[textfic] keonhyeon | là sao ta?
"oan gia, đây chính là oan gia!"2.10.2025 - 21.10.2025…
"oan gia, đây chính là oan gia!"2.10.2025 - 21.10.2025…
Cất một bình rượu quý, nhưng người lại uống cạn.…
Ở ĐÂY CHỈ CÓ SỰ CUTE CỦA CÁC CẶP CHÍP BÔNG…
Trong cái kho ảnh ấy dường như chỉ có một phần năm là hình của bản thân Seonghyeon cộng thêm mấy cái cap màn hình drama và ảnh chụp slide thuyết trình ở trường đại học; còn phần còn lại, hết thảy, đều là hình của Keonho!Có tấm chụp lúc tinh mơ mới ngủ dậy, nắng vàng chảy vào từ khung cửa sổ đáp khẽ lên mấy lọn tóc nâu nâu của Keonho khi cậu còn vùi đầu vào chăn ấm. Có tấm thì lúc cả bọn đang tụ tập ăn uống, Seonghyeon lấy cớ chụp bàn tiệc đăng lên tin nhưng chủ yếu là nó muốn chớp lấy cái khoảnh khắc Keonho ém cả nửa cái bánh burger vào miệng, hai bên má tròn đầy càng phính lên như chuột hamster. Lại có những tấm chụp từ khoảng cách xa, trong đấy xuất hiện lờ mờ một cậu bạn nào đó mặc áo khoác hơi rộng, cúi người mỉm cười chơi với mấy con mèo nhỏ ven đường.Không biết do tay nghề của Seonghyeon tốt, hay do thằng này quá simp nên bắt toàn mấy khoảnh khắc chuẩn bài như thể đống hình này được chụp bằng trái tim; mà Juhoon phải công nhận rằng dù chỉ là những thoáng bất chợt hằng ngày thôi nhưng bức ảnh nào trông cũng rất thích mắt, mang bao nhiêu cái đáng yêu của thằng nhóc họ Ahn kia bày ra hết cả.Juhoon coi một hồi, liếc sang thấy Seonghyeon vừa xem hình vừa cười ngoác đến mang tai, anh liền vỗ vỗ vai nó: "Cố lên cu, anh tin mày sẽ cua được người đẹp.""Thật không?" Seonghyeon bất ngờ nhìn anh."Ừa." Nhưng Juhoon đế thêm: "Với điều kiện nó hết vô tri.""..." Seonghyeon thở dài. "Khó."@npnhan.…
Ngày ấy có một cậu thiếu niên giới quý tộc cưỡi ngựa diễu ngang. Keonho không giống với những người con trai thuộc tầng lớp cao khác - những người luôn giắt cung tên trên lưng và lao vào rừng ngắm vào từng sinh mạng, xem việc mình tàn sát muôn loài là một chiến tích đầy vẻ vang. Thay vì cung tên hay đao kiếm, đeo trên lưng nó là một cây đàn violin trầy xước, không biết vì lý do gì mà một người con trai như vậy lại mang bên mình thứ nhạc cụ đã cũ sờn.Seonghyeon nằm cạnh bờ suối, sau mỏm đá lẻn nhìn Keonho đang ngồi bên dòng nước, tiếng đàn ngân lên thinh không gieo vào hồn cậu như từng cái vuốt ve. Rồi chẳng biết tự bao giờ, Seonghyeon cất những bước chân mệt mỏi tiến gần hơn đến người con trai ấy, cho đến khi bản thân gần như đã kiệt sức và nằm rạp xuống ngay bên cạnh Keonho.Keonho khi đó quá mải mê chơi đàn nên dường như cũng không buồn để ý, khi nghe một tiếng "thịch" cất ngang bên tai thì nó mới nhận ra từ bao giờ đã xuất hiện một con sói ở cạnh mình. Trên người cậu chằng chịt vết thương, gầy trơ và dơ dáy. Keonho ban đầu cảm thấy hơi sợ, nhưng khi nhìn vào đôi mắt đang chớp chớp nhìn mình của con sói kia, nó liền quay sang hỏi:"Mày muốn ăn thịt tao hả?"Cứ như thể bản thân biết nói chuyện với động vật vậy. - Seonghyeon bật cười khi nhớ lại, sự vô tri của Keonho chính là thứ sẽ giữ nguyên qua muôn kiếp luân hồi.@npnhan.…
Anh Tú ielts 8.5 bị cắm sừng, em Huân cũng thế nhưng em Huân đã chơi liên khúc thói đời ở đám cưới nyc, Vinh dubai nhà bán đất giàu nứt đá đổ vách, Minh thủ khoa âm nhạc nhưng vẫn bị đuổi khỏi trọ dù đã đóng tiền đầy đủ, Khuê và suy nghĩ khó hiểu về anh Vũ nyc, Vũ bị ae hiểu nhầm lowkey, Chiến làm food reviewer, Hạo mở job bảo kê ở đại học, Anh Triệt với niềm đam mê chọc chó hay xúi dại các em, Hàn Xuân du học sinh nói TA xen TV,anh Hoàng nhà vài căn khách sạn 5 sao, Quang nhận job tổ chức sự kiện,Huy làm bác sĩ ở bvien của bố…
Thanh xuân, ai cũng có những khoảnh khắc khiến tim mình bồi hồi, những ánh mắt làm trái tim chùng lại, và những nụ cười mà ta không thể nào quên.Keonho - chàng trai lớp 10, hotboy của Seonja, nụ cười rực rỡ như nắng hạ - đã vô tình gặp một người làm cậu không thể thản nhiên như trước. James, đàn anh năm cuối, trầm lặng, ít nói, nhưng ánh mắt sâu thẳm và đôi tay luôn cẩn trọng ấy lại khiến cậu muốn gần.Có những điều không nói ra, nhưng ánh nhìn, nụ cười, và cả những khoảnh khắc vụng về, lại kể cho nhau nghe tất cả.Và câu chuyện này, là về hai trái tim học trò... đang học cách để rung động, để chờ đợi, và để nhận ra rằng đôi khi, ngoại lệ duy nhất của trái tim... chính là người mà ta không ngờ tới.…
ryu minseok em rất thích moon hyeonjoon.4 năm thích hắn dường như chỉ là một giấc ngủ trưa.moon hyeonjoon hắn cũng thích em.nhưng dường như hắn lại chẳng nhận ra điều đó.…
Anh Lee nhất định phải yêu em Jeong nhéEm tuy hơi chỏu nhưng được cái yêu anh thật lòng…
ahn keonho sau khi đá kim juhoon tự nhiên hối hận, thế quái nào liền lên kế hoạch muốn cua lại người ta?-…
Woojoo từng cảm thán rằng không biết kiểu người như thế nào mới đủ khả năng tách Seonghyeon khỏi đống bài tập khéo phải nặng bằng hai lần thằng bé cộng lại, Juhoon đáp chịu, nhưng nghĩ một lát rồi nói tiếp, trái dấu thì hút nhau, biết đâu lại có một người mà cần giở sách đến trang bao nhiêu còn chẳng nhớ lao vào cuộc đời thằng bé thì sao. Lúc đó Seonghyeon chỉ cười và không nghĩ gì cả.…
seonghyeon-người thích sưu tầm những chú gấu bông nhỏ, xinh yêu. còn martin-người bạn thanh mai trúc mã của cậu, mở miệng " cậu lớn rồi mà vẫn thích gấu bông á?"thế quái nào vào hôm sinh nhật, hắn lại mang một con gấu mà cậu yêu thích bấy lâu nhưng chưa thể mua được, với gương mặt đỏ tía...câu chuyện tình yêu xuất hiện…
mùa tỏ,…
' kang seongjun thích mày đấy nhưng không có nghĩa nó yêu mày, park gyujin à '31/07/2025 ⇢ ...…
"thằng tin nó dở hơi, nó bướng, nó láo thật.""nhưng không hiểu sao em lại thích nó hơn 3 năm rồi.."꣑ৎwr: textfic, tục, học đường.…
"Có những người đến để thắp sáng đời nhau, và rồi biến mất như mặt trời lặn sau những tầng mây, chỉ còn lại ánh sáng dẫn lối trong ký ức."…
❝khoảng cách giữa đôi ta khi gần khi xa,bí mật trong lòng tớ là những ngọt ngào em trao❞---;tác phẩm gốc thuộc về Wukongkong, dịch bởi mibluekay. đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi đây.…
"hóa ra những cơn đau trưởng thành không đáng ghét như nó nghĩ"---;tác phẩm gốc thuộc về 芥烧饭, dịch bởi mibluekay. đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi đây.…
Tuấn Huy chưa bao giờ nghĩ rằng cậu ấy và mình sẽ đến tới bước đường này...Jeon Wonwoo chưa bao giờ tin rằng sẽ có ngày cậu ấy yêu mình...…
điều may mắn nhất của kim juhoon trong suốt những ngày tháng ở trung học bighit chính là được gặp gỡ mấy thằng bạn của mình. cậu ước gì thanh xuân này, tuổi trẻ vô lo vô nghĩ này sẽ mãi mãi kéo dài như thế. nhưng tuổi trẻ cũng là lúc những bài học bắt đầu, bài học trên lớp chưa đủ mà còn về cuộc sống, tương lai và cả... tình cảm đơn sơ của tuổi mới lớn...chút truyện thanh xuân vườn trường trẩu tre, vui vẻ cùng mấy đứa nhỏ cortis…