trước, yêu sau""Bạn học Vương đã ấp ủ kế hoạch từ lâu, biến tình yêu thầm thành hiện thực x Đồng chí Tôn nhìn thấu nhưng không vạch trần"Lần đầu tiên chạm phải ánh mắt cô, anh bỗng có linh cảm rằng giữa họ nhất định sẽ có những sợi dây liên kết vô hình, tạo nên một mối lương duyên khó lòng tách rời.…
Vương Sở Khâm có một cái đuôi, cái đuôi ấy theo anh từ sáng tới tối, ở bên anh từ khi mặt trời mọc đến mãi khi lặn sau chân núi. Hai người bọn họ cứ thế ở bên nhau, rõ ràng giống như người yêu, ngay cả sống chung cũng đã làm, nhưng hai tiếng "danh phận", anh chưa từng có cơ hội chạm tới.*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…