Thật khó để học viên bình thường sinh tồn ở học viện
Mười năm cày nát Kiếm Sĩ Cứu Thế, chết hàng nghìn lần, chửi game đến khan cổ, cuối cùng tôi cũng phá đảo.Đáng lẽ chỉ có màn hình "Chiến thắng" hiện ra và tôi được ngủ một giấc tới sáng. Nhưng không. Nó lại ném vào mặt tôi một lựa chọn kỳ cục:[Bạn có muốn bắt đầu một cuộc hành trình mới của riêng bạn không, thưa anh hùng?] [Có/Không]Tất nhiên, với đầu óc một thằng đã rã rời sau cả đêm không ngủ thì sẽ nghĩ gì? Tôi bấm "Có".Và rồi mở mắt ra... tôi biến thành một quý tộc tên Caelum Drestan. Chỉ số yếu đến mức thua cả npc, không kỹ năng, không gì cả.Tệ hơn? Tôi đang học ở Học viện Velstein - cái nơi được mệnh danh là "ngọn hải đăng tri thức", nhưng trong mắt người từng chơi game như tôi thì nó là "lò sát sinh".Không có còn Save. Không còn Load. Chỉ còn tôi, một thằng phế vật, cố gắng bám víu lấy mạng sống trong chính cái thế giới từng khiến tôi đau khổ mười năm trời.Đây không phải câu chuyện anh hùng. Đây là một trò chơi sinh tồn. Và lần này, tôi không được phép chết.…