(Long x Hùng) Làn Khói Tê Dại
Chẳng phân biệt được gì nữa...…
Chẳng phân biệt được gì nữa...…
Sen nghiêng người một chút, đủ để hơi thở của Hải chạm vào bờ vai mình khi gió xoay...…
Chỉ một cơn gió thoáng qua, hình bóng em lại xuất hiện khiến cơn đau trong lòng chợt nhói lên từng cơn...…
Vì quá mê Sky và Nani nên tôi quyết định triển fic này nên mong mn thích ạ!…
Chỉ cần một cái ôm ấm trước ngọn lửa sáng...…
Say người...…
Mọi sự lo lắng dần tan biến khi người đã đi đến chốn an toàn với tôi…
Trận này chỉ xoay quanh cậu và tôi...…
Vô được đây cậu đã trụ được nhiều ngày rồi nhưng cớ sao bây giờ lại thấy bất mãn đến thế?…
Cậu khóc vì nhớ người kia, liệu cậu có biết tôi xót cho cậu như nào?...…
Chỉ còn tiếng nhịp tim đập và hơi thở…
Cậu là người cho tôi biết được mình vẫn là một người có cảm xúc và không bị chai sạn chỉ là do không bộc lộ…
Đôi mắt ấy cứ nhìn tôi mãi như đang khát khao về một ngày được trở về với sự tự do trong bầu trời xanh hoà bình...…
"Anh học cách nhìn tôi cũng như tôi đã nhìn anh"…
Sau những tiếng bom đạn dội vang xuống nơi này để đốt cháy hết tất cả, cuối cùng cũng có thể ngồi cạnh nhau mà ngắm nhìn dòng sông chảy quanh nơi Thành Cổ này…
Nhìn hoa sen ấy cố vươn mình khỏi mặt nước con sông Thạch Hãn đẫm máu những người chiến sĩ đã hi sinh, tâm trí tôi chợt nhớ đến một hình dáng kiên cường và dũng cảm của một người con trai...…
"Em từng nghĩ sự ồn ào của mình sẽ khiến mọi nừui cảm thấy phiên mà bỏ em đi cho tới khi tìm được anh"…
"Hãy ngủ đi, lấy sức cho ngày mai. Bom đạn còn chờ, đất nước còn chờ"NonBLBùa thần chú:- lạy các người đọc lướt qua, vui lòng không leak fic dùm toai…
Giữa hàng ngàn bom đạn và khói súng, tôi có thể nghe thấy được một tiếng đàn du dương thật êm tai như doa dịu đi nỗi đau mất mác đồng đội ở trong lòng...…
" Cậu đi đâu, bước chân tôi sẽ khẽ theo sau, không phải để kiểm soát, mà là để chở che. Bởi cậu là kẻ khờ khạo, còn tôi - kẻ tưởng chừng sắt đá - lại đã bị cảm hoá bởi chính sự ngây thơ ấy."…