Dù đến đâu vẫn luôn có anh
Thanh xuân không đáng để ta bỏ lỡ. Hãy cùng trải nghiệm nó một lần nữa…
Thanh xuân không đáng để ta bỏ lỡ. Hãy cùng trải nghiệm nó một lần nữa…
Lãng mạn, ngọt ngào, đôi lúc ngược…
Một tình yêu tuổi học trò, có cả nước mắt và niềm vui.…
Gặp được anh có lẽ cô may mắn. Nhưng được ở bên anh còn may mắn hơn. Từ một cuộc gặp gỡ bất ngờ trở nên quen biết nhau. Nhưng ai có thể đảm bảo họ sẽ được hạnh phúc hay thậm chi họ có thể được ở bên nhau.Nước mắt cô rơi, cô nhìn mông lung nói với anh: Anh à! Em không biết từ một ngày nào đó em cảm thấy xem trọng anh. Từ một tuần nào đó em cảm thấy quý anh. Từ một tháng nào đó em cảm thấy thương anh. Từ một năm nào đó em cảm thấy yêu anh và từ một lúc nào đó em cần có anh suốt cả đời mình. Cô cười khẩy một cái. Nhìn thẳng vào anh: Nhưng có lẽ đối với anh từ một ngày nào đó anh cảm thấy chán ghét em. Từ một tuần nào đó anh cảm thấy mệt mỏi vì em. Từ một tháng nào đó anh cảm thấy ghớm ghiết em. Từ một năm nào đó anh cảm thấy khinh bỉ em và từ một lúc nào đó đối với anh em là điều sỉ nhục trong suốt cả cuộc đời mình. Đúng không anh?…
Mình sẽ sớm tranh thủ ra truyện nếu các bạn hài lòng nhé :)))))…
''Nếu thật sự phải cố gắng sống, vì sao ngày ngày lại tự nhủ rằng bản thân phải cố gắng vượt qua nó thật đơn độc, rõ ràng trên con đường ta đi đâu không phải là bức tranh vô vị. Ngày Ngày, cố gắng ngụy biện cho trái tim tổn thương rằng mình có thể nhưng mỗi lần khi mà đêm nhẹ nhàng bao phủ thế giới, ánh đèn sáng lên thật sự rất muôn màu, nó xa hao và lộng lấy đến xiêu lòng. Hãy buông bỏ rào cản bản thân nhìn thế giới với một ánh mắt tràn đầy niềm vui. Trên chặng đường mà ta đi sẽ có rất nhiều người, có thể lướt qua nhanh tróng hoặc sẽ ở lại lâu dài, cuộc đời không vô tận, không ai sống được mãi đói là quy luật tự nhiên. Không thể đòi hỏi, thay vì thu mình lại trong sự mất mát hãy trân trọng hiện tại, trân trọng chính chúng ta.'' Đó là thứ tôi nghe từ bạn thân của mình mỗi ngày.…
Không biết chuyện gì xảy ra lúc mà em ra đi…
Đọc đi rồi bk :)…
Con người từ khi sinh ra, cho đến được vài tháng tuổi rồi đến khi vài tuổi. Lúc ta té ngã, hoặc bị ba mẹ rượt đánh do quậy phá nghịch ngợm ta có thể khóc to thành tiếng và la hết sức có thể. Đau do trận đòn của mẹ, đau vì một vết thương nhỏ xíu khi ngã. Vậy tại sao, khi lớn tiếng khóc ấy dần mất đi, nó chẳng còn, chỉ để lại hai dòng nước mắt trên khuôn mặt. Ta cũng bị đau bị tổn thương mà, hay tại lúc bé khóc la nhiều quá giờ ta hết la nỗi.…
Căn bệnh ung thư dạ dày bào mòn đi con người của cô, vắt kiệt cả linh hồn mong manh. Xuyên vào cuốn tiểu thuyết dang dở và bắt đầu hành trình của sự sống mới.....!!! Câu truyện được tạo ra từ trí tưởng tượng của mình, vui lòng không bê đi khi chưa có sự cho phép. Na9 được lấy cảm hứng từ bias của mình ở game Ikemen Prince !!!…
