ánh sáng
đam mỹ…
đam mỹ…
Ngày hôm ấy, vẫn như mọi ngày tôi cùng các anh đi chơi, đên một đoạn trơn quá làm tôi ngã bàn chân bị sỏ qua cái dép. Các anh không biết nên đi trước nhưng mà chỉ có anh ấy quay lại giúp tôi gỡ chân khỏi dép, dịu dàng an ủi tôi. Có lẽ chính khoảnh khắc đấy tôi đã biết yêu là gì...…
Đây chỉ là những dòng viết vu vơ khi buồn thôi…
HƠI HƠI XÀM. HẾT.…
MỖI NGÀY TỤNG MỘT LẦN…