Nữ chính thì sao chứ? Hứ, ta mặc kệ! Thay vì phải lựa chọn một tên nam nhân như hắn thì sao ngươi không nghĩ đến ta?Ngươi, môt nữ nhân cường ngạnh, bá đạo và không kém phần tàn độc. Những thứ đó đối với ta như một liều thuốc phiện, làm ta say mê, tình nguyện chìm đắm vào.Ta, một người tuy ôn hòa nhưng hôm nay lại quyết định vì ngươi mà đấu tranh, phá bỏ ranh giới chỉ để nhận được sủng ái từ ngươi.Ghét ta hay thậm chí là hận ta vì ta làm phá hủy kế hoạch của ngươi sao? Điều đó không quan trọng vì đối với ta điều tất yếu là bám theo ngươi và làm ngươi phải nhớ rõ ta.…
"sau này dù có chuyện gì cũng không được quên anh đâu đấy""em biết rồi mà"...2214, ooc, không sao chép, re-up dưới mọi hình thức.Bản quyền thuộc RyuuTsuyoshi3…
Tác giả: Tưởng Mục ĐồngSố chương: 96Nguồn convert: TTVThể loại: Đô thị tình duyên, nghiệp giới tinh anh, ngọt, sủng, HE, cưới trước yêu sau.Bìa: Edit by COTDYLISNghe đồn đại tiểu thư Diệp Lâm Tây bên ngoài tiêu tiền như giấy, ham hư vinh. Lúc cô và Phó Cẩm Hoành kết hôn, truyền thông trắng trợn đưa tin, nào là hôn lễ thế kỷ, mấy tỷ sính lễ, đám cưới như mơ. Thế nên đám chị em bên ngoài hâm mộ hỏi xin cô bí quyết.Diệp Lâm Tây mỉm cười: "Bởi vì trong những người tôi dự định kết hôn, anh ấy có tiền nhất."Ai ngờ vừa quay đầu lại đã nhìn thấy anh đứng ở cửa ra vào, anh tuấn kiêu căng, thần sắc lười biếng nhìn cô. Diệp Lâm Tây mặt không đổi sắc nói thêm một câu: "Chồng tôi đẹp trai nhất."Thân là người thừa kế Phó gia, tuấn tú hoàn mỹ, ai cũng không hiểu Phó Cẩm Hoành sao lại kết hôn với người như Diệp Lâm Tây. Vì vậy bọn họ đều cho rằng cuộc hôn nhân này chỉ kéo dài khoảng một năm. Nào ngờ trong lúc vô tình nhìn thấy cảnh hai người này tranh chấp, Diệp Lâm Tây hai tay ôm ở trước ngực, lạnh lùng nói hai chữ ly hôn.Mọi người cho rằng một giây sau Phó Cẩm Hoành sẽ phất áo bỏ đi, thế nhưng anh khẽ thở dài, thanh âm mềm mỏng:"Là lỗi của anh."Sau đó, nhóm người nhao nhao dồn dập truy hỏi anh cảm thấy thế nào khi kết hôn với Diệp Lâm Tây . Phó Cẩm Hoành nắm chặt bao thuốc trên tay, trầm mặc một lát, mỉm cười: "Còn có thể thế nào? Nuông chiều cô ấy."Diệp Lâm Tây: Chồng ơi, em muốn sao trên trời.Phó Cẩm Hoành: Được! Để anh đi hái.…
❉ Tên Hán Việt: Thân cú liễu mạ❉ Tác giả: Hề Lục❉ Độ dài: 109 chương❉ Tình trạng edit: Đang tiến hành❉ Nội dung: Đô thị tình duyên, tình duyên hữu độc, giới tinh anh, ngọt văn.❉ Nhân vật chính: Tô Mộ Tinh, Hứa Thanh Nhiên❉ Nguồn convert: Wikidich❉ Nguồn raw: Nhà Tâm toàn Convert❉ LƯU Ý TRƯỚC KHI ĐỌC: Truyện sẽ được đặt pass. Vui lòng đọc bài ghim đầu trang trước khi vào đọc truyện. Truyện không có lịch đăng cụ thể, tiến độ ra chương mới phụ thuộc vào độ lết của editor. Truyện chưa được beta nên sẽ có sai sót trong quá trình edit, vì vậy nếu có góp ý thì mọi người hãy góp ý nhẹ nhàng và văn minh nhé.❉ VĂN ÁNLúc Hứa Thanh Nhiên vừa gặp Tô Mộ Tinh: "Ừ", "Ra ngoài", "Mẹ nó", "Cút".Mấy tháng sau -------Người đàn ông chặn người phụ nữ ở góc tường hôn đến không dừng lại được.Giọng nói nặng nề âm trầm: "Em thật ngọt" "Thật đáng yêu".***Tô Mộ Tinh cho là mình đã trêu chọc phải một tên đầu gỗ.Người đàn ông mặt mày lạnh lùng, trầm mặc ít nói, áo trắng quần đen càng làm nổi bật sự cao ráo, gọn gàng của anh.Sau này ----Sáng sớm Tô Mộ Tinh bị giày vò tỉnh lại, cô có chút buồn bực: "Anh có thôi đi không?"Hứa Thanh Nhiên cười trầm thấp, thấp giọng dỗ cô: "Bảo bối..." "Cút." "..."…
Người ta nói, những năm tháng cấp 3. Nếu chẳng yêu ai, thì đánh mất một phần thanh xuân.Tôi hóa ra đã đánh mất như thế đấy. Nhưng, Biện Bạch Hiền tôi có một người bạn. Người bạn cùng bàn của riêng tôi.Cậu ấy tên là PARK CHANYEOLCậu ấy...…
Thời học sinh... khoảng thời gian có lẽ là đẹp nhất đối với một con người .Có những buổi đi chơi đến quên thời gian, những hôm cúp học để đi bi-a. Cùng những kỉ niệm, tình cảm chớm nở của thời học sinh, nó được tóm gọn bởi năm chữ "Rung Động Đầu Đời" .Nhưng khi lớn lên, những cảm xúc đó vẫn còn tồn tại hay nó đã "héo mòn" do không được "chăm sóc" kĩ càng.…