Ông trùm thế giới ngầm vì em mà bảo vệ. Vậy em...em có xứng không?…
chiều hôm ấy sau khi chúng tôi tan học Nhật Tân chở tôi đi về hai đứa vừa đi vừa cười với biết bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về phía chúng tôi cũng phải thôi thằng Tân đẹp thế mà nó được gọi là hot boy của trường chúng tôi đấy. không biết tình bạn này sẽ kéo dài được bao lâu nhưng có lẽ sẽ sớm thôi chúng tôi phải chia xa nhau rồi hi vọng vào một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp lại nhau trở thành những người có ích cho xã hội và không để hối tiếc bất kỳ điều gì…
Mình viết truyện này được lấy cảm hứng từ ý nghĩa của đoá hoa Ly và một bài thơ mình đã vô tình đọc được. Truyện có 10 chươngNội dung sẽ liên quan đến LGBT . Mong mọi người sẽ đón nhận truyện mình viết…
Crush là gì?…
Dù muốn thừa nhận hay không, tình đầu luôn là mối tình khó quên nhất trong đời ____________________________________Câu chuyện tình đẹp nhưng đượm buồn, mang nhiều tiếc nuối giữa Chính Hàn và Sơ Hạ.Cả hai bị thu hút lẫn nhau và từ xa lạ dần trở nên quen thuộc rồi yêu nhau cuồng nhiệt đồng thời cũng cùng trải qua rất nhiều chông gai, khó khăn.…
♡ Tên truyện ♡ Thanh Xuân Sắc Màu◇ Tác giả ◇ Members of Cake Team♧ Thể loại ♧ Học đường, hài hước, đam mỹ, bách hợp,...♤ Văn án ♤Cuộc sống học đường lầy lội, hài hước và cũng không kém phần cảm động.Trải qua bao nhiêu sóng gió mới biết ý nghĩa của tình bạn.Mỗi người tính cách khác nhau nhưng không hiểu sao lại hợp nhau đến kì lạ.Hạnh phúc, đau khổ, buồn bã, vui vẻ, tức giận,... Những cảm xúc đó như là sắc màu tượng trưng cho cuộc sống.Thanh xuân... là những năm tháng luôn tràn ngập những sắc màu đó.☆ Tên truyện by SN ☆☆ Bìa truyện by A.K ☆…
Ghét của nào trời trao của đó…
Tại sao tôi lại si mê em như thế này, em không là người con gái mà tôi đã từng gặp trước đây. Em không có vẻ gì để tâm đến tôi trước khi tôi chủ động bắt chuyện với em nhưng không ngờ điều này đã khiến em rơi vào rắc rối.Nhưng bản thân tôi không thể nào thoát ra khỏi em được!Đôi mắt của em long lanh như sao trời.Tôi biết tôi không thể làm đau em nhưng cũng không thể nào rời mắt khỏi em được.Tôi luôn sợ hãi bản thân về việc thừa nhận đã yêu em. Thật tồi, khi nói về một thằng con trai như tôi, người luôn đi chinh phục những cô gái khác để khoả lấp những nỗi đau trong tâm hồn.Nhưng tại sao vậy?…
Trích đoạn: - thầy hứa sẽ về với em chứ Đôi bàn tay nó đang cố bám lấy thứ gì đó mà nó không biết là đúng hay sai...- thầy sẽ về mà "Cái cảm giác ấm áp này là sao? Anh muốn ôm nó vào lòng nhưng sợ nó sẽ đẩy anh ra. Khoảng cách giữa nó và anh sẽ không còn được như trước đây" Mời các bạn đón đọc :THẦY ƠI! EM YÊU THẦY